Đường Thành tập trung nhìn vào, chỉ thấy trước mắt một người nam nhân, giống như hắn đã từng quen biết, cẩn thận nghĩ tới, đây là tên đeo kính râm rồi, đúng là hai ngày trước, mình ở bệnh viện giáo huấn qua bọn hắn.
Lần này tên kính râm đến đây, nhất định là đến trả thù đã, đã có chuẩn bị trước, đi theo phía sau trọn vẹn là tầm mười người, thậm chí trong tay có người còn cầm cả ống tuýp sắt, tên kính râm lần trước đã từng nói qua sẽ đến báo thù hắn, thật không ngờ, tên này nói giữ lời, thật đúng là bây giờ đã đến.
Đường Thành đối với tên kính râm nói:
– Anh muốn làm gì?
Tên kính râm khí thế đùng đùng nói:
– Họ Đường kia, mày cho rằng biết chút võ thuật, có thể tại tỉnh thành muốn làm gì thì làm sao? Hôm nay, chúng tao sẽ cho mày thấy máu, để cho mày thêm chút kiến thức, về sau đừng có giương oai tại tình thành, nếu muốn giương oai, quay về quê quán của mày đi, chúng tao đã cảnh cáo mày, không nên cùng bạn gái của anh Quyền quấy cùng một chỗ này đã phạm quy rồi, cho rằng cảnh cáo của chúng tao là trò đùa a.
Đường Thành hỏi:
– Mấy anh lại muốn đánh nhau à?
Tên kính râm đi tới trước mặt một người, đối với người này nói:
– Bưu Tử… thằng này có võ đấy, cùng hắn so chiêu thử xem…
Tên được gọi Bưu Tử tướng mạo oai hùng, dáng người lưng hùm vai gấu, khuôn mặt màu đen, giống như Trương Phi đấy, nhìn qua chính là một tên ngang tàng bạo ngược, tựa như là dân sơn đông mai võ, nói chuyện ồm ồm, liền bước ra đứng ở trước mặt Đường Thành nói:
– Nghe nói ông cũng có chút thủ đoạn, chúng ta thử xem…
Nói dứt lời, hắn cũng không hề nói thêm, bước chân nhanh, một chiêu Thái Sơn Áp Đỉnh, hướng về phía Đường Thành tung ra, sức mạnh của quyền giống như phá núi, tuy kịp lùi bước, nhưng vẫn bị đập trúng ngay trên thân, bị đánh bất ngờ, Đường Thành trong lòng có chút không phục, trước mặt tên mặt đen này ra tay chính là chiêu thức Quyền Đạo, Đường Thành thấy ra tên này đúng là cao thủ Quyền Đạo.
Khi tên mặt đen tung chiêu thứ hai đấm tới, Đường Thành dùng cứng rắn đối cứng rắn, cũng không tránh né, tay cầm quyền, súc tích lực lượng, trực tiếp liền nghênh đón nắm đấm đối phương, cú đánh này vừa vặn va chạm vào nhau, quyền chạm quyền, rắn rắn chắc chắc đụng vào nhau…
“Bộp…”
Một tiếng nhỏ vang lên, Đường Thành lui ra phía sau ba bốn bước nhỏ, còn tên mặt đen bị đau kêu lên một tiếng, xương mu bàn tay đau nhức, làm hắn chau mày, lập tức trong miệng nói:
– Hảo công phu…
Lập tức bàn tay uy vũ sinh gió, tập trung toàn bộ khí lực, lần thứ ba đối với Đường Thành hạ thủ, lúc này tên kính râm nhìn xem Bưu Tử đang cùng Đường Thành đánh nhau, thấy mình đã có cơ hội, chỉ huy đám người còn lại thét lên:
– Nhanh lên… anh Quyền đang chờ, đến bắt giữ cô gái kia cho anh Quyền đi…
Quả nhiên, 100m cách đó không xa, có chiếc Mercedes đang ngừng, ngồi trên xe một người đeo kính râm, người này chính là Phạm Thành Quyền.
Tên kính râm chỉ huy người đi lên kéo giữ Dương Mỹ Hà, muốn mang nàng đến xe của Phạm Thành Quyền.
Tên kính râm nói với Dương Mỹ Hà:
– Chị Dương… anh Quyền mời, xin đi theo bọn em đi…
Dương Mỹ Hà nói:
– Nếu tôi không đi thì sao?
Tên kính râm nói:
– Vậy đành phải vô lễ với chị… anh Quyền chỉ thị cho tụi em a…
Bên cạnh tên đầu trọc cũng thừa cơ nói:
– Chị Dương, rượu mời không muốn chỉ muốn rượu phạt sao? Cho huynh đệ tụi em mặt mũi chút đi…
– Cho cái đầu mấy người…
Dương Mỹ Hà hạng gì lại chịu khi dễ như vậy, trên tay nàng cũng có công phu đấy, cũng cùng nhận qua thầy của Đường Thành chỉ điểm trong trường đại học, một xâu mứt đường hoa quả liền rất nhanh nhét vào trong miệng tên đầu trọc, dưới chân đồng thời bay lên một cước, một cước liền đá trúng trên bụng tên đầu trọc, làm hắn ngửa mặt ngã quỵ, thủ đoạn Dương Mỹ Hà, làm cho tên kính râm chấn động, không biết mấy ngày này như thế nào, liên tiếp gặp được cao thủ, trước đó lần thứ nhất gặp Đường Thành, lần này đây vốn nhìn thấy chỉ là một cô gái, lại không thể tưởng được, cô gái này cũng là cao thủ.
Bất quá, tên kính râm ỷ vào nhiều người, hơn nữa sau lưng còn có Phạm Thành Quyền làm chỗ dựa, hắn biết rõ bối cảnh của Phạm Thành Quyền, đó là cán bộ nòng cốt có năng lượng thông thiên, vì Phạm Thành Quyền làm việc, tên kính râm vô cùng can đảm, tất cả đều có Phạm Thành Quyền gánh lấy rồi, nếu Phạm Thành Quyền gánh không được, thì còn có cha của Phạm Thành Quyền, đây chính là một cây đại thụ a…
Nghĩ tới đây, tên kính râm phất tay, bọn chúng như ong vỡ tổ xông lên, muốn bắt lấy Dương Mỹ Hà, nàng nhìn qua, tình thế bức người, nàng cũng sẽ không thúc thủ chịu trói, quật ngã một tên đầu trọc rồi, dùng cái áo khoác màu tím cầm trong tay, quay vòng làm binh khí, [hóng cái áo khoác bay thẳng tới khuôn mặt tên kính râm, hắn bị cái áo khoác che chắn ánh mắt, còn chưa có nhìn thấy Dương Mỹ Hà ra tay, thì nàng đã tung ra một cước, lại làm cho tên kính râm ngã quỵ, mười người nhào đầu về phía trước, vậy mà trong nhất thời cũng bắt không được một cô gái.
Có câu nói, đao kiếm vô tình, nếu không đánh nhau sẽ không biết có hảo thủ, hơn mười phút đồng hồ trôi qua, Đường Thành cùng Bưu Tử không phân thắng bại, trên thân cả hai cũng đều bị thương rồi, trên cánh tay đang không ngừng chảy ra máu đỏ tươi, Đường Thành trước ngực, quần áo cũng rách ra, hai lằn đỏ tươi vết máu, chiến cuộc trong khoảng thời gian ngắn trở thành trạng thái giằng co.
Bất quá, cục diện này lại đúng là như Phạm Thành Quyền mong muốn, hắn đã sớm dự mưu, lúc này liền bấm điện thoại gọi cho đoàn trưởng cảnh sát vũ trang Hoàng Hi Phong, hắn và Hoàng đoàn trưởng là bằng hữu, lúc này vừa vặn làm cho Đường Thành vào tròng…
…
Chương 36 HỔ LẠC ĐỒNG BẰNG.
Hoàng Hi Phong dẫn theo mười chiếc xe cảnh sát vũ trang gào thét chạy đến, xem ra là sớm chuẩn bị xong đấy, chỉ còn chờ Phạm Thành Quyền hạ mệnh lệnh thì lập tức lao tới, đuổi bắt Đường Thành cùng Dương Mỹ Hà.
Hơn ba mươi tên cảnh sát đi lên bao vây Đường Thành cùng đám người và Bưu Tử, tất cả người đều bị cảnh sát chụp khăn trùm đầu, chế ngự đám người xong, sau đó bắt đầu soát từng người, trước lục soát Đường Thành cùng Bưu Tử, bởi vì hai người bọn họ là trung tâm của vụ đánh nhau.
Theo trên thân của Đường Thành không có cái tìm ra được cái gì, nhưng trên thân Bưu Tử thì tìm ra một bao bì, Bưu Tử nói:
– Đây là tiền thù lao của bọn hắn trả cho tôi…
Bưu Tử tại tỉnh thành là cao thủ Quyền Dạo, tại trên phố rất nổi danh, là huấn luyện viên lớp võ thuật Quyền Dạo, cũng kiêm là đánh mướn, là một kẻ đánh mướn chuyên nghiệp đấy, mẹ của Bưu Tử là một cái bình thuốc, Bưu Tử cần rất nhiều tiền vì để chữa trị bệnh tình cho mẹ, vì vậy, hắn thường xuyên thay người đánh nhau.
Lần này, hắn sở dĩ cùng Đường Thành đánh nhau, là vì tên kính râm bỏ ra một vạn nguyên thuê Bưu Tử ra mặt đấy, cái phong bì này chính là phí dịch vụ của tên kính râm đưa cho một vạn nguyên, bởi vì bọn họ thuê Bưu Tử đánh nhau cũng không phải là lần đầu tiên, Bưu Tử rất tín nhiệm đối phương, phong bì cũng không có xé mở, cứ thế nhét vào trên thân.
Lúc này, bị cảnh sát lục soát ra, Bưu Tử ăn ngay nói thật, thế nhưng làm cho người ta bất khả tư nghị một màn đã xảy ra, tại trước mặt của mọi người, cảnh sát xé mở cái phong bì này nhìn qua, cũng không khỏi giật mình, bởi vì trong phong bì, không phải là tiền, mà là ma túy, cảnh sát đem ma túy đưa cho Bưu Tử xem, nghiêm nghị quát:
– Mày mở mắt chó ra nhìn xem, đây là tiền sao? Thân mang theo ma túy, trên đường tụ họp đánh nhau, các người nhất định là giao dịch ma túy không sòng phẳng nên mới sống mái với nhau…
Bưu Tử sắc mặt lập tức trở nên xanh mét, đây rõ ràng là ma túy, hắn lập tức quay về phía tên kính râm há miệng kêu lên:
– Họ Tống kia, con mẹ nó dám hãm hại tao.
Tên kính râm giờ cũng là quá sợ hãi, cái phong bì này là hắn vừa nhận từ trong tay Phạm Thành Quyền đấy, hắn vừa mới giao lại cho Bưu Tử, nghĩ tới đây, tên kính râm ca tên là Tống Đại Thần kinh sợ toát mồ hôi lạnh, mình cũng bị người ám toán…
Đường Thành càng là lại không biết gì, hắn tuyệt đối không thể ngờ được đối phương lại sử dụng thủ đoạn ác độc như vậy, xem ra mục tiêu rất có thể là chính mình để cho Hoàng Hi Phong bắt gặp vật chứng tại hiện trường, bằng chứng đã có vững như núi, Hoàng Hi Phong hạ mệnh lệnh đến:
– Đem tất cả bọn họ mang về đội cảnh sát hình sự, giao cho bên cảnh sát hình sự điều tra và giải quyết…
Vụ án cũng bởi vì đã có ma túy xuất hiện, trước đó giản lược vụ án chỉ là một trận ẩu đả, bây giờ đã thăng cấp thành vụ án hình sự…
Dương Mỹ Hà vẫn trấn định, nàng vỗ bả vai Đường Thành, nói:
– Có tôi ở đây, không có chuyện gì đâu, anh yên tâm.
Rất nhanh, cảnh sát, đem bao gồm cả Dương Mỹ Hà, hết thảy đều mời lên xe cảnh sát, lái về cảnh đội. Bởi vì vật chứng đáng nghi là ma túy, ngày trong buổi sáng, Đường Thành cùng với Bưu Tử liền được đưa đến đội phòng chống ma túy làm biên bản, nhân chứng vật chứng đều có, liền mang Đường Thành cùng Bưu Tử ném vào ngục giam cách phía tây thành ba mươi dặm, kể từ thời điểm này, Đường Thành đã cùng Dương Mỹ Hà chia tay. Anh hùng gặp nhiều trắc trở, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh nhờn, Đường Thành vận mệnh ngăn trở, ngơ ngác như thế lại bị giam vào trong ngục giam.
Trong văn phòng giám ngục, Đường Thành tất cả y phục trên người bị lục soát sạch sẽ thu giữ, hắn được đưa cho bộ quần áo bằng vải, quần có dây rút, dựa theo quy định, tội phạm còn chưa có bị pháp viện tuyên án, trước mắt Đường Thành còn là chờ tra xét thuộc dạng người hiềm nghi phạm tội, thì hắn chưa có mặc quần áo tù nhân, bởi vì nói không chừng sau khi tra xét thì người ta vô tội, ở trong trại giam vài ngày rồi được thả ra…
Nhưng mà, bởi vì Đường Thành là đặc biệt có người bên công an chào hỏi, nói Đường Thành phạm tội mua bán ma túy, muốn cẩn thận giam giữ, nên Đường Thành bị ném vào khu đông giám sát hai mươi chín số lớn giám sát phòng.
Trong ngục giam phòng phân bố, bình thường là khoảng cách phòng giam nào càng gần phòng trực ban, thì phạm nhân được đãi ngộ cao, trên cơ bản chẳng khác nào là phòng bệnh trong bệnh viện của khu cán bộ nòng cốt, ở đây chính là quan lớn tham ô bị giam vào, mạng lưới quan hệ của bọn họ vẫn còn, bọn họ dùng mua được nhân tình trong ngục giam, trong tù cũng sẽ có người chiếu cố.
Chỉ cần không xuất ra ngoài cửa ngục giam, tại trong khu vực chế định, hoạt động một chút tắm nắng mặt trời, ăn cũng tốt, bên ngoài luôn có người tiễn đưa thức ăn ngon vào đấy, bình thường là đưa vào ba cái đùi dê, phạm nhân ăn một cái, giám ngục ăn hai cái, chính là như vậy, trong tù đã là đãi ngộ rồi đó là phòng số 1.
Phòng số hai khoảng cách cũng gần với phòng trực ban gần, là phòng giam điển hình tốt nhất, bên trong giam giữ đều là những người nổi tiếng trong xã hội, thái độ cử chỉ cũng văn minh, có rất ít phạm nhân đánh nhau.
Nhưng mà, những phòng cuối cùng dọc theo hành lang nhỏ, đó chính là một bầu trời khác rồi, dựa theo số theo thứ tự, đó chính là phòng hai mươi chín và ba mươi, bên trong giam giữ tất cả đều là thành phần cặn bã xã hội, chính thức toàn dân liều mạng.
Nào là cưỡng gian phụ nữ, cản đường cướp bóc, giết người hoặc là chính là phạm nhận tham ô hối lộ mức cực lớn, sự phẫn nộ của dân chúng cực cao, sau khi đi vào còn đối với giám ngục rán sành ra mỡ, loại phạm nhân này nếu bị giam giữ cùng một chỗ cùng với những người này, vậy thì thật là như là tiến vào địa ngục vậy…
Vận mệnh tàn khốc đang đợi Đường Thành ở phòng giam số hai mươi chín, đó là một phòng giam rất lớn, đặt song song là hai hàng bệ xi măng làm giường ngủ, hai hàng có hơn ba mươi người, một phòng giam có nhiều người như vậy, nhất định phải có một đại bàng quản lý đấy, bình thường cũng gọi là lão đại…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nữ lãnh đạo |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 09/07/2022 05:05 (GMT+7) |