Những mảnh ký ức

Phần 22

Con người tôi bây giờ đứng giữa hai thái cực, một mặt tôi muốn thổ lộ tình cảm ra với em, một mặt tôi lại sợ chen ngang vào tình yêu của em. Và nếu nói ra, có khi tôi lại đứng ở giữa con đường, hoặc có em, hoặc ngay cả tình bạn đối với em cũng không còn. Sau cùng, tôi chấp nhận chỉ là bạn của em, tôi đã giữ kín chuyện này gần 1 năm trời, giờ tôi có thể giữ kín nữa thì đối với tôi điều đó cũng không phải là khó khăn. Tôi vẫn nhắn tin hỏi thăm em, quan tâm em một chút, động viên em cố trụ trong xã hội này.

Và mọi chuyện đổi sang một chiều hướng khác khi hôm đấy, em đột nhiên nhắc tới chuyện trước kia. Cái điều mà tôi không mong muốn, tôi không mong đợi đã xảy ra khi nhận được tin nhắn của em:
– Sao ngày trước anh tránh mặt em, không nói chuyện với em?

Đắn đo mãi, tôi chỉ nói với em một câu đầy ẩn ý:
– Có một lúc nào đấy anh sẽ nói nguyên nhân cho em.

Nhưng em cố gắng vòi vĩnh:
– Bây giờ em muốn nghe.
– Để lúc khác đi, bây giờ anh đi ngủ đây.

Tôi chấm dứt cuộc nhắn tin, mặc dù tôi biết em sẽ rất ấm ức. Tôi không nói được, tôi không có đủ can đảm để nói ra với em, tôi muốn được như ngày trước, chỉ âm thầm bên em, được ngắm nhìn em, nghe thấy giọng nói em mỗi ngày đối với tôi thế là đủ rồi. Nhưng em vốn bướng bỉnh, hôm sau khi tôi lai em đi như mọi khi thì em không im lặng nữa, em cứ hỏi tôi chuyện ngày trước.

– Anh nói cho em nghe chuyện ngày trước đi.
– Hôm khác đi em. Tôi thở nhè nhẹ.
– Nhưng em muốn nghe hôm nay.

Tôi liếm môi:
– Để sau đi, hôm nay anh không muốn nói.

Em cứ nằng nặc cho kì được:
– Hôm nay đi, anh cứ bảo lúc khác lúc khác nhưng em muốn nghe hôm nay.

Tôi cúi mặt, lảng tránh cái nhìn của em:
– Anh đã từng nói với em một lần rồi mà.

Em tỏ vẻ ngạc nhiên:
– Anh nói lúc nào, em có biết gì đâu.

Tôi thở ra:
– Anh đã từng gửi tin nhắn qua nick chat cho em rồi.
– Anh gửi cho em lúc nào?
– Ngày mùng chín tháng tám năm hai nghìn không trăm linh sáu. Tôi chậm rãi đọc từng số một.
– Lúc em đang còn trọ nhà cô ạ?
– Uh. Tôi đã bắt đầu thở dài.
– Cái hồi đấy nick chat của em bị làm sao ấy, bạn bè gửi tin nhắn em không bao giờ nhận được, có lúc em đã định không dùng nick ấy nữa mà. Thế anh nhắn cho em những gì?

Miệng tôi khô khốc:
– Thôi, nếu như lúc đấy không đọc được thì thôi không phải nói nữa.

Em ngạc nhiên trước những gì tôi nói:
– Nhưng em có biết là anh nhắn cho em gì đâu.

Rồi em có vẻ giận thật khi tôi cứ im lặng:
– Anh mà không nói từ mai em không gặp anh nữa, không nhắn tin nữa.

Tôi cắn chặt môi, tôi biết nói gì đây, tôi biết nói gì với em, đầu tôi cứ ong ong trong hai luồng suy nghĩ, nói hay không nói. Tôi quay lại, nắm chặt tay em, em có vẻ muốn rút lại nhưng tôi càng giữ chặt hơn, tôi vừa đi xe tôi vừa giữ lấy tay em, và tôi va chạm với một chiếc xe máy, vội vàng đỡ xe máy người bị va quệt với tôi lên.

Tôi tiếp tục chở em, em có vẻ bất ngờ trước hành động của tôi nên cứ rụt tay lại. Đằng nào tôi cũng đã quyết định rồi, nên tôi xem như không biết em rụt tay, tôi tìm tay em, tôi kéo tay em đặt vào nơi trái tim tôi, nó đang đập nhanh thổn thức. Không biết em có cảm nhận gì không, có hiểu ý tôi muốn nói không mà im chỉ im lặng, tôi đạp xe hướng về khu trọ em, rẽ vào một góc ít người qua lại. Tôi dừng xe, quay người lại, vòng một tay qua ôm em, em vẫn không nói gì, có vẻ em bất ngờ với những hành động của tôi. Tôi nói nhẹ với em, tiếng hơi thở run run:
– Đây, điều mà anh muốn nói với em đây. Cái mà anh lảng tránh em suốt thời gian qua đây.

Tôi từng ước có một ngày tôi sẽ nói với em những điều này, tôi đã nói ra, và tôi cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm đi bao nhiêu. Tôi không phải giữ trong lòng một mình nữa, cho dù em có chấp nhận hay không, tôi cũng đã thổ lộ tình cảm của tôi. Tình yêu của tôi, tình yêu đơn phương, có nỗi buồn, đau đớn, có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng, giờ tôi đã nói ra với em rồi. Em vẫn lặng im, em không nói gì với tôi kể cả khi tôi lai em về đến khu trọ. Về đến nhà trọ của tôi, tôi thấy mình như nhẹ bẫng đi như vừa giải thoát khỏi bức tường nào đè nặng, tôi không còn quan tâm nhiều đến việc rồi em sẽ trả lời tôi thế nào. Tôi muốn nhắn tin cho em nhưng rồi ngừng lại, có lẽ em đang cần suy nghĩ, và tôi không nên quấy rầy em lúc này…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Thông tin truyện
Tên truyện Những mảnh ký ức
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 23/08/2016 06:05 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình dục gia đình - Tác giả Ngọc Linh
Phần 22 Máu nhỉ, thế mấy thằng tây mới phục vụ được mẹ cháu? Hai thằng, có hôm thì hai thằng đen có hôm thì một thằng da trắng một thằng da đen, mẹ cháu là thích da đen hơn vì cặc nó to còn da trắng thì không khoái mấy vì nó dài, chọc vào lồn hơi bị thốn! Vậy hả? Thế mẹ mấy thằng bạn cháu có gọi không? Mấy bà này thì không, bị tụi cháu hành nhiều lúc còn không chịu được thì lấy đâu sức ra mà gọi, mỗi mẹ cháu là nhất thôi. Tôi cười hà hà gật gù hiểu ý thằng Hùng. Quả thật mẹ nó thuộc dạng dâm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Đụ tập thể Sextoy Some Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh
Mười năm tình cũ (Full) - Tác giả Lê Cương
Phần 9 Nghe Liên rên rỉ, Ngọc Hạ cũng nứng theo, dịch người cố chổng cái mông đít cao lên, vỗ bem bép: Lỗ đít của em nè anh, thử lỗ đít của em đi anh, phá trinh cái lỗ đít của em đi anh. Nghe Ngọc Hạ khoe cái lỗ đít của mình còn trinh, Tuấn háo hức quay qua nhìn vào cái lỗ đít đang ríu ríu, co ra co vào của nàng. Hai tay Ngọc Hạ đưa ra sau vạch mông banh đít ra thật rộng, cho Tuấn cầm cặc nhét vào. Sau một hồi loay hoay vất vả, cuối cùng con cặc rồi cũng vào lút cán. Ngọc Hạ rú lên một tiếng... thở hổn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Tuyển tập Tuấn Địa
Đào tạo dâm nữ (Update Phần 115)
Phần 22: Chứng minh Em được phép đi vệ sinh. Sau mệnh lệnh, Vương Bội gần như tuôn trào bên lỗ thoát sàn nhà vệ sinh. Cô đã phải chịu đựng vật rung khổng lồ cắm sâu trong cơ thể, và nhu cầu cơ bản của con người cùng một lúc. Rất may mắn, do hôm nay chiếc máy bật sớm, nên đã hết pin, chỉ có thể nằm yên bên trong cô. Nhưng cũng đủ tạo ra một áp lực khổng lồ tra tấn sức chịu đựng của cô. Giờ phút này, khi được cho phép, không gì có thể kìm hãm cô nữa. Một vũng màu vàng nhanh chóng lan ra, từ giữa hai chân cô. Trần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng