Em dường như cũng ngại tôi nên có lẽ chúng tôi chạm mặt nhau không được nhiều cho lắm. Tôi lờ em đi, xem như không quen. Hôm đấy, tôi đang ở nhà dì thì bố mẹ tôi sang đón tôi về, tôi về khi ấy em đang đi học. Lúc về đến nhà tôi là tầm 6 rưỡi chiều, tôi vẫn như mọi khi, lên tầng 2 phòng mình, ngồi trên lan can, ngồi hóng gió.
Đối diện nhà tôi là cánh đồng, tôi có thể ngắm mặt trời mọc hoặc lặn, có đôi chút nghĩ về em. Tầm 7 rưỡi, bố mẹ tôi có gọi tôi xuống ăn cơm, nhưng tôi không đói, nên tôi vẫn ngồi ở trên đấy. Lát sau, tôi xuống nhà, định lấy xe đạp đi ra hàng net thì mẹ tôi hỏi:
– Con định đi đâu đấy?
Tôi đáp:
– Con đi ra mạng xem điểm chút.
Mẹ tôi nói giọng run run:
– Có tin nhắn báo điểm về rồi, trượt rồi con ah.
Bố tôi thì bảo giọng nghiêm:
– Ngồi xuống bố nói chuyện một chút.
Lúc đấy tôi một phần vì choáng váng, một phần bất ngờ, tai tôi lùng bùng, bố nói trong khoảng 30 phút, tôi cũng không nhớ nữa, cũng không nhập tâm cho lắm. Cổ họng tôi nghẹn nghẹn, tôi cũng không nghĩ ra được lúc ấy tâm trạng tôi thế nào, chỉ thấy trống rỗng, người như mông lung, mất hết kiểm soát. Bố tôi nói rất nhiều, thế này, thế nọ, nhưng tôi dường như không nghe được chữ nào. Bố tôi nói xong rồi bảo tôi ăn cơm, tôi chỉ đứng dậy rồi nói:
– Con lấy xe đi đây chút.
Mẹ tôi chỉ bảo:
– Đi quanh quẩn thôi con nhé, đi lát rồi về.
Tôi cúi mặt xuống:
– Vâng.
Tôi đạp xe quanh thị trấn tôi đang sinh sống, đi như vô định, không buồn, không chán, chỉ thấy trống rỗng. Tôi cứ thế đạp phải 3, 4 vòng, tôi cay đắng, nhìn người đi đường, nhìn xe cộ, nhìn các đôi tình nhân, nhìn lên trời. Trời hôm ấy khá nhiều sao, cứ miên man tôi nghĩ thì có 1 đám con trai tầm học cấp 3 đi ngang qua tôi đánh võng, lạng lách, đâm vào tôi.
Tôi ngã xuống đường, thấy nhói đau ở tay và chân, nhưng lúc đấy so với cái nỗi đau tinh thần thì nỗi đau thể xác tôi gần như không cảm nhận được. Mấy thằng con trai sau khi đâm vào tôi thì lại phóng lên xe đi tiếp, chúng còn quay lại văng ra vài câu chửi thề, tôi là một thằng nóng tính, như mọi khi thì chắc tôi không để yên nhưng hôm đấy tôi không còn muốn để ý mấy chuyện như thế làm gì nữa.
Tôi vào một quán net, chẳng biết làm gì, tôi vào nick chat, ngồi thừ phải gần 20 phút, chỉ nhìn vào màn hình, thỉnh thoảng có quay sang bên cạnh xem một thằng bé chơi Gunbound. Tôi không biết tôi vào quán net để làm gì, chỉ biết là khi định thần lại thì tôi đang ngồi ở 1 máy tính rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những mảnh ký ức |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 23/08/2016 06:05 (GMT+7) |