Khi Tư Kiến bắn tinh dịch lần thứ tư vào sâu trong âm đạo của Khả Hân, hai người cứ như vậy ôm nhau, cuối cùng mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Lúc này thân thể hai người như bị cơn mưa lớn làm cho ướt nhẹp, trên ga giường hai người lưu lại dấu vết ướt hình người.
Cuối cùng màn hình cũng yên tĩnh lại, lòng tôi cũng yên lặng trở lại, lúc này không chỉ có hai người ướt nhẹp, tôi cũng vậy. Đứng ở góc nhìn của một người ngoài cuộc, mức độ kịch liệt của cuộc ân ái đêm nay cao hơn nhiều so với đêm đầu tiên, làm cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ rất phấn khích. Nếu như đêm nay cảnh hai người quan hệ tình dục được quay thành một bộ AV bán ra nhất định sẽ vô cùng kinh người, mà tôi thì thống khổ cả đêm, nhưng so với trước kia đã đỡ hơn nhiều rồi. Theo thời gian trôi qua và số lượt xem tăng lên, trong lòng tôi tựa hồ như dần dần đã có khả năng chịu đựng.
Xem xong video, trong lòng tôi đối với Khả Hân đã thay đổi không ít quan điểm, ít nhất tôi đã bớt hận đối với cô, càng nhiều hơn là đau lòng cho cô. Nhìn thấy cô bị Tư Kiến dùng thuốc tra tấn thành bộ dáng này, trong lòng tôi không khỏi có chút thương tiếc.
Nói cho cùng tất cả đều là lỗi của tôi, nếu như không phải tôi cùng Phượng Quân có đoạn tình duyên này, thì làm sao có Tư Kiến? Nếu không có hắn, chúng tôi sẽ không có kết quả như ngày hôm nay! Tất cả những điều này là do tuổi trẻ khinh cuồng của mình, nếu thời gian có thể quay ngược thì tốt biết bao, tôi tình nguyện kiếp này không có hài tử, cũng không muốn Tư Kiến đứa con trai này xuất hiện, như thể hắn vì mẹ ruột đến đòi nợ tôi, làm cho hôn nhân và gia đình tôi tan vỡ, còn thiếu chút nữa làm cho tôi ngay cả mạng cũng không còn.
Tôi thở dài, tắt cái laptop, chỉ muốn ngủ thật tốt, nhìn đồng hồ, đã hơn một ngày tôi không ngủ rồi, tôi đã xem các video của hai người, nếu phải xem hết các video, tôi không biết phải mất bao lâu, nên cứ từ từ.
Tôi cúi đầu nhìn điện thoại di động, trong hồ sơ liên lạc đầu tiên vẫn còn lưu số của Khả Hân, sau khi xem video, tôi thực sự muốn gọi cho cô ấy.
Sau hơn ba năm, nhìn thấy hai người tình cảm như vậy, nỗi đau trong lòng tôi vẫn không hề giảm bớt, lòng mong muốn gọi cho Khả Hân còn quá khẩn thiết như thế, những điều này cho tôi biết rằng tình yêu của tôi dành cho cô ta chưa bao giờ thay đổi, chỉ là đối với Lãnh Băng Sương thật không công bằng.
Từ góc nhìn của người ngoài cuộc mà nói, tôi không khỏi có chút đê tiện, tôi không thích nữ nhân tốt với mình, tôi chỉ muốn bị lụy bởi nữ nhân đã làm tổn thương tôi sâu sắc nhất!
Tôi không biết mình đã ngủ thiếp đi từ khi nào, tôi đã có một giấc mơ, một giấc mơ rất dài.
Trong giấc mơ, tôi trở về ngôi nhà cũ, ngôi nhà ban đầu của tôi và Khả Hân, lúc này đồ đạc trong nhà không có gì thay đổi, trên vách tường vẫn treo ảnh cưới của hai chúng tôi.
Mà lúc này Khả Hân đang ở trong phòng ngủ, bên cạnh giường của chúng tôi có thêm một cái nôi, trên mặt giường có một đứa bé đang bú sữa, cô cầm một món đồ chơi lắc lắc, trong miệng không ngừng kêu con yêu, đứa bé kia mỉm cười hạnh phúc.
Sau khi Khả Hân dỗ dành đứa bé một lúc, ôm nó ra khỏi cái nôi, sau đó vén vạt áo của mình lên, bên trong không có nịt vú, để lộ ra cặp vú yêu thích của tôi. Bộ ngực của cô vốn đã rất đầy đặn, bây giờ còn lớn hơn và phồng lên, giống như hai quả bóng lớn được thổi lên, quầng vú và núm vú cũng trở nên to hơn thâm đen hơn, đây là sự thay đổi ngực của phụ nữ trong thời kỳ cho con bú.
“Chụt chụt…” Đứa bé hút núm vú Khả Hân, say sưa mút sữa mẹ. Trên mặt đứa bé này có thể nhìn thấy nét của Khả Hân và của Tư Kiến, chẳng lẽ đứa bé này là con của hai người sao?
Bởi vì thể chất của tôi có vấn đề nên chúng tôi vẫn chưa có con, cơ thể của cô bình thường, nếu hắn không có bệnh yếu tinh di truyền của tôi, thì dựa vào khả năng tình dục mạnh mẽ của hắn, dưới sự xuất tinh liên tục của hắn, cô sẽ dễ dàng mang thai.
“Đây có phải là con của hai người không? Là trai hay gái? Đó là cháu trai hay cháu gái của tôi? KHÔNG!” Có một tiếng hét chói tai trong căn phòng yên tĩnh, từ trong mộng tôi tỉnh dậy ngay lập tức. Tôi ngồi bật dậy, cảm giác như có thứ gì đó ở trên má chảy xuống, toàn thân ướt đẫm.
“Rầm…” Một tiếng động lớn từ cửa vang lên, một đám nhân viên bảo vệ lao vào. Trên mặt mang theo vẻ khẩn trương.
“Từ tổng, có chuyện gì không?” Đội trưởng đội bảo vệ an ninh hàng đầu nhận ra trong phòng không có gì bất thường, từ biểu tình của anh ta tựa hồ như đoán được cái gì, vẫn quan tâm hỏi, vẻ mặt mọi người đã thả lỏng rất nhiều.
“Không sao, chỉ là gặp ác mộng, các người đi ra ngoài đi, có việc tôi sẽ gọi…” Tôi lau trán mình và nói với đội trưởng an ninh.
Đội trưởng an ninh gật đầu, dẫn mọi người lui ra ngoài, đóng cửa lại sau lưng. Những nhân viên an ninh này đều là thủ hạ thân tín nhất của Lãnh Băng Sương, tất cả đều là quân nhân về hưu và một số là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, có thể nói trình độ bảo vệ tôi gần như bảo vệ lãnh đạo quốc gia không chênh lệch bao nhiêu, chỉ cần một chút tiếng gió thổi cỏ lay bọn họ sẽ xông vào.
Tôi vùng vằng đứng dậy bước vào nhà tắm, xối nước lạnh cho mình, rửa sạch mồ hôi trên người, để cho mình tỉnh táo lại một chút.
Mặc dù chỉ là một giấc mơ, nhưng lại làm cho trái tim tôi nặng trĩu hơn. Mấy ngày nay tôi luôn trốn tránh một thực tế, bản thân mình đã không dám suy nghĩ tới, giấc mơ vừa rồi không khác gì cho tôi một cái bạt tai như trời giáng.
Đó là, bây giờ hai người đã có con chưa? Nếu Khả Hân để mang thai, với khát vọng làm mẹ, cô ấy sẽ giữ đứa nhỏ. Suy cho cùng, tình mẫu tử thật vĩ đại và có thể khiến cho người phụ nữ làm bất cứ điều gì dù cô ấy không muốn làm. Nếu cô chấp nhận Tư Kiến, mà tôi lại đã rời đi, có khả năng cô sinh con cho hắn, với thời gian, cô sẽ tiếp nhận sự thật này.
Tình hình bây giờ là gì? Nếu như Khả Hân sinh con, vậy quan hệ giữa hai người không cách nào thay đổi, liệu hai chúng tôi còn có thể khôi phục quan hệ như trước không? Mặc dù tôi không muốn nghĩ như vậy, nhưng trong lòng tôi có một tia hy vọng mờ nhạt và cũng có một chút không cam tâm, tôi không muốn từ bỏ Khả Hân.
Nếu Khả Hân sinh ra đứa nhỏ với Tư Kiến, bất kể mối quan hệ trước đây của họ như thế nào, đứa nhỏ sẽ là bằng chứng tốt nhất cho thấy họ không thể tách rời, cô trở thành con dâu của tôi, mà tôi từ chồng trở thành cha chồng của cô, chỉ cần đứa nhỏ tiếp tục tồn tại, mối quan hệ này vĩnh viễn sẽ không bao giờ thay đổi.
Sau khi lau khô thân thể, tôi ngồi ở trên giường, nỗi khủng hoảng trong lòng thật lâu không tan đi, tôi nóng lòng muốn biết chân tướng sự thật như thế nào.
Tôi muốn gọi đội trưởng an ninh đến, nhưng cuối cùng tôi đã từ bỏ. Đội trưởng an ninh của tôi không chỉ bảo vệ sự an toàn của tôi mà còn cung cấp cho tôi bất kỳ thông tin nào tôi muốn, điều tra và thông tin đối với họ cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Nếu như Khả Hân đã có con với Tư Kiến rồi, như vậy hiện tại có điều tra cũng vô ích, tôi cũng không thể đem hài tử của hai người, đem cháu trai hoặc cháu gái của tôi bóp chết đi.
Nhưng nếu như hai người còn chưa có con, như vậy có lẽ còn kịp. Bây giờ tôi phải chạy đua với thời gian. Trước đây tôi không bao giờ tin vào tôn giáo, không tin vào thiên đàng, bây giờ tôi lại chắp tay thành tâm cầu nguyện, cầu trời, khấn đất, khấn chúa, khấn phật… Tất cả những vị thần mà nhân loại tin vào bình thường, tôi cầu nguyện trong lòng một lần nữa, hy vọng sẽ cho mình một chút hy vọng, hy vọng hai người vẫn chưa có con, cho dù hiện tại hai người còn duy trì quan hệ tình dục, tôi đều có thể tha thứ cho Khả Hân, vì bây giờ tôi đã biết cô bị trầm luân không phải là do cô tự nguyện.
Sau khi cầu nguyện xong, tôi mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn lên bầu trời đầy sao, căn phòng tổng thống này của tôi có lầu cao, ít nhất mấy chục tầng, như thể gần trời hơn.
Khả Hân, em đang ở đâu? Em có giống như anh đang nhìn lên cùng một bầu trời đầy sao không…
…
Sau khi ăn xong điểm tâm mà tùy tùng đã chuẩn bị cho tôi, tôi giải tán tất cả tùy tùng, tôi ngồi lại trên ghế bật cái laptop và tiếp tục xem video mà tôi chưa xem hết tối hôm qua.
Hai người trong video vẫn còn đang ngủ say, tối hôm qua làm tình tiêu hao hết sinh lực của hai người, hai người giống như bùn chồng lên nhau, ôm lấy nhau mà ngủ.
Thời gian trôi qua từng phút, sắc trời cũng dần dần sáng lên, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, chiếu lên người trần truồng của hai người, màn hình trong phòng càng thêm rõ ràng, nhất là ngọc thể Khả Hân, ánh mặt trời chiếu lên, phản chiếu lại như tỏa ra ánh sáng thần thánh.
Hai người đã thay đổi tư thế trong giấc ngủ và bây giờ họ đang ôm nhau mặt đối mặt, trong giấc ngủ có lẽ Khả Hân coi Tư Kiến là tôi, như thể tối hôm qua ân ái là cùng chồng của mình, trong giấc ngủ không chỉ một lần nàng lộ ra nụ cười, nụ cười hạnh phúc, nụ cười thỏa mãn, chỉ là không biết sau khi nàng tỉnh dậy nàng sẽ có phản ứng gì.
“Hừm…” Khả Hân phát ra một tiếng ngáy ngủ, từ từ thức dậy. Nàng không thức dậy một cách tự nhiên mà bị đánh thức bởi tiếng chuông, mỗi buổi sáng nàng đều dùng điện thoại di động đặt đồng hồ báo thức, chẳng qua lúc này điện thoại di động của nàng đang đặt ở phòng ngủ của chúng tôi. Tuy rằng cách nhau tương đối xa, nhưng cửa hai phòng ngủ không đóng, cho nên sau khi đồng hồ báo thức vang lên nhiều lần, rốt cuộc nàng cũng từ từ thức dậy. Nàng rất mệt, nếu như không có đồng hồ báo thức, nhất định nàng sẽ ngủ quên.
Sau khi hàng mi dài của Kha Hân khẽ rung một lúc, đôi mắt xinh đẹp mê người của nàng từ từ mở ra, nàng còn mang theo nụ cười thỏa mãn. Đập vào mắt nàng quả thật là khuôn mặt của một người đàn ông, cũng làm cho nàng vô cùng quen thuộc, nàng hạnh phúc nở nụ cười, theo thói quen muốn hôn lên môi người đàn ông trước mặt.
Trước kia khi chúng tôi ngủ cùng nhau, chỉ cần hai chúng tôi mặt đối mặt ngủ và nàng thức dậy trước, nàng thường đánh thức tôi bằng một nụ hôn sâu. Lúc này khẳng định Khả Hân không có phản ứng kịp, coi Tư Kiến là tôi, là một người đàn ông quen thuộc, nhưng người lại không giống nhau.
“ÁÁÁ…” Khi miệng Khả Hân muốn hôn lên môi Tư Kiến, rốt cục nàng tỉnh táo lại, phát ra một tiếng thét chói tai, lần này khác với đêm hôm trước. Đêm trước nàng còn có thể bảo trì bình tĩnh và ổn định, lúc này nàng lại phát ra tiếng hét sợ hãi, có ngoài ý muốn, có khủng hoảng, có bàng hoàng còn mang theo sự tuyệt vọng.
Tiếng thét chói tai này vào buổi sáng yên tĩnh thật vang dội, lực xuyên thấu cực mạnh, Tư Kiến cách Khả Hân gần như vậy trước tiên bị kinh sợ, hắn vốn còn đang ngủ say, trong nháy mắt ngồi dậy dùng hai tay bịt lỗ tai, có lẽ tiếng thét chói tai vừa rồi thiếu chút nữa đã đâm thủng màng nhĩ của hắn.
“Chát…” Hắn mở mắt ra, quay đầu sững sờ nhìn Khả Hân, vốn hắn đang ngủ ngon lành thì đột nhiên tỉnh dậy, còn chưa có tỉnh táo lắm, đột nhiên bị một cái tát mạnh vào má, cơn đau rát nóng bỏng trên mặt khiến cho hắn tỉnh táo ngay lập tức.
Tư Kiến nhìn thấy một dung nhan tú lệ, bởi vì không có trang điểm trên mặt nên mộc mạc, thế mà khuôn mặt mộc mạc vẫn không che được dung nhan động lòng người kia. Chẳng qua khuôn mặt xinh đẹp lúc này vặn vẹo còn mang theo phẫn nộ, không ngừng rơi lệ.
Đây có phải là Khả Hân không? Người mẹ mà mình mê luyến nhất, tại sao lại đánh mình? Có lẽ Tư Kiến đã bị Khả Hân làm cho mê mẩn, trong lúc nhất thời không có phản ứng, hắn cúi đầu nhìn xuống cơ thể trần truồng của nàng, bộ ngực đầy đặn và săn chắc không ngừng phập phồng lên xuống kịch liệt. Lúc này hắn mới nhớ tới tối hôm qua hai người điên cuồng quan hệ tình dục.
“Ngươi, đồ cầm thú, súc sinh!” Thanh âm nghiến răng truyền ra, giọng nói vô cùng lạnh lùng. Lúc này Khả Hân cố nén nước mắt của mình không chảy xuống, nhưng nước mắt lại không ngừng rơi xuống ga giường, hòa lẫn với dịch tình mà hai người lưu lại tối hôm qua.
Khả Hân không quan tâm đến mình đang khỏa thân, nàng chỉ nhìn Tư Kiến với sự căm ghét và tuyệt vọng trong mắt, nếu ánh mắt có thể giết người, nó đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
“Mẹ, mẹ…” Tư Kiến bị tiếng gầm của Khả Hân dọa đến hoảng sợ, không khỏi lên tiếng nói, thanh âm mang theo một tia sợ hãi.
“Đừng gọi ta là mẹ, ta không có đứa con trai như ngươi…” Khả Hân bịt tai và lắc đầu nói.
…”Tại sao để cho ta gặp ngươi? Tại sao ngươi lại trở về? Nếu như ngươi không xuất hiện ở trước mặt ta, những chuyện này sẽ không xảy ra, ta hận ngươi, ta hận ngươi, ta hận ngươi!” Sau khi nói xong, Khả Hân nhào tới người Tư Kiến, hai nắm đấm giống như mưa đập vào lồng ngực trần trụi của hắn, vừa khóc vừa đánh, cảm xúc của nàng đã mất khống chế.
Nghe những lời này của Khả Hân, rốt cục Tư Kiến cũng hiểu được. Không phải nàng thật sự hận hắn, mà là hận chính nàng, nàng vốn đã chuẩn bị kìm ngựa trước bờ vực và vong dương bổ lao, không nghĩ tới tối hôm qua lại một lần nữa phá lời thề của mình, điều này làm cho nàng vốn hối hận không thôi và hoàn toàn tuyệt vọng. Mặc dù nàng không biết chuyện gì đã xảy ra, tối hôm qua nhu cầu của cơ thể khiến cho nàng hiểu được, có lẽ thân thể của nàng đã không thể rời khỏi Tư Kiến, nếu không mình sẽ không mơ mơ màng màng chủ động chạy tới phát sinh quan hệ cùng hắn, hơn nữa đây là lần thứ hai!
Khả Hân không muốn thừa nhận những điều này, nàng không muốn thừa nhận mình là một người phụ nữ dâm đãng, nàng vẫn còn yêu tôi và chỉ yêu một mình tôi, hai lần thực tế làm cho nàng bối rối mê man, khiến cho nàng băn khoăn không biết người nào mới là cái thật của bản thân mình.
Tư Kiến không có phản kháng, tùy ý Khả Hân đấm vào ngực hắn, mặc dù tiếng đập phát ra âm thanh lớn nhưng đối với hắn nó giống như gãi ngứa. Hắn tùy ý nàng phát giận, thời gian trôi qua từng phút, chờ cho nàng đấm mệt, rốt cục nàng không đấm nữa, thân thể mềm nhũn bị hắn kéo vào lòng, gắt gao ôm nàng.
Khả Hân kịch liệt giãy giụa, chỉ là đấm vào ngực Tư Kiến vừa rồi cùng đêm qua làm tình khiến cho nàng toàn thân vô lực, hoàn toàn không tránh khỏi vòng tay hắn, cuối cùng nàng buông bỏ giãy giụa, nằm trong lòng hắn lớn tiếng khóc. Tiếng khóc của nàng thật là đau lòng tê tâm liệt phế, tôi chưa từng nghe nàng khóc như vậy. Cho dù trước kia nàng khóc, cũng chỉ là lặng lẽ rơi lệ, bây giờ nhìn thấy bộ dáng của nàng khóc, lòng tôi đau như dao cắt.
Thời gian trôi qua từng phút, tiếng khóc của Khả Hân càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng cũng im bặt, nức nở trong vòng tay Tư Kiến. Sau khi bình tĩnh lại, lòng bàng hoàng nàng nhớ tới cái gì, từ trong ngực hắn vùng giãy ra, trên mặt lộ ra vẻ vội vàng và bối rối chuẩn bị xuống giường, lúc này nàng mới nhớ tới mình phải đi làm.
“Hôm nay là cuối tuần…” Tư Kiến biết Khả Hân muốn làm gì, không khỏi lên tiếng nhắc nhở, lúc này nàng còn chưa rời khỏi mép giường.
Sau khi nghe hắn nói, thân thể Khả Hân cứng ngắc. Lúc này tôi cũng chú ý tới thời gian quay video, hôm đó đích thật là một ngày cuối tuần.
Khả Hân thế mà quên mất, cái này cũng khó trách, mấy ngày nay tinh thần của nàng vẫn không được tốt lắm.
“Chúng ta… chúng ta nói chuyện được không? Mẹ…” Nhận thấy Khả Hân đã dừng lại, Tư Kiến lên tiếng nói.
Lúc này, tuy Khả Hân chưa đến mép giường nhưng nàng đã vòng qua người của Tư Kiến và ngồi trên giường quay lưng lại với hắn. Hắn nằm nghiêng có thể nhìn thấy tấm lưng ngọc của nàng với vòng eo mảnh khảnh và cặp mông đầy đặn, còn có thể thấy một bên ngực đầy đặn của nàng. Nói xong, nó lén nuốt một ngụm nước bọt, mặc dù đêm qua hắn đã xuất tinh mấy lần nhưng nhìn cơ thể quyến rũ của nàng vẫn khiến cho hắn thèm nhỏ nước miếng, dương vật còn dính dịch tình trên háng lại ngẩng đầu lên và cương cứng một lần nữa. Với việc bổ sung sự cương cứng và kích thích buổi sáng, dương vật đã đạt đến độ cứng đủ để chèn vào.
Sau khi nghe Tư Kiến nói, Khả Hân không trả lời, cũng không xuống giường, ngồi yên ở đó, chứng tỏ nàng đã đáp ứng yêu cầu của hắn.
“Mẹ, sự tình đã xảy ra rồi, mẹ đừng quá tự trách, trách nhiệm không ở mẹ, mà là thuộc về con, nếu con có thể khống chế được bản thân mình… Không, nếu con không có trở về thì bây giờ không có chuyện gì xảy ra, nếu con cứ ở lại nước ngoài, thì… cũng không phải buồn và tự trách mình vì chuyện này, cho nên mẹ tát con là đúng, trong lòng con tuyệt đối không trách mẹ. Chỉ là sự tình đã xảy ra rồi, hối hận cũng vô ích, mẹ yên tâm đi, chỉ có hai chúng ta biết, con tuyệt đối sẽ không nói ra, con thề…” Thái độ của Tư Kiến thành khẩn nói với Khả Hân, hơn nữa còn đưa ra một lời hứa.
“Ngươi nói như vậy là muốn cho ta xấu hổ? Hai lần đều là do ta chủ động, ta cũng không biết mình bị sao nữa, ta như bị ma nhập, như thể trúng ma chú, giống như bị người khống chế, ta cũng không biết đây là chuyện gì… Có lẽ trong suy nghĩ của ngươi, ta là một người phụ nữ dâm đãng không biết xấu hổ, phải không? Ta thật sự không biết nên đối mặt với bố ngươi như thế nào. Là chồng ta, nhưng ta không còn mặt mũi để sống trên đời này nữa…” Khả Hân vừa nói vừa lau nước mắt, nàng nói đến cuối trong giọng nói mang theo tuyệt vọng, đây cũng không phải là nói không.
Câu cuối cùng của Khả Hân khiến cho Tư Kiến sinh lòng sợ hãi, có lẽ hắn cho rằng mình đã làm quá đáng, quá mức nóng vội. Hắn vội vàng lao tới, ôm chặt nàng từ phía sau và vô tình nắm lấy hai vú của nàng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nuôi sói trong nhà |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 16/02/2024 12:19 (GMT+7) |