Chợt dì cựa mình tỉnh giấc, trong khi ba đang nhìn dì bằng ánh mắt tràn đầy si mê và hạnh phúc thì dì chỉ liếc xéo ba một cái rồi hứ lên một tiếng sau đó nằm quay lưng về phía ba. Thấy dì có vẻ giận mình chuyện tối qua ba liền ôm chặt lấy người dì, rồi xoay người dì lại để ba và dì nhìn thẳng vào nhau rồi nói: “Ngọc em giận anh hả, anh xin lỗi, tại tối qua mấy ông bạn mời khiếp quá, anh không từ chối được nên anh đành phải uống, em đừng giận anh nha”.
Dì Ngọc: “Hứ, ai đâu mà thèm giận anh”.
Ba tôi: “Thôi, anh biết sai rồi, đừng giận anh nữa nha”.
Dì Ngọc: “Anh còn biết nói mình sai sao, em đã nói rồi anh uống nhiều bia rượu sẽ không tốt cho sức khỏe của mình, vậy mà anh có thèm nghe lời em đâu, tối qua uống say đến nổi chả biết gì thế mà vẫn chạy xe về nhà, lỡ trên đường về anh gặp tai nạn hay gì thì em biết làm sao, anh có biết em lo cho anh lắm không?”.
Nói rồi vai dì Ngọc hơi run lên rồi dì bắt đầu thút thít khóc, ba thấy vậy liền ôm chặt dì vào lòng hơn rồi đưa tay lên vỗ vỗ lên lưng dì như để trấn an dì, vừa vỗ vỗ ba vừa nói: “Thôi đừng khóc nữa, anh biết anh sai rồi, là lỗi của anh, em đừng giận nữa nha Ngọc”.
Dì Ngọc: “Hức… hức… anh phải hứa… sau này… anh không… được uống nữa biết chưa… chỉ trừ vài trường hợp thì được uống… hức… hức… nhưng mà không được uống nhiều quá… hức… hức… biết chưa”.
Ba tôi: “Ưm, anh hứa thôi em đừng khóc nữa nha”.
Dì Ngọc: “Hức… dạ… anh hứa nhớ phải giữ lời nha… hức… anh mà vậy nữa… là… em bỏ anh… luôn… hức”.
Ba tôi: “Ưm, anh hứa”.
Vừa nói xong thì ba tôi cũng đặt lên môi dì một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại chan chứa đầy tình cảm yêu thương mà ba dành cho dì. Hai người nằm đó hôn nhau phải tầm 5 phút thì mới chịu rời nhau ra, lúc này mặt dì Ngọc đã đỏ lên như gấc vì ngượng, dì dùng tay đánh lên ngực ba rồi nói: “Ghét à, mới sáng sớm chưa đánh răng rửa mặt gì mà đã hôn người ta rồi”.
Ba tôi ôm dì vào lòng nói: “Thì anh yêu nên mới hôn thôi, chứ anh không yêu thì anh chả làm bao giờ”.
Dì Ngọc: “Hứ, khéo nịnh ghê vậy đó”.
Dì Ngọc: “Mà thôi, anh đi tắm cái đi, tối qua em mới lau sơ người anh thôi, anh đi tắm đi cho nó thoải mái, để em xuống dưới chuẩn bị đồ ăn sáng”.
Ba tôi: “Ưm, vậy phiền em nha Ngọc”.
Dì Ngọc: “Có gì đâu mà phiền nữa không biết”.
Nói rồi dì xuống nhà để chuẩn bị bữa sáng còn ba tôi cũng tranh thủ đi tắm, từ đó hai người chung sống với nhau không khác gì một cặp vợ chồng già. Hai người tận hưởng thế giới riêng của hai người, cùng nhau đi làm, cùng nhau đi tập gym, cùng nhau làm những bữa ăn và cùng nhau đi chơi vào mỗi tối. Tất nhiên là không thể thiếu đi những cuộc mây mưa đầy nóng bỏng, những lần quan hệ với nhau thì dì Ngọc luôn là người chủ động hơn, dì luôn chọn những tư thế làm cho ba tôi ít phải dùng sức nhất qua đó giúp ba tôi tiết kiệm được nhiều sức lực và có thể kéo dài cuộc mây mưa của cả hai.
Được người đàn ông của mình yêu thương và có một đời sống tình dục đầy đủ làm cho dì Ngọc càng lúc càng đẹp ra. Mông đít dì ngày càng to ra nhờ những lần xoa nắn và bú mút bởi ba tôi. Khuôn mặt dì thì phải trẻ ra hẳn 10 tuổi, tâm tình cũng trở nên tốt hơn trước đây. Sự thay đổi của dì làm chi những nữ đồng nghiệp hay bạn tập chung tại phong gym phải cảm thấy ghen tị.
Còn ba tôi thì từ khi có dì ở chung thì cũng nhìn ngày càng phong độ, do dì là bác sĩ nên dì rất kỹ tính trong việc chăm sóc sức khỏe nên ngoại trừ việc tập luyện thì dì cũng rất chú trọng đến dinh dưỡng trong các bữa ăn. Dì nấu cho ba tôi những món ăn giàu dinh dưỡng và đảm bảo về healthy cũng như cấm tuyết rượu bia nên sức khỏe của ba tôi cũng nhanh chóng được cải thiện.
Hai người chung sống với nhau vô cùng hòa hợp và hạnh phúc, lắm lúc ba tôi nghĩ phải chi người trước đây ông lấy là dì Ngọc chứ không phải là mẹ tôi thì sẽ hay biết mấy.
Một vài hôm trước khi ba tôi về quê, lúc hai người đang đi siêu thị khi đi ngang qua quầy nữ trang ba tôi đã mua cho dì một chiếc nhẫn, ban đầu dì từ chối nhưng sau một hồi được ba tôi thuyết phục thì dì mới chịu, ba cầm tay dì rồi đeo nhẫn lên nhìn không khác gì lúc kết hôn khi chồng đeo nhẫn cho vợ. Khuôn mặt dì Ngọc đỏ lên vì quá hạnh phúc đến nổi làm cho cô bán hàng phải ghen tị nói: “Nhìn anh với chị hạnh phúc quá làm em cảm thấy ghen tị luôn, không biết sau này cháu có được như cô chú không?”.
Dì Ngọc cười nói: “Chỉ cần tìm được một người đàn ông tốt thì em sẽ được như cô thôi chứ có gì đâu”.
Ba tôi phụ họa vô thêm: “Đúng rồi đó”.
Ba tôi: “Ngọc nè, em muốn mua thêm gì không? Có thì chọn luôn đi”.
Dì Ngọc ban đầu có vẻ hơi chần chừ một chút rồi dì suy nghĩ dì đó nhưng sau một hồi thì dì ngó sang chỗ trưng bày dây chuyền. Dì tỉ mỉ quan sát từng sợi một rồi dừng lại ở chỗ sợi dây mà dì ưng ý nhất.
Dì Ngọc: “Em ơi! Phiền em lấy sợi này ra cho chị xem thử nha”.
Nhân viên: “Dạ, chị thật biết chọn, đây là mẫu mới nhất bên chỗ của tụi em đó ạ”, nói xong cô nhân viên liền lấy sợi dây chuyền lên đưa cho dì Ngọc quan sát.
Dì Ngọc tỉ mị quan sát, đánh giá một lượt rồi quay sang hỏi ba tôi: “Anh thấy sợi này có đẹp không?”.
Ba tôi: “Đẹp! Em đeo gì cũng đẹp hết”.
Dì Ngọc khẽ cười vì lời nói của ba rồi quay sang nói với cô nhân viên: “Phiền em gói lại rồi in hóa đơn dùm chị nha”, cô nhân viện gật đầu một cái rồi nhận lại sợi dây chuyền để đem đi đóng gói.
Ba tôi: “Sao em không đeo luôn Ngọc, đóng gói làm chi cho nó mất công”.
Dì Ngọc: “Cái này em đâu có mua cho em đâu”
Ba tôi: “Ơ, thế em mua cho ai”
Dì Ngọc: “Em mua cho chị Hạnh”
Ba tôi nghe vậy liền có vẻ không vui nói: “Đang vui tự dưng sao em lại mua cho cô ta làm gì? Anh mua là mua cho em chứ có phải cho cô ta đâu”.
Dì Ngọc: “Có sao đâu anh, dù sao đó mới là vợ chính thức của anh mà”.
Ba tôi: “Với anh em mới là vợ còn anh với cô ta thì chỉ là trên danh nghĩa và bị ràng buộc bởi thằng Nam thôi nhưng em yên tâm đi anh sẽ cố nhanh giải quyết việc này”.
Dì Ngọc: “Anh phải bình tĩnh đừng nóng vội, anh mà hấp tấp rồi gây ảnh hưởng đến Nam thì lại khổ”.
Ba tôi: “Nhưng mà…”
Dì Ngọc: “Em biết là anh thương em nhưng mọi việc mình vẫn phải làm chậm rãi để tránh sơ suất, còn việc em mua sợi dây chuyền cho chị chủ yếu là để thay anh cảm ơn chị vì đã chăm sóc anh và Nam lúc em chưa có mặt”.
Ba tôi: “Có gì đâu mà phải cảm ơn cô ta chứ em”.
Dì Ngọc: “Anh nói vậy cũng không được, dù sao chị ấy một mình nuôi nấng rồi dạy dỗ Nam cũng rất cực nhọc đối với một người phụ nữ, anh cứ xem như đây là món quà cảm ơn vì những chuyện đó đi”.
Ba tôi suy nghĩ một hồi rồi nói: “Thôi tùy ý em đó, em nói sao anh nghe vậy”.
Dì Ngọc mỉm cười nhéo nhẹ lên má ba tôi một cái rồi nói: “Phải vậy thì em mới thương chứ”.
Ba tôi cười phá lên vì hành động và lời nói của dì, lát sau cô nhân viên giao hộp đựng dây chuyền rồi hóa đơn ra, tất nhiên mọi thứ do ba tôi chi trả. Vậy là sợi dây chuyền mà ba tôi tặng cho mẹ hóa ra lại là món quà bất ngờ đến từ dì Ngọc, tôi nghĩ nếu mẹ biết sợi dây chuyền đó là do dì Ngọc chọn thì không biết mẹ sẽ phản ứng như thế nào.
Trở lại với thực tại, lúc này đây tại nhà tôi, sau khi ba tôi đi được vài tiếng thì tôi tranh thủ sang nhà dì Mai kéo dì vào một gốc nhà đề sờ mó rồi ôm hôn dì một chút cho với đi phần nào nỗi nhung nhớ suốt mấy ngày qua nhưng mọi thứ cũng chỉ dừng lại ở đó do đang giữa ban ngày ban mặt vả lại còn có khách uống cà phê bên ngoài nên tôi và dì không làm gì nhiều được nên đành phải hẹn dì dịp khác.
Tối đó tôi định sang nhà dì Mai mà ngặt nỗi đêm đó kế nhà dì có người mới mất nên ở đó lúc nào cũng sáng đèn và luôn có người đi đi lại lại nên tôi không tiện sang nhà dì được. Chán nản tôi đành phải lén mở camera lên để xem mẹ và anh Vũ đụ nhau, hai người đụ nhau cũng cuồng nhiệt và nóng bỏng như mọi lần nhưng tôi thấy hơi lạ là sau hôm nay anh Vũ ra nhanh quá, bình thường anh đút cặc vào đụ mẹ phải tầm 20 phút hơn mà nay mới có 10 phút hơn mà anh đã bắn tinh ra đầy lồn mẹ rồi, không giống anh thường ngày.
Mẹ tôi cũng có vẻ hơi bất ngờ về anh Vũ hôm nay ra sớm quá và mẹ cũng chưa cảm thấy thực sự được thỏa mãn. Mẹ quay sang ôm anh rồi nói: “Sao hôm nay anh ra sớm quá vậy, bình thường anh đụ người ta muốn lên bờ xuống ruộng luôn mà nay mới có chút mà anh đã ra rồi, bộ anh chán em rồi hả”.
Anh Vũ: “Đâu có đâu Hạnh, em thế này mà sao anh chán em được”.
Mẹ tôi: “Vậy sao hôm nay anh đụ em như thể là làm cho có vậy, đã thế lại còn ra nhanh nữa, em chưa kịp sướng gì hết”.
Anh Vũ ôm mẹ vào lòng nói: “Thì anh nói rồi đó, dạo này công việc nhiều quá lại áp lực nữa nên anh không có tâm trạng với sức để mà đụ em, đã vậy người yêu anh còn dâm đãng ngày nào cũng muốn được anh đụ thì sức đâu mà anh đụ em được chứ”.
Mẹ tôi: “Vậy hả anh, em xin lỗi, em vô tâm quá”.
Anh Vũ: “Thôi không sao đâu em, anh không trách em đâu”.
Mẹ tôi: “Dạ, để mai em nấu mấy món ngon để bồi bổ lại cho anh”.
Anh Vũ nhìn mẹ một cái rồi nói: “Hạnh nè, em nghĩ sao về lời đề nghị lần trước của anh”.
Mẹ tôi đỏ mặt nói: “Ý anh là việc cho người khác đụ em đó hả”.
Anh Vũ gật đầu: “Ừ, em thấy sao”.
Mẹ tôi: “Thôi kỳ quá anh ơi, với lại ngoài anh ra thì em không thích ai khác đụ em cả”.
Anh Vũ nói: “Hạnh nè, không sao đâu em, em cứ coi như người đó là anh thôi, em cứ thoải mái lên đi, việc này một mặt sẽ làm em sướng, một mặt nó giúp anh tiết kiệm được nhiều sức lực, như vậy không tốt sao”.
Mẹ tôi: “Nhưng mà em cứ thấy sao sao á anh”.
Anh Vũ: “Anh thấy bình thường mà em, anh từng gặp vài trường hợp người chồng cho vợ mình đụ cùng lúc với 2 – 3 người khác thì anh với em như thế này là còn nhẹ nhàng”.
Mẹ tôi: “Thôi, ghê lắm tự dưng để người khác đụ vợ mình vậy coi sao được anh”
Anh Vũ: “Em hãy thoải mái và cởi mở hơn đi Hạnh, không sao đâu mà”.
Mẹ tôi: “Nhưng mà…”
Anh Vũ: “Hay là em muốn anh bị kiệt sức vì phải dốc sức để đụ em hả Hạnh, như em thấy đó lúc nào em cũng muốn được anh đụ nhưng anh là con người chứ đâu phải thánh thần đâu mà có sức đụ em mãi được, đã vậy nếu cố gắng đụ em thì anh cũng chỉ nhấp được một chút rồi thôi có khác gì khi nãy đâu, em vừa không được sướng anh thì càng thêm mất sức rồi lỡ đâm ra bệnh thì lại khổ”.
Anh Vũ: “Em có thương anh không Hạnh”.
Mẹ tôi: “Có, có mà em luôn yêu anh mà”
Anh Vũ: “Có phải em từng nói là em sẽ luôn nghe lời anh đúng không?”.
Mẹ tôi: “Em… em…”
Anh Vũ: “Nếu vậy thì em hãy nghe lời anh lần này, mọi thứ anh làm là chỉ muốn tốt cho em mà thôi, em vừa được sướng còn anh thì cũng được đảm bảo về sức khỏe, tiện cả đôi đường như vậy không tốt hơn hay sao”.
Anh Vũ: “Tin anh được không Hạnh”.
Mẹ tôi chần chừ suy nghĩ một lúc lâu rồi mới lên tiếng: “Dạ em tin anh, anh muốn làm gì cùng được, em tin là anh sẽ luôn mang đến những điều tốt nhất cho em”.
Anh Vũ mỉm cười nói: “Vậy mới ngoan chứ”
Mẹ tôi: “Mà người đó là ai vậy anh, em và người đó có quen biết nhau không?”.
Anh Vũ: “Hiện tại thì anh chưa thể cho em biết người đó là ai nhưng em cứ yên tâm đi, người này sẽ rất yêu thương em đã vậy còn rất giỏi giữ bí mật nên không sợ lộ đâu, em cứ yên tâm”.
Mẹ tôi: “Chắc ăn không anh, chứ việc này mà lỡ lộ ra thì em chắc em chết mất”.
Anh Vũ: “Em cứ yên tâm, hãy tin ở anh, mọi thứ sẽ ổn cả thôi em à”.
Mẹ tôi: “Rồi người đó có bệnh hoạn gì không anh, lỡ bị lây bệnh thì sao”.
Anh Vũ: “Em cứ yên tâm đi, người này là một người còn trẻ và vô cùng khỏe mạnh không hề bị bệnh tật gì nên em cứ yên tâm đi”
Mẹ tôi: “Nếu anh nói vậy thì em tin anh nhưng em cũng có một số điều kiện cho người đó”.
Anh Vũ: “Em nói anh nghe thử xem”.
Mẹ tôi:
1. Người đó không được lột trần truồng em ra để đụ do ngoài anh ra em không muốn ai thấy em khỏa thân hoàn toàn cả.
2. Như điều trên là em sẽ ngoài anh ra thì em cũng sẽ không bú cặc cho bất kỳ ai khác.
3. Khi đụ nhau thì người đó phải đeo bao cao su do em cũng không muốn bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài anh được chơi trần rồi bắn tinh vào lồn em.
4. Chỉ được đụ em khi có sự có mặt của anh, do em sợ nếu chỉ có mình anh ta, anh ta mà lỡ rủ thêm vài người nữa rồi đè em ra làm tập thể hay làm những trò bạo lực thì em sẽ không chịu nổi.
5. Cuối cùng là anh ta phải biết giữ mồm giữ miệng, không được để lộ ra bên ngoài.
Mẹ tôi: “Anh thấy những điều kiện của em như thế nào?”.
Anh Vũ: “Cũng khá hợp lý, nhưng anh hỏi này, điều thứ 1 nếu không lột trần truồng em ra thì làm sao mà đụ được?”.
Mẹ tôi: “Việc đó thì anh không phải lo, vào những lần em và người đó đụ nhau thì em sẽ mặc váy ngủ và quần lót lọt khe để người đó dễ thao tác, muốn bú liếm hay đụ gì đó chỉ cần vạch váy ngủ hay mép quần lót sang một bên là làm được rồi”.
Anh Vũ: “Vậy cũng được”.
Mẹ tôi: “Mà em có thể gặp và nói chuyện với người đó trước được không”.
Anh Vũ: “Việc đó không cần thiết đâu em, chẳng lẽ em không tin mắt nhìn người của anh hay sao”.
Mẹ tôi: “Không phải em không tin, chỉ là em hơi tò mò và muốn coi thử người đó như thế nào thôi”.
Anh Vũ: “Hiện tại em và người đó gặp mặt công khai không tiện lắm, có gì anh sẽ là người liên lạc, chứ em ra ngoài gặp rồi lỡ có ai nhìn thấy thì lại không hay”.
Mẹ tôi: “Anh nói cũng phải”
Anh Vũ: “Vậy coi như mọi chuyện xong xuôi he, đến lúc thích hợp thì anh sẽ hẹn người đó tới để đụ em”.
Mẹ tôi: “Dạ”.
Anh Vũ: “Thôi muộn rồi mình đi ngủ nha, anh buồn ngủ quá rồi”.
Nói rồi anh Vũ ôm mẹ vào lòng rồi chìm vào giấc ngủ, còn tôi bên phòng thì đang vô cùng sửng sốt nhưng cũng tràn đầy vui sướng. Cuối cùng khao khát được đụ mẹ tôi sắp trở thành sự thật, dù mẹ có vài điều kiện thật sự khiến tôi có phần hơi khó chịu nhưng không sao chỉ cần được đụ mẹ là tôi cũng vui lắm rồi. Hơn nữa thời gian còn dài chờ đến khi mẹ biết và thật sự chấp nhận tôi thì những điều kiện đó sẽ chẳng còn nghĩa lý gì nữa cả.
Tôi tắt máy tính rồi len lên giường đi ngủ nhưng nằm mãi mà chả ngủ được, tôi nôn nóng mong được đụ mẹ. Tôi hy vọng anh Vũ sẽ sớm nói điều này với tôi rồi tôi sẽ được đụ mẹ mình, ôi như thế thì mới tuyệt vời làm sao.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nhân tình của mẹ |
Tác giả | Davout |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 28/10/2021 18:38 (GMT+7) |