– Em có run không.
– Có hồi hộp lắm.
– Em đã nói chuyện với bố chưa.
– Dạ rồi.
– À quên, mấy nay toàn ăn uống suốt chưa hỏi em, hôm trước em đã gặp lại anh Chương chưa.
– Đến mấy lần anh toàn đi công tác. Hôm qua gặp rồi em đưa trả quà cho anh thì anh không nhận. Anh bảo nếu em trả quà anh sẽ không bao giờ đến nhà em chơi, đừng bao giờ nhìn mặt anh ấy nữa.
– Thế rồi sao.
– Không làm sao được, em phải cầm về, anh chỉ nói anh ấy sẽ vẫn đợi đến khi có thể và không làm phiền em nữa.
– Em trả lời sao.
– Em bảo anh đừng nghĩ về em nữa. Em và anh đã có kế hoạch cưới xin rồi và cám ơn tấm lòng của anh.
– Chắc anh Chương buồn lắm.
– Biết làm sao được nhưng anh là người đàng hoàng anh nhỉ.
– Ừ anh cũng thấy thế.
Hai đứa cứ nói chuyện với nhau như thế. Dọc đường hắn giới thiệu các địa danh cho cô. Đây là lần đầu tiên cô về Ninh Bình. Đến 8h sáng thì hắn đã về đến nhà. Hôm nay mẹ hắn không đi làm mà đợi hắn và cô về. Bà rất mừng khi thấy hắn và cô. Cô lễ phép chào hỏi và líu rúi đi vào nhà với hắn. Đem hành lý vào nhà cũng chả có gì chỉ có cái túi và mấy bộ quần áo. Hôm qua cô đi mua cho mẹ hắn bộ quần áo và bố hắn một hộp thuốc do hắn gợi ý làm quà.
Mấy bác hàng xóm hình như nghe mẹ hắn nói hôm nay hắn dẫn người yêu về quê chơi, khi thấy hắn về mọi người vào chơi đồng thời xem mặt cô dâu tương lai luôn. Qua thái độ của mọi người thì thấy họ có vẻ rất hài lòng về cô. Ai cũng khen cô xinh và dịu dàng. Cô thì ngại ngùng không nói lên lời chỉ biết vâng dạ. Hắn chỉ biết nhìn cô cười. Hắn quá sung sướng bây giờ hắn cảm giác như trên mây. Khi mọi người ra về là lúc cô tặng quà mẹ hắn và bố hắn. Mẹ hắn nhận và khá hài lòng. Bà rủ cô đi chợ với bà. Cô lon ton đi theo. Quay lại nhìn hắn cô có vẻ rất hồi hộp. Hắn vẫy tay cô và ra hiệu cho cô bình tĩnh an tâm.
Hắn lên nhà, đây là lần về quê mà hắn vui phơi phới. Lâu lắm rồi hắn mới có cảm giác như vậy trong ngôi nhà này. Hắn lên nhà tắm qua và thay quần áo vì bộ quần áo hắn đang mặc đã quá bẩn vì bụi. Khi hắn xuống nhà cô và mẹ hắn vẫn chưa về. Hắn ngồi một mình pha trà hút thuốc. Nghĩ lại mọi chuyện hắn cứ ngỡ là giấc mơ. Khi hắn rời khỏi căn nhà này đi học cách đây 5 năm hắn mang một mối tình sâu nặng khác. Thế mà giờ đây ngày hắn hoàn thành việc học tập trở về với một mối tình khác. Hắn không ngờ thời gian qua nhanh vậy. Mọi thứ biến đổi đến mức không thể tưởng tượng ra. Năm năm qua từ vui buồn, sầu thảm đến tình yêu cháy bỏng… đều có trong hắn.
So sánh với bạn bè cùng trang lứa hắn thấy mình có cuộc sống sinh viên khác quá. Hắn thầm nghĩ cũng may cho hắn ông trời thương hắn chứ nếu không có cô bây giờ chắc hắn tàn tạ lắm. Hắn thầm cảm ơn những gì cô mang lại cho hắn. Tiếng xe máy dừng trước cửa làm hắn trở về với thực tại. Không hiểu hai mẹ con đi nói chuyện những gì lúc đi cô còn lúng túng ngượng ngùng, lúc về nói chuyện đã rôm rả.
– Mẹ và em có chuyện gì vui thế.
– Chuyện phụ nữ anh cứ tò mò. – Cô trêu hắn.
– Chỉ có chuyện của anh thôi. Chúng tôi nói chuyện ngày anh còn bé.
– Mẹ lại kể xấu con rồi.
– Anh có cái gì tôi nói cho nó biết không anh khoác loác với nó.
– Con lúc nào chả con ngoan trò giỏi.
– Mẹ nói hết rồi nhé, em biết rồi nhé.
– Kệ hai mẹ con, con không quan tâm nữa. Có cái gì không để con xách vào nhà cho.
– Thôi anh cứ ngồi đấy.
– Anh cứ để em và mẹ làm là được rồi, anh vừa đi xe máy hơn trăm cây số, anh cứ nghỉ đi.
– Vậy mình nhàn quá.
Cô nhìn hắn cười hạnh phúc cô theo mẹ hắn vào bếp chuẩn bị bữa trưa. Mẹ hắn nói vọng ra với hắn.
– Q ơi con rửa cho mẹ bộ ấm chén và lên nhà lấy thêm bộ nữa xuống nhé. Bố tý nữa có khách về đấy. Mày muốn làm việc thì mẹ giao cho việc này đấy.
– Vâng, con làm ngay.
Hắn đi làm ngay công việc mẹ giao. Đi đặt thêm ấm nước nữa. Được một lúc thì mọi việc xong xuôi và bố hắn về nhà với rất nhiều bạn bè chủ yếu là bạn làm cùng cơ quan bố. Cô lại được một phen lúng túng nữa khi mọi người soi xem cô nào mà lại lọt vào mắt xanh của thằng Q. Vì với họ hắn luôn là thần tượng bao năm. Mọi người luôn theo sát, cập nhật thông tin về hắn. Nhưng mọi người cũng phải tâm phục khẩu phục chưa biết tính nết thế nào chứ xinh thì đã rõ ai cũng xuýt xoa. Thằng Q khéo chọn, nó thế cơ mà. Mọi người nói làm cho cô đỏ ửng mặt còn hắn ngượng ngùng không nói nên lời.
Rồi mọi người ai cũng về nhà đấy chỉ còn bố mẹ hắn, hắn và cô. Bữa cơm cũng đã chuẩn bị xong và mọi người vào mâm. Bởi đây là lần thứ năm hay thứ sáu gì đó cô ăn với cả nhà hắn nên cô cũng không còn lạ lẫm. Mọi người ăn uống tự nhiên và nói chuyện rôm rả. Mẹ hắn bắt hắn chiều đưa cô đi chơi. Hắn dĩ nhiên đồng ý.
– Hai đứa ăn cơm xong nghỉ ngơi một lúc rồi Q đưa Thủy đi chơi nhé.
– Dạ vâng, chiều mẹ có đi làm không.
– Có chứ.
– Vậy chiều con đưa Thủy đi đền Vua Đinh nhé rồi con mua một ít thịt dê quay về cả nhà mình ăn, mẹ không phải nấu nướng gì nữa.
– Thế cũng được. Tối bố gọi hai ba ông bạn về uống rượu luôn.
– Dạ vâng.
Chiều hôm đó hắn dẫn cô đi chơi loanh quanh thị xã, hắn dẫn cô đến trường học xưa của hắn, dẫn cô qua nhà H bởi cô muốn biết nhà H ở đâu. Cuối cùng hắn dẫn cô đi chơi đền Vua Đinh Vua Lê. Cô rất vui. Cô không ngờ mọi người lại hiếu khách như vậy.
– Anh ơi mọi người soi em ghê thế.
– Còn gì nữa, xem mặt vợ sắp cưới của thằng Q mà.
– Ai là vợ sắp cưới của anh.
– Hì…
– Anh này, mọi người có vẻ quý anh nhỉ.
– Ừ vì anh là ông sao mà.
– Tinh vi thế.
– So với các bạn cùng lớp anh thì nhiều bạn học giỏi hơn anh nhiều. Nhưng so với con các cô chú ý thì anh luôn là ảnh cho bọn nó. Em biết không anh Trường ngày xưa khổ vì anh đấy.
– Sao lại khổ vì anh.
Hắn kể cho cô nghe chuyện của Trường, chuyện Trường nấp từ xa nhìn hắn. Cô cười ngặt nghẽo.
– Hôm nào lên Hà Nội gặp anh Trường em phải trêu anh một trận.
Lại một buổi tối vui vẻ nữa, cả nhà hắn rộn vang tiếng cười. Nhìn ai cũng thấy vui mừng ra mặt. Mẹ hắn rất hài lòng về cô. Vì ai cũng khen hắn khéo chọn. Đến tận 10h đêm mọi người mới về. Cô và mẹ lại lao vào dọn dẹp. Liếc nhìn cô có vẻ cô cũng thấm mệt rồi. Nhưng cô rất vui vì điều đó.
– Xong việc rồi, cháu đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi nhé. – Mẹ hắn bảo cô.
– Vâng ạ. Cháu cám ơn bác.
– Cháu cứ ngủ ở phòng tầng 2 cạnh nhà tắm. Còn thằng Q nó ngủ gác xép quen rồi. Bác biết hôm nay hai đứa về nên đã dọn qua rồi đấy.
– Dạ vâng cháu cám ơn bác.
Hắn ngồi nói chuyện với bố mẹ trong thời gian cô đi tắm. Bố mẹ hỏi hắn nhiều chuyện trong đó có chuyện hắn dự định như thế nào với Thủy. Hắn thành thực trình bày và bố mẹ hắn cũng ưng ưng. Hắn còn định trình bày việc mở công ty với bố mẹ nhưng chưa kịp nói thì ông bà yêu cầu giải tán nghỉ ngơi vì cả ngày đã mệt rồi. Hắn nghĩ mai nói cũng được và chào bố mẹ lên phòng cô. Lên đến nơi cô đã xong rồi và đang nắm trên giường đọc báo. Hắn xà vào ôm cô cô đẩy hắn ra ngồi ngay ngắn nói chuyện với hắn.
– Anh, ở đây không được. Bố mẹ biết thì chết.
– Hì, anh vô tâm quá xin lỗi nghe. Có mệt không em.
– Không em hết mệt rồi, có gì đâu.
– Hôm nay em có vui không.
– Vui anh ạ. Bố mẹ anh thân thiện nhỉ.
– Ừ, bố mẹ anh lúc nào cũng thế, nhiều khách lắm.
– Bố mẹ có nói gì về em không.
– Bật mí em nhé, bố mẹ hỏi chuyện anh em mình.
– Chuyện gì.
– Cưới ý.
Cô ửng hồng mặt khi nghe hắn nói.
– Sao em ngượng.
– Chuyện lớn vậy mà không nói trước với em.
– Bố mẹ chỉ hỏi thôi chứ có sao đâu.
– Vậy anh trả lời sao.
– Như mình bàn rồi ý.
– Bố mẹ bảo sao.
– Có vẻ ưng ưng rồi đấy.
Khi nghe hắn nói đến đây cô dựa hẳn người vào hắn. Có lẽ lúc này cô đã chính thức đặt trọn niềm tin vào hắn. Cô nghĩ hắn chính là chỗ dựa của cuộc đời mình sau này. Cô nghĩ hắn chính là nửa còn thiếu mà cô đang tìm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người con gái tôi không thể quên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ chị gái, Tâm sự bạn đọc, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 20/01/2021 08:29 (GMT+7) |