Đi nhiều nên tôi đặt lưng xuống giường ngủ luôn. Sáng hôm sau thì tạt qua đưa Tuyết đi làm chứ không để Tuyết đi xe máy nữa.
Vừa thấy tôi Tuyết nói:
– Ô sao không để em đi xe máy lại còn qua đón cơ à? Không phải đưa anh Phong đi à?
– Có chứ nhưng hôm nay đi muộn chút, có lịch rồi đưa anh ấy ra sân bay thôi còn đâu được nghỉ hai ngày cơ. Thôi đi làm nào.
Tuyết hí hửng lên xe ngồi cạnh tôi, mùi nước hoa thơm phức làm rôi thích thú hít hà. Tuyết mỉm cười hỏi:
– Sao thấy em thơm không?
– Có mùi nước hoa mới à?
– Ừ! Hì hì… mới hôm qua lấy về xong hì hì. Thế đi với anh Phong sướng lắm đúng không?
Tôi cười bảo:
– Sướng cái gì mà sướng!
– Nhìn cái mặt giả nai kìa, khai thật ra đi… hôm qua đi với mấy em!
– Một em cũng chẳng có ấy, lái xe mệt phờ người ra, bia bọt không uống thì lấy đâu ra mà gái với gú, nói chung là anh Lê trợ lý anh Phong cân hết rồi.
– Thế cơ à? Thế có bí bách trong người không?
– Có chứ! Về đang tính bảo em đền bù đây này!
– Ô hay em có làm gì đâu mà phải đền bù anh nhỉ.
– Hứ! Kệ chứ! Không làm gì cũng phải đền bù anh chứ. Mệt là phải chăm sóc chồng biết chưa!
– Đã cưới đâu đòi làm chồng!
– Chưa cưới cũng phải làm hì hì!
Tuyết đấm nhẹ vào đùi tôi một cái rồi tôi đưa Tuyết đến công ty. Chị Huyền thì chưa đến lúc lái xe ra thì tôi gặp chị. Hôm nay chị mặc bồ độ ren màu mỡ gà đúng kiểu đi dự tiệc nên đẹp vô cùng.
Hai cái bầu vú căng mọng được nâng lên thật cao nhìn càng đẹp. Tôi thấy vậy hỏi:
– Hôm nay chị đi dự tiệc à?
Chị Tuyết gật đầu rồi bảo:
– Ừ! Chắc lại lu bù đến tối đây, dạo này có nhiều cuộc họp giữa doanh nhân với các vị lãnh đạo thành phố lắm.
Tôi nheo mắt một cái thì chị lườm tôi rồi huých nhẹ vai vì tôi biết đi họp xong thì cái kết kiểu gì cũng là một phòng trong khách sạn.
Đưa Tuyết đến công ty xong thì tôi quay lại nhà rồi đón anh Phong ra sân bay. Quãng đường hơn ba chục km nên đi cũng mất gần một tiếng vì đường tắc. Gửi xe kéo va ly vào cho anh Phong rồi tôi xin phép về.
Tạt qua mấy cửa hàng đồ nữ tôi vào mua cho Tuyết hao bộ đồ khá bắt mắt với đôi quần lót ren lại còn lọt khe nữa.
Đến buổi chiều thì tôi qua đợi Tuyết ở công ty. Chị Huyền đã đi họp rồi nên Tuyết phải cố gắng làm xong việc sổ sách rồi mới về được.
Vừa mở cửa xe ra thì tôi đưa luôn túi quần áo cho Tuyết xem. Vừa xem Tuyết hí hửng bảo:
– Ô sao bỗng tự nhiên lại mau cho em đồ thế này/
– Muốn vợ tương lai xinh hơn thôi.
Tuyết bĩu môi một cái rồi xem giá. Thấy nó đắt so với mức lương của tôi thì Tuyết nói:
– Hết lương rồi còn gì nữa nhỉ.
Tôi cười hề hề trêu:
– Hết đã có em nuôi!
– Còn lâu nhé, hết lương là nhịn.
Tôi cười rồi nói:
– Làm sao mà hết được, hôm qua được mấy ông sếp bồi dưỡng, nói chung đủ mua đồ cho vợ.
Tuyết tủm tỉm cười lôi hai cái váy ra rồi bảo:
– Sao mà biết màu sắc em thích với lại kiểu váy thế này!
– Nhìn tủ quần áo của em thêm với quan sát là đồ em mặc hằng ngày là biết thôi chứ có gì đâu. Còn túi nữa kia kìa, mở ra mà xem.
Tuyết mở ra thấy hai cái quần lót màu đen bằng ren lại còn lọt khe nữa thì đấm nhẹ vào đùi tôi rồi nói:
– Ai bảo mua cho em cái này!
– Mua cho em cái này thỉnh thoảng nhìn vào để anh ngắm chứ.
– Hứ! Không cho anh ngắm!
– Không cho anh ngắm thì cho ai ngắm nào!
– Cho trai khác ngắm ờ có làm sao không?
– Có đấy hì hì… hì!
Tôi mỉm cười rồi bảo Tuyết đi ăn nhưng Tuyết lại bảo đi siêu thị mua ít đồ rồi về làm nồi lẩu hai người ăn ở nhà.
Tôi cũng thích kiểu đó nên cả hai vào siêu thị mua đồ. Vừa về đến nhà thì Tuyết chế biến đồ còn tôi thi nhặt rau.
Vừa ngồi nhặt rau vừa nhìn cái cặp mông được cái váy công sở ôm khít làm tôi thèm vô cùng. Nhặt vội đống rau tôi đứng lên tiến lại xoa xoa cái mông. Tuyết ngoảnh ra mỉm cười âu yếm nhìn tôi nói:
– Nhanh lên còn nấu ăn… sờ gì chứ tí em cho sờ thoải mái.
– Nhưng mà anh thích sờ lúc này cơ!
– Nhặt xong rồi đây này… thèm em quá đi!
– Thôi mà… để em nấu ăn xong đã.
Tôi đành đề cho Tuyết nấu đồ xong vừa nấu ăn vừa nói chuyện. Kể luôn chuyện anh Phong cho Tuyết nghe. Tuyết tủm tỉm nói:
– Chỉ anh ấy được làm thế nhé, còn anh là em cấm đấy!
– Sao mà cấm?
– Nhỡ lây bệnh về cho em thì sao?
– Có bảo hộ rồi còn gì nữa, có gì mà sợ hơn nữa không sợ anh Phong lây cho à!
Vừa nói xong thì Tuyết lườm tôi rồi có vẻ giận nhưng ngay lập tức tỏ vẻ hí hửng mà nói luôn:
– Có mà anh không sợ chị Huyền lây cho à?
Tôi ớ người ra rồi bảo:
– Không hì hì!
Tuyết đã nấu xong đợi cho nồi lẩu sôi thì tôi bế Tuyết ra phòng khách, luồn tay vào cái áo xoa nhẹ nhẹ bầu vú căng tròn rồi tôi với Tuyết nói chuyện.
Tuyết vòng tay qua cổ tôi, kéo tôi xuống hôn cái chụt một phát rồi khẽ nói:
– Chúng ta chơi trò chơi đi!
Nhìn khuôn mặt của Tuyết tôi nghi nghi vì dễ bị Tuyết chơi đểu lắm vì Tuyết tinh ranh trong những kiểu trò chơi này nên tôi bảo lại:
– Này có chơi đểu không đấy?
– Thật thề không chơi đểu.
– Ờ chơi thì chơi.
– Giờ chơi nhắm mắt lại, cho lưỡi ra liếm rồi tưởng tượng xem là cái gì nhé.
– Ô trò này lạ thật đấy, nhưng mà có chắc là hay không đấy?
Tuyết cười khúc khích nói:
– Em chưa thử trò này bao giờ cả chỉ có thấy trên mạng chúng nó chơi trò này nhiều nên muốn thử chơi với anh xem nó như thế nào thôi mà.
– Thế ai nhắm mắt trước nào.
– Anh đi… nhường em nhé.
Tôi hí hửng nhắm mắt lại xem thử chơi cái trò này như thế nào. Tuyến khẽ chạm một phần thân thể vào lưỡi tôi.
Mùi hương nhẹ nhẹ tỏa ra tôi lim dim mắt định hướng xem Tuyết chạm phần cơ thể nào. Hí hửng tôi đoán:
– Cùi chỏ tay hả?
– Không sai rồi…
Tôi mở mắt ra nói:
– Ô thế này ví dụ đúng thì sao mà biết anh đoán đúng cơ chứ!
– Đơn giản thôi, em lấy điện thoại chụp lại là biết hì hì.
Tôi thử thêm lần nữa thì đoán đúng được là Tuyết cho phần thân thể nào để tôi liếm. Được mấy lần thì nhìn cái lưỡi của Tuyết tôi thèm lắm rồi, không chịu được nữa cúi xuống há to miệng ra mà ngậm luôn vào mút luôn.
Tuyết mở mắt ra ôm ghì lấy tôi hôn lại rồi mút mạnh. Đột nhiên có tiếng xèo xèo trên bếp, hóa ra cái nồi nước lẩu nó trào.
Cả hai buông ra, Tuyết chạy vội ra mở vung rồi nói:
– Đấy! Tí nữa thì không có cái gì mà ăn nhé!
Tôi cười hì hì rồi bắc nồi lẩu ra bàn cả hai vừa ăn vừa nói chuyện. Trời bỗng tự dưng đổ cownb mưa to thành ra ăn lẩu lại rất hợp. Xì xụp húp tôi vừa nheo mắt nói:
– Thế đánh giá người yêu em với anh Phong thì ai hơn ai nào?
– Mỗi người có cái hơn cái kém nhau sao mà so sánh được, nếu mà so sánh về phong độ và tiền thì sao mà anh sánh được.
Tôi trề cái môi bảo:
– Ờ không bằng được.
Nhìn cái kiểu xị mặt của tôi thì Tuyết cười nói:
– Nhưng anh lại hơn anh ấy nhiều, ví dụ tình cảm hơn, phong cách hơn… khỏe hơn nữa.
Trêu Tuyết tôi hỏi:
– Khỏe hơn là cái chắc rồi nhưng mà khỏe ở chuyện gì mới quan trọng chứ.
– Biết rồi cỏn hỏi.
Tuyết xì xụp ăn lẩu trông cái dáng vẻ lại càng xinh và dâm hơn. Cả hai ăn xong rồi ngồi xuống nghỉ ngơi, thản nhiên luồn tay vào bên trong cái áo mà xoa xoa cái bầu vú rồi tôi hỏi Tuyết:
– Em với anh Phong chắc làm nhiều đúng không? Anh đi với anh ấy anh ấy kể thế. Chị Huyền thế mà cũng không ghen nhỉ.
– Ông ấy nói phét đấy, dụ dỗ em được có vài lần thôi lấy đâu ra nhiều, còn chuyện chị Huyền không ghen bởi hai chị em thân nhau với hiểu nhau, làm là vì cảm giác đổi mới thoải mái thôi chứ không phải chuyện tình cảm.
Tôi gật gù thì Tuyết tủm tỉm hỏi lại:
– Thế nhìn cái mặt kia chắc là ghen rồi đúng không?
– Ghen chứ sao! Nhìn cảnh đấy làm sao mà chịu được!
– Gớm! Em còn không ghen anh với chị Huyền thì thôi, anh lại ghen ngược lại là sao, chắc là lái xe cho chị ấy làm với chị ấy nhiều lắm rồi còn gì. Chị ấy ham muốn còn vượt cả em đấy chứ khéo mà hút hết của anh còn gì.
– Làm gì mà đến nói đấy, có một lần thôi!
– Điêu! Nhìn cái mặt thế mà một lần!
– Ô anh nói phét em anh là con chó luôn đấy, thề luôn.
Tuyết tủm tỉm cười thì bàn tay tôi bắt đầu gẩy gẩy cái núm vú để kích thích Tuyết. Hai bầu vú dần dần cứng ngắc lên thì tôi đưa tay xuống để đúng cái khe rồi vuốt dọc. Nước nhờn ẩm ướt chầm chầm tuôn ra rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những quý bà dâm đãng |
Tác giả | Ngọc Linh |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố đụ con gái, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Sextoy, Thác loạn tập thể, Truyện bóp vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 25/05/2018 12:38 (GMT+7) |