…
Tôi đi cùng Liên và con trai Thanh Lâm trên chuyến bay vòng qua Tân Sơn Nhất mà không bay thẳng từ Nội bài như mọi khi.
Chờ ở Tân Sơn Nhất mất gần 2 tiếng mới bay tiếp.
Đây là lần đầu tiên Liên đi máy bay nên lúc máy bay cất và hạ cánh, tôi thấy mặt Liên trắng bệch. Tôi kéo Liên ngả đầu vào vai tôi, đắp tấm chăn mỏng chùm từ cổ xuống chân cho Liên đỡ lạnh. Lúc độ cao đã ổn định, máy bay êm và không còn nghe thấy tiếng động cơ, Liên mới hoàn tỉnh qua cơn say.
– Em sợ quá, mình ạ! Từ thuở bé đến giờ mới đi máy bay…
Tôi cầm lấy tay Liên trong tấm chăn còn phủ kín người. Thấy thương em quá!
Xuống sân bay, tôi gọi Taxi đưa hai mẹ con ra quảng trường Alexander ngắm tháp truyền hình và ăn chiều xong mới về nhà. Hai mẹ con háo hức nhìn cảnh vật và luôn hỏi để tôi giải thích cặn kẽ.
Về nhà, tôi bật nước nóng và bảo Lâm vào tắm trước đi để mẹ tắm sau.
Còn lại tôi và Liên. Tôi bảo:
– Sang đây rồi, anh sẽ nói chuyện với con để nó biết bố đẻ nó là ai. Em đồng ý không?
– Em cũng muốn con biết. Nhưng em sợ con nó có phản ứng gì khác không. Hay cứ để từ từ rồi em nói với con?
– Không! Anh là bố nó. Anh có trách nhiệm nói để con biết và hiểu. Em có thể nói thêm suy nghĩ của em…
Rồi tôi ôm Liên vào lòng, hôn em mặn mà như lần đầu. Em cứ để yên cho tay tôi lần sờ khắp người. Tay Liên cũng đưa sang sờ cái buồi đang cương cứng của tôi, rồi đùa:
– Sau khi vợ chồng mình nói với con thì em chiều anh nhé. Thương con chim của em quá, chắc nó nhớ vợ nó lắm nên cứ cứng đơ thế này này. Nàng bóp nhẹ buồi tôi.
Thằng Lâm tắm xong, tôi giục Liên vào tắm bằng một câu nói chậm và rõ, cố tình để thằng Lâm nghe:
– Con mình nó tắm xong rồi đấy, giờ mẹ Liên tắm đi!
Tôi đưa thằng Lâm vào phòng của thằng em Thanh Long của nó và bảo:
– Con ngủ ở phòng của em Long nhé. Xem TV thì xem hoặc bật máy lên chat Video với mọi người ở nhà.
– Vâng! Thế cậu ngủ phòng nào, mẹ con ngủ phòng nào?
Tôi dẫn con trai đi tham quan các phòng. Đến phòng con Liên Hoa, tôi bảo: ” Mẹ con ngủ ở phòng này “. Phòng của Liên Hoa nhỏ nhất và giáp phòng vợ chồng tôi. Tôi hướng dẫn Lâm mở khóa van lò sưởi vì đang là tháng 10, thời tiết bắt đầu lạnh. Hai bố con đi xem các phòng ngủ, phòng khách và công trình phụ xong thì vào phòng khách ngồi. Thấy tôi pha 3 tách cà phê, Lâm bảo: ” Mẹ con không biết uống cà phê đâu cậu ơi! Uống vào là mất ngủ lại khóc suốt đêm…”
Tôi hỏi sao lại khóc?
– Con cũng không biết. Rất nhiều lần từ lâu rồi, con thấy mẹ khóc suốt.
– Thế mẹ có nói vì sao với con không?
– Không ạ! Nhưng có một lần khi con chuẩn bị cưới vợ, con thấy mẹ khóc to lắm. Sang hỏi thì mẹ ôm con vào lòng, khi con hỏi về bố con thì mẹ càng khóc to và gọi ai đó là anh. Mẹ gọi: “Anh ơi, sắp tới cưới con trai mình đấy. Anh lên với mẹ con em nhé”. Rồi càng khóc to hơn. Chán thật!
– Thế người đó có lên đám cưới con không? Tôi hỏi.
– Không cậu ạ! Con chẳng thấy ông nào…
– À! Cậu nhớ là hôm ấy cậu làm đại diện nhà trai, coi như bố cháu để có lời nhỉ?
– Vâng! Thế nên mẹ con cũng đỡ buồn và con cũng đỡ tủi, cậu ạ…
Vừa lúc đó, Liên đi ra. Tôi bảo:
– Mẹ ngồi xuống đây đi! Liên ghé ngồi bên cạnh con.
Tôi bảo:
– Hai… cậu cháu đang nói chuyện về bố của con đây. Mẹ cùng nghe nhé. Quay sang Lâm, tôi nói:
– Giờ con muốn biết bí mật mà mẹ con và cả cậu nữa đã giấu con gần 40 năm không?
– Con có ạ!
Thấy Liên ngồi im lặng, tay vò vò mép khăn trải bàn. Tôi hỏi:
– Mẹ Liên nói cho con nó nghe. Hay là…
Thấy Liên chớp chớp mắt và nhẹ nhàng lắc đầu.
Tôi hắng giọng:
– Lâm ạ! Con bình tĩnh nghe nhé. Chừng nào bố… à cậu và mẹ nói xong thì con hãy nói. Cậu mong con hiểu cho cậu và mẹ…
Rồi tôi kể như tua lại cuốn phim diễn biến tâm lý, tư tưởng và tình cảm của tôi với Liên từ cái ngày đầu tiên đến giờ phút này. Tất nhiên tôi không thể nói với con, nói cho con nghe những chuyện quan hệ của tôi và Liên. Tôi vừa nói vừa theo dõi nét mặt Lâm để đoán những diễn biến trong suy nghĩ của nó. Những lúc tròn xoe mắt ngỡ ngàng, sửng sốt, lúc thì chau mày nghĩ ngợi… Khi tôi tạm kết thúc câu chuyện, thấy đôi dòng nước mắt lăn dài trên má thằng con trai tôi.
– Mẹ và bố Luân có lỗi với con. Liên tiếp lời tôi – Vì không nói với con sự thật để con biết sớm hơn. Nhưng mẹ đã sống vì con, bố cũng hết lòng vì con dù bố không công khai với con tình nghĩa cha đẻ với con ruột. Ngay từ khi sinh con ra, thấy con giống bố quá mẹ cũng sợ. Nhưng bởi tình yêu của bố mẹ sâu nặng quá, mẹ biết bố luôn nghĩ đến mẹ như một người vợ chính thức và nghĩ đến giọt máu của mình là con. Bố mẹ định nói từ lâu nhưng thấy con chưa thể vững tâm khi biết chuyện. Đến hôm nay bố mẹ đã nhận ra rằng con đủ chín chắn, cương nghị và làm chủ được chính mình, chế ngự được mọi diễn biến tâm lý. Nhưng có lẽ bố mẹ đã làm con bị sốc, đúng không Lâm?
Lâm nấc lên và khóc thành tiếng. Rồi đột ngột đứng dậy, lao đến ôm tôi, nức nở:
– Bố! Bố ơi! Mẹ ơi!
Tôi để yên cho con khóc để vơi nhẹ trong tâm. Liên cũng khóc theo con. Mắt tôi cũng nhoà lệ. Tôi ôm cả hai mẹ con Liên vào lòng.
Khi bình tâm lại, Lâm nhìn tôi, hỏi:
– Bố ơi! Thế còn mợ Nguyên và các em con thì sao?
Nguyên nói thay tôi:
– Mợ Nguyên cũng như mẹ con. Các em con là em cùng cha khác mẹ với con. Bố mẹ và mẹ Nguyên mong anh em con thương yêu nhau như những ngày đã qua. Đều là giọt máu của bố Luân.
– Thế mợ đã biết chuyện chưa?
– Mẹ Nguyên chưa biết. Nhưng bố sẽ nói và tin rằng mẹ Nguyên cũng nghe ra.
…
Cả ba người chúng tôi như được giải tỏa gánh nặng tâm lý bấy lâu nay. Rồi chuyện nọ, chuyện kia, chuyện đã qua, chuyện sắp tới… Ngoài trời đã sáng rõ.
Tôi vào nằm cùng con trai tôi và chuyện trò như hai người đàn ông đích thực.
Chừng 8 giờ sáng, Lâm bảo:
– Bố sang với mẹ đi. Con ngủ đây!
Tôi biết nó không thể ngủ và vì nó muốn nằm một mình để suy nghĩ lại những gì đã xảy ra trong suốt cuộc đời hai mẹ con nó.
Tôi vào phòng, vẫn thấy Liên ngồi trên giường, khoác chăn chờ đợi. Tôi hôn Liên và nằm cạnh nhau. Liên bảo:
– Em cứ sợ con nó có phản ứng tiêu cực, mình ạ. Ơn giời, mọi chuyện đều êm thấm.
Rồi chúng tôi hôn nhau, làm tình như một cặp mới cưới mặc dù tôi biết Liên rất đau khi tôi cố nhét buồi vào lồn em.
Cũng từ hôm đó, chúng tôi là một gia đình đúng nghĩa.
Chỉ một lần, Lâm hỏi tôi:
– Con nói lại chuyện bố mẹ với Thuý được không ạ?
– Tùy con! Nếu không cứ để bố mẹ nói thì nó dễ nghe hơn. Như khi con nghe bố mẹ nói vậy.
– Vâng ạ.
Trong gần một tháng, vừa làm việc với các cơ sở của tôi cũng như các cửa hàng của Nguyên tôi vẫn tranh thủ dẫn hai mẹ con đi khắp nơi thăm thú và chụp ảnh.
Tôi vẫn tìm cơ hội gọi điện đến từng người vợ của tôi. Ai cũng mong tôi về.
Tôi cũng đã mời được cô Katrin (mẹ của Sylvia) và 3 người bạn Đức khác sang Việt Nam làm trong trường dạy nghề với yêu cầu họ biết thành thạo tiếng Anh vì cả Lâm và Thuý cũng như Minh – Tâm – Hinh đã biết tiếng Anh. Lâm và Thuý sẽ thay tôi quản lý toàn bộ các hoạt động của trường. Ngoài ra, Lâm còn phải tiếp tục các công việc kinh doanh ở các cơ sở mà hai bố con tôi đã gây dựng, đầu tư và đang làm ăn phát đạt.
Thích nhất tin của Quỳnh báo đã tắt kinh.
Nghe hai cô vợ trẻ con Hinh & Ngọc nũng nịu mà thấy thương, thấy nhớ vô cùng.
Nguyên hỏi thăm về những cửa hàng của nàng đã uỷ thác quản lý để đối chiếu báo cáo tài chính của người quản lý. Nàng rất vui vì số dư tài khoản vẫn tăng đều.
– Em và các con mong anh về lắm đấy!
Hường thì say mê khi kể chuyện con Hồng Hà. Tôi dặn em phải đặc biệt chăm sóc thằng Hoàng, giọt máu của bố vợ tôi để lại.
– Chồng yên tâm. Em thương hai đứa con em như nhau. Thằng Hoàng còn được ưu ái hơn con em vì nó chịu thiệt thòi không có bố.
Tâm và Minh suốt ngày khoe ảnh Luân con ra chiều hãnh diện bởi các con tôi đều đẹp như thiên thần.
Nói chuyện với Thuý và Lan, tôi nhắc hai người chuẩn bị sang Đức chơi như kế hoạch tôi đã định. Hai mẹ con thích lắm! Cả hai cùng nói với tôi một câu y như đã bàn với nhau vậy:
– Chồng ơi! Em mong lắm rồi, chồng về sớm để đưa vợ sang nhé.
Đúng 50 ngày sau, tôi đưa hai mẹ con Liên và mấy người Đức về Việt Nam. Nơi ấy 9 người vợ và 10 đứa con còn lại của tôi đang mong ngóng tôi đưa bà vợ đầu, đứa con đầu quay về tổ ấm một đại gia đình họ Lưu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người tôi yêu |
Tác giả | Vi Thăng Long |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Loạn luân với chị họ, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 23/08/2021 22:33 (GMT+7) |