Quan Tri huyện


Update Phần 200

Phần 172: Một nơi chưa tìm

Lãnh Nghệ từ khi tới nơi này, vụ án nào y cũng phá trong thời gian rất ngắn, vì người thời đó còn chưa có ý thức chống điều tra. Y thì lại được đào tạo chuyên nghiệp, cách biệt quá lớn, chẳng khác gì dân chuyên nghiệp chơi bóng với dân nghiệp dư, vậy mà lần này dân chuyên nghiệp bị gây khó dễ, ít nhiều đụng chạm tới kiêu hãnh của y:

Thành Lạc Tiệp được Lãnh Nghệ tán đồng thì càng hào hứng góp ý: “Vậy chúng ta nên mở rộng phạm vi điều tra tới toàn bộ nội trạch, thậm chí cả đám giang dương đại đạo từng xuất hiện ở Ba Châu.”

Lãnh Nghệ cũng không quá coi trọng khả năng này, nhưng vì nàng chịu khó động não giúp mình nên cũng gật đầu: “Phương hướng điều tra nên thay đổi, muội nói không sai.”

Thành Lạc Tiệp đắc ý: “Muội giúp huynh rồi đấy nhé, huynh nên cảm ơn muội thế nào đây?”

Thế mà cũng tính à? Lãnh Nghệ bật cười: “Thế muội muốn ta cảm ơn thế nào?”

Thành Lạc Tiệp kéo tay Lãnh Nghệ ôm chặt lấy, thủ thỉ: “Đương nhiên là làm việc chúng ta luôn muốn làm lại bị đám sát thủ cắt đứt.”

Với nữ nhân thời xưa, dù phóng khoáng tới mấy cũng chẳng thể nào đòi hỏi nam nhân chuyện này, nhất là với cô nương chưa thành thân. Trong khi Lãnh Nghệ lại là một thư sinh cổ hủ, Thành Lạc Tiệp chẳng lẽ không rõ hành vi của nàng có thể khiến y phản cảm, thậm chí có thể gây ra cái nhìn sai lệch về nàng, vậy mà nàng vẫn làm, vậy chỉ có thể giải thích là nàng vẫn muốn dùng mỹ nhân kế thực hiện kế hoạch của mình, bất chấp hậu quả.

Hành vi đó làm Lãnh Nghệ tâm trạng phức tạp, không khỏi nhớ tới câu nữ nhân càng xinh đẹp càng giỏi lửa người, rốt cuộc có thể tin nàng được mấy phần: “Thời gian qua bọn nàng đã lục tung nơi ở của ta, nàng hẳn biết, bên cạnh ta không có thứ muội tìm. Tiệp Nhi, nàng không cần dùng thân thể làm thử trao đổi, vì ta thực sự không có thứ đó. Điểm này ta đã nhắc nàng, bây giờ ta nhắc nàng lần nữa, ta không muốn sau này nàng mắng ta là kẻ lừa đảo.”

Thành Lạc Tiệp im lặng, hồi lâu mới bặm môi: “Còn một chỗ nữa chưa tìm.”

“Chỗ nào?”

“Cái rương màu đen nho nhỏ, rất kỳ quái, rất chắc chắn, bọn thiếp mở không ra.”

Lãnh Nghệ hiểu, nàng nói tới cái va li chứa súng bắn tỉa, vì thực hiện nhiệm vụ ám sát cho nên y mang theo, trên đường giao Doãn Thứu cầm, hiện đang đặt trong phòng ngủ của y: “Thứ bên trong không phải thứ bọn nàng muốn tìm đâu, ta dám chắc đấy.”

“Bọn thiếp chưa xem thì làm sao mà biết.”

“Được, có điều nếu như ta mở ra cho nàng xem rồi thì bọn nàng có thể rời khỏi ta rồi phải không?”

Thành Lạc Tiệp ngạc nhiên: “Liên quan gì sao?”

“Đương nhiên là có.” Lánh Nghệ thở dài: ” Ta tin thứ mà các nàng tìm, thứ mà đám người truy sát ta muốn, chính vì các nàng đi theo bảo hộ ta, cho nên chúng mới tin chắc thứ đó trong tay ta, chúng càng truy sát ta một cách quyết liệt. Bọn nàng rời đi rồi, chứng minh thứ đó không có trên người ta nữa, bọn chúng sẽ không truy sát ta, ta có thể sống cuộc đời bình an rồi.”

Thành Lạc Tiệp há hốc mồm, các nàng theo dõi Lãnh Nghệ thời gian dài sao không biết y nói đúng, khi họ bắt đầu xuất hiện quanh quẩn bên y, rắc tối y mới tăng vọt, áy náy nói: “Xin lỗi, gây cho chàng thêm phiền phức rồi. Có điều rời khỏi chàng hay không, không phải do bọn thiếp quyết, mà là hoàng hậu. Hơn nữa nếu bọn thiếp rời đi, sát thủ thừa cơ giết chàng, không phải sai lầm của bọn thiếp sao, đó sẽ là day đứt cả đời của thiếp.”

Đây chính là tình thế bế tắc hiện nay, Lãnh Nghệ quay sang nhìn Thành Lạc Tiếp, mỉm cười: “Cảm ơn nàng vì tất cả những điều đã làm cho ta, dù nàng có mục đích, ta vẫn cảm kích.”

Thành Lạc Tiệp dán người lên người y thủ thỉ: “Vậy có thể mở rương cho muội xem được chưa?”

Lãnh Nghệ có chút tò mò về vị hoàng hậu kia, sao có thể khiến nàng hết lòng vì nhiệm vụ như vậy, gật đầu: “Được rồi! Nàng gọi Doãn Thứu lại đây đi, chỉ cho hai người xem thôi.”

“Được!” Thành Lạc Tiệp lập tức buông Lãnh Nghệ ra, kích động đi gọi Doãn Thứu:

Lãnh Nghệ tới phòng ngủ của mình, phòng ngủ chính là hiện trường chính, trước khi phá án, y không muốn làm hỏng, nên ở trong thư phòng, ở đây chỉ có một cái giường, va li đặt ở phía dưới.

Doãn Thứu và Thành Lạc Tiệp tới rất nhanh, nhìn rương đầy cấp thiết và mong đợi. Lãnh Nghệ xoay mật mã, cạch, va li mở ra.

Lặng lẽ nằm bên trong chính là khẩu súng bắn tỉa 5. 8 mm mới nhất sản xuất trong nước, đương nhiên đã được tháo rời thành từng bộ phận.

Hai người kia làm sao biết đây là vũ khí ngàn năm sau, thậm chí chẳng biết nó là vũ khí, nhìn một cách kỳ quái, song không hỏi là cái gì, cũng không đụng vào. Chỉ Thành Lạc Tiệp cầm hai ông ngắm lên xem một lượt, cẩn thận đặt vào.

Doãn Thứu thì lại chú ý tới tấm lót bên trong rương.

Lãnh Nghệ cẩn thận lấy từng món ra, còn tháo cả tấm lót cho họ kiểm tra.

Hai người kia dùng tay sớ tấm lót, thậm chí không kiểm tra rương có ngăn kín không đã lộ ra vẻ thất vọng. Lãnh Nghệ cho họ xem là thông qua cách họ tìm kiếm xác định thứ kia là gì, xem ra đó là thứ khá lớn, lớn chừng ống ngắm, không có khả năng đặt trong ngăn kín, đó hẳn là thứ giống ống ngắm, quyển trục nào đó chăng?

Xem xong Doãn Thứu không nói gì chắp tay ra ngoài cảnh giới.

Lãnh Nghệ vừa cất va li đi, Thành Lạc Tiệp nắm tay y kéo đi, y ngạc nhiên: “Đi đâu?”

Thành Lạc Tiệp đỏ mặt: “Không phải huynh nói làm chuyện kia trên giường không thú vị, thích làm trên tuyết à? Chúng ta ra ngoài.”

Lãnh Nghệ ngớ người, trước đó y nói thế là vì dụ thích khách ra, bây giờ không có thích khách, không ngờ bị nàng hiểu lầm thành sở thích quái lạ rồi. Mà không hiểu làm sao, nàng nhất định làm chuyện đó với mình, gần như thành sự cố chấp của nàng.

Chưa đợi Lãnh Nghệ nghĩ ra cách giải thích, Thành Lạc Tiệp đã kéo y ra khỏi phòng, nói nhỏ: “Trịnh Nghiên đang ở sau phòng ngủ chính, chúng ta tìm chỗ khác, ừm, ra sau sương phòng đi.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 13/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Xe ôm - Tác giả Oceano
Phần 25 Sau khi đưa chị Phượng đến chỗ làm, hắn đến nhà Minh để chúc Tết và cám ơn bác Nguyên. Bác Nguyên tiếp đón rất niềm nở như con cháu trong nhà, không còn khách sáo như những lần gặp trước khi Ngọc và Minh cưới nhau. Hắn cũng nhận được sự khuyến khích và lời hứa hỗ trợ từ bác, sau khi nghe hắn trình bày về việc kinh doanh của hắn và Ngọc. Sau khi rời nhà bác Nguyên, hắn kéo Ngọc và Minh đi café và thông báo các kế hoạch sẽ thực hiện sau Tết. Thằng Ngọc vẫn vậy, nó vẫn thái độ tao tin mày, nó đồng ý với tất cả dự định...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Sextoy Truyện bú vú
Rào cản mong manh
Phần 25 Qua năm sau Hà sinh con, một bé gái xinh xắn đáng yêu mọi người quý bé lắm nhất là em gái tôi. Kể cũng lạ bé gặp em gái tôi là theo liền, ai cũng nói vậy là em gái tôi sắp sinh con. Em lại lén nhìn tôi rồi quay đi, nhìn em thoáng buồn. Còn quan hệ giữa anh em tôi vẫn bình thường như xưa, trước mặt mọi người chúng tôi vẫn là anh em còn khi không có ai chúng tôi vẫn tận dụng mọi thời gian đến với nhau. Hơn một năm rồi sang năm thứ hai em vẫn không thấy sinh tôi hỏi thì em vẫn không trả lời em toàn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ em gái Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Những cuộc tình đã qua
Phần 27 Bỗng tôi nghe tiếng sột soạt bước chân của vài người từ đằng sau tiếng tới, chẳng kịp rút tay ra khỏi lồn em hay kéo cái quần bơi che lại, tôi hất luôn chiếc khăn tắm người che cả tay tôi và phần thân dưới của em lại. Hóa ra giờ này là giờ các cặp tình nhân kéo nhau xuống bãi biển thuê ghế để ngồi tâm sự, cảm thấy không gian không còn kín đáo thoải mái nữa nên tôi nhè nhẹ rút ngón tay ra khỏi người em, rồi nói thầm: Mình lên phòng đi em. Anh làm liều suýt bị người ta thấy rồi đó thấy chưa, xấu hổ quá... Tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Sextoy Tâm sự bạn đọc Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện sex có thật Truyện sex khổ dâm Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh Truyện teen Vợ chồng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng