Nuôi sói trong nhà


Truyện đã hoàn thành

Phần 130

“Từ Kiên có phải anh nhớ tới cái gì không?” Người phụ nữ trước mặt kia nói với giọng run run. Trên mặt mang theo một tia lo lắng và sợ hãi.

Tôi không biết, chỉ là có một thanh âm quanh quẩn trong đầu tôi, rốt cuộc là chuyện gì? Em đã phản bội anh sao? Điều gì đã xảy ra sau khi anh rời đi? Bây giờ tôi mất trí nhớ, chỉ lẩm bẩm hai từ “ngoại tình… phản bội”. Chắc chắn là phản ứng thực sự của hồi ức, mặc dù tôi mất trí nhớ, nhưng bộ não của tôi không phải là hoàn toàn mất.

“Từ Kiên… đừng kích động, nếu không anh sẽ sụp đổ.” Sau khi người phụ nữ ấm ức trước lời nói của tôi, với vẻ mặt hoảng sợ, nàng nhanh chóng nắm lấy vai tôi nói.

“Đừng chạm vào tôi. Tôi hỏi nàng, có phải đã phản bội tôi không, có phải nàng đã ngoại tình mang cho tôi cái mũ xanh hay không?” Lúc này tôi rất nhạy cảm với hai từ đó, vậy thì hai từ này khẳng định là thủ phạm gây ra tình huống của tôi hôm nay.

Tôi nắm lấy vai của người phụ nữ, có lẽ lúc này tôi dùng sức quá mạnh, trên mặt nữ nhân hiện lên một tia đau đớn, nhưng lại không vùng giãy.

“Từ Kiên, em thề với trời đất, em không có phản bội anh. Em cũng không có ngoại tình, em vẫn luôn yêu anh sâu sắc, nguyện ý vì anh mà sinh, vì anh mà bị diệt!” Nữ nhân kia ngược lại an tĩnh đến dọa người, âm thanh trìu mến nhìn tôi, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.

Nhìn thấy vẻ mặt nàng, tôi không mảy may nghi ngờ, “Xin lỗi, tôi mệt, tôi ngủ một lát…” Lúc này tôi không dám nhìn mặt nữ nhân, nàng là một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, hai ngày nay trong lòng tôi vẫn âm thầm mừng, không ngờ vợ của mình lại đẹp như vậy.

Nếu như lúc nào cũng mất trí nhớ, chẳng phải mình có cảm giác tái diễn sao. Những lời yêu thương đột nhiên xuất hiện trong đầu tôi, khiến cho tôi rất quan tâm đến những điều này. Dù sao có vợ đẹp như vậy, ai mà không lo. Tôi lại ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết, hiện tại có lẽ tôi vừa mới tỉnh dậy không lâu, đặc biệt còn buồn ngủ, tôi lại ước gì mình có thể trải qua hơn 20 giờ mỗi ngày trong tình trạng tê liệt mà ngủ vùi.

Tôi lại mơ thấy một số mộng, tôi mơ thấy mình cưới vợ, sống với vợ yêu của tôi, trong giấc ngủ khuôn mặt vợ tôi như bị một tầng mây che phủ, hoàn toàn không thấy rõ mặt, nhưng dáng người rất thướt tha duyên dáng.

“Chồng ơi, đừng nản lòng, bệnh của anh nhất định sẽ được chữa khỏi và chúng ta sẽ có một đứa con của hai chúng ta.” Trong giấc mơ, tôi cầm danh sách chẩn đoán bệnh mà không kìm được nước mắt, người ta nói nam nhi rơi huyết không rơi lệ, chỉ là họ chưa đến chỗ thương tâm. Có vợ ở một bên an ủi tôi, chỉ là thanh âm của nàng cũng phiêu mịch như vậy, chẳng lẽ tôi thật sự là phế nhân sao? Một phế liệu vô sinh!

Không, tôi không phải, tôi không phải là một phế nhân, tôi hét lên trong giấc ngủ, sau đó tôi đột nhiên bật ngồi dậy trên giường, mắt mở to, mặt đầy mồ hôi, thanh âm vừa rồi mình hét lên vẫn còn quanh quẩn trong phòng.

“Từ Kiên, anh không sao chứ? Anh lại gặp ác mộng nữa rồi?” Người phụ nữ đó vội vàng chạy đến ôm tôi vào lòng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng loạn.

“Tôi là một kẻ phế liệu, tôi không thể sinh con…” Tôi thở hổn hển. Trên mặt đầy mồ hôi lạnh, vì sao lại huy tượng giấc mộng này, chẳng lẽ giấc mộng này là thật sao? Tôi cứ mãi lẩm bẩm trong miệng.

Liên tưởng đến sự ngoại tình, phản bội, cộng với những điều này, dường như tôi sắp đến gần sự thật. Tôi là một kẻ phế liệu, tôi không thể sinh con, có phải là sự thật hay không? Đối mặt với những câu hỏi khác nhau của tôi mỗi ngày, người phụ nữ đó dường như có khả năng miễn dịch, lần này nàng không hề kinh ngạc.

“Không, anh không phải là phế nhân, anh là một người đàn ông bình thường, Tiểu Cát chính là con ruột của anh!” Ánh mắt của người phụ nữ kia không hề né tránh, nhìn chằm chằm vào mặt tôi, không có một chút mất tự nhiên nào, “Nếu anh không tin, em có thể đưa anh và Tiểu Cát đi làm giám định quan hệ cha con để xua tan tất cả nghi ngờ của anh.”

Nữ nhân kia thấy tôi không nói lời nào, không khỏi lại mở miệng nói, mà ý nghĩ nàng đưa ra chính là điều tôi muốn. Tôi không trả lời, mặc dù điều đó có thể làm tổn thương trái tim nữ nhân kia, nhưng để chứng minh câu trả lời của nàng, tôi vẫn gật đầu.

“Anh tiếp tục ngủ đi, mai em sẽ đưa anh và Tiểu Cát đến Cục công an làm, ở đó chắc chắn sẽ không có sai lầm, được chứ?” Thấy tôi gật đầu, vẻ mặt của người phụ nữ dịu dàng xuống, đắp chăn cho tôi và nói tiếp, “Anh đừng hỏi nữa, anh biết chuyện này không thể nóng vội, ngủ đi.”

Chỉ là sau khi tôi nằm đó, thật lâu cũng không ngủ được, không giống như mấy lần trước trực tiếp mơ màng ngủ thiếp đi. Trong đầu tôi vẫn luôn theo đuổi câu trả lời, giống như thích bắt được nhiều thứ mình muốn. Không biết qua bao lâu, tôi nghe tiếng cửa phòng mở ra, xem ra hình như là bác sĩ, chỉ là lúc này tôi không muốn đối mặt với bất cứ ai.

“Bác sĩ, có cách nào để cho y vĩnh viễn không nhớ lại chuyện quá khứ không?” Đúng lúc này, đột nhiên tôi nghe thanh âm của người phụ nữ kia, thanh âm rất nhỏ và nhẹ nhàng, nhưng một câu nói nhẹ nhàng này lại khiến cho tôi lạnh sống lưng.

“Tại sao? Chẳng lẽ… xin lỗi, không có cách nào, nếu như buộc phải cắt, sẽ làm hỏng não của ông ấy. Vì sức khỏe của ông ấy, tôi khuyên cô nên từ bỏ ý nghỉ này.” Bác sĩ nhẹ nhàng đáp.

Chỉ là bác sĩ này khi nói chuyện với người phụ nữ đều rất khách khí, khách sáo mà nói.

“Được rồi, không có việc gì ông có thể đi.” Nữ nhân kia thở dài, nhẹ giọng nói, dường như sợ làm phiền đến thể tức của tôi.

Tôi nắm chặt tay, trong lòng càng khó hiểu, vì sao phải làm cho tôi đừng nhớ quá khứ, chẳng lẽ quá khứ của mình thật sự rất khắc cốt, hay là đã xảy ra chuyện lớn kinh thiên động địa? Nữ nhân này là vì tốt cho tôi hay là muốn hại tôi, mất đi trí nhớ, lúc này tôi cảm thấy rất bất an. Tôi không biết mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào, thật sự không thể tin được mình có thể ngủ như vậy, tôi có chút hoài nghi trong thuốc tiêm có thuốc ngủ.

Khi tôi tỉnh dậy thì trời đã sáng. Vừa tỉnh dậy tôi đã nghe tiếng trẻ chạy loạn trong phòng, mở mắt ra, tôi thấy người phụ nữ kia ăn mặc chỉnh tề, Tiểu Cát cũng ăn mặc chỉnh tề, có mấy bác sĩ và y tá cũng ăn mặc chỉnh tề đứng ở một bên, hơn nữa không mặc áo y tế mà mặc thường phục. Nhìn đồng hồ treo tường đã 8: 30 sáng.

Cái này để làm gì? Lúc này những người đó vây quanh tôi, tựa hồ như đã chờ tôi từ lâu. Trong lòng tôi mơ mơ hồ hồ đánh trống…

“Hôm nay chúng ta sẽ đến sở công an làm giám định quan hệ cha con…” Nữ nhân ôn nhu nói, đưa tay ra muốn đỡ tôi.

Có lẽ vì nghe lén được cuộc nói chuyện của nàng và bác sĩ, đối với nàng tôi có chút dè dặt, cho nên tôi lắc mình muốn tránh nàng. Nàng thấy tôi muốn tránh, trong mắt hiện lên một tia thương cảm.

Tôi cũng không hỏi nhiều, với sự giúp đỡ của y tá, tôi mặc một bộ đồ bình thường rất xa lạ với tôi, nhưng bộ đồ này có vẻ rất đắt tiền. Hít thở không khí trong lành, tôi phát hiện có một đoàn xe hơi, hơn nữa tất cả đều là hạng sang bậc nhất, có ghế lớn ngồi rất thoải mái. Xe hơi là hạng thương gia của doanh nghiệp Mercedes – Benz.

Nữ nhân kia ngồi bên cạnh tôi và một bác sĩ cũng ở trong xe. Mấy ngày nay tôi vẫn không biết nhà mình, tình hình kinh tế, nhưng nhìn thấy những chiếc xe này tôi vẫn bị dọa, không dám mở miệng hỏi, những chiếc xe này đều là của chúng tôi sao?

“Trong gia đình của chúng ta, anh rất có quyền lực, kiếm được một gia tài lớn, chúng ta không phải lo về cơm ăn áo mặc.” Nhìn thấy bộ dáng của tôi, nữ nhân kia che miệng cười, ôn nhu nói.

Nhà tôi giàu thật, có vợ xinh đẹp như vậy, sao tôi không tin được, hơn nữa trước sau đều là xe hạng sang, quả thực là một đoàn xe. Những người trong xe khác chẳng lẽ đều là vệ sĩ?

“Để xóa tan mọi nghi ngờ của anh, hai chúng ta sẽ kiểm nghiệm là cha mẹ thật sự của Tiểu Cát?” Sau khi đến Cục công an, nữ nhân kia nói với tôi.

Tôi gật gật đầu. Có thể chứng minh Tiểu Cát là con ruột của tôi, cũng phải chứng minh Tiểu Cát là con ruột của nàng, như vậy mới có thể chứng minh nó là do hai chúng tôi sinh ra và nàng thật sự là vợ của tôi. Tôi không phản đối, gật gật đầu, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương xen lẫn hy vọng.

Sau khi thu thập xong mẫu ba người chúng tôi liền chuẩn bị trở về bệnh viện, dù sao kết quả giám định cũng không phải nhanh như vậy, cho dù có khẩn cấp cũng cần ba ngày thời gian.

Trên đường về, tôi nhìn quang cảnh đường phố bên ngoài qua ô kính xe, cảm giác vừa quen lại vừa lạ, đây có phải là thành phố tôi đã sống không? Sự thật về quá khứ của tôi là gì? Sự thật của tất cả mọi thứ là gì?

Trong ba ngày chờ đợi kết quả, tôi đã kiềm chế bản thân và im lặng, gần như đếm từng phút từng giây. Trong ba ngày này, ngày nào tôi cũng cố gắng nhớ lại quá khứ của mình, nhưng nó luôn mơ hồ, tôi mơ thấy vợ mình, nhưng tại sao trong giấc mơ khuôn mặt của người vợ bị che mờ? Chẳng lẽ mình không muốn nhìn thấy mặt vợ mình sao? Trong nội tâm tôi đối với bộ dạng của nàng mâu thuẫn như vậy sao? Hơn nữa tất cả tình tiết sinh hoạt đều quanh quẩn trong đầu tôi, có một số tình tiết thật khó tưởng tượng nổi chỉ có thể phát sinh trong truyền thuyết hoặc truyền hình, chúng có phải là ký ức thực sự của cuộc đời tôi không? Nhưng vô luận hồi tưởng như thế nào, tôi cũng không nhìn thấy dung mạo của vợ mình, hơn nữa biểu hiện và ảo giác hoàn toàn không phân biệt được rõ ràng.

Đến ngày có kết quả thẩm định, tôi không nhờ người khác gửi kết quả mà trực tiếp đến cơ quan công an, yêu cầu những chuyên gia giám định kia đích thân nói cho tôi biết, bởi vì chỉ dựa vào một báo cáo giám định không thể thuyết phục tôi, dù sao hiện tại muốn làm giả con dấu vẫn tương đối dễ dàng.

Nữ nhân kia lại đi cùng với tôi trên đoàn xe, xung quanh có một số nhân viên y tế đi theo. Sau khi đến Cục công an, tôi đã thảo luận rất lâu với các chuyên gia pháp lý, cuối cùng, tôi phải chấp nhận sự thật: Tiểu Cát là con trai ruột của tôi, là máu thịt của hai chúng tôi. Nhìn hồ sơ tường trình này, tôi chợt thấy nhẹ lòng, mọi gánh nặng đều được trút bỏ. Đồng thời, những từ ngữ và cảnh tượng quanh quẩn trong mộng, cũng bị tôi quên đi.

Mỗi ngày tôi cùng Tiểu Cát chơi đùa trong bệnh viện, ôm nó hôn, yêu thương nó muốn chết. Kỳ thật lúc trước, tôi chỉ tin 80% Tiểu Cát là con trai tôi, bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy nó, loại tình cảm và cảm xúc máu và nước là không thể lầm lẫn.

Mà nhìn thấy nữ nhân kia, tôi cũng trở nên thân thiết hơn, dù sao người ta sinh con trai cho tôi, nếu không phải vợ tôi thì còn có thể là ai? Chỉ là… tại sao trong giấc mơ tôi không thấy khuôn mặt của vợ tôi?

“Bà xã, khi nào chúng ta về nhà? Ở bệnh viện chán quá…” Sau khi ở lại bệnh viện thêm nửa tháng, tôi ngồi trên giường bệnh ôm Tiểu Cát hỏi nữ nhân kia. Từ sau khi xác định Tiểu Cát là con ruột của tôi và nàng, lối xưng hô của tôi đối với nàng cũng thay đổi, trong lòng tôi vô cùng hạnh phúc, dù đã quên quá khứ nhưng bản thân “tân sinh” lại có được một người vợ xinh đẹp như vậy, hơn nữa nhìn thấy đoàn xe mỗi lần xuất hành, có rất đông nhân viên y tế đi theo bên người, cho dù kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra gia thế của tôi hiển hách cỡ nào. Cả ngày ở trong bệnh viện, thực sự ngột ngạt, mùi thuốc làm cho mình phát tởm.

“Nếu anh muốn về nhà, chúng ta tùy thời có thể về nhà, cùng lắm thì để bác sĩ sống ở trong nhà mình…” Sau khi nữ nhân nghe tôi xưng hô nàng, trên mặt hiện lên một tia ôn nhu và xấu hổ, dịu dàng nói. Tôi nhớ rõ đây là lần đầu tiên tôi gọi nàng là bà xã, thế mà nàng đã che miệng rơi lệ, hơn nữa còn hỏi tôi có thể kêu thêm vài tiếng nữa không. Lúc đó tôi nghĩ có tiện nghi sao không chiếm? Nhất là chiếm tiện nghi một đại mỹ nhân xinh đẹp như vậy, vì thế tôi gọi không biết bao nhiêu lần tiếng bà xã mà nước mắt của nàng lúc đó cũng không ngừng rơi.

“Để bác sĩ sống ở trong nhà mình? Nhà chúng ta làm sao có chỗ ở cho những bác sĩ này?” Tôi bụm miệng lại, trong nhà có một đống bác sĩ như vậy sẽ khó chịu biết bao, lại ảnh hưởng đến sự riêng tư cuộc sống của tôi. Hơn nữa sau khi trở về tôi còn muốn cùng đại mỹ nữ này thân thiết một phen, đến lúc đó chẳng phải là có thêm một đống bóng đèn sao?

“Ha ha… Ông xã yên tâm, mọi chuyện để em thu xếp…” Sau khi mỹ nhân nghe tôi nói thì che miệng cười “ha ha”. Từ khi làm xét nghiệm quan hệ cha con, quan hệ của chúng tôi trong nháy mắt đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều, nàng luôn cười rất nhiều, có lúc tôi nằm trên giường bệnh, nhìn chằm chằm mặt và bộ ngực nàng mà ngây ngốc. Phải nói vợ mình không chỉ xinh đẹp mà còn có dáng người rất chuẩn, nhất là cặp vú căng mọng kia, nhìn thôi là đã thấy ngứa ngáy và xuýt xoa trong lòng rồi, nhịn không được muốn nắm bắt một cái. Mỗi lần phát hiện tôi nhìn nàng, nàng cũng không né tránh, cứ để cho tôi nhìn, cho đến khi nhìn thấy nàng mặt đỏ tai hồng. Từ sau khi tôi tỉnh dậy, mỹ nhân này đối với tôi rất ôn nhu, cơ hồ có thể nói là có cầu tất ứng, lần này cũng không khác.

Tôi ở trong phòng bệnh cùng Tiểu Cát, nàng ra ngoài tìm bác sĩ để an bài, khi nàng quay lại nói cho tôi biết cần thu dọn nhà một chút, hai tiếng nữa là xong. Trong lòng tôi âm thầm kỳ quái, trong nhà mà phải thu dọn và bố trí? Chẳng lẽ trong nhà còn có người khác? Nhưng tôi không hỏi ra khỏi miệng.

Khi về đến nhà, tôi choáng váng, đứng trước nhà ngẩn người, không thể tin đây là nhà của tôi! Một căn biệt thự sang trọng, kiểu kiến trúc Tây Âu, có bảo vệ đứng ở cửa, còn là loại quân nhân thực sự. Vào trong biệt thự, bên cạnh đứng đầy người hầu, ngôi nhà đơn giản là quá lớn, quá sang trọng!

“Hoan nghênh lão gia về…” Trong khi tôi còn đang ngơ ngác, tiếng người hầu đồng loạt đánh thức tôi dậy, tôi phát hiện ra những người hầu đang khom lưng hành lễ với tôi. Mình thật sự là chủ nhân của ngôi nhà này sao? Trong nội tâm tôi vẫn không thể tin được!

“Bà xã à, quá khứ của anh rốt cuộc là như thế nào? Có thời gian em có thể kể lại từ từ cho anh nghe không?” Đến tối, nằm trên cái giường lớn trong phòng ngủ, tôi không khỏi hỏi mỹ nhân bên cạnh. Lúc này nàng im lặng dựa trên vai tôi, chưa ngủ, chỉ dựa vào tôi, tựa hồ như chỉ cần chạm vào tôi, nàng đã rất thỏa mãn.

“Được rồi, ông xã, bắt đầu từ ngày mai, chuyện quá khứ của anh, em sẽ kể cho anh nghe dần, nhưng mỗi lần không thể nói quá nhiều, anh từ từ tiếp thu, phải có quá trình để tiếp nhận…” Sau khi nghe tôi nói, mỹ nhân mở mắt, thở dài và nói. Không biết tại sao, ánh mắt của nàng có hơi lơ đãng, tựa hồ như không tình nguyện lắm.

Bắt đầu từ ngày hôm sau, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, nàng kể cho tôi một đoạn chuyện về quá khứ của tôi, mỗi lần kể tôi đều như sương mù trong mây, có một số tình tiết thật đúng là mình có một chút cảm giác quen thuộc, nhưng càng nhiều hơn là nghi hoặc, quá khứ của mình thật sự tốt đẹp như vậy sao? Nhưng tôi vẫn nghiêm túc lắng nghe, có lẽ cả đời mình cũng sẽ không khôi phục lại trí nhớ, chỉ có thể coi chuyện nàng nói là quá khứ của mình.

Đêm nào tôi cũng cùng người vợ xinh đẹp này mây mưa, không biết tại sao, trong đầu mình mỗi buổi tối đều là ham muốn tình dục với nàng. Vừa chập tối tôi đã cương lên, đặc biệt là khi nàng nằm bên cạnh tôi, đòi hỏi thế nào cũng không đủ, hơn nữa nàng vẫn luôn thỏa mãn tôi, ở trên giường cực lực phối hợp với tôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyện Nuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 16/02/2024 12:19 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lan vợ tôi
Xuất tinh vừa xong, Quân rút cu ra khỏi lồn Lan rồi đút ngay vô miệng nàng, Lan nhanh chóng mút sạch con cu đầy ắp tinh trùng của Quân và dâm thủy của nàng. Ở của lồn Lan, dòng tinh dịch trắng đục bắt đầu trào ra. Quân thọc tay vào cửa mình đầy ắp tinh dịch của Lan ngoái mạnh làm lan cong người sung sướng. Anh ta rút hai ngón tay đầy tinh dịch của mình đút vô miệng Lan. Lan lập tức mút ngon lành. Có vẻ như nàng thích tinh dịch của Quân lắm. Nhìn cảnh tượng đó, tôi không kiềm chế nổi tôi, rút cu ra khỏi lồn Thu, nắm chắt tóc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ bạn vợ Đụ lỗ đít Đụ tập thể Sextoy Some Thác loạn tập thể Thọc tay vô đít Trao đổi vợ chồng Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện không loạn luân Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Vợ chồng
Vận may cuộc đời (Update Phần 4) - Tác giả Vô Danh 3001
Phần 4 Môi chạm môi, tôi và chị hôn nhau rất mãnh liệt, đá lưỡi nhau 1 cách nồng nhiệt. Tôi đưa tay ôm lấy cặp vú, nhào nặn 1 cách không thương tiếc. Sau vài phút trao cho nhau nụ hôn nóng bỏng, chúng tôi rời nhau ra. Chị đưa tay chủ động cởi quần áo trên người tôi ra. Tôi cũng không chịu thua, cũng cởi sạch hết quần áo trên người chị. Tôi vùi đầu vào cặp núi trập trùng của chị, bút liếm, cắn mút không thương tiếc. Có chút rượu trong người, giờ phút này tôi như con thú hoang đang dày xé con mồi của mình. Hết bộ ngực tôi lên đưa lên hôn...
Phân loại: Truyện sex dài tập
Ký ức tuổi trẻ – Quyển 2
Phần 38 Thời gian thấm thoắt trôi qua cũng kết thúc 4 năm ĐH hai vợ chồng tôi cũng tốt nghiệp và tin vui hơn nữa là Vân cũng đã mang thai con của tôi. Lúc đầu thai nhi còn nhỏ Vân đã chuyển vào SG sống cùng tôi luôn cho đến khi được 4 tháng thì chuyển ra Huế để ba mẹ hai bên chăm sóc chứ ở trong này công việc của tôi bận bịu quá sợ không chăm sóc tốt được cho Vân. Vân mấy cũng không chịu xa tôi, ngay cả ba mẹ hai nhà khuyên cũng không nghe luôn, đến lúc chị Như đi du lịch về la một trận em mới chịu nghe lời...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng