Chị như con mèo lười nhìn tôi đầy âu yếm. Khi tôi định ra khỏi màn chị lại níu tôi lại và đặt thêm một nụ hôn dài nữa. Ôi, sao ngày đấy đi qua mất rồi. Sao thời gian không ngừng lại để tôi mãi sống trong cảm giác đó. Bây giờ đúng như lời của một bài hát mà lúc này khi tôi đang viết tôi quên mất tên: “Nếu có ước muốn trong cuộc đời này thì tôi cũng sẽ ước thời gian quay trở lại thời điểm đó”
Lớn lên với bao bon chen của cuộc sống, mặc dù có tình yêu mới, gia đình của mình, nhưng cảm giác thanh bình đó không bao giờ trở lại. Những bộn bề của cuộc sống làm mình mất hết cảm nhận lãng mạng thanh bình. Đối với mọi người, vào tuổi đó là tuổi thần tiên hạnh phúc, với tôi còn được ông trời khuyến mại thêm một tình yêu. Một người yêu nhỏ bé, một con mèo nhỏ dễ thương, để tôi có thêm cảm giác là một người đàn ông. Tôi có đọc một câu chuyện trên mạng kể về sự thanh bình như sau:
‘Một vị vua treo giải thưởng cho hoạ sĩ nào vẽ được bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhà vua chỉ thích có hai bức và phải chọn lấy một.
Trong hai bức tranh đó, một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mĩ với những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng bồng bềnh, trôi hững hờ.
Bức tranh thứ hai cũng có những ngọn núi, nhưng là những ngọn núi trần trụi và lởm chởm đá. Bên trên, bầu trời giận dữ đỗ mưa như trút, kèm theo sấm chớp ầm ầm. Bên vách vúi là dòng thác cuồn cuộn nổi bọt trắng xoá. Nhưng sau khi ngắm nhìn kỹ, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe của một tảng đá. Nơi đó, giữa dòng thác trút nước xuống một cách giận dữ, có con chim mẹ đang thản nhiên đậu trên tổ của mình, bên cạnh đàn chim con ríu rít… Bình yên thật sự…
Và nhà vua chọn bức tranh thứ hai.’
Tại sao tôi lại trích dẫn câu truyện này, vì sự thanh bình của tôi và chị có được đang nằm trong bão tố mà sau này tôi mới cảm nhận được. Đó là bão tố của định kiến xã hội, là bão tố của cuộc đời. Chúng tôi yêu nhau khi mà không phải lo toan cơm áo gạo tiền, không phải lo quan hệ xã hội, và chúng tôi đơn giản chỉ là những con chim non ríu rít đón nhận mọi thứ mà không phải làm gì.
Chính vì vậy khi nhận ra bão tố cuộc đời quá lớn thì chúng tôi không thể vượt qua được. Cái gì cũng có giá của nó. Sau những ngày tháng hạnh phúc không thể tưởng tượng nổi đó sẽ là bao nước mắt và đau khổ mà tôi sẽ kể với các bạn sau này. Nhưng thôi bây giờ là hạnh phúc, tôi sẽ hồi tưởng về hạnh phúc của mình để cảm nhận lại những cảm nhận thanh bình mà mình đã có.
…
Lại một ngày như ngày hôm qua. Chị lại lạnh tanh như không có gì xảy ra. Chị vẫn uống nước đàm đạo với bố mẹ tôi bình thường. Vẫn sai tôi ngọt sớt.
– Q lấy cái này cho chị, Q lấy cái kia cho chị…
Tuy nhiên đó là sự bình thường mà bất bình thường. Nếu là người tinh ý sẽ nhận ngay ra. Bình thường hai chị em trước khi xảy ra chuyện thì thường vui đùa với nhau, bẹo má, cấu chí… nhưng bây giờ hơi đụng vào nhau là lùi ngay ra xa. Chị mỉm cười rất ẩn ý. Còn tôi quay lại nhìn và thầm nghĩ:
“Tối thì ôm nhau chặt thế mà giờ hơi động tý đã tránh ngay.”
Sự bất bình thường này rất lộ những ngày đầu tiên nhưng rất may bố mẹ quá tin tưởng chị em tôi nên không nhận ra. Nhưng mẹ chị thì khác. Tôi sẽ kể điều này cho mọi người sau. Cả ngày hôm đó tôi và chị chỉ mong đến tối nhanh để còn ào đến bên nhau. Tôi thì tôi biết rõ mình, còn về chị thì tôi thấy cứ thỉnh thoảng chị lại xem đồng hồ.
Nhiều lúc thấy chị thoáng đỏ mặt tôi hiểu chị đang mong đêm về đến thế nào. Cả ngày chị hát chị cười. Tôi thấy chị tràn ngập hạnh phúc. Khi không có ai chỉ hai chị em chị lại tâm sự hôm nay đi học thế nào, tôi thấy toàn chuyện vui. Đúng vậy cổ nhân có câu: “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.” Người và cảnh là một khi buồn nhìn cái gì cũng thấy bực mình. Khi vui mọi thứ như đẹp ra.
Thế rồi một ngày dài dằng dặc cũng qua. Tôi lại làm công việc thường ngày là lên gác xép học bài. Tôi cảm thấy mình thư thái nhẹ nhõm hẳn, hiệu suất học rất cao. Bình thường giải mấy bài này sao lâu thế, hôm nay sáng dạ hẳn. Chị sau khi xem xong thời sự, nói mấy chuyện cũng bò lên ngồi cạnh tôi học bài. Có học gì đâu, cứ ngồi đọc sách lại hạ xuống nhìn tôi cười cười. Thỉnh thoảng chân đá sang chân tôi cái. Tôi quay lại, chị lại lạnh tanh như đang chăm chú đọc ấy. Tôi cười lắc đầu thì chị lại phùng mang trợn má bẹo yêu tôi.
– Cười gì mà cười.
Rồi chị lại tủm tỉm. Các bác thấy chị có đáng yêu không. Tôi thì tôi không thể không yêu được. Rồi màn đêm cũng buông xuống. Tôi và chị sà vào lòng nhau, lại hôn, lại ôm lại thổn thức. Chị kể cho tôi nhiều chuyện quá khứ và dò hỏi tôi nhiều. Qua câu chuyện tôi thấy chị cũng khá ghen. Chị tuy không nói ra nhưng cứ cảnh báo tôi cẩn thận khi đi học với H. Tôi chỉ cười mà không nói gì cả.
Có lẽ chị yêu tôi một phần vì tuổi tuy còn nhỏ nhưng cũng khá hiểu biết, già dặn, một phần tôi có hình bóng của người con trai trong mộng khi xưa của chị và đặc biệt là tôi hiểu chị, chia sẻ mọi chuyện được với chị. Với lại lửa gần rơm thì lâu ngày cũng bén, các cụ có câu cự li và cường độ để mà nói về tình cảm nam nữ.
Nếu như tình trong như đã thì, chỉ cần có điều kiện nó sẽ bộc lộ và nhanh chóng vượt qua và trở thành tình yêu mãnh liệt. Tôi và chị cũng vậy. Khi đã vượt qua rồi đã là của nhau rồi thì tôi và chị không còn ngại ngùng gì nữa. Và rồi chúng tôi chìm vào trong xúc cảm. Tôi hôn lên tất cả thân thể chị và chị cũng đáp lại rất nhiệt tình. Chỉ một lúc tôi và chị đã hoàn toàn trống trơn và ôm nhau thắm thiết.
Chúng tôi trao nhau tất cả những gì mình có. Chị rên xiết trong sung sướng, còn tôi đắm mình trong tình yêu. Tôi làm tất cả mọi thứ, mọi động tác mà tôi thấy chị mãn nguyện. Tôi ngồi thấy chị sung sướng là tôi ngồi, tôi bế chị lên, thấy chị mãn nguyện là tôi bế chị lên, nói chung tôi làm theo cảm giác của chị tôi muốn chị thoả mãn nhất, sung sướng nhất. Chị cũng vậy, làm tất cả mọi thứ để tôi đạt đến đỉnh của thăng hoa. Hai cơ thể hoà vào nhau, ướt đẫm mồ hôi, đầy nhục dục mãnh liệt. Tôi bùng nổ, chị cũng bùng nổ để rồi cả hai đê mê trong hân hoan và hoan lạc. Chúng tôi đã thăng hoa đến đỉnh cao và tận hưởng sự thăng hoa đó. Chúng tôi dính chặt vào nhau và thiếp đi cho đến sáng.
…
Tôi có đọc một số định nghĩa về tình dục. Trong đó người ta định nghĩa khi hai người yêu nhau thì tình dục là đỉnh cao của tình yêu. Điều này theo tôi không hoàn toàn đúng.
Nếu định nghĩa như vậy thì tình dục không có ý nghĩa nhân văn của nó, mà đơn thuần chỉ là thụ hưởng hay thành quả của tình yêu. Tôi không đồng ý với điều này. Tôi có thể cắt nghĩa và ví dụ cho các bạn.
Khi bạn yêu người con gái nào đó, muốn thể hiện sự quan tâm đến người con gái nào đó, bạn thường tặng hoa, tặng quà hoặc rủ người ta đi chơi. Vậy bạn muốn làm điều đó vì lẽ gì. Không cần phải nói nhiều, tôi xin trả lời luôn, bạn muốn người bạn yêu được hạnh phúc, được sung sướng và tình yêu bạn dành cho người con gái đó chính là ý muốn đó của bạn. Và các món quà, bông hoa hay buổi đi chơi chỉ là cầu nối tình yêu để thể hiện tình yêu mà thôi.
Vậy còn tình dục là thế nào. Đơn giản nó cũng như các món quà đó thôi. Bạn muốn người yêu bạn sung sướng đầy cảm xúc và bạn sử dụng tình dục để làm điều đó. Tình dục chính là cầu nối của hai người đang yêu, thông qua đó để trao cho nhau hạnh phúc, hân hoan, hoan lạc và sung sướng. Làm cho người mình yêu được thoả mãn và thăng hoa.
Hiểu như vậy các bạn sẽ thấy tình dục là một món quà, có chăng đây là món quà hai chiều, còn vật chất chỉ là món quà một chiều. Vì vậy cái hay của tình dục chính là có đi có lại, vì vậy người ta nhầm tưởng đó là đỉnh cao của tình yêu.
Các bạn nhiều khi chỉ để ý đến ý nghĩa vật chất của món quà mà không để ý đến ý nghĩa vô hình của nó, là đem lại hạnh phúc và sung sướng cho người nhận quà. Vì vậy mới có chuyện lừa tình, bởi đơn giản ta đã không tỉnh táo, rung động trước ý nghĩa vô hình, mà ta bị yếu tố vật chất che mờ. Nên mới có chuyện các chàng trai càng công tử giầu có càng dễ tán được các cô gái đẹp.
Đây chỉ là ý kiến của riêng tôi chứ không bao hàm ý kiến của mọi người. Tôi đưa ra vấn đề này để giải thích một thành kiến xã hội mà tôi cho là đúng. Khi tôi và chị hoà vào nhau. Điều tôi muốn lúc đó không phải là tình dục, mà tôi làm theo ý thích và cảm giác của chị. Tôi muốn chị sung sướng nên tôi cứ thấy chị thích là tôi làm, tôi không có định nghĩa về kiểu nọ kiểu kia thế nọ thế kia.
Và một kết quả rất bất ngờ là tôi rất mạnh mẽ và dai dẳng. Người tôi yêu hoàn toàn thoả mãn. Các bạn biết không, tình dục trong tình yêu chính mang ý nghĩa đó và ý nghĩa chính của nó cho hai người yêu nhau được hoàn toàn thoả mãn về thân xác. Và đó chính là ý nghĩa triết học trong Tố nữ kinh không biết có bạn nào đã đọc chưa.
Với thời tôi tình dục được quan niệm quá khắt khe và nếu không muốn nói là hành động xấu. Đến bây giờ dù xã hội đã cởi mở nhiều rồi thì quan niệm này không thay đổi nhiều. Chuyện của tôi và chị làm ví dụ, tại sao có chuyện người con gái lớn tuổi hơn không thể lấy người con trai kém tuổi hơn nhiều, bởi vì người con trai như tôi có gì cho chị để thể hiện tình yêu. Có chăng chỉ là những lời yêu thương, những cử chỉ dịu dàng và tình dục. Như vậy thì nếu nhìn theo giác độ khác, rõ ràng vấn đề tình dục đã được hiểu theo nghĩa hoàn toàn khác và người con gái ở đây sẽ lãnh mọi hậu quả về mặt xã hội. Và tôi và chị hiểu được điều này và không bao giờ dám tiết lộ ra điều gì với ai. Chúng tôi chỉ biết thầm lặng yêu nhau và thầm lặng hưởng thụ tình yêu của nhau.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người con gái tôi không thể quên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ chị gái, Tâm sự bạn đọc, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 20/01/2021 08:29 (GMT+7) |