– Thế nào, bài lần trước tôi dạy đã biết làm rồi.
– Biết rồi, làm như ngu lắm vậy.
– Tốt, vậy lấy giấy ra làm bài kiểm tra 15’
– Cái gì? Làm bài kiểm tra, bộ khùng hả? – Nhỏ trợn mắt lên nhìn tôi chăm chăm như muốn ăn tươi nuốt sống.
– Có chịu làm không, không thì tôi không dạy nữa, tôi có cách dạy riêng của tôi.
– Làm thì làm, bực mình.
– Lầm bầm cái gì đó.
Nhỏ im lặng lấy giấy ra làm liền, tôi đọc đề nó chép, cái chính là tôi muốn kiểm tra xem nó có ôn lại bài lần trước không, con nhỏ chép đề xong ngồi cắn bút suy nghĩ, định lật lại quyển vở lần trước ra xem, tôi đánh bốp vào cái tay rõ đau.
– Làm đi, nói biết làm mà.
– Thì cũng phải nhìn chút chứ, làm gì mà khó dữ vậy.
– Không là không, làm đi còn 7 phút nữa.
Con nhỏ cũng làm được một chút tới gần ra kết quả, bài này tôi ra cũng tương tự như bài ôn lần trước chỉ khác là thay đổi số liệu mà thôi, vậy mà con nhỏ cũng làm không xong.
– Hết giờ, không ghi gì thêm.
– Nè, chấm đi.
Tôi nhìn bài con nhỏ một lượt rồi đánh một số 0 to đùng, nhỏ tức giận nhìn thẳng mặt tôi xỉa xói
– Làm vậy mà cho 0 điểm là sao?
– Không ra được kết quả thì 0 điểm.
– Làm bao nhiêu chấm bao nhiêu đi, khó quá sao ra kết quả.
– 0 Điểm là 0 điểm, bài này mà khó hả, tôi dặn rồi học xong phải ôn lại bài mà không chịu nghe thì ráng chịu, xíu tui đem bài này xuống cho mẹ em xem.
– Bộ khùng hả, tui học mớ gì đưa cho mẹ tui.
– Vì tôi là thầy của em, tôi có quyền báo cáo tình hình học tập của trò cho phụ huynh được biết.
Con nhỏ im không nói, trong lòng chắc bực tức lắm đây, tôi thì đang phấn khởi vì dù gì cũng trị được con nhỏ, không được cho nó leo lên đầu lên cổ được, phải nghiêm khắc nó mới sợ.
– Học đi, nếu hôm nay tôi thấy em học đàng hoàng thì bài kiểm tra tôi sẽ trả lại cho em.
Nhỏ cũng chẳng vui mừng hớn hở khi nghe tin đó, bởi lẽ nó cũng không thấy sợ gì mấy cái chuyện này khi tôi đem xuống mà đưa cho mẹ nó, hôm nay nó học cũng đàng hoàng, không nghịch ngợm phá phách, cũng chính vì vậy mà thời gian học trôi qua nhanh hơn, buổi học cũng kết thúc sớm hơn, cả thầy lẫn trò đều vui vẻ chia tay sau một tiếng rưỡi vất vả.
Tối lại sân thượng một mình, lại nhớ đến cô chủ nhà, lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô: ”Cô đang làm gì đó, con nhớ cô quá”. Mãi lâu mà vẫn không thấy cô reply lại, ngồi buồn lại hát vu vơ, rồi lại điện thoại cho em iu hỏi thăm tình hình học tập, nghe giọng trong veo thấy sao đỗi nhớ em quá, mới đây mà một tháng không gặp nhau rồi, sao nhớ đến quá đỗi, nhỏ cứ líu rít đủ thứ chuyện trên đời, còn tôi thì chỉ biết ngồi nghe mà thôi, thỉnh thoảng lại thêm vào mấy câu, ừ, biết rồi, sao nữa… Với tôi chỉ cần nghe giọng nói ấy thôi cũng đủ rồi, nhiều khi hai đứa đi chơi toàn là nhỏ nói, đến nỗi nhỏ có lúc cáu với tôi
– Bộ đi chơi với em buồn lắm hay sao mà anh im lặng hoài vậy?
…
Có tiếng bước chân lên cầu thang sân thượng, tôi cũng chẳng buồn ngoái lại nhìn, cái giọng chanh chua phía sau lưng
– Cũng rảnh quá hơ, lên đây ngồi.
Con nhỏ học trò chứ không ai khác, móa ăn với chả nói.
– Nè, ăn nói với thầy vậy đó hả?
Nhỏ cười.
– Hết giờ học rồi thầy ơi.
Uhm cũng đúng, tính ra mình cũng lớn hơn nó cũng chỉ 4 tuổi chứ mấy, với lại đang ở trọ nhà nhỏ, nó là chủ mà muốn kêu gì thì kêu, miễn đừng quá đáng là được rồi.
– Không học hành gì sao mà lên đây?
– Mình cũng vậy mà nói người ta. – con nhỏ này lí sự thật đó nha.
– Tại mai tôi được nghỉ học nên hôm nay giải lao được chưa?
– Ủa mai được nghỉ học hả, vậy chiều mai chở em tới chỗ này được không?
Lần đầu tiên con nhỏ xưng em với mình, khôn dễ sợ, kêu vậy để dễ nhận được sự đồng ý đó mà.
– Đi đâu, tự đi không được à?
– Mai có một cái party sinh nhật đứa bạn, em mặc váy nên chắc không lái xe được, anh giúp em nha, có gì em trả ơn.
– Thế không nhờ được bạn chở à?
– Không, nó mời có mấy đứa à, mà mấy đứa đó thì không chung đường, vậy nha, tối mai 8h nha anh.
Trời nó làm như má tôi không bằng, không chờ tôi đồng ý mà quyết định luôn mới ghê, thôi kệ, chở nó đi tới chỗ hẹn thôi cũng không làm mình mất đi tí calo nào, biết đâu lại gặp bạn con nhỏ xinh xắn, đáng yêu thì sao, nghĩ vậy rồi tự mỉm cười với chính bản thân mình.
Tối đang ngồi chơi game, con nhỏ dáo dát chạy vô la lớn.
– Trời ơi, giờ này còn ngồi đây, nhanh đi mặc đồ vô chở em đi, nhanh đi thầy.
Con nhỏ líu rít, kéo tôi khỏi chỗ ngồi, làm thằng Nam tròn xoe mắt nhìn, không hiểu hai đứa tôi đang làm cái quái gì, thôi mặc tạm cái áo vào đi với nó, chứ tôi hiểu tính nó quá mà.
Dắt xe ra cổng chờ trước, con nhỏ bước xuống sau, hôm nay con nhỏ mặc áo thun trắng, một cái váy lửng ôm sát thân hình, nhìn cũng xinh xắn lắm cơ, mình nhìn con nhỏ hoài mà còn thấy thích nữa, con nhỏ biết cách ăn mặc ghê đấy chứ, tự nhiên lại thích làm xe ôm cho con nhỏ mãi thôi.
– Nhìn gì, chở đi lẹ đi không trễ hẹn.
– Uh, chỉ đường nha.
Hai đứa phòng như bay xuống đường, con nhỏ ngồi 1 bên ôm eo mình cứng ngắt làm mình cũng thấy hãnh diện vì đi bên cạnh là một con nhỏ thật xinh đẹp, cũng có mấy cha háo sắc cứ nhìn con nhỏ chầm chầm, có lão kia già rồi mà còn ham nhìn sao xụp ổ gà, cũng may ổ nhỏ, chứ không chết bà rồi, hai đứa cười lớn, già mà còn dê.
Cuối cùng cũng tới chỗ hẹn, là quán trà sữa trên Sư Vạn Hạnh, nhỏ bước xuống xe đưa tôi cái mũ bảo hiểm, lấy cái điện thoại ra xin số tôi, xong nó kêu.
– Lát khi nào gần về em gọi thầy chạy ra đón em nha.
– Uh, nhớ về sớm chứ tôi ngủ sớm.
– Thầy mà không chạy ra là coi chừng em đó.
Chu choa còn hâm dọa tôi nữa kìa, con nhỏ chưng hửng chạy lẹ vô quán, lầm lũi một mình tôi trở về nhà.
Đi về cũng chẳng làm gì, nên đi dạo một vòng qua quận 7 rồi như quán tính lại chui vào Cầu Ánh Sao, nơi đây nhóm bạn tụi tui cũng hay vào đây, có lần thì đi chụp hình, lần đi picnic, lần thì nhậu, đều đi chung với mấy đứa học chung năm cấp 3, cái cầu thì cũng đẹp, mở điện mở nước thì càng đẹp hơn, phía bên kia của cầu là công viên, phía dưới cầu là hồ bán nguyệt, cái hồ đẹp, cầu đẹp, trang trí đẹp nói chung tất cả ở đây đều đẹp và mình cũng đẹp.
Chắc các cặp trai gái thích đi vô đây cũng vì có lý do của nó, thứ nhất cảnh đẹp, mấy đứa con gái chụp hình tự sướng thì nhất rồi, thứ 2 ở đây có công viên rộng mát, cặp cặp cứ chụm nhau mà hú hí, đi một vòng xung quanh nơi đây, hôm nay cuối tuần nên đông hẳn lên, toàn là thanh thiếu niên không à, mấy nhỏ con gái xinh ăn mặc sexy nhìn đã con mắt, í có cặp kia lộ liễu quá, nó ngang nhiên hôn hít nhau tùm lum, thằng kia thì sờ mó con nhỏ thì quằn quại, chắc là sung sướng lắm đây. Đi mãi cũng chán, không biết làm gì, kiếm một chỗ thật sạch, đặt cái lưng xuống bãi cỏ nằm ngủ, công nhận dễ chịu thật, thoải mái, mọi buồn phiền tan biến, bên này cũng không ồn ào lắm, dễ chịu, giấc ngủ cũng không đến một cách nhah chóng bởi tôi cũng không phải là đứa dễ ngủ ở mọi nơi mọi lúc, nhưng cũng buồn ngủ lắm rồi, giấc ngủ cũng kéo đến lúc nào không hay, chỉ biết có tiếng rung trong túi quần mới chợt móc điện thoại ra nghe, là con nhỏ, chắc xong rồi.
– Thầy ơi, qua chở em về lại dùm đi.
– Uh, chờ xíu.
Ngó lại đồng hồ, đã 2 tiếng rưỡi trôi qua, chắc mình ngủ cũng được 1 tiếng rưỡi, tự khâm phục mình, hôm nay ngoại lệ ngủ được cả ở nơi công cộng, nhìn lại công viên giờ này cũng chỉ còn có một vài người, chủ yếu là cặp tình nhân mà thôi, mà hình như bên này không có giới hạn thời gian thì phải, tôi nhớ có lần 12h khuya tôi có chạy qua bên này, có mấy ông bảo vệ đứng ở ngoài giữ xe, rồi đi vào chơi bình thường. Dắt xe chạy tới chỗ hẹn, bạn con nhỏ cũng chưa về mà còn đứng lại tám với con nhỏ, chắc sợ ai bắt nó đi mất, thấy tôi tới con nhỏ hờn trách.
– Làm cái gì mà lâu lắc.
– Lên xe đi.
– Chu, người yêu mày đó hả, đẹp trai quá à! – Con nhỏ đi chung nó xuýt xoa, móa mê trai thấy ớn.
– Khùng mày, thầy tao đó.
– Ô là thầy, thầy ơi, hôm nào thầy cho em qua học chung với nhỏ này nha thầy.
Tôi cũng đùa lại với nhỏ.
– Ok thôi. Thôi anh về trước nha, mấy em về cẩn thận.
– Dạ chào anh, anh chở con nhỏ này về dùm.
– Tao về trước nha tụi bây. – con nhỏ vẫy tay chào đám bạn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người đàn bà đã đi qua đời tôi |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Tâm sự bạn đọc, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 18/08/2021 08:39 (GMT+7) |