Quan Tri huyện


Update Phần 400

Phần 236: Hán gia đại ca. (1)

Ngăn cách giữa Đại Tống và Thổ Phồn chỉ là một quan ải không lấy gì làm hùng vĩ cho lắm chắn ở khe núi, một cổng thành cao một trượng, hai bên kéo dài thành đoạn tường thành ngắn, vài cái chòi canh, thậm chí còn chẳng có tên. Nơi này cũng không mấy tấp nập, có dịch trạm, hai ba quán cơm, khách sạn, chưa tới mười nóc nhà. Binh sĩ trên dưới quan ải chỉ có thấy mười mấy người uể oải như hai tên lính gác cổng lười biếng của huyện Âm Lăng.

Văn điệp của bọn họ thuận lợi thông qua, tiếp nhận kiểm tra không mang theo hàng hóa hạn chế hay khả nghi, bọn liền tiền vào địa giới của bộ lạc Di Tang.

Qua quan ải một cái là đường xá tệ ngay, lối đi thì nhỏ, lại mấp mô, gập ghềnh, tốc độ của bọn họ không đẩy nhanh được. Đến tối bọn họ tá túc một cái thôn, không ngờ trong thôn đại bộ phận là người Hán, chỉ là bọn họ không phải bách tính Đại Tống.

Tiếp tục đi thêm hai ngày, dấu vết con người bắt đầu ít đi, bọn họ đi trên cao nguyên. Ở Âm Lăng đã là thời tiết cuối xuân đầu hè, ai cũng mặc áo mỏng rồi, nơi này còn khá lạnh, bảo sao Bạch Hồng chuẩn bị rượu, không có thứ này thật khó chịu nổi. Dọc đường họ chỉ gặp được vài hộ gia đình sống lẻ tẻ, hơn nữa không người Khương thì là người Tạng, Lãnh Nghệ hoàn toàn không hiểu họ nói gì, nhưng bọn họ tiếp khách nhiệt tình, y được ở trong lều, ăn thịt, ngủ chăn lông thú ấm áp, mỗi tội mùi nặng quá.

Không đi lên núi nhưng Lãnh Nghệ có thể cảm nhận được bọn họ đang lên cao dần, cảnh sắc dọc đường đi hoang sơ hùng vĩ, một bên là dãy núi sừng sững cao chót vót, bên kia là rừng nguyên sinh rộng lớn trải dài vô tận. Đường sá gập ghềnh khúc khuỷu khó đi, thêm dã thù rình rập, tăng thêm không ít vất vả của kẻ lữ hành.

Đến đêm nếu không gặp được nhà ở nhờ, họ phải chia nhau ra ngủ, vất vả với Lãnh Nghệ mà nói thì không thành vấn đề, một cô nương như Gia Trân vậy mà cũng coi như thường, cả ngày tươi tắn giới thiệu phong thổ nhân tình cho y.

Trưa ngày hôm đó bọn họ tới một hẻm núi, nghe thấy tiếng sạt lở rầm rầm vang vọng, Gia Trân ghìm ngựa lại: “Lãnh đại ca, chúng ta không qua được rồi.”

Lãnh Nghệ thấy hai bên hẻm núi chỉ còn lại mấu cầu, xa xa là dòng lũ như đàn ngựa thoát cương lão đi, khí thế kinh thiên động địa, hét lên: “Có đường vòng không?”

“Có, nhưng xa lắm, hôm nay lại phải ngủ trên đường rồi, nơi này hay có dã thú qua lại.”

“Không vấn đề, chúng ta phải tranh thủ thời gian, cẩn thận chút là được.”

Hai người cưỡi ngựa quay đầu ngựa, lần này lần mò mà đi, không còn đường nữa, lúc chập tối hai người thấy được khu rừng nhỏ, quyết định vào đó nghỉ lại.

Gia Trân lấy thức ăn và nước từ trong hành trang ra, sau đó tháo cả yên ngựa, vỗ mông ngựa một cái, cho bọn chúng tự do ăn cỏ gần đó.

Còn chưa ăn được mấy miếng thì nghe thấy có tiếng hét, là tiếng nữ, nhưng Lãnh Nghệ không hiểu, Gia Trân đứng bật dậy: “Có người kêu cứu.”

Lãnh Nghệ chạy ra khỏi khu rừng, nhìn về phía tiếng kêu, chỉ thấy dưới ánh tà dương đỏ ối giao mùa xuân hạ, từ thảo nguyên phía xa có hai thớt ngựa đang chạy tới, cách nhau hơn trăm bước.

Con ngựa đầu chạy tới gần liền nhìn rõ, nó chở nữ tử mặc Tạng phục, đang ra sức la hét, ôm phía sau là một nam nhân, mặt bừng bừng phấn khích.

Lãnh Nghệ bảo Gia Trân lùi lại, chạy nhanh tới nấp sau cái cây mà dự đoán hai con ngựa kia sẽ chạy qua, y không dám phòng phi đao, sợ trúng cô nương kia.

Đợi ngựa tới đúng tầm Lãnh Nghệ bất thình lình xông ra, vươn tay kéo kỵ sĩ khỏi ngựa, hai người lăn lông lốc trên cỏ.

Con ngựa không có người điều khiển chạy một đoạn dựng lại, cô nương kia ngã xuống ngựa, nàng vừa bỏ dậy thì thấy nam tử Hán tộc đã bẻ ngoặt tay người bắt cóc mình.

Đúng lúc ấy, viu một tiếng, có mũi tên bay tới trúng lưng Lãnh Nghệ.

Mặc dù có áo chống đạn bảo vệ, nhưng lực xung kích cực mạnh vẫn làm Lãnh Nghệ như bị tảng đá lớn đập vào lưng, ngạt thở trong giây lát, kinh hai xoay người kia lại, cách đó hơn trăm bước một kỵ sĩ đang giương cung, khoảng cách như vậy mà lực đạo vẫn kinh người.

May mà tên không trúng đầu.

Kỵ sĩ kia còn chấn kinh hơn cả Lãnh Nghệ, hắn thấy rõ ràng mình đã bắn trúng, vậy mà tên lại bật ra, phản ứng của hắn cũng nhanh, dù kinh ngạc vẫn tiếp tục rút tên chuẩn bị bắn. Nhưng Lãnh Nghệ đã kịp con tin làm khiên chắn, không dám bắn nữa, miệng tuôn một tràng không ai hiểu.

Gia Trân từ trong rừng chạy tới dùng tiếng Tạng nói một tràng người kia liền hạ cung xuống, cô nương người Tạng xách vách nhiều màu chạy lại nói liến thoắng, rồi người bị Lãnh Nghệ cũng giãy giụa nói gì đó, Lãnh Nghệ ù đầu, cơ mà tình hình có vẻ lạ.

“Gia Trân, chuyện gì thế?” Lãnh Nghệ thấy họ nói chuyện không ngớt thì sốt ruột:

Không ngờ Gia Trân lại cười: “Muội nói với họ, chúng ta là người đi ngang qua, nghe tiếng hô cứu mạng mới ra tay, không phải người xấu. Họ cũng không phải người xấu, đó là thê tử của họ.”

“Cái gì mà thê tử của họ?” Lãnh Nghệ ngoáy lỗ tai:

“Cướp dâu là tập tục của bộ lạc Di Tang, hai người họ là huynh đệ Tiểu La Bố và Đại La Bố, cô nương này là Lạp Mỗ, ý tứ là tiên nữ.”

Cô nương đó đúng là rất có đường nét, nhưng Lãnh Nghệ từ chối gọi là tiên nữ.

Lạp Mỗ nhìn Lãnh Nghệ nãy giờ, khi Lãnh Nghệ nhìn lại nàng, nàng không giống nữ tử Hán tộc khác thẹn thùng né tránh mà cười rất tươi, mắt rất sáng.

Gia Trân tiếp tục giải thích: “Huynh đệ La Bố nói họ nhìn trúng Lạp Mỗ lâu rồi, muốn bắt về làm thê tử, nhưng mà bị ba huynh đệ Ba Trát giành trước. Bọn họ luôn tìm cơ hội cướp về, nhưng ba huynh đệ Ba Trát trông coi rất chặt, hôm nay mới có cơ hội.”

À, là cướp dâu, chuyện này ở thời hiện đại Lãnh Nghệ chỉ nghe kể thôi, không ngờ hôm nay lại được chứng kiến, hơn nữa lại còn đóng một vai trong đó, đúng là dở khóc dở cười, thả Đại La Bố ra, hỏi Lạp Mỗ: “Cô nương, chúng tôi đêm đưa cô về nhé.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Phần 357
Phần 358
Phần 359
Phần 360
Phần 361
Phần 362
Phần 363
Phần 364
Phần 365
Phần 366
Phần 367
Phần 368
Phần 369
Phần 370
Phần 371
Phần 372
Phần 373
Phần 374
Phần 375
Phần 376
Phần 377
Phần 378
Phần 379
Phần 380
Phần 381
Phần 382
Phần 383
Phần 384
Phần 385
Phần 386
Phần 387
Phần 388
Phần 389
Phần 390
Phần 391
Phần 392
Phần 393
Phần 394
Phần 395
Phần 396
Phần 397
Phần 398
Phần 399
Phần 400
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 03/12/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hương tình đầu
0 Ngày thứ hai… 5 giờ sáng, tiếng chuông điện thoại đã réo rắt, tôi mắt nhắm mắt mở bắt máy. Ai đó? Dậy đi! Đồ con heo! Em à? Sao gọi anh sớm vậy giọng tôi ngái ngủ. Dậy đi tập thể dục với em giọng HN ngọt ngào thấy sợ. Sáng sớm này ai tập thể dục hả trời!? Nhà quê quá đi Ừ! Em nhà quê nên em mới tập thể dục, còn anh là người thành phố nên không. Dậy đi đó! Nửa tiếng nữa có mặt ở bờ Hồ không đừng trách em Cô bé nói giọng nhẹ nhàng vô cùng, nhưng ẩn chứa đằng sau...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Vụng trộm (Update Phần 39)
Phần 39 Thời gian cứ vậy trôi. Kể từ lần đó, chị M cố gắng gạt nó ra khỏi tâm trí của mình. Nàng không nhắn tin trả lời nó, và xóa tin nhắn nó ngay khi nó nhắn cho nàng. Lâu rồi, chị không trả lời tin nhắn nó đâm ra nó cũng nản. Mặt khác cũng lo ngại việc nhắn tin nếu như anh T chồng của chị mà biết thì cũng không xong. Thôi đành quên đi. Dù gì chị cũng có gia đình đàng hoàng. Anh T lại vừa giỏi vừa đẹp trai. Nó đoán chắc anh ấy chỉ thua mỗi cái khoản chim to của nó thôi. Mà dù anh ấy có giỏi đến mấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chị dâu em chồng Đụ với hàng xóm Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình
Lấy đĩ về làm vợ - Tác giả Leysek
Phần 29 Ông Thái đứng nghỉ ngơi xem con trai địt lan. Cứ mỗi lần Lan nhấc mông lên là tinh trùng của ông Thái từ trong lồn nàng chảy xuống đùi Công. Lan vừa địt, vừa đưa tay lên bóp vú, nàng đang trong sơn say nhục dục, đang trên thiên đường nên không còn biết gì nữa ngoài từ địt với từ sướng. Nhìn Lan đang điên cuồng nhún mông, nhìn khuôn mặt dâm đãng của nàng lúc này thì thấy nàng không khác nào là diễn viên phim cấp 3 dành cho người lớn. Thấy Lan quay đầu lại, cái miệng hé ra thì Công ngoạm lấy môi nàng, mút lưỡi nàng ngấu nghiến, đê mê cho...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng