Quan Tri huyện


Update Phần 300

Phần 287: Nhận một ca ca

Phải làm gì, Lãnh Nghệ có quyết định rất nhanh, thời đại phong kiến chỉ có một ông chủ, y biết chính xác người này là ai, còn gì phải nghĩ nữa? Lãnh Nghệ vén áo bào quỳ xuống, hướng về phía bắc dập đầu: “Quan gia anh minh thần võ, văn thao võ lược, cái thế vô song, Đại Tống chỉ có dưới sự thống lĩnh của quan gia mới có thể giữ được cơ nghiệp vạn thế. Thần bất tài được quan gia tán thưởng, cảm kích rơi lệ, về sau chỉ nghe một mình thánh ý của quan gia, dù tan xương nát thịt, gan óc lầy đất cũng không từ.”

Nói xong mà bản thân y cũng rùng mình muốn nôn, nhưng lúc này nói càng buồn nôn thì càng an toàn.

Nghe vào tai Vương Kế Ân lại khác, đây là lời biểu lộ sắt đá nhất, vui vẻ đỡ y lên: “Cha gia trở về nhất định báo lên lòng trung thành của Lãnh đại nhân với quan gia, quan gia không bạc đãi ngài đâu.”

“Thần hiểu.” Lãnh Nghệ nuốt nước bọt, may mà không ai nghe thấy:

Vương Kế Ân tỏ ra thân mật hơn hẳn: “Cho ngài biết, triều đình đang trù lương bắc phạt, lại thêm nhiều nơi gặp thiên tai, thậm chí còn nghiêm trọng hơn Ba Châu. Nhưng quan gia ưu tiên chẩn tai cho Ba Châu, chính là muốn Lãnh đại nhân không còn băn khoăn việc khác, chuyên tâm tra án.”

Lãnh Nghệ chắp tay về phía bắc: “Thần thay bách tính Ba Châu, tạ thánh ân quan gia.”

“Hai món đồ kia một khi có manh mối sẽ thông báo ngay cho Lãnh đại nhân, nếu cần sẽ điều chức ngài tới đương địa, cho nên ngài luôn phải sẵn sàng. Hiện giờ ngài ở Ba Châu làm tốt chức thông phán, cũng không lơ là tìm kiếm manh mối. Ai biết được đám mây nào có mưa? Nếu ngọc tỷ đã xuất hiện ở Ba Châu, vậy thứ khác cũng có khả năng ở nơi này.”

Căn dặn xong, Vương Kế Ân và Lãnh Nghệ đi ra, tiếp đó cùng Liêu tri phủ thị sát toàn thành.

Tất nhiên chuyện này chỉ là cưỡi ngựa xem hoa mà thôi, biểu thị vài câu thương tiếc, vỗ về vài bách tính, sau đó đặc biệt đi thăm người nhà 23 dân tráng bị giết chết, chỉ thị Liêu tri phủ phải phủ tuất tốt những vị tráng sĩ này.

Suốt quá trình đó Lãnh Nghệ lui về sau tự đặt mình vào vị trí thứ yếu, nhường hết cho Liêu tri phủ thể hiện. Một mặt cũng là để quan sát Vương Kế Ân, phát hiện bất kể nghe Liêu tri phủ kể chuyện bi thương ra sao, tới gặp thân nhân hai ba người kia nói lời thống thiết thế nào, tuy miệng hắn nói lời đau thương nhưng hai mắt hắn thủy chung không thay đổi, cho thấy chúng sinh trong mắt hắn chỉ như sâu kiến. Loại người như thế cần phải cẩn thận.

Thế nên buổi tối sau khi Liêu tri phủ bày tiệc khoản đãi, Lãnh Nghệ mời Vương Kế Ân về nhà nghỉ, lấy ra một cái hộp gấm, biểu thị cảm kích hắn vất vả truyền chỉ, có chút quà bái tạ.

Cái hộp tuy nhỏ, Vương Kế Ân nhận lấy suýt tuột khỏi tay, lòng mừng thầm, hắn quá hiểu mấy thứ vàng bạc châu báu, nặng thế này chỉ có vàng mà thôi, hơn nữa phải trên trăm lượng.

Lãnh Nghệ đương nhiên làm vậy không phải vì cầu thăng tiến, vinh hoa phú quý gì, y chỉ mong bình an sống ở thời đại này tới hết đời. Nhưng giờ không may lún vào đại án kinh thiên này, muốn sống qua được không chỉ đứng đúng bên, còn cần có người che chở, tới lúc cần, nói không chừng một câu của tên thiếp thân thái giám này cứu được cái mạng của y không chừng.

Còn Vương Kế Ân tuy là tâm phúc thái giám của hoàng đế, nhưng hoàng đế giờ hoàng vị còn chưa ấm chỗ, hắn tất nhiên phải hết sức cẩn thận, lợi lộc mò được không mấy, được tặng quà nặng thế này là lần đầu, có chút ái ngại: “Lãnh đại nhân, món quà quý như thế, cha gia sao dám nhận.”

“Một chút lễ nhỏ mà thôi, nội tướng giúp ti chức nhìn rõ phương hướng, ích lợi cả đời, đó mới là ơn lớn.” Lãnh Nghệ khách khí nói:

“Lãnh đại nhân coi trọng cha gia như thế, sau này chúng ta là người một nhà rồi, không cần gọi nội tướng chi cho xa lạ, gọi Vương công công là được.” Vương Kế Ân cười vui vẻ:

“Vậy tiểu đệ leo cao xin gọi một tiếng ca ca.” Lãnh Nghệ chắp tay:

Vương Kế Ân giật bắn mình, hắn tuy quyền cao chức lớn, người xun xoe không ít, nhưng nô tài vẫn là nô tài, thân phận thấp kém, luôn chịu sự khinh bỉ. Hắn rất mẫn cảm với thái độ của người khác với mình, từ một tiếng gọi ca ca này của Lãnh Nghệ, hắn không thấy có sự nịnh bợ hay kỳ thị nào, thoải mái như trước kia có tên tiểu tử nhà bên hay chạy ngang qua, thấy hắn gọi một tiếng ca ca sau đó toét miệng cười chạy mất vậy, vừa thân thương lại ấm lòng: “Chuyện này, chuyện này… Lãnh đại nhân… À hiền đệ, ta nhiều tuổi hơn hiền đệ, coi như mặt dày nhận tiếng ca ca này. Nhưng cách xưng hô này nên giới hạn khi chỉ có hai chúng ta thôi, dù là trước mặt đệ muội cũng đừng nói.”

Lãnh Nghệ trịnh trọng gật đầu: “Ca ca yên tâm, đệ không gây phiền toái gì cho ca ca đâu.”

Thực ra nói tới phiền toái, Lãnh Nghệ mới là người bị phiền toái, đường được là người đọc sách, sĩ đại phu, lại đi gọi một thái giám là ca ca. Chuyện này lộ ra ngoài, người đọc sách thiên hạ phỉ nhổ, đứng mong còn chỗ đứng chân trên đời này.

Ngoài ra nếu người ta vin vào cách xưng hô này, đàn hặc hắn nội ngoại câu kết thì hậu quả khó lường lắm. Chỉ là Vương Kế Ân không cầm lòng được, có lẽ Lãnh Nghệ cũng không ngờ một câu ca ca khơi lên trong lòng Vương Kế Ân bao nhiêu hoài niệm.

Vương Kế Ân nhìn trái nhìn phải, giọng áp càng thấp: “Hiền đệ, ca ca nói cho ngươi chuyện này, không được nói với ai đâu đấy.”

Lãnh Nghệ nghiêm túc gật đầu: “Ca ca yên tâm, miệng của đệ kín lắm.”

“Ừ, quan gia sau khi đăng cơ, luôn muốn thực hiện kế hoạch lớn, không lâu sau sẽ dùng binh với Bắc Hán và nước Liêu, mở rộng cương thổ. Đồng thời muốn thúc đẩy nông canh. Nhưng hiện giờ đồ sắt rất thiếu, lượng lớn tiền sắt dùng đúc tiền, hao phí kinh người. Quan gia chuẩn bị đúc tiền đồng, đổi lấy tiền sắt ngoài dân gian, vừa là rèn vũ khí, vừa là làm nông cụ, khai khẩn đất hoang.”

“Quan gia chuẩn bị thu mua thế nào?”

“Thường thì là 100 đồng đổi 100 đồng, có điều vì cổ vũ bách tính đổi tiền đồng nên dùng 105 tiền đồng, đổi lấy 100 tiền sắt. Ở nơi chất lượng sắt tốt như Ba Châu, có khi đạt tới 110 tiền đồng, đổi 100 tiền sắt. Không quá tháng tám sẽ thực thi, hiền đệ hiểu chưa?” Vương Kế Ân cười đầy hàm ý:

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 23/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô chủ nhà trọ – Ngoại truyện
Cô gái thứ hai tôi quen cùng thời điểm với Phương là Ánh Dương. Ánh Dương không phải là bạn của bất kỳ ai cả, tôi quen Ánh Dương rất tình cờ. Một hôm đang ngồi dựng xe ở vỉa hè thì có một cô gái ăn mặc rất thời trang, ngoại hình hấp dẫn, mặt xinh như người lai tây vậy. Cô ấy ra hỏi tôi: Anh chạy xe ôm à? Ừ, em đi đâu Tôi hỏi. Anh chở em lên phố THĐ Cô ta trả lời. Vậy là tôi chở cô ta đi, cô ấy không hề mặc cả giá tiền. Trên đường đi cô ta không nói một câu nào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Cô chủ nhà trọ
Cô vợ dâm đãng thèm được đụ
Việt bước ra từ phòng khám nam khoa của bệnh viện Bình Dân mà thẫn thờ, vẻ mệt mỏi hằn rõ trên khuôn mặt. Lấy xe ra chạy về nhà mà nó cứ đi lạc hướng, cứ theo dòng xe chạy miết chẳng biết gì, đến khi cái xe đằng trước thắng cái két, nó giật mình bóp thắng, nhưng cái xe vẫn rướn trườn tới đụng vào đuôi xe thằng bé cái rầm, giật mình nhảy xuống đỡ thằng nhóc lên rồi kéo vào lề, cái đuôi xe Dream chỉ còn dính chút xíu nhựa, đèn bể tang hoang. Rối rít xin lỗi rồi móc ra 1 triệu đưa cho thằng nhóc đền tiền sửa xe, Việt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Ông ăn chả bà ăn nem Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình
Nhật ký loạn luân
Phần 68 Sóng gió rồi cũng qua, Mẹ Trang nhanh chóng hồi phục sức khỏe, Trang cứ thủ thỉ cảm ơn em gái tôi dù Hương nhiều lần nói rằng đó là bổn phận vì cả Hương và Trang đều là vợ tôi và việc hai cô vợ giúp nhau là bình thường, Hương nói chỉ thương cho tôi vì cả hai cô đều bị ông già chơi. Tôi cũng nói rõ là tôi không quan trong cái vấn đề đó, chỉ cần hai con bé thương nhau và chúng tôi mãi vui vẻ như thế này là được. Có lẽ tạo hóa nó như thế, việc loạn luân của anh em tôi Trang đã không phản đối nay có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ công khai Đụ em gái Đụ em vợ Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Sextoy Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng