Reng… reng… reng…
Chiếc đồng hồ báo thức kêu inh ỏi phá tan cái không khí tĩnh mịch của buổi sáng, đồng thời phá tan giấc ngủ của một thiên tài là tôi. Tôi choàng tỉnh dậy, mắt mũi lơ mơ, đưa tay đấm thằng mặt cái đồng hồ mắc dịch kia:
– Nhức đầu quá, im cho bố ngủ!
Cái đồng hồ rơi xuống nền gạch làm cái “rầm”, pin piếc văng tung toé. Tôi hơi giật mình nhưng chắc cũng chẳng sao, tối về lại sửa ấy mà. Tôi phóng vô WC làm vệ sinh cá nhân, cạo hết những chỗ cần cạo, lôi chai Oxy ra mà chà lên mặt, cảm giác mát lạnh thanh khiết ập đến như vừa uống Trà Xanh 0 độ vậy.
Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 10, đến trễ chắc chẳng hay ho cho lắm – nghĩ vậy tôi xách con Wave ghẻ ra phóng lên trường, à nói vậy chứ đi chậm lắm, phóng nhanh mà bị mấy chú công an bắt được thì chỉ có nước lên bảng đếm số. 5 phút sau, tôi có mặt trước cổng ngôi trường Nguyễn Văn Trỗi “thân thương” này, miệng thở dài ngao ngán:
– Lại một năm chán nản rồi đây!
Tôi gửi xe ngoài cổng trường, bước vô tìm cái lớp A15 “yêu quý” mà tôi sẽ gắn bó 3 năm tiếp theo. Lò dò một hồi thì tôi thấy bà cô chủ nhiệm, thật tình tôi có ấn tượng với bả vì mặt bả rất giống Tiểu Long Nữ – Lưu Diệc Phi và tôi thì khoái Cô cô Long đừng hỏi.
Nói là “bà cô” chứ thật ra bả còn trẻ lắm, chỉ chừng 25 – 26 tuổi thôi, gương mặt thanh tú, da trắng, tóc dài xoã ra, mái chải lệch qua một bên, phải nói là nhìn rất đẹp là đằng khác, nghe ông anh tôi nói mấy ông thầy trong trường cưa bà dữ lắm mà không thấy “đổ” toàn ôm hận ngồi khóc với đám học trò mặc dù bả từ chối nhẹ nhàng lắm, tại sao ông anh tôi biết ư? Vì muốn gặp bả thì chỉ có ở trên trường thôi chứ bả mà đã về là ai rủ cũng không đi, lớp ông anh tôi biết điều này nên mỗi lần thầy chủ nhiệm lớp ổng nói chuyện với Cô cô Long của tôi thì đều bị đám học trò rình mò và ôm bụng cười nắc nẻ.
Mặc dù bề ngoài thì hiền hiền xinh đẹp vậy chứ bả dữ lắm, mới hôm nhận lớp đã bắt mấy thằng tóc dài phải về xử lý ngay, không là bả cạo đầu trước lớp và tôi cũng là một trong số đó. Bất giác tôi đưa tay lên sờ sờ quả đầu mới cạo của mình, lôi con Iphone 3G ra làm gương soi, “Nhìn cũng đẹp trai ra phết” – tôi nghĩ thầm trong đầu vậy kèm theo bộ mặt cười dâm đãng và khả ố. Chợt có một bàn tay khẽ đập vào vai tôi, tôi lúc này như khi đi bê trộm trụ mà bị bọc đầu vậy (mấy bác chơi LOL chắc hiểu), giật bắn người quay ra sau:
– Khỉ gió thằng nào nhìn lén bố mày thế? – Tôi hỏi liều vì sợ nó nhìn lén một thằng đẹp trai là tôi soi gương với bộ mặt dâm tà khi nãy.
– Hihi, tui Huyền nè, lớp đang chờ kìa, vô xếp hàng đi, sao mặt ông gian dữ vậy? – nhỏ Huyền tổ trưởng tổ 2 của tôi hỏi trong ánh mắt ngây thơ dại khờ, mà ẩn chứa nhiều hiểm nguy rình rập.
– Ờ… ờ, tui vô nè… vô liền nè! – Tôi lấy lại bình tĩnh và khí khái nam nhỉ đáp không quên nhe rằng nở một nụ cười đậm chất Jvevermind.
– Ui, mặt ông nhìn… dâm dâm sao á! Tui… tui vô lớp đây! – nhỏ cười, 2 má đỏ ửng lên nhìn mà muốn đè ra hôn cái.
Nói thật lúc đó tôi đang ngất ngây với em nó rồi, người đâu mà cười dễ thương thế không biết. Tôi là tôi chấm em nó từ lúc đầu năm đi lao động kìa.
Nói về bé Huyền “của tôi” thì em ấy người ngắn ngủn (sau này tôi vẫn chọc em là “lùn”), tuy nhiên mặt mũi bầu bĩnh nhìn rất xinh xắn, cứ như một đứa con nít vậy, yêu không chịu được, chắc 10 thằng nhìn em nó thì phải đến 11 thằng đê mê ngay ban đầu. Tôi cũng chẳng ngoại lệ, cứ nhìn chằm chằm em nó và nghĩ về “ngôi nhà và những đứa trẻ”, chốc chốc lại cười khằng khặc mặc trong ánh mắt khó hiểu của bé Huyền.
Tôi đi theo em ấy đến gần gốc bàng ngay sát sân khấu nơi diễn ra buổi lễ Khai giảng năm học mới. Em ấy đưa tôi cái ghế, không quên cười tình một cái nhìn rõ yêu rồi quay ra tán dóc với mấy nhỏ bạn trên hàng ghế đầu.
Tôi ngồi phịch xuống mà lòng vẫn lâng lâng trên chín tầng mây, chỉ khi thầy hiệu trưởng hô “Chào cờ” thì tôi một trở về thực tại, đứng dậy nghiêm trang và… nhìn. Chắc các bác đang thắc mắc em nhìn cái gì, vâng, gái, chỉ có thể là gái. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh khu vực lớp mình ngồi xem có em nào xinh xắn hay không, thế mà trời chẳng chiều lòng người, lớp tôi toàn lũ con gái có quan hệ họ hàng với Thị Nở.
Nhìn đi nhìn lại đến mà chán, tôi lại liếc bé Huyền, càng nhìn càng mê, em nói chuyện nhìn dễ thương lắm, lâu lâu lại che miệng tủm tỉm cười, ôi chắc tôi đến vỡ tim mất. Tôi như không rời mắt nổi khỏi em, tôi cứ nhìn mãi cả đến khi cả trường ngồi xuống hết mà tôi vẫn đứng ngây ra đó, chỉ đến khi thằng Huy mập bên cạnh táng cho tôi một quả vào chân thì tôi mới choàng tỉnh:
– Ê cái thằng này, nhìn gì đó mày, ngồi xuống coi, cả đám nó nhìn mày kìa!
– Ủa… ngồi hồi nào thế mậy? – Tôi hỏi giọng ngơ ngác như con nai vàng.
– Đệch mợ ngồi nửa tiếng rồi ba, đứng như thằng bệnh vậy?
– Ờ… ờ sorry cu.
– Cu ông nội mày chứ cu, ngồi thẳng lên che cho tao để tao chơi game tí coi!
Tôi nhìn ra xung quang, sặc, đúng là cả đám đang nhìn thật, trong đó có cả bé Huyền, em nhìn tôi rồi che miệng cười khúc khích, ngay lúc đó tôi chỉ muốn độn thổ thôi, quê chết đi được.
Tôi bất giác đưa tay lên gãi đầu rồi từ từ ngồi xuống, không quên nở một nụ cười – lần này trong sáng với em. Em nhìn tôi “âu yếm” rồi lại quay lên trên bà tám với đám con gái chị em Thị Nở. Khỏi phải nói lúc này mặt tôi nhìn như thằng dở người, sướng quên đời luôn. Tôi ngẩng mặt nhìn những chiếc lá ngả màu úa trên cây bàng già ngay sát chỗ bọn tôi ngồi, khẽ thầm thì tự kỷ:
– Ui, tui đang yêu hay sao ta?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nụ cười tỏa nắng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 26/07/2016 16:14 (GMT+7) |