Cậu âm thầm cân nhắc, mình chỉ là bị thương ở cánh tay, còn là do nổi cơn phản nghịch lái xe gây ra, vậy mà lại gặp phải cái vận cứt chó gì, cư nhiên có thể được anh họ ưu ái?
Nhưng rất nhanh, cậu phát hiện trong đó có dị thường.
Ánh mắt của anh họ mỗi khi ngẫu nhiên nhìn cậu đều rất khủng bố, giống như là mình đã cướp đi thứ gì đó của anh họ vậy, chỉ hận không thể lập tức xé nát mình ra.
Nhưng đó cũng chỉ là thoáng qua, Cố Trạch cảm thấy có thể là di chứng sinh ra sau khi mình bị thương.
Tình cảm của anh họ đối với chị dâu, Cố Trạch nửa điểm cũng không hoài nghi, phàm là nơi chị dâu xuất hiện, trong mắt anh họ căn bản không nhìn thấy người khác. Đương nhiên chị dâu cũng đáng giá, câu nói lúc trước: “Nếu như không phải hai người đã kết hôn, em nhất định phải đuổi theo chị Tô Huyên”, cũng không phải lời nói đùa.
Nhưng kỳ quái chính là, chờ đến khi kế hoạch do chuyên gia dinh dưỡng vạch ra đã hoàn thành, vết thương trên người cậu cũng sắp khỏi hẳn, cũng đến lúc cậu phải rời đi, anh họ cư nhiên lại bắt đầu bận rộn, thậm chí còn thái quá đến mức bị tạp chí bát quái chụp được ảnh đi tham gia yến hội lưu luyến.
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được chị Tô Huyên rất mất hứng, trong lòng Cố Trạch cũng rất khó chịu, thậm chí còn hoài nghi phán đoán của mình, nếu thật lòng thích một người, sao lại nỡ không ở bên làm bạn với nàng đây?
Bởi vậy buổi tối hôm nay, biết Tô Huyên cố ý chờ Cố Quân Diệc trở về, Cố Trạch không dám ngủ, tùy thời chuẩn bị, nếu Cố Quân Diệc dám làm gì với chị Tô Huyên, cho dù đây là vị anh họ mà cậu tôn kính nhất, cũng phải bị ăn đánh một trận.
Bên ngoài vang lên tiếng xe, Cố Trạch xoa xoa tay, lặng lẽ mở cửa phòng khách, tùy thời chuẩn bị cứu viện.
Cậu cẩn thận nghe thanh âm bên ngoài, tiếng bước chân lắc lư của nam nhân, giọng nữ nhân vừa giận vừa quan tâm, tiếng lịch kịch trong phòng bếp… Chờ rồi lại chờ, vốn tưởng rằng tối nay sẽ không xảy ra chuyện gì, cậu đang chuẩn bị đi xuống đỡ anh họ say rượu trở về phòng.
Không nghĩ tới, vừa đi tới góc đường, liền nghe thấy trong phòng khách truyền đến tiếng thở dốc đè nén.
“A… a… đừng làm ầm ĩ, trở về phòng… sofa sẽ ướt…”
Tiếng thở dốc tinh tế, nũng nịu mà nhu mị, trong nức nở mang theo run rẩy, khó nhịn lại vui vẻ, Cố Trạch cả người cứng ngắc đứng ở hành lang, lập tức hiểu được dưới đó đang xảy ra chuyện gì.
Cậu cảm thấy mình nên xoay người trở về phòng, nhưng thân thể lại giống như không thể khống chế được, một bước cũng không dời đi được.
“Không, mỗi một giọt anh cũng sẽ không bỏ sót. Tô Huyên, em có thoải mái không? Anh có làm cho em thoải mái không?”
“Thoải mái, thoải mái… a… đừng khuấy nhanh như vậy ~~”
“Thật biết liếm… a… thật sảng khoái…”
Từng tiếng lại từng tiếng thở dốc truyền đến, từ góc độ của Cố Trạch, có thể nhìn thấy nữ nhân đang ngả người nằm trên sô pha, nam nhân nằm sấp dưới người nàng, liên tục liếm mút, trực tiếp ôm cánh mông vểnh nâng lên khỏi sofa.
Sau đó, hai người từ hút liếm, biến thành súng thật đạn thật, anh họ ôm chị Tô Huyên đến xung quanh giá sách, còn nhắc đến tên cậu.
Cố Trạch cũng nghĩ đến cái ôm bất ngờ không kịp đề phòng lúc ban ngày, khoảnh khắc đó, thân thể mềm mại yểu điệu, hơi thở thơm ngát đập vào lòng, khiến trái tim cậu đập mạnh hồi lâu.
Đến bây giờ cậu vẫn không rõ, trong nháy mắt đó, vì sao cậu lại cảm thấy cổ họng khô nóng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nữ nhân Tô gia |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch |
Ngày cập nhật | 22/01/2023 03:33 (GMT+7) |