Những mảnh ký ức

Phần 27

Tháng 3 năm 2008…

Sau hôm ấy, tôi có biết thêm được gần hết câu chuyện. Thực ra, giữa tôi và T, em không chọn ai cả. Với T, em và T đã có những kỉ niệm ngày trước nhưng khi ra ngoài này nó đã dần phai nhạt. Đợt tết, T có lên nhà gặp em nhưng em không gặp, em cũng đã từ chối T sau một hôm đến tận trường T để nói rõ ràng.

Tôi được biết điều đấy khi T gọi điện thoại, chửi mắng tôi, xúc phạm tôi nhưng vì em, hay cả sự nhẫn nhịn của tôi tôi đã không nói gì nhiều với T, tôi chọn cách im lặng. Với tôi, sau khi biết được tôi đã từng thầm yêu em gần 1 năm trời, cùng những điều tôi làm với em, em thấy không xứng đáng với tôi, nên em đã chủ động nói những lời cay đắng với tôi nhằm khiến tôi quên em đi. Và tôi được biết thêm, hôm tôi gặp em ở ngoài này khi về đến khu trọ, em đã khóc suốt đêm, em không muốn nói những lời đấy, nhưng theo em, nếu không nói những lời đấy thì tôi sẽ không hận em, quên em được, em muốn cho tôi quên em.

Khi biết được mọi chuyện, tôi càng yêu em hơn, tôi xin em những cơ hội vì tôi biết trong sâu thẳm em vẫn còn tình cảm với tôi, chỉ là ở ngoài em vẫn tỏ ra lạnh nhạt với tôi. Tôi và em vẫn nhắn tin, gọi điện với nhau, tôi cũng thường chở em đi dạo quanh đấy như ngày trước, có khác chỉ là với tôi, em vẫn giữ khoảng cách. Em từng nói với tôi xin tôi cho em thời gian 3 năm, để em quên đi những chuyện trước kia. Tôi yêu em, và với tôi, lời nói của em đồng nghĩa với việc em cho tôi cơ hội, hôm đấy là ngày 8/3/2008.

Và tưởng chừng như niềm vui đã dần trở lại với tôi thì vào một ngày, tôi có gọi điện cho em thì nghe giọng em khác lạ, em có thông báo với tôi:
– Em đã nhận lời yêu một người rồi.

Không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, tôi gặng hỏi em lại:
– Thế này là sao hả em?
– Em nhận lời với người ta rồi, người ấy ở cùng lớp với em.

Tôi cố gắng bình tĩnh:
– Anh có thể gặp người đấy được không?
– Vậy thì để mai đi anh.
– Bây giờ không được sao?
– Em muốn vào ngày mai.
– Uh.

Cúp máy xuống, tôi lại như người rơi xuống vực sâu, không hiểu là sự thật, hay là em đùa tôi. Tôi suy nghĩ nhiều nhưng vốn những chuyện thế này luôn không có câu giải đáp thỏa đáng. Ngày hôm đấy, tôi như ngồi trên đống lửa, tôi chờ đến thời gian hẹn gặp em. Em hẹn tôi lúc 7h tối, tôi ăn tôi vội vàng rồi đi đến chỗ hẹn từ hơn 6h. Tôi ngồi xuống suy nghĩ miên man, nhìn vào thời gian, đã gần 8h mà vẫn không thấy em đến. Tôi như mừng thầm trong bụng, chắc là em đùa tôi rồi, tôi gọi cho em:
– Em đến chưa thế.
– Bọn em đang đến.
– Bọn em là những ai?
– Em và người yêu em.

Người yêu em, vậy mọi chuyên là thật chứ không phải là đùa như ý muốn của tôi. Tôi chán nản cúp máy luôn. Lát sau, tôi thấy tiếng chuông điện thoại, là của em:
– Anh đang ở đâu, bọn em đến rồi đây.

Mặc dù tôi vẫn ở đấy nhưng tôi gẳt gỏng nói với em rồi cúp máy:
– Em hẹn anh từ lúc nào, anh về nhà rồi.

5 phút sau, tôi mới nghĩ lại, tôi điện thoại cho em:
– Em đang ở đâu rồi?
– Bọn em đang trên đường về rồi.
– Đang ở chỗ nào?
– Bọn em đang ở …
– Đợi đấy, giờ anh đến.

Gặp em, vẫn nụ cười đấy, vẫn con người ấy, mà sao tôi cảm thấy chua chát đến như vậy. Tôi không thế giải thích nỗi chuyện gì đang xảy ra, suy nghĩ của tôi gần như đảo lộn, tôi như trở thành trò hề đối với em. Cay đắng, uất hận trong người tôi lên đến đỉnh điểm, tôi cười khẩy trước thực tại trước mắt, tôi cáu gắt với em, với người được gọi là người yêu em. Em vẫn thế, trả lời tôi bằng những câu nói lạnh tanh, không âm sắc, xa cách như không hề quen biết tôi, tôi cố níu kéo em nhưng chỉ nhận được sự lạnh nhạt từ nơi em:
– Từ bây giờ chúng ta đừng gặp nhau nữa.

Hết thật rồi, tôi đứng như trời trồng nhìn em với người đó đi bên nhau. Họ đi khá nhanh, như muốn tránh xa tôi. Tôi thấy nóng bừng trong người, cởi 1 chiếc cúc áo, tôi ngửa mặt lên trời, cười to lên, nụ cười kèm theo sự chua chát, nỗi đau trong con người tôi. Nắm chặt tay lại, tôi yêu em nhưng bây giờ còn thêm nỗi hận em, uất hận trong người tôi tăng cao lên khi nhớ những chuyện trước kia về em.

Trong đầu tôi lúc đấy chỉ nghĩ em đùa giỡn với tôi, em không xem tôi là gì so với em, hoàn toàn không nghĩ đến tôi, đến cảm nhận của tôi. Vậy từ trước đến giờ, em chỉ đóng kịch trước mắt tôi, hay em xem tôi là vật thế thân, tôi đáng bị đối xử như vậy lắm sao. Nghiến chặt răng, trong đầu tôi chỉ là lửa hận bừng bừng về em, không chịu đựng nổi, tôi bước đi trong vô định, tôi lang thang ở quanh đấy. Không mục đích, không suy nghĩ, tôi chỉ muốn bước đi để cố gắng xóa tên em trong kí ức nơi tôi, tôi cứ bước đi như vậy cho đến khi tiếng chuông điện thoại báo có tin nhắn, là tin nhắn của dì:
– Cháu dạo này thế nào, có khỏe không, chuyện tình cảm sao rồi? (Dì đã biết chuyện tôi yêu em khi tôi có gọi điện về cho dì)
Khẽ lặng đi, tôi nhắn lại cho dì:
– Bọn cháu thôi rồi dì ah.
Nhận được tin nhắn, dì gọi cho tôi:
– Có chuyện gì thế, nói cho dì nghe xem nào, sao hai đứa lại thôi?
Mệt nhọc, tôi trả lời dì:
– Không có chuyện gì đâu, thôi cháu không nói chuyện này nữa, cháu tắt máy đây.
– Đừng có nghĩ ngợi linh tinh nhá, thôi có gì thì cho qua đi.

Vâng, cháu đang cố cho qua đây, khẽ thở dài tôi tìm trong danh sách điện thoại, tôi gọi cho V (đứa con gái hồi trước trọ nhà dì mà tôi đã từng dạy học, bây giờ tôi nhận làm em gái, V thi trượt nên ở nhà ôn thi năm nữa). Tôi gọi vào số máy bàn, tôi nói chuyện với nó rất lâu, khoảng chừng gần 1 tiếng, tôi nói linh tinh, nói lảm nhảm không có chủ đề, tôi có nói qua một chút về em, về tình cảnh mà giờ tôi đang gặp phải, nó luôn miệng bảo tôi không gọi nữa, sợ tôi tốn tiền.

Lúc ấy tôi còn nghĩ đến chuyện gì nữa, tôi chỉ muốn có ai đấy nói chuyện với tôi, cho tôi quên đi, dù chỉ là trong chốc lát. Sau cùng tôi cúp máy, về nhà trọ, tôi tiếp tục gọi điện cho đứa ở phòng 4 nhà dì ( cũng thi trượt, cũng ôn lại, và tôi cũng nhận làm em gái ), tôi nói ít, tôi chỉ bảo nó có chuyện gì thì kể với tôi đi, hôm nay tôi đang rảnh. Tôi nói chuyện với nó từ 11h đêm đến tận 6h sáng, trong khoảng thời gian đấy, nó thì nói, tôi thì nghe, thỉnh thoảng nói vài câu. Nó muốn đi ngủ nhưng tôi không cho, tôi chỉ bảo:
– Em nói chuyện với anh đêm nay đi, mà cúp máy thì liệu hồn.

Nó phải cắm sạc để nói chuyện với tôi, tôi nghe mà không nhập tâm vào điều gì, tôi cũng không nhớ đã nói những chuyện gì, cho đến khi cúp máy tôi mới cảm thấy mệt rã rượi. Vội vàng đánh răng, rửa mặt, làm vệ sinh cá nhân, tôi phải đến trường, hôm nay 7h tôi phải đi họp ở trường…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Thông tin truyện
Tên truyện Những mảnh ký ức
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 23/08/2016 06:05 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạnh và bố chồng
Phần 3 Sáng hôm sau ông Kiên dậy rất sớm chạy ngay ra thị xã nói là thị xã nhưng nhà ông chỉ cách thị xã khoảng chừng 5 cây số. Ông tìm đến ông bạn người tàu ngày xưa từng chữa hiếm muộn cho vợ ông. Sau một hồi gặp gỡ ông vào đề và đề nghị với ông bạn người tàu của mình hốt cho ông 2 thang thuốc một thân thuốc tăng cường sinh lực cho ông còn lại 1 than có tác dụng kích thích ham muốn của phụ nữ 1 loại thuốc kích dục gia truyền từ phương đông của ông bạn người tàu của ông. Đem 2 than thuốc về lòng ông như mở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện sex ngoại tình
Như Trăng Như Mật Lại Như Hương (Full) - Tác giả Slaydark
Bình minh rực rỡ rọi sáng khu bến xe đông đúc người qua kẻ lại, tiếng động cơ cùng mùi khói lan tỏa khắp nơi. Cương kéo hành lý theo mẹ tìm đến vị trí xe đưa mẹ con nó về quê. Vì quê Hương khá xa nên để an toàn và thoải mái Hương đã đặt vé xe giường nằm cho hai mẹ con. Cương không thích không khí ngột ngạt đông đúc và thiếu riêng tư của các loại xe chở khách, xe buýt. Nó muốn đi bằng xe ô tô của gia đình nhưng cha nó cần dùng để đi làm, Cương thắc mắc hỏi mẹ: “Sao không đi xe buýt hay thuê xe tự...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện sex Full
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 - Dịch giả Meode
Phần 27 Đại Khỉ Ti lúc trước viết ra đúng là có chủ ý về sau sẽ không nhận nợ, vì cho rằng nàng thân là vương phi, đằng sau lại có hoàng đế Hoàn Nhan Đản làm chỗ dựa, chẳng lẽ Đường Quát Biện chỉ là một phò mã, lại còn dám quả thật tìm đến nàng để thu sổ sách sao? Thế nhưng kế hoạch của nàng không đuổi kịp biến hóa của cục diện, hôm nay Hoàn Nhan Đản đã chết, nàng cũng không còn là một vương phi cao cao tại thượng, nam nhân lúc trước chỉ là phò mã, hôm nay lại trở thành nam nhân cực kỳ có quyền lực trong triều đình Kim...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng