Quan Tri huyện


Update Phần 210

Phần 140: Nhổ lông đại hộ. (2)

“Thôn các ngươi, còn có thôn bên cạnh không ít bách tính cùng khổ, tới mức bán con bán cái, khiến người ta phải thở dài… Chu viên ngoại ở điểm này làm rất tốt, sau khi nghe bản huyện nói đã tỉnh ngộ, quyết định bỏ tiền tài, giúp mỗi hộ cùng khốn 5000 đồng! Thực sự là bậc nhân nghĩa hiếm có…” Lãnh Nghệ bất ngờ chuyển đề tài, ra sức tán dương hành vi nhân nghĩa của Chu Bằng, hướng về phía kinh thành chấp tay một cái: ” Chuyện này ta nhất định phải viết tấu dâng lên trên, xin cho Chu viên ngoại tấm biển nhân nghĩa khinh tài, để hương thân xa gần đều hay.”

“Đại lão gia quá khen, đó là việc tiểu nhân nên làm…” Chu Bằng mừng như mở cờ trong bụng, nếu được ban biển kia thì vinh dự quá rồi, vinh dự tới cả con cháu đời đời, chỉ là, tiền bỏ ra nhiều quá, nghĩ thế nào vẫn thấy đau lòng:

Hồng lý trưởng đâu biết nguồn cơn, mắt tròn xoe, ông ta chẳng ngờ tên rán sành ra mỡ như Chu Bằng lại bỏ ra nhiều tiền như thế cứu tế bách tính.

Hắn bỏ ra 5000 đồng đã là khó tin, đây lại còn là mỗi nhà, nhìn mặt nhăn nhó muốn khóc kia làm gì giống kẻ trượng nghĩa khinh tài cơ chứ.

Cơ mà ông ta cũng nghe ra, tri huyện đại lão gia nói như vậy là muốn mình chủ động bỏ tiền để dẹp chuyện này. Lòng tính toán, ông ta biết chuyện cầu trong thôn bị chặt, nào ngờ người gặp nạn là Huyện lão gia, còn suýt mất mạng. Chuyện này gay go, tri huyện bị ám sát, án phải phá, nhưng mà đừng nói ông ta không có bản lĩnh phá án, dù có ai đi trêu chọc vào đám giết người không chớp mắt làm gì? Án không phá được thì đành bỏ tiền nhờ cậy quan hệ dẹp yên thôi. Nhưng bỏ tiền kiểu đó không ít, còn đắc tội với tri huyện, chẳng bằng lấy tiền mua danh càng lãi hơn.

Thế là Hồng lý trưởng cũng phải tỏ ra trượng nghĩa khinh tài, giọng vang vang: “Nếu như Chu viên ngoại đã làm gương, tiểu nhân tất nhiên là học theo, chỉ là gia cảnh có hạn, không bằng Chu viên ngoại, xin bỏ ra một nửa.”

Lãnh Nghệ không biết gia tài ông ta bao nhiêu, nhưng mặc cả thi y vẫn biết, không thể nào người ta nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu được. Với lại dám mở miệng một cái nói bỏ tiền bằng nửa Chu Bằng thì không nghèo được, với loại này y không ngại làm ác quan xẻo một phen: “Lý trưởng khiêm tốn quá rồi, bản huyện biết gia sản của ngươi. Kỳ thực cứu tế bách tính cũng là người trong thôn các ngươi, giúp đỡ hương thân là chuyện nên làm, là chuyện tốt tích đức cho con cháu. Bỏ bao nhiêu là chuyện của ngươi, bản huyện không ép được, ai lại đi ép người ta phải đi giúp người khác, chuyện tốt mà, ép uổng không hay.”

Mồm nói không ép, nhưng kiểu ngọt nhạt thế này là chưa hài lòng rồi, Hồng lý trưởng vội dập đầu: “Đại lão gia, tiểu nhân nguyện bỏ ra bằng bảy phần Chu viên ngoại cứu dân, đó là toàn bộ gia sản của tiểu nhân rồi. Nếu bỏ ra thêm nữa, tiểu nhân phải dựa vào người ta cứu tế mất, xin ân điển của đại lão gia.”

Lãnh Nghệ tất nhiên không tin ông ta, song không thể dồn ép quá mức hỏng việc: “Được, cứ quyết định thế, các ngươi chuẩn bị tiền tài, mang tới nha môn giao Đổng sư gia. Trong hai ngày phải làm xong, không được trì hoãn, sắp Tết rồi, rất nhiều người đang đợi ăn Tết.”

Lần này tiền tài bị khoét một mảng lớn rồi, khó chịu hơn cả khoét tim, nhưng bị người ta nắm thóp, không bỏ tiền tiêu trừ tai họa, hậu quả còn nghiêm trọng hơn. Trước đó tên Lại viên ngoại đứng đầu chống nộp thuế bị tri huyện trị tội rồi, cuối cùng bị cường đạo giết chết trên đường áp giải, đó là vết xe đổ.

Hai người mặt muôn vàn đau khổ, vẫn cắn chặt răng nói: “Chuyện nên làm à, cùng làng cùng quê, giúp được nên giúp một chút.”

Bảo sao người xưa có câu tri huyện phá gia, tri phủ diệt tộc, tỏ ra ngang ngược một chút, không ngờ chuyện trôi chảy như vậy, Lãnh Nghệ vuốt râu gật gù: “Tốt, tốt, hai vị có lòng rồi, ta nhất bệnh bẩm báo tri phủ đại nhân. Lý trưởng, ngươi cho người tới nha môn báo Vũ bộ đầu và Đổng sư gia, để họ còn phái người tới giúp đỡ, khoản tiền lớn như thế, chẳng may gặp cường đạo như bản quan không hay.”

Còn nói gì được nữa đây, giúp đỡ gì chứ, giám thị mới đúng, nếu báo lên trên rồi mà họ không làm, thế thì không muốn sống nữa, vừa vâng lời vừa biểu thị cảm tạ.

Lãnh Nghệ lại bảo người thông báo chuyển lời cho Thành Lạc Tuyền, phái bộ khoái Ngụy Đô tới thay thế Lý Phân bị thương.

Lý trưởng phái người tới huyện nha thông báo, từ đây tới huyện nha chỉ nửa ngày, rất nhanh, Vũ bộ đầu và Đổng sư gia không ngại vất vả, cấp tốc dẫn một đám bộ khoái tới. Nghe chuyện này, cả hai cùng bất ngờ, không biết đại lão gia làm sao thuyết phục được gà sắt tự nhổ lông giúp bách tính.

Lãnh Nghệ căn dặn bọn họ thu được tiền xong đem về huyện thành, dựa theo danh sách bán con của Thành Lạc Tiệp, lấy danh nghĩa nha môn tặng lương thực cứu đói trước. Sau đó Đổng sư gia phái người tới tra lại danh sách cứu tế các thôn, lấy sự tích “trượng nghĩa khinh tài” của Chu Bằng và Hồng lý trưởng đem tuyên truyền. Đối với người bỏ tiền ra quyên góp cứu dân, sẽ lập bia công đức ở quảng trường huyện để biểu dương.

Người xưa yêu danh, chiêu này đời sau chưa chắc hiệu quả, Lãnh Nghệ đoán chừng thời này chắc có tác dụng phần nào.

Chỉ có Thành Lạc Tiệp nghĩ tới loại như Chu Bằng cũng được ca tụng thì nghiến răng nghiến lợi.

An bài xong xuôi mọi chuyện, Lãnh Nghệ để lại Lý Phân bị thương cho đám Vũ bộ đầu mang đưa về. Còn bản thân cùng Thành Lạc Tiệp, Doãn Thứu, Ngụy Đô cộng thêm mấy bộ khoái nha môn nữa tiếp tục cải trang, nhân lúc ở thôn Hồng Tùng đang xôn xao bàn tán chuyện Hồng lý trưởng và Chu viên ngoại chuẩn bị bỏ tiền giúp đỡ hương thân, âm thầm trời thôn.

Cây cầu treo đã bị chặt đứt, trong thời gian ngắn khó mà tu sửa xong, bọn họ đi đường vòng, chọn đường nhỏ hiểm trở mà đi, mất một ngày mới tới được thôn Bảo Mã.

Đáng lẽ theo ý Doán Thứu và Thành Lạc Tiệp thì Lãnh Nghệ nên về nha môn cho an toàn, nhưng Lãnh Nghệ gặp loại người như Chu Bằng, cùng cái chết thảm của tiểu nha hoàn, thì càng quyết tâm giải quyết chuyện cứu trợ này đã, chậm một ngày nói không chừng lại có thêm sinh mạng ra đi oan ức.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 14/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bi kịch cuộc đời
Phần 51 Ngoại truyện Lúc Sơn chết tôi chỉ lo cho hỏa táng cho Sơn thôi, rồi tôi way về quê nhà. Sau này lên mới hỏi P. Anh mọi chuyện xảy ra sau đó. ĐK : ngay khi tôi mang tro cốt Sơn đi thì ĐK đã về quê chị Thắm ở BT, rồi sau đó lên Ninh thuận làm vườn. Ở đó ĐK sẽ làm lại cuộc đời cái tên Phong đầu bạc cũng dần biến mất... Ông Lão, Vinh TG, Chú Ba và Phương thì bị buộc phải về TQ không cho quay lại VN . Có người hỏi tại sao Ông Lão lại hại Sơn? Trước kia Ông Lão và Phương...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Yêu nữ dụ tăng
Khi nàng tỉnh lại, nàng đã được đưa về căn phòng mình ở lúc trước. Nằm trên giường mềm mại thoải mái, mở to mắt nhìn thấy Tử Dương làm nàng vừa yêu vừa sợ. Nàng sợ tới mức quấn chặt lấy chăn, lui vào trong góc tường. Tử Dương vốn lo lắng cho nàng, bây giờ nhìn thấy nàng như vậy, lại vô cùng đau lòng. Hắn ôm nàng vào trong lòng, dịu dàng nói: Dao Dao, đừng sợ. Sau này ta sẽ đối xử tốt với nàng, hai chúng ta sống thật tốt, có được không? Ừm! Lam Dao dùng lực gật đầu. Nàng đã hiểu rõ tâm ý của mình, không muốn cùng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Truyện sex hiếp dâm
Ô cửa kính (Update Phần 11)
Hư... hư... đừng... a... a... Diệu rên rỉ khi cái lưỡi tinh quái của Hiên không ngừng đánh vào mồng đốc. Nàng cảm giác nó đang sưng lên theo thời gian. Chiếc váy công sở cuộn lên phân nửa, phơi ra một phần bờ mông áp sát xuống nền gạch âm ấm. Nhưng nàng không quan tâm. Cái cảm giác nhột nhạt ngứa ngáy nơi hạ thể đang dâng lên từng chút một chiếm trọn tâm trí nàng. Một tuần dài đằng đẳng vừa qua hang thiên thai của Diệu không được ai khai phá thâm nhập, giờ trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Nàng bỏ mặc lý trí, thả trôi bản thân theo cảm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng