Quan Tri huyện


Update Phần 295

Phần 237: Hán gia đại ca. (2)

(Nội dung dưới đây Lãnh Nghệ trò chuyện với bách tính đương địa, toàn bộ do Gia Trân phiên dịch, tránh lặp lại, không nói thêm nữa)

Lạp Mỗ giống Gia Trân, da hơi đen nhưng răng đặng biệt trắng, còn có răng khểnh đáng yêu: “Cảm ơn đại ca, nhưng hôm nay huynh đưa ta về, mai họ lại tới cướp.”

Lãnh Nghệ chỉ huynh đệ La Bố, cảm thấy hai tên này quá vô dụng: “Các ngươi không biết đi tìm người khác mà cướp à, nàng gả rồi, là thê tử của người ta rồi.”

Gia Trân cười khanh khách: “Lãnh đại ca, ở đây không có chuyện cưới gả như người Đại Tống, nhìn trúng nữ nhân nào thì trực tiếp cướp đi. Đương nhiên, có thể cướp lại, không tồn tại vấn đề ai là thê tử của ai.”

Lãnh Nghệ trố mắt, cứ nghĩ cướp dâu là cướp cô nương chưa có trượng phu thôi chứ: “Thế họ cứ cướp mãi vậy à?”

Lạp Mỗ thấy Lãnh Nghệ lo lắng vì mình thì mừng lắm, không ngờ đi tới ôm tay y: “Hán gia đại ca đừng lo, ta đã nói với huynh đệ La Bố từ trước rồi, dù sao ta cũng đã làm thê tử của ba huynh đệ Ba Trát, giờ thêm hai người họ cũng được.”

Đầu óc Lãnh Nghệ tạm thời chưa tải được loạt dữ liệu quá mới này, đa phu? Cái này hình như cũng nghe thấy rồi, nhưng mà cưới ba huynh đệ, lại tiếp tục cưới hai huynh đệ nữa… À không, không có cưới ở đây. Một nữ tử sống với năm nam nhân, sẽ sống thế nào đây hả trời? Không phải sẽ đánh nhau chết sao?

Đại La Bố hậm hực nói: “Ta đồng ý với Lạp Mỗ, đi đàm phán với huynh đệ Ba Trát họ không chịu, nhất là Tiểu Ba Trát, nói gì hắn không chịu, nên bọn ta phải cướp.”

Tiểu La Bố cũng nổi nóng: “Mới đầu bọn họ đồng ý mỗi năm cho họ 10 con dê, họ đồng ý để Lạp Mỗ làm thê tử huynh đệ ta, cuối cùng lại nuốt lời, không cướp thì không còn cách nào khác.”

Lạp Mỗ vẫn ôm chặt tay Lãnh Nghệ: “Hán gia đại ca, huynh lợi hại như vậy, có thể giúp nói chuyện với ba huynh đệ Ba Trát để ta làm thê tử của huynh đệ La Bố không? Nếu không họ sẽ đánh nhau giết nhau đấy, ta không muốn thế, ở quanh đây không có nhiều người, sao còn đánh giết nhau. Nhà bọn ta ở bên sông, hai người cũng tiện đường tới nhà ta đi, ở trong lều an toàn, không có sói.”

Lãnh Nghệ bị bầu ngực êm ái của nàng ép vào tay đâm lúng túng, cô không muốn họ đánh nhau thì đừng đồng ý bừa bãi mới đúng chứ? Chuyện này làm sao y không hiểu, can thiệp thế nào? Chỉ là thấy Gia Trân gật đầu thì cũng đồng ý.

Lạp Mỗ hoan hỉ lắm: “Hai người có ngựa không?”

“Ở trong rừng.” Gia Trân chỉ:

“Tốt quá, chúng ta đi dắt ngựa.” Lạp Mỗ khoác tay Lãnh Nghệ như đôi tình nhân vào rừng:

Ngựa được dắt ra, Gia Trân lắp yên cho ngựa, Lạp Mỗ lại muốn cưỡi ngựa chung với Lãnh Nghệ, Lãnh Nghệ muốn từ chối, nhưng cô nương nhà người ta thoải mái như thế, y lại né né tránh tránh, không phải làm tổn thương người ta sao? Tiếp tục gập đầu.

Lạp Mỗ vui lắm, đợi Lãnh Nghệ lên ngựa trước nàng nhảy lên ngồi sau, một tay ôm eo y, một tay cầm cương: “Ta dẫn đường.”

Ngoài rừng, huynh đệ La Bố thấy cảnh này mà tái mặt, Tiểu La Bố vội gọi: “Lạp Mỗ, nàng ngồi ngựa của ta đi, để Hán gia đại ca cưỡi ngựa một mình, huynh ấy là khách mà.”

Lạp Mỗ lắc đầu: “Huynh ấy không biết đường, ta phải chỉ, các ngươi theo sau, chúng ta tới nhà huynh đệ Ba Trát.”

Nói rồi chân kẹp bụng ngựa, giật cương con ngựa phóng đi.

Ba người còn lại thúc ngựa đuổi theo.

Kỹ thuật cưỡi ngựa của Lạp Mỗ rất cao, đồi núi mấp mô mà nàng cưỡi ngựa rất êm, con ngựa chạy còn thoải mái hơn do Lãnh Nghệ điều khiển: “Hán gia đại ca, trước kia đã tới đất Tạng chưa?”

Lãnh Nghệ hơi ân hận rồi, đáng lẽ phải để Lạp Mỗ ngồi trước mới đúng, y ngồi trước thế này, không ngừng bị ngực nàng cọ lên người, mà còn cảm giác như chiến lợi phẩm nàng bắt về, rất không thoải mái: “Chưa… Ta họ Lãnh, gọi là là Lãnh đại ca được rồi.”

Lạp Mỗ lắc đầu: “Tên người Hán cổ quái khó gọi lắm, gọi huynh là Hán gia đại ca vẫn hơn… Huynh có thê tử chưa? Có muốn ta làm thê tử của huynh không?”

“Ta có thê tử rồi, cảm ơn nàng.” Lãnh Nghệ toát mồ hôi đáp vội, cô nương này cũng hung mãnh quá rồi, cứ thấy nam tử vừa ý là muốn làm thê tử người ta:

Y không biết rằng quanh vùng này chỉ có Lạp Mỗ là nữ tử trưởng thành, với lại cướp dâu là thế, nam tử nhìn trúng nữ tử có thể cướp đi, đa phần phải xem nữ tử có đồng ý không đã, nếu các nàng không chịu, cướp rồi các nàng có thể tự bỏ về. Với Lãnh Nghệ mà nói là không hiểu nổi, với cô nương Di Tang mà nói là chuyện quá bình thường, bọn họ nghe kể chuyện đất Hán cũng sẽ thốt lên hoang đường mà thôi, đây là vấn đề phong tục tập quán khác nhau, do cuộc sống quyết định, không có đúng sai.

“Không sao.” Lạp Mỗ chẳng buồn mà còn ôm Lãnh Nghệ càng chặt:

Cuối cùng dưới chút ánh sáng ít ỏi sót lại của ngày tàn, Lãnh Nghệ nhìn thấy bên bờ con sông chảy siết, có chiếc lều da trâu màu đen dựng đó, bãi cỏ bốn phía tản mác không ít dê.

Lạp Mỗ không dừng, nàng phóng ngựa đi qua, chạy men theo lòng sông tiến lên: “Đó là lều của huynh đệ La Bố, lều của huynh đệ Ba Trát ở phía trên, phải đi qua cây cầu phía trước.”

Lãnh Nghệ nhìn qua bờ đối diện, thấy cách con sông rộng trăm bước có một cái lều khác cũng màu đen, không khác biệt gì cả, bảo y phân biệt, nhất thời y cũng chịu.

Bọn họ lại đi thêm một lúc liền tới cây cầu gỗ dựng ở khúc sông cạn hơn, qua cầu gỗ chạy ngược xuống tới lều đối diện với lều huynh đệ La Bố.

Nghe tiếng vó ngựa, ba huynh đệ Ba Trát sớm chạy ra, cả ba đều cao lớn, đen xì xì, bao vây lấy Lãnh Nghệ, đùng đùng nổi giận quát bằng tiếng Tạng: “Ngươi dám cướp thê tử của bọn ta.”

Chưa đợi Gia Trân giải thích, một đại hán đã đấm thẳng vào ngực Lãnh Nghệ.

Lãnh Nghệ cố tình không tránh y đến đây để thuyết phục thê tử của ba huynh đệ này ngủ với người khác, tất nhiên phải lập uy, ưỡn ngực đón quyền, chỉ nghe một tiếng hét rùng rợn, đại hán kia đã ôm lấy tay ngồi xuống, kêu là liên hồi.

Hai đại hán khác kinh hãi rút đao chém, Lạp Mỗ hét vang vọng không gian: “Dừng tay, không được đánh.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 23/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những người mẹ (Update Phần 32)
Phần 32 Long... Long. Tôi chợt mở mắt thấy mẹ ngồi sát bên ân cần. Mẹ mặc quần ngắn áo thun đen. Tôi sà vào nằm trên đùi mẹ. Ngước lên. Mẹ ơi, sáng rồi à. Sáng rồi hả mẹ? Dậy đi Long, ba con đi rồi, dậy ăn sáng. Hong con muốn hun mẹ, con muốn nằm trên đùi mẹ mãi thế này. Mẹ nhìn tôi cười: Sao riết nhõng nhẽo quá vậy ông con, dậy ăn đi rồi chiều đi mua đồ với mẹ. Chiều hôm đó, tôi lại có dịp ngồi sau mẹ. Nàng hôm nay diện đồ táo bạo như cô gái mười tám, chiếc áo sơ mi màu trắng tay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện 18+ Truyện bú lồn Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex ngoại tình
Con đường bá chủ – Quyển 6 - Tác giả Akay Hau
Phần 237 “Chàng cố ý đem thiếp ra để đẩy lùi nữ nhân kia tấn công?” Bên trên bầu trời, Âu Dương Thương Lan lắc nhẹ mái tóc, nghiêng đầu nhìn sang Lạc Nam. “Ừm!” Lạc Nam gật đầu, cười khổ nói: “Nàng cũng biết con người ta vốn thương hoa tiếc ngọc, có những chuyện không muốn nói thẳng tránh mỹ nhân đau lòng!” Âu Dương Thương Lan bật cười, tên này da mặt thật dày. Bất quá đối với bản tính của hắn vậy mà có ngày biết cách từ chối mỹ nhân bày tỏ, quả thật ngoài dự kiến của nàng. “Kế tiếp trở về Côn Lôn sao?” Âu Dương Thương Lan ôn nhu hỏi, kéo lấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Yêu bằng mắt (Update Phần 13)
Manh mối Buổi sáng trong phòng Hải Đăng... Bước vào phòng thấy em gái nằm trên giường đợi mình khiến Hải Đăng thích thú lắm, cậu vội cởi bỏ quần áo rồi lên giường nhập cuộc yêu với nàng. An Vy chỉ khoác mỗi khăn tắm lên cơ thể xinh đẹp nõn nà của mình. Hai mắt Hải Đăng nhìn chằm chằm thưởng thức, cậu chép miệng một cái rồi dùng hai tay tháo mối cột và gỡ chiếc khăn tắm khỏi thân thể em gái và ném về phía cuối giường. Giờ phút này cô bé đã hoàn toàn trần truồng và không còn gì che đậy thân thể tuyệt mỹ và non tơ của nàng, mặt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng