Quan Tri huyện


Update Phần 300

Phần 254: Vừa về đã lại phải đi

Đổng sư gia và Khâu chủ bạ sớm tới đây chờ đợi, lại một phen chúc mừng Lãnh Nghệ thăng tiến, đem công văn điều lệnh dâng lên.

Lãnh Nghệ chỉ xem lượt qua, thứ này tất nhiên không thể giả, y quan tâm điều khác: “Bản huyện còn chưa làm ra thành tựu gì, làm sao đã được đề bạt vậy, thậm chí còn chưa tới kỳ hạn?”

Đổng sư gia trang trọng chắp tay nói: “Chuyện này học sinh đã nghe ngóng rồi, vì đông ông làm quan thanh liêm chính trực, yêu dân như con, cải thiện cuộc sống bách tính rõ ràng, biện pháp chấp chính đắc lực, cho nên được triều đình coi trọng.”

Khâu chủ bạ cười nịnh: “Đúng đấy ạ, đặc biệt đại lão gia mùa đông chẩn tai, mùa xuân cho thuê trâu, mùa hạ bán lương thực bình ổn giá, giúp bách tính vượt qua khó khăn, bách tính kinh yêu, triều đình tán thưởng.”

Lãnh Nghệ cười ha hả vui vẻ, trong lòng chẳng hề tán đồng lời họ nói, chẩn tai là chuyện trong phận sự, kho Thường Bình đang thí nghiệm, cho thuê trâu cũng phải đợi tới thu hoạch mới thấy thành tích.

Thanh liêm chính trực với yên dân như con thì dễ gặp họa hơn là thăng chức.

Đề bạt mình phải có nguyên nhân.

Rốt cuộc là sao chứ? Lãnh Nghệ tin rằng mình sớm biết nguyên nhân thôi, chẳng cần vội.

Nhưng Lãnh Nghệ không ngờ được, tối hôm đó mưa rơi liên miên, nội trạch nha môn có một người khách tới thăm…

Lúc đó y vốn cùng Trác Xảo Nương ôm nhau ngủ rồi, đột nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng lạch cạch nhẹ, rồi tiếng bước chân. Lãnh Nghệ tức thì mắt mở choàng ra, y nhẹ nhàng rời giường mà không đánh thức thê tử đã mệt mỏi thiếp đi. Chỉ mang theo con dao găm hộ thân, khẽ khàng rời cửa, trong đêm tối không rõ mặt người, vẫn nhận ra đó là nữ tử, hơn nữa dáng vẻ còn vô cùng quen thuộc.

Lãnh Nghệ ẩn trong bóng tối quan sát, không thấy có bất kỳ ai khác, âm thầm bám theo. Nữ tử đó vậy mà còn xách đèn lồng đi theo hành lang tới hậu hoa viên, nàng treo đèn lồng lên cái cột ở gần giếng nước, tay mân mê lọn tóc… Khi nàng quay lại, y cũng sững sờ.

“Nghệ ca ca!” Nữ tử đó nghẹn ngào gọi:

Trong lòng Lãnh Nghệ không dám tin, nhưng giọng nói ấy làm sao sai được, “Nghệ ca ca” là lối xưng hô độc nhất của Thành Lạc Tiệp, chỉ nàng ấy mới gọi mình như vậy. Y vội đi nhanh tới gọi: ” Tiệp Nhi.”

Thành Lạc Tiệp nhào thẳng vào lòng y, ôm lấy cổ y, gương mặt xinh đẹp vừa tủi vừa mừng, cặp mắt dài quyến rũ tuôn trào những giọt lệ châu trong vắt.

Hai người ôm siết lấy nhau, quên cả đất trời.

Một nụ hôn dài tưởng chừng vô tận như muốn đền đáp lại thời gian ly biệt, hồi lâu Lãnh Nghệ mới rời cánh môi nàng, ngỡ ngàng trong hạnh phúc bất ngờ, có lúc thậm chí y nghĩ, cả đời hai người không thể gặp lại nữa rồi: “Tiệp Nhi, sao lại về rồi?”

“Nhớ chàng!” Thành Lạc Tiệp nũng nịu: ” Nhớ thiếp không?”

“Đương nhiên nhớ.” Lãnh Nghệ hôn chụt một cái lên môi nàng, thoáng cái liên tưởng tới chuyện thăng chức bất ngờ kia: ” Nàng nhất định có việc tới tìm ta đúng không?”

Thành Lạc Tiệp khẽ gật đầu, cặp mắt như thu thủy đã ứa đầy những giọt lệ hạnh phúc: “Chàng đoán đúng rồi, thiếp về Âm Lăng mười ngày, nhưng tìm không thấy chàng, cũng không ai biết chàng đi đâu. Đợi mãi, còn sợ chàng gặp nguy hiểm, rốt cuộc chàng đã về.”

Chuyến đi thảo nguyên này thay đổi y không ít, nhất là nhận thức về chuyện cuộc sống, lòng thoáng đạt hơn, vứt bỏ hết ràng buộc giá trị quan trước kia, rộng lòng tiếp nhận mọi thứ trước mắt, còn càng thêm trân trọng nó. Lãnh Nghệ ngồi xuống lan can đá, đặt nàng ngồi bên cạnh mình: “Rốt cuộc chuyện gì để ta may mắn gặp lại nàng vậy?”

“Chàng biết được thăng quan rồi chứ?” Thành Lạc Tiệp nghiêng đầu nhìn y: ” Có biết ai đề bạt chàng không?”

“Nàng sao?”

“Thiếp làm gì có bản lĩnh đó, là hoàng hậu đấy, có biết vì sao hoàng hậu đề bạt chàng không?”

Lãnh Nghệ gặp lại Thành Lạc Tiệp, trong lòng đang lâng lâng hạnh phúc, liên quan tới hoàng hậu thì chỉ có thể là việc kia rồi, song cố ý nói: “Chắc chắn là nàng giúp rồi.”

Thành Lạc Tiệp quả nhiên vui vẻ: “Đúng mà cũng không đúng, lần trước chàng nhờ thiếp gửi thư báo cáo hành vi tàn ác của Tô gia lên hoàng hậu, thiếp còn thuận tiện kể về bản lĩnh phá án của chàng. Nương nương vô cùng coi trọng, một mặt sai giám sát viện tra Tô gia, mặt khác biết bọn thiếp tra án không thuận lợi, hạ ý chỉ đề bạt chàng làm thông phán Ba Châu.”

Hoàng hậu trong miệng Thành Lạc Tiệp chỉ có một vị, chính là Khai Bảo hoàng hậu.

Triệu Quang Nghĩa có được hoàng vị từ ca ca mình là Triệu Khuông giận, vô cùng kính trọng Khai Bảo hoàng hậu, cho nàng rất nhiều đặc quyền. Cũng một phần do có không ít lời ra tiếng vào việc hắn thừa kế ngai vàng, nên cũng thông qua việc này bịt miệng thiên hạ.

Thành Lạc Tiệp hiển nhiên rất vui, tíu tít hỏi: “Chàng có biết vì sao không?”

“Là vì thứ bọn nàng tìm kiếm chứ gì?” Lãnh Nghệ vuốt chóp múi nàng một cái, lý do dễ đoán quá mà, tuy chẳng thích thú gì lần nữa dây dưa vào đống rắc rối nữa, nhưng đánh đổi lấy việc gặp lại Thành Lạc Tiệp, y thấy cũng đáng:

“Hì hì, chàng thật thông minh.” Thành Lạc Tiệp hạ thấp giọng xuống, thì thầm: ” Bọn thiếp ở Cử Châu không tìm được thứ kia, cách đây không lâu lại có được tin tức, thứ đó đã xuất hiện ở Ba Châu. Hơn nữa lần này tin tức chính xác, vì bọn thiếp ở Ba Châu tìm thấy thứ khác trước kia mất tích cùng nó. Vì thế mà chàng mới được thăng lên làm thông phán.”

“Hoàng hậu muốn ta tìm thứ kia?” Lãnh Nghệ bật cười, tréo ngoe thật, giờ y lại thành người đi tìm thứ kia, thứ mà y chẳng biết là cái gì:

“Đúng thế, cho nên hôm nay thiếp mới tới tới tìm chàng, chỉ cần tìm được nó, chàng nhất định đường mây rộng bước rồi.” Thành Lạc Tiệp khoe: ” Thiếp và Lạc Tuyền, còn có Doãn Thứu được bổ nhiệm làm bộ đầu Ba Châu, chúng ta có thể ở cùng nhau rồi.”

Kết quả này thực sự không ngờ, Lãnh Nghệ hôn nhẹ lên gò má trắng như tuyết của nàng một cái: “Ta chẳng cần mong thăng quan tiến chức, chỉ cần ở bên nàng là được rồi.”

“Thiếp cũng vậy.” Thành Lạc Tiệp thích những lời ngọt ngào tình tứ này:

“Mà chuyện điều tra Tô gia thế nào rồi?”

“Cái Tô gia đó đúng là thối nát vô cùng, tội ác chàng nhắc tới chỉ là một phần nhỏ thôi, tra một cái ra ngay, chứng cứ xác thực. Hoàng đế hạ chỉ Tô lão đại bị cách chức điều tra, mấy ngày trước Tô gia bị xét nhà, Tô lão thái gia tức giận chết tại chỗ, mấy đứa nhi tử đều vào ngục. Thôn Nhị Tiến khôi phục tên cũ, cả thôn vỗ tay ăn mừng kìa.”

Lãnh Nghệ nghe vậy rất vui mừng.

Mưa lớn dần, hai người ngồi ở hành lang bị nước mưa tạt ướt tóc, Thành Lạc Tiệp quyến luyến buông Lãnh Nghệ ra: “Thiếp phải đi đây, đợi chàng ở Ba Châu, chàng mau chóng bàn giao nhậm chức đi. Tình hình gấp lắm rồi, chàng mãi không về làm lỡ rất nhiều thời gian, không thể chậm trễ nữa, tới Ba Châu thiếp sẽ nói chi tiết.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 23/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bạn vợ
Phần 30 Một tay tôi ôm chặt eo của nàng, tay còn lại xoa mông nàng trong khi cu đều đặn dập ra vào người vợ, tiếng rên rỉ vợ tôi bây giờ tràn ngập khắp phòng, hoàng toản buông thả và khoái lạc. Chiếc lồn nóng bỏng của nàng cứ siết chặt lấy cu tôi. Đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận rõ nhất những gì xảy ra trong lồn vợ tôi khi nàng quan hệ với người khác. Tôi cũng nhìn rõ sự buông thả, sự khoái lạc của vợ tôi khi được người khác chơi. Được một lúc tôi dừng lại chờ đợi sự hối thúc của vợ tôi giống như những lúc tôi ngừng lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Thác loạn tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện không loạn luân Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Hãm hiếp tập thể nữ sinh tuổi teen
Chuyện kể về cô bạn Vũ Phạm Minh Thi, năm nay cô nàng đang học lớp 12 trường XXX. Chuyện xảy ra lúc cô bạn này mới 14 tuổi, học lớp 9. Minh Thi từ khi dậy thì đã có vẻ ngoài xinh đẹp, gương mặt cũng xinh và dáng người thì phổng phao, trắng trẻo hẳn ra so với các bạn cùng trang lứa. Nhìn Minh Thi lúc 14 tuổi có thân hình như thiếu nữ 17 18 vậy, và cặp vú của cô nàng từ khi dậy thì trở nên đầy đặn và tròn trịa đến nỗi tụi con trai trong lớp lúc nào cũng lén nhìn cơ thể nàng và chọc ghẹo cặp vú tưng tưng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Hiếp dâm nữ sinh Truyện 18+ Truyện sex hiếp dâm
Diệp Mặc (Update Phần 356)
Phần 254: Lần đầu của Ninh Khinh Tuyết Tại trong căn phòng khách sạn sang trọng, xa hoa, một đôi nam nữ say cuồng hôn lấy nhau, Ninh Khinh Tuyết hiện tại cảm thấy bản thân không có không làm được, cô chủ động càng thêm mãnh liệt. Diệp Mặc nuốt lưỡi cô, mà cô cũng nuốt lưỡi hắn, từng mảnh quần áo rơi vụn trên đất, hai thân thể trần truồng hóa thành hình dạng sơ khai nhất đối diện với nhau. Miệng em thật ngọt. Diệp Mặc vừa nuốt nước miệng Ninh Khinh Tuyết vừa tán thưởng, Ninh Khinh Tuyết che giấu vài tia thẹn thùng, cúi đầu nói. Nếu anh thích thì cả đời này...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sắc hiệp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng