Quan Tri huyện


Update Phần 280

Phần 277: Chỉ còn một cách

Thành Lạc Tiệp rất hài lòng với phản ứng của Lãnh Nghệ, giơ hộp đựng ngọc tỷ truyền quốc lên giọng kịch tính: “Thái tổ không chỉ một lần nói, đây là truyền quốc chi bảo phụng thiên mệnh làm ra, chỉ người có ngọc tỷ truyền quốc mới có thể đem truyền cho con cháu. Nếu không trời cao linh thiêng sẽ trừng phạt, người người được tru diệt.”

Lãnh Nghệ cảm giác hơi thở của mình cũng mang khí lạnh: “Câu này có hám ý ám chỉ.”

“Tất nhiên rồi.” Thành Lạc Tiệp nói càng nhỏ hơn: ” Hoàng hậu kể, thái tổ nói là sau khi thái tổ quy thiên, ngọc tỷ sẽ trao cho hoàng tử Triệu Đức Chiêu.”

A, Lãnh Nghệ hiểu một chút rồi, kim quỹ chi minh có lẽ đúng là muốn trao hoàng vị cho Triệu Quang Nghĩa, nhưng Triệu Khuông giận để ngọc tỷ truyền quốc cho nhi tử, là để đảm bảo sau khi hoàng vị truyền cho Triệu Quang Nghĩa và Triệu Đình Mỹ chăng nữa, cuối cùng vẫn quay lại với con mình.

Đây là thủ đoạn phòng xa của ông ta?

“Vậy nàng chuẩn bị đem ngọc tỷ truyền quốc này về cho Khai Bảo hoàng hậu sao?” Lãnh Nghệ hỏi:

“Đương nhiên rồi.”

“Vậy là nàng hại chết hoàng hậu đấy.”

Thành Lạc Tiệp kinh ngạc: “Vì sao?”

Chuyện chính trị thì Lãnh Nghệ không hiểu, nếu xét theo góc độ động cơ vụ án thì đây là điều tất yếu: “Chiếu theo lời nàng vừa mới nói thì ti ấn thái giảm Đổng Trạch mang ngọc tỷ bỏ trốn khả năng là nhận được mật chỉ của thái tổ hoàng đế? Vì sao phải chạy, chỉ có thể lo có kẻ cướp đoạt, người này có thể là ai được? Giờ muội mang ngọc tỷ về, chẳng lẽ người đó ngồi yên, thế chẳng phải hại Khai Bảo hoàng hậu à?”

Thành Lạc Tiệp không phản bác được, ấp úng: “Vậy phải làm sao?”

Lãnh Nghệ không biết “kim quỹ chi minh” có phải bịa ra hay không, y chỉ biết Triệu Quang Nghĩa trên lịch sử đã ngồi vững trên hoàng vị. Hơn nữa còn truyền vị cho nhi tử của mình. Cho nên ở vấn đề này ý của Lãnh Nghệ là phải thuận theo lịch sử mới được: ” Đưa cho Doãn Thứu, đem ngọc tỷ trình báo lên đương kim hoàng thượng, đây là đồ của Triệu gia, vật quy nguyên chủ là tốt nhất. Có lý nào đi tìm đồ mất trộm lại không trả cho chủ nhà, còn sau đó chia nhau thế nào là chuyện nhà họ. Thanh quan khó quản việc nhà, huống hồ đây là việc nhà hoàng đế, ai quyết thay họ được.”

Thành Lạc Tiệp ấp úng: “Nhưng phía hoàng hậu…”

“Đương kim hoàng đế chấp chưởng thiên hạ, muốn truyền lại hoàng vị cho ai, người khác làm gì được, Khai Bảo hoàng hậu có nắm hoàng vị trong tay cũng vô ích. Nếu ông ấy làm theo minh ước kia truyền hoàng vị cho hoàng tử Triệu Đức Chiêu thì thậm chí chẳng cần ngọc tỷ. Nói cách khác, nàng có giao ngọc tỷ này cho hoàng hậu hay cũng không thay đổi gì cả. Nếu nàng giao sẽ chỉ dẫn tới một cuộc tranh đoạt đẫm máu khác mà thôi.”

“Thiếp…”

“Ta biết nàng khó xử, ài, sớm biết thế này ta chẳng gọi nàng đi đào, ai bảo nàng cứ giấu diếm chứ. Được rồi, chuyện này mỗi ta với nàng biết thôi, để ta đưa cho Doãn Thứu, nàng làm như không biết gì là được.” Lãnh Nghệ dứt khoát quyết định luôn tránh Thành Lạc Tiệp ở giữa khó xử:

Từ chuyện vui bỗng hóa buồn, Lãnh Nghệ phải thuyết phục mãi Thành Lạc Tiệp mới chịu. Hai người không nói thêm gì nữa, dọn dẹp trở về thành, suốt đường đi, Thành Lạc Tiệp cúi mặt không nói, sau đó về thẳng nơi ở, không để ý Lãnh Nghệ sẽ làm gì tiếp theo.

Lãnh Nghệ biết nàng giận mình rồi, nhưng chuyện này đâu còn cách nào khác, nếu Khai Bảo hoàng hậu có đủ khả năng chống lại đương kim hoàng đế, đây sẽ là cuộc chiến tàn khốc, người thiệt thòi là bách tính. Nếu Khai Bảo hoàng hậu không thể chống lại, vậy chỉ còn đường chết. Y không thấy quyết định của mình sai lầm.

Chuyện này cần làm nhanh gọn, Doãn Thứu vẫn ở nhà thư sinh kia điên cuồng tra tấn. Lãnh Nghệ vừa tới nơi liền gọi ông ta tới gian phòng đơn độc, đóng cửa lại. Không nhiều lời thừa thãi, Lãnh Nghệ lấy cái hộp cất trong lòng, đặt lên bàn mở ra.

Chẳng có gì thần kỳ, không có hào quang tỏa ra, ngọc tỷ nằm đó như một hòn đá bình thường.

Phản ứng của Doãn Thứu cũng không khác gì Thành Lạc Tiệp, đầu tiên là cứng người, sau đó là nhào bổ tới bàn, hai tay ôm lấy cả cái hộp vào lòng như sợ nó rơi, nhìn trái nhìn phải mấy lần, giọng run lên: “Đại, đại lão gia… Ngài, ngài, ngài làm sao mà tìm được thế?”

Lãnh Nghệ lấy lót giày lẫn bản đồ lên: “Nha hoàn nhà ta phát hiện trong này có một cái khe nhỏ, cắt ra liền có tấm bản đồ. Ta không biết là thứ gì, có liên quan tới vụ án không, mà ngươi thì lại đang bận, nên ta vác cuốc lên núi đào, đào ra được thứ này chẳng rõ là cái gì, mang về cho ngươi xem.”

Nhưng lời này không hoàn toàn hợp lý, nhưng không còn cách nào, với lại sự thực chẳng phải bày ra đó rồi sao?

“Ngài, ngài lập công lớn rồi đại lão gia của ta, đây là ngọc tỷ truyền quốc, khi thái tổ giá băng, ti ấn thái giám tự ý lấy trộm…” Doãn Thứu mừng phát điên nói năng không lưu loát, ông ta lấy từ trong lòng ra một tờ giấy, bên trên là một cái dấu, từ từ nâng ngọc tỷ lên, chậm rãi nhắm chuẩn cái dấu đặt xuống. Thấy trùng khớp rồi mới lau mồ hôi trên trán, lại đặt ngọc tỷ vào hộp gỗ, buộc lên người. Sau đó sững người lần nữa, đôi mắt tam giác như rắn độc lóe lên một tia nghi hoặc: ” Còn hai thứ nữa… Đại lão gia chỉ tìm thấy thứ này à?”

Lãnh Nghệ biết trước chuyện này làm không khéo sẽ sinh nghi ngờ, toàn là thứ tai họa: “Không phát hiện gì cả, ta đào kỹ xung quanh rồi, chẳng phải còn kẻ nữa sao, chúng không thể nào đặt cùng một chỗ.”

Nghi ngờ trong mắt Doãn Thứu vụt tắt, ông ta vỗ trán, Lãnh Nghệ không dại gì mang về một thứ lại giấu đi thứ khác: “Đúng đúng, thuộc hạ hồ đồ rồi!”

Lãnh Nghệ chủ động nói: “Vụ án này các ngươi từ kinh thành tới mới là người chịu trách nhiệm chính, ta chỉ là người hỗ trợ thôi, các ngươi báo lên đi.”

Thế này khác nào nhường công đầu cho ông ta, Doãn Thứu bái tạ: “Đa tạ đại lão gia, chuyện này thuộc hạ bẩm báo đúng sự thực, đây là công lao của đại lão gia.”

Công càng lớn chết càng thảm, Lãnh Nghệ không ham, đột nhiên lòng máy động nghĩ tới một nhân tuyển quá tốt để nhận phần công lao trời biển này, mừng rỡ nói: “Phải rồi, thứ này do nha hoàn nhà ta phát hiện, không có nó, ta cũng chẳng biết! Nên nói tới công lao, chính là công của nó.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 21/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mợ Hiền (Full)
Phần 25 Nguyên ngày hôm đó, tôi và mợ Hiền đi dạo một vòng thành phố Đà Lạt, đến tận tối mới về, sau đó tôi và mợ cùng hai em thu xếp hành lý, theo kế hoạch thì đêm nay chúng tôi sẽ bay về nhà, kết thúc chuyến đi chơi Tết đáng nhớ này. Sân bay Liên Khương lúc này vắng tanh, chỉ có duy nhất một chuyến bay đến thành phố của tôi. Trong lúc chờ đợi lên máy bay, mợ Hiền ra hiệu cho tôi trông đồ, còn mợ thì vội vàng đi vệ sinh. Tôi thấy sân bay ít người, nhà vệ sinh nữ thì chẳng có ai, bèn nhân cơ hội lén lút chuồn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn
Bắc Tống diệt vong - Tác giả Kadena
Nhắc lại về thân thế họ Sài. Nguyên họ Quách trước kia là Hoàng tộc nhà Hậu Chu thời Ngũ Đại Thập Quốc. Hậu Chu Thái Tổ là Quách Uy, ông không có con nên truyền ngôi cho người con nuôi là Quách Vinh làm chính biến lật đổ triều đình nhà Hậu Chu bắt vua nhà Chu phải nhường ngôi cho mình. (Triệu Khuông Dẫn sau khi lên ngôi đã tiêu diệt 10 nước nhỏ xung quanh và thống...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện cổ trang Truyện người lớn Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh
Phòng gym thời Covid (Update Phần 12)
Công đỗ xe trước nhà Cường. Như để xác nhận thêm linh cảm của mình, anh ngó vào trong gara nhà, hoàn toàn trống rỗng. “Vậy thì khả năng kia là rất cao rồi. Thôi không cần phải nghĩ nhiều, vào thẳng gặp người mình cần gặp thôi”. “Chào chị ạ...” “Ủa, chú Công, có việc gì thế chú?”. Mai đón Công ở cửa, trên mình khoác 1 chiếc áo cánh mỏng bên ngoài 1 chiếc váy ngủ quá đỗi sexy khiến Công đôi chút giật mình bất ngờ vì không quen với hình ảnh này từ Mai. “À vâng vâng... chuyện là... cũng khó nói, thôi dài dòng, chị cho em xin phép vào nhà mình nói...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Some Truyện bóp vú Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng