Quan Tri huyện


Update Phần 280

Phần 232: Đấu rượu. (1)

Hắc y nhân đó tất nhiên là Lãnh Nghệ.

Nghe lời khai của Hách Vĩ, toàn bộ sự tình coi như đã làm rõ, nhưng y không định vạch trần nó.

Tô đại thiếu gia và Hạ thị chết đều đáng đời, trong khi Tống Tài và Thường lý trưởng giết người đều cảm thông được, bọn họ thực sự đều là người bị ép vào đường cùng. Tên Hách Vĩ đó hiển nhiên muốn tiếp tục tống tiền Thường lý trưởng, nếu y bỏ mặc, rất có khả năng Tống Tài sẽ lại phải giết người, Lãnh Nghệ không muốn thấy chuyện đó, y quyết định giúp họ một tay, giết thêm một kẻ đáng chết nữa.

Việc mình làm là đúng hay sai, Lãnh Nghệ không nghĩ nhiều, y chỉ nhớ tới một câu nói của Thành Lạc Tiệp “nếu vương pháp không quản được thì ta quản”, đơn giản vậy thôi.

Lãnh Nghệ cầm thư nhận tội tới nhà Thường lý trưởng, nhà Hách Vĩ hỏa hoản, ông ta chỉ huy thôn dân cứu hỏa, nhưng lửa quá lớn làm sao mà cứu nổi nữa. Đành phá vật dẫn lửa xung quanh, tránh nó cháy lan đi rồi trơ mắt nhìn ba gian nhà ngói biến thành đống đổ nát.

Thôn dân phát hiện Hách Vĩ đã bị cháy thành than, sau đó tới nha môn báo án, cuối cùng xác nhận là say rượu ngủ mất, gây ra hỏa hoạn. Đó là chuyện về sau, tạm thời không nhắc tới.

Thường lý trưởng về nhà, phát hiện ra lá thư nhận tội để đầu giường của mình, vừa mừng vừa sợ, không biết ai giúp mình, vội vàng đốt đi, bái tạ thần linh bảo hộ.

Tống Tài ở cách nhà Hách Vĩ không xa, phát hiện ra hỏa hoạn liền dìu nương tử ra ngoài sẵn sàng tránh lửa, nhưng lửa chỉ cháy mỗi nhà Hách Vĩ, đợi lửa tắt hẳn, phu thê họ mới về nhà.

Nằm ở trên giường, Tống Tài đột nhiên cảm giác dưới đệm cồm cộm, lấy ra xem ra là một bọc bạc, đại khái phải hơn 100 lượng, hắn rất kinh ngạc, không biết là ai làm, vì sao lại làm thế? Nhưng đặt tận giường mình là cố ý tặng cho mình, rơi nước mắt bái tạ trời đất.

Thường lý trưởng thì nghĩ rằng Tống Tài phóng hỏa giết Hách Vĩ, theo ước hẹn, lén lút đưa 100 lượng tới nhà hắn, Tống Tài không nói gì, hắn đang cần tiền nên nhận ngay.

Vài ngày sau Tống Tài đợi sức khỏe đã khôi phục, không cần ngôi nhà rách nát nữa, vào một đêm trăng sáng sao thưa, hắn dẫn thê nhi rời đi, nương nhờ thân thích phương xa. Dùng số tiền kia xây nhà mua ruộng, rời xa mảnh đất ác mộng đó, thê tử hắn khôi phục lại bình thường, cả nhà có cuộc sống yên ổn.

Thế nhưng với Lãnh Nghệ mà nói, chuyện này chưa kết thúc, y cũng hiểu mâu thuẫn giữa đại hộ và nông dân thời đại phong kiến là thứ không thể điều hòa, từ ngàn năm trước bọn họ đã mang theo sự cảnh giác với nông hộ… Chuyện đó kéo dài nhiều năm, trải qua nhiều thế hệ, sự cảnh giác đó dần dẫn tới ác cảm rồi đối xử tàn tệ.

Đó là mâu thuẫn giai cấp, hiện hữu ở khắp nơi, nhưng chuyện Tô gia ở thôn Nhị Tiến ỷ thế khinh người, y đã gặp rồi thì không bỏ qua. Trông cậy vào Liêu tri phủ là không thực tế, ông ta không muốn đối kháng với quyền thế của Tô gia. Hơn nữa Tô gia còn có người ở kinh thành, vụ án này được báo lên cả hoàng đế, Lãnh Nghệ không muốn dùng thủ đoạn giết người thô bạo lật nhào Tô gia, như thế e chỉ có thêm nhiều người vô tội liên lụy, vậy chỉ có thể đem tội ác của bọn chúng vạch trần. Thành Lạc Tiệp có lẽ giúp được y, chỉ là không biết nàng ở đâu, song y biết chắc một người tìm được nàng.

Lãnh Nghệ mặc dù không muốn dính dáng tới người, lại không còn cách nào khác, tối hôm đó, y đeo mặt nạn tới tửu điếm Hạnh Hoàng.

Tên hỏa kế mấy lần đón y rõ ràng giật mình, sau đó cười nịnh: “Hắc gia tới ạ.”

Lãnh Nghệ khẽ gật đầu: “Bạch gia có ở đây không?”

“Có ạ, mời Hắc gia lên lầu, tiểu nhân sẽ mời Bạch gia.”

Vẫn là gian nhã phòng ở trong cùng đó, vắng vẻ nhưng tầm nhìn tốt, có thể quan sát hai mặt phố, sau lưng có ngõ nhỏ quanh co, tiện đường rút lui.

Chốc lát sau cửa phòng kéo ra, cũng vẫn là một thân áo trắng như tuyết, Bạch Hồng tuy đeo cái mặt nạ tai tái bệnh tật kia, nhưng từ động tác kéo cửa hơi gấp của nàng, có thể nhận ra nàng rất vui mừng, ít nhất là kích động.

Bạch Hồng vén áo bào, ưu nhã ngồi xuống đối diện với Lãnh Nghệ, còn chẳng che giấu giọng nữ của mình: “Thời gian qua ngươi chạy đi đâu vậy, nghe nói ngươi thường phục vi hành, vậy mà ta tìm khắp Âm Lăng mà không thấy bóng dáng ngươi.”

Rõ ràng ngồi trước mặt là một nam nhân, lại phát ra giọng nữ êm tai, cô nàng này không để ý việc mình làm quái dị tới mức nào à, Lãnh Nghệ vẫn giả giọng: “Tìm ta làm gì, ta nói rút lui rồi cơ mà.”

“Tìm ngươi là để nói với ngươi, người thuê ta giết ngươi đã hủy bỏ ủy thác, ngươi ít nhất không cần lo bọn ta giết ngươi nữa.”

Tuy đây là chuyện đã được dự đoán trước từ lúc Thành Lạc Tiệp nói món đồ họ tìm kiếm xuất hiện ở nơi khác không liên quan tới y, thì Lãnh Nghệ biết tất cả mưu đồ nhắm vào mình sẽ dừng lại, nhưng biết tin tức chuẩn xác rồi cũng nhẹ người.

Tiếp ngay đó Lãnh Nghệ lại ngẩn người, suýt nữa nổi khùng, rốt cuộc là chuyện gì, lão tử vốn không liên quan, suýt mấy lần mất mạng, sống trong nơm nớp lo sợ.

Giờ bảo không sao là không sao à? Không xin lỗi hay bồi thường gì à?

Nghĩ thì nghĩ vậy thôi, Lãnh Nghệ biết, chuyện này dính dáng tới hoàng gia, thế thì khỏi nói tới nhân quyền, còn sống thì nên mừng đi.

Dù sao vẫn có chút ấm ức.

“Hôm nay ngươi tới đây là vì nghĩ thông rồi, muốn nhận nhiệm vụ kia hả?” Bạch Hồng hỏi:

Người ta không muốn giết mình nữa, Lãnh Nghệ phải thắp hương rồi, dại gì dính vào chuyện đó, y chưa đủ tầm đâu: “Ta tới đây là muốn nhờ ngươi giúp.”

“Chuyện gì?”

“Nữ bộ đầu trước kia đi theo bảo vệ ta, ngươi có cách tìm được nàng không?”

Nữ bộ đầu kia? Tưởng ta không biết quan hệ hai người sao mà còn vờ vịt? Bạch Hồng giấu nụ cười trong lòng, người này đôi lúc thật ngây thơ: “Ta tìm được, nhưng ngươi đã lui khỏi tổ chức, ta sẽ không dùng lực lượng của tổ chức giúp ngươi được.”

Điều này Lãnh Nghệ đã lường trước: “Ta có thể quay lại tổ chức, nhưng nhiệm vụ kia ta không nhận.”

“Ta đã nói, tổ chức không ép bất kỳ ai nhận nhiệm vụ, hết thảy là tự nguyện.”

“Được, vậy ta quay lại.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 21/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Trở về (Full)
Phần 232 Từ sau ngày đó, Triệu Ngu cũng không gặp lại Hứa Thừa Ngôn, chỉ là những tin tức liên quan tới việc Y Trình làm từ thiện vẫn hay đập vào mắt cô. Những gì hắn làm còn nhiều hơn cả g gì cô nghĩ, có đôi khi cô còn hoài nghi những gì mình thấy có phải ảo giác hay không, vì Hứa Thừa Ngôn của hiện tại so với lúc giảng hòa như đã đổi thành một người khác. Hắn nói thay đổi đó là vì cô, nhưng cô thật sự có thể ảnh hưởng lớn tới vậy sao? Ngay cả chính cô cũng không tin nổi. Nhưng chờ tới khi Hứa Thừa Ngôn lại đến...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm cặc
Giang hồ gác kiếm (Full) - Tác giả Cuti1989
Phần 22: Giang hồ gác kiếm có được không? 8 tháng Sau... ... Phạch... Phạch... Phạch... Sướng cái lồn quá chồng ơi... ahhhhh... Hừ... hừ... sướng con chim quá vợ ơi... Âm thanh đầy dục vọng phát ra từ căn phòng, bên trong là cảnh tượng người đàn ông trung niên cơ bắp quần quần đang khoả thân, với con chim to tướng đang quỳ trước cửa lồn của cô con dâu thúc từng cái vào cái lỗ lồn đang chảy nước trắng đục, mu lồn nhô cao và múp, lông lồn thì đã cạo trắng như lồn trẻ em, 2 mép lồn sưng đỏ ửng. Cái bụng to tròn như cái trống đang nằm ngửa bị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Sextoy Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình Truyện xã hội
Xóm đĩ (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 72 Lấy cái tay banh cái mông của mình ra để cái lỗ lồn mở rộng toàn nước nhờn và tinh trùng rồi Hương quay lại nói: Này... anh Hải ơi... làm là phải làm nhiệt tình đấy nhé. Em là em thích làm nhiệt tình cơ! Gớm cứ bảo anh địt mạnh em vào lại còn bày đặt. Quả này mà người yêu biết thì sao nhỉ? Có sao đâu, người yêu em tham gia cùng chứ sao nữa. Người yêu em vốn thích mà. Cái điệu dâm đãng của Hương khiến cho tôi càng cảm thấy phấn khích, dĩ nhiên là con cặc cứng ngắc rồi nhưng khi nhìn thấy cái lồn của Hương...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện bú cặc

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng