Trái tim cuối cùng cũng mềm nhũn, Tô Huyên nhẹ nhàng đấm một quyền vào ngực của nam nhân:
“Giả vờ hào phóng cái gì, rõ ràng tâm nhãn so với kim châm còn nhỏ hơn!”
“Anh cho rằng anh cả đêm mất ngủ em không biết sao? Anh nghĩ cách anh cố tình tạo cơ hội cho Cố Trạch rất kín đáo sao? Tiểu Trạch đã trở về nhà bác hai, ngay cả cậu ấy cũng cảm thấy anh không thích hợp!”
“Trước khi đi em đã bảo cậu ấy hỗ trợ ghi lại mấy câu, yên tâm đi, đều là những câu lung tung không có nghĩa, đều là chuyện rất bình thường!”
Chẳng qua cắt xén một chút, phối hợp với tiếng rên rỉ kiều mị của nàng, mới có thể có ý tứ khác nhau.
Cố Quân Diệc phải thừa nhận, anh không hào phóng, đừng nói hào phóng, anh quả thực là người có bụng dạ vô cùng nhỏ nhen, thậm chí giờ phút này, phản ứng đầu tiên của anh là, xưng hô “Tiểu Trạch” này có phải quá thân mật rồi hay không, tuổi của Cố Trạch, cũng nên cho ra nước ngoài học thêm.
Nhưng cho dù như vậy, cho dù trong lòng đố kỵ đến phát cuồng, anh cũng không có biện pháp lấy sức khỏe của nàng làm cái giá phải trả, tiếp tục trận yêu đương này.
Nếu là như vậy, vậy anh tình nguyện bọn họ chưa từng gặp lại cũng chưa từng kết hôn, cho dù phần đời còn lại của anh đều là những ngày như cái xác không hồn giống như năm năm kia, nhưng tốt xấu gì, nàng vẫn sẽ vĩnh viễn khỏe mạnh an toàn, mặc dù đi cùng nàng là những nam nhân khác.
Người đàn ông tỉnh táo lại, cúi người định vị lên trán Tô Huyên, gằn từng chữ: “Tô Huyên nghe, đi công tác hủy bỏ, hoặc là chia tay, hoặc là nghe tôi an bài, chuyện chảy máu, nếu anh dám làm, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh!”
Người đàn ông tỉnh táo lại, cúi người đặt đầu lên trán Tô Huyên, gằn từng chữ: “Tô Huyên, em nghe rõ cho anh, hủy bỏ chuyến đi công tác này, hoặc là chia tay, hoặc là nghe theo an bài của anh, chuyện rút máu này, nếu em còn dám làm, anh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho em!”
Nói xong câu này, Cố Quân Diệc cảm thấy không đúng, lập tức bổ sung một câu:
“Chuyện chia tay thì tuyệt đối không thể!”
…
Hai người tựa như lâm vào thế giằng co.
Cũng là buồn cười, khi còn trẻ, Tô Huyên không chịu nổi nghiện tính mà ngoại tình. Bây giờ, hết lần này tới lần khác, khi nàng muốn đè nén loại dục vọng này, thì một người khác lại ngược lại, nhất định muốn nàng phát tiết.
Náo loạn đến mức này, Cố Trạch đương nhiên là không có khả năng.
Thế là người nào đó tự ngược đãi, thay đổi cho cô một nhóm nam thư ký, có loại chó con, có loại trầm ổn lãnh đạm, có loại hài hước dí dỏm… Có một đoạn thời gian, Tô Huyên cảm thấy mình đang sống ở thế giới nữ tôn, còn là nữ hoàng, mỗi ngày đều phải chọn lựa phi tần thị tẩm.
Có đôi khi nàng thuận miệng nói một nam minh tinh nào đó rất đẹp trai thì không bao lâu sau liền có thể gặp nhau ở một bữa tiệc tối, đối phương có khi còn chủ động bắt chuyện.
Thật, thật quá đáng mà!!
Hơn nữa, người nào đó ngoài miệng thì nói không thèm để ý, nhưng phàm là Tô Huyên cùng một vị nào trong đó nói thêm một câu, liếc mắt một cái, đại dấm vương đều phải canh cánh trong lòng mấy ngày.
Tô Huyên cảm thấy buồn cười, đồng thời cũng cảm thấy đau lòng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nữ nhân Tô gia |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch |
Ngày cập nhật | 22/01/2023 03:33 (GMT+7) |