Quan Tri huyện


Update Phần 210

Phần 11: Nha môn cũ nát

Cổng thành đã ở trước mặt, ra vào thành đa phần là người trong núi, nhìn là nhận ra ngay, đầu họ quấn khăn trắng, người đeo gánh, người đeo sọt mây lớn, y phục đều dùng dây thừng bó chặt ống tay áo, ống quần, như thế tiện đi đường, có lẽ vì buổi chiều rồi nên ai nấy bước chân đều vội vã.

Ở cổng thành có hai tên binh sĩ, lười biếng nấp trong cổng tránh mưa, hai cây trường thương vứt bừa bên cạnh, chẳng biết trâu nhà ai đi qua phẹt cho một bãi phân lớn. Tên binh sĩ ngồi trên cái ghế xiêu vẹo chẳng hề hay biết, vẫn đầu ngó ra ngoài, tán phét với tên còn lại, kệ người ta ra ra vào vào thoải mái, chẳng kiểm tra, khác hẳn với thành Ba Châu canh phòng nghiêm ngặt.

Có điều xe ngựa của đám Lãnh Nghệ vừa tới, hai binh sĩ liền nhận ra xe của huyện thái gia ngay, vội vàng đứng dậy, sau đó nhớ tới trường thương định lấy thì mới phát hiện con trâu khốn kiếp nhà ai tương một bãi lớn lên trên rồi. Miệng thì chửi bới vẫn phải nhặt, rũ cho rơi phân trâu bên trên, kệ mùi thối, đặt dựa vào vài, lưng ưỡn thẳng tắp.

Lãnh Nghệ vén rèm xe lên, khẽ gật đầu với họ.

Xe ngựa đi vào thành, lúc này mới thấy được mức độ tệ hại của huyện thành vùng bán sơn địa này, nhà thấp lè tè, cái nào cái nấy xập xệ, lợp ngói thì ít, lợp cỏ thì nhiều, có vài cài nhà hai tầng nhưng là kiểu nhà sàn gỗ, họa hoằn lắm mới thấy được một hai đại trạch, tức là loại nhà có tường bao quanh.

Một chữ thôi, nghèo, nghèo không tả nổi.

Điều duy nhất làm Lãnh Nghệ thấy an ủi là rất nhiều cây, mà cây to phải hai người ôm cũng không ít, như từng cái ô cực lớn che chở cho những căn nhà cũ nát phía dưới, trông bớt thê thảm.

Đường chính xuyên qua thành được lát đá hẳn hoi, có điều xếp không chỉnh tề cho lắm, viên đá cái cao cái thấp, có chỗ thì dập nát tàn khuyết không được tu bổ, có chỗ lõm sâu xuống phải đặt ván gỗ qua đi tạm. Nhà cửa sát đường chính có khá hơn, đều là nhà gỗ hai tầng, tầng dưới là cửa hiệu, đơn sơ lắm, lấy luôn cánh cửa với hai cái ghế kê thế là thành quầy hàng rồi. Bên ngoài bày hàng hóa, trên lầu và sân sau là nơi ở chủ quán.

Từng ô cửa sổ sát đường được dùng những đoạn trúc xanh dựng lên, không biết có lúc nào đó một đoạn trúc xanh rơi xuống, đập vào đầu công tử ca đi trên đường, vì thế lại xuất hiện câu chuyện Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên không?

Xe ngựa đi chòng chành đi trên con đường mấp mô, kéo xe là hai con ngựa vừa gầy vừa nhỏ, chẳng to hơn con lừa là mấy, ấy vậy mà mã phu oai hơn cả đang lái Mercedes, cầm roi quát tháo người đi đường: “Tránh đường, tránh đường, xe của đại lão gia tới, mau tránh đường.”

Cảnh này trong phim ảnh thấy nhiều rồi, toàn là nha dịch cầm côn đi trước mở đường, oai phong lẫm liệt lắm, đến lượt mình lại chỉ có một tên mã phu tướng mạo không tốt, thái độ như ác nô là giàu bất nhân, nói khí thế chẳng bằng nói là chướng mắt.

Ấy thế mà tên mã phu tưởng thế là hay ho lắm, quát tháo nhiệt tình, người đi đường vội vã né tránh, không ai dám tỏ vẻ bất mãn, cung kính cúi đầu đứng bên đường, làm Lãnh Nghệ cảm giác được quyền uy của quan phủ.

Gần rồi, gần lắm rồi, từ xa xa Lãnh Nghệ đã thấy kiến trúc mái cong xây cao hơn hẳn nơi khác, tim y không tự chủ được đập mạnh hơn, y sắp phải đối diện với rất nhiều người nhận biết mình, thành bại sắp được quyết định. Qua mặt được họ, từ nay trở đi y sẽ là tri huyện, không khác gì thổ hoàng đế một cõi, nếu mà bị lộ…

Cảm giác môi khô hơn mấy phần.

Xe ngựa đỗ trước một cái đại môn cũng cũ nát nốt, Lãnh Nghệ thầm hít sâu một hơi vén rèm lên nhìn, chỉ thấy trên đại môn treo tấm biển gõ đào cũ kỹ, dùng kiểu chữ Lệ viết “Huyện nha Âm Lăng”. Bậc đá sứt sẹo nứt vỡ, nhưng mặt đá lại mài nhẵn bóng, niên đại chắc là phải xa xưa lắm rồi.

Hai bên đại một là hai tạo đãi (sai dịch) áo đen, hông đeo đao, lười nhác ngồi trên lan can đá của bậc thềm. Nhìn thấy xe ngựa tới mới chạy ra khom lưng chào hỏi: “Đại lão gia đã về… Hả tóc của ngài…”

Đổng sư gia trừng mắt nát át đi: “Chuyện của lão gia, tới lượt ngươi hỏi à?”

“Dạ dạ.” Tạo đãi không dám lắm lời nữa, vội vàng nhận lấy hành lý của đại lão gia và sư gia do mã phu đưa cho:

Bình tĩnh nào, nhất định phải bình tĩnh, chỉ cần qua được cửa này thôi, sau này dù có người nảy sinh nghi ngờ với mình cũng không dám tùy tiện nhận định. Người nha môn không nghi ngờ, người khác tất nhiên chẳng có gì phải nghi ngờ rồi.

Nhớ, mình là Lãnh Nghệ, mình chính là Lãnh Nghệ, tri huyện Âm Lăng.

Lãnh Nghệ lòng cồn cào liên tục thẩm nhủ với bản thân như thế, đủng đỉnh xuống xe ngựa, y cũng chẳng nhìn ngang ngó dọc, tố chất tâm lý của một hình cảnh rất cao, nên y dù lòng hồi hộp muốn chết, y vẫn kiểm soát tốt cơ mặt bản thân, không để lộ ra chút sơ hở nào.

Sải bước vững vàng đi qua đại môn, cứ như mình chính là chủ nhân nơi này. Bên trong là tấm tường chắn, trên dán ít văn thư cáo thị, có vài bách tính mặc áo vải thô tối màu đang đứng đó chỉ trỏ, còn có người cầm giấy chép lại thông báo của nha môn dán ở trên tường, bọn họ vừa thấy nguyện thái gia tới liền không dám ồn ào, khom người tránh sang bên.

Không biết viên quan mà mình thay thế trước kia đối đãi với bách tính ra sao, thân thiện hay hà khắc? Nhưng dù thế nào người đọc sách thời xưa luôn cao hơn người khác một bậc, nên Lãnh Nghệ không làm bất kỳ hành vi nào gây chú ý, đầu hơi ngẩng lên đi vòng qua tường chắn như không nhìn thấy bọn họ.

Sau tường chắn là một cái sân rất lớn, hai bên có hai dãy phòng, ở cửa treo sáu tấm biển “Lại, hộ, lễ, binh, hình, công”, chính là nha môn lục bộ trong truyền thuyết rồi, bọn họ phụ trách toàn bộ chính vụ tương quan toàn huyện. Trong các phòng lúc này có các thư lại đang bận bịu, có người dân tới nha môn làm việc, xem ra công việc vẫn đâu vào đó.

Người phụ trách các phòng là ti phòng, biết huyện thái gia đã về, vội vàng ra nghênh đón, khom người nói đại lão gia vất vả rồi, thư lại ai không bận việc cũng đi theo ra sân nghênh đón.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 14/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nuôi sói trong nhà (Full)
Tôi phải cố gắng rất nhiều mới làm được một bữa ăn ngon, nhưng vào thời điểm này, những gì chúng tôi ăn không có bao nhiêu hương vị. Tư Kiến, đứa nhỏ vô tâm vô phế này ngược lại ăn rất vui vẻ, nàng gắp thức ăn cho nó. Từ đầu đến cuối nó không hề nhìn tôi, tôi bất lực thở dài, cùng Khả Hân nháo thành như vậy vẫn là lần đầu tiên. Thời gian ăn cơm của nàng rất dài, nhưng không ăn bao nhiêu, đều là cùng Tư Kiến ăn cơm, chờ nó ăn xong nàng cũng theo buông đũa xuống. Trên bàn ăn vừa rồi, vì có Tư Kiến, tôi không cách...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex ngoại tình
Người tình kỳ ảo (Update Phần 17) - Tác giả Dâm Thuỷ 69
Sáng hôm sau, có lẽ cho rằng Thuỷ bị ốm, mọi người hết sức khuyên can cô nên nghỉ ngơi. Cô bèn cùng Hưng xuống dưới thị trấn dưới chân núi, nhân tiện mua 1 số đồ dùng. Đoàn phim muốn cử người đi theo cô để đảm bảo an toàn, nhưng cô từ chối. Hai người kiếm 1 quán cafe nhỏ cho Hưng ngồi làm việc, còn cô thư thả ngồi nhìn ngắm xung quanh, thỉnh thoảng chụp ảnh nhưng người dân tộc mặc y phục sặc sỡ đi ngang qua. Bàn chân hư của Hưng thò sang bên kia, gãi nhẹ nhẹ vào bướm qua lớp quần lót của Thuỷ, mặt cô vậy mà cứ đỏ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Sextoy Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện mút lồn Truyện sex diễn viên
Cô vợ dâm đãng thèm được đụ
Chiều tối đi nhậu với thằng tụi thằng Quang, Hưng và Thế Huy, ghé cái quán ốc lề đường bên Q4 trong con hẻm sâu nhỏ xíu, ngồi uống vài ve mà cảm thấy thư thái, nghe tụi nó kể chuyện con Xâu Hòa với Tỷ Hiền. Thì ra hôm nọ từ nhà Yến chạy ra sau khi đám tiệc linh đình, cả đám chui vào cái Karaoke gần khúc này, thằng Trung chỉ nhớ lúc đó nó ngà ngà rồi, ca hát uống thêm được 3 chai là nó bái bai về trước cùng với thằng Quang, Hưng và Thế Huy tiếp tục ở lại ca hát. Thằng Hưng kể hôm đó tụi nó hun nhau túi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Ông ăn chả bà ăn nem Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng