Quan Tri huyện


Update Phần 410

Phần 309: Khóc dưới mưa

Lãnh Nghệ chưa muốn ngủ, giờ tính ra mới 9 giờ tối, y tuy đã quen dần với nếp sống người Tống, chỉ có điểm này là không quen được, trước kia thậm chí nửa đêm còn lén thức dậy luyện tập nữa. Với lại dù cũng mệt rồi, nhưng vừa rồi trò chuyện với Đổng sư gia, có nhiều gợi ý. Vì thế Lãnh Nghệ thấy Trác Xảo Nương không sao liền đứng dậy: “Nàng ngủ trước đi, ta còn có chút việc chưa xong.”

Kỳ thực đây là việc rất bình thường, phu thê có ân ái tới mấy thì nhịp điệu chủ đạo của cuộc sống là bình đạm, chẳng thể suốt hai tư giờ cảm xúc mãnh liệt được.

Thế nhưng hôm nay Trác Xảo Nương đang trong trạng thái đặc biệt, hết sức mẫn cảm, mỗi phản ứng của Lãnh Nghệ trong mắt nàng đều bị phóng đại gấp bội, lại còn theo chiều hướng tiêu cực. Nàng ngồi ngây trên giường, thất thần nhìn rèm cửa vẫn còn lay động, người đi mất rồi.

Một ý nghĩ như rắn độc len lỏi khắp người nàng, quan nhân không còn hứng thú gì với thân thể của mình nữa! Tẩu tử nói đúng, quan nhân nhất định có người bên ngoài rồi.

Trác Xảo Nương muốn khóc, nước mắt đã đảo quanh hốc mắt, nhưng nàng cố kìm nén, nàng là cô nương kiên cường, không dễ dàng từ bỏ. Nghĩ tới chiêu sát thủ tẩu tử mới dạy, quyết định mặt dày thử một lần.

Thảo Tuệ thấy rèm lay động, ngẩng đầu lên: “Tỷ tỷ đi đâu đấy?”

“Ta tới thư phòng xem sách với quan nhân, muội không cần theo đâu.” Trác Xảo Nương đi nhanh nàng sợ Thảo Tuệ nhìn ra điều gì, vì nàng mặc áo rất mỏng, rất đáng xấu hổ:

Lãnh Nghệ đang ở thư phòng viết lách, gần đây làm công tác quản lý nhiều, dần có cảm ngộ, lại thêm linh cảm khi nói chuyện với Đổng sư gia, muốn soạn chế độ cho mượn nghé. Chuyện này phải thật kín kẽ, hạn chế đám quan huyện ở dưới không thể lợi dụng chính sách để làm lợi cho thân thích như tiền cứu tế. Nhưng không thể quá rườm ra phức tạp, như vậy bách tính không thể tiếp cận.

Vừa nhường ra một phần lợi ích để quan viên phía dưới phát huy tính tích cực, lại vừa ngăn chặn họ trục lợi quá đà.

Tìm ra điểm cân bằng là thử thách lớn, vì thế Lãnh Nghệ phải hội tụ toàn bộ tinh thần làm việc.

Thế rồi cửa két một tiếng cắt ngang dòng linh cảm của Lãnh Nghệ bị cắt đứt, mực nhỏ xuống tờ giấy đang viết dở, y có chút tức giận. Đã dặn Thảo Tuệ không được làm phiền rồi, Lãnh Nghệ quay ngoắt lại, đôi mắt có chút dữ dội, vừa thấy là Trác Xảo Nương, ánh mắt dịu ngay: “Xảo Nương à, có chuyện gì thế?”

Dù chỉ là khoảnh khắc thôi, nhưng Trác Xảo Nương đã thấy nét mặt tức giận của Lãnh Nghệ rồi, chưa bao giờ chàng nổi giận với mình cả. Tích tắc ấy, trái tim Trác Xảo Nương tựa như giọt nước mưa rơi xuống sàn đá vỡ tan thành muôn mảnh nhỏ, nàng cực lực kìm nén nước mắt, nói: “Quan nhân đang bận, vậy thiếp không làm phiền nữa.”

Khẽ khàng khép cửa lại, nàng đi nhanh trên hành lang, tới tận cùng, dựa vào một cái cây nhỏ, nước mắt trào ra như suối.

Nàng không muốn về, không muốn Thảo Tuệ thấy mình khóc.

Nàng như con thú nhỏ bị vứt bỏ, yếu ớt dựa vào cái cây, trên đầu, trên mặt, trên người là mưa thu lạnh buốt. Cái cây nhỏ, lá lưa thưa, không che nổi làn mưa miên man. Mưa thu như từng sợi rễ cây trói chặt nàng, làm nàng không cử động được, gió đêm như dao, cứa từng nhát vào tim nàng.

Trác Xảo Nương không còn chút sức lực nào cả, nếu không có cái cây này, nàng đã ngã xuống trong mưa.

Giữa đất trời chỉ còn gió mưa đan xen, màn đêm vô tận, tựa hồ không ai biết có cô gái nhỏ ngồi co ro ở đó, trái tim như đã chết.

Chẳng biết qua bao lâu.

“Tỷ tỷ! Sao lại ngồi đây, bệnh thì phải làm sao? Mau theo muội về phòng!”

Cổ Trác Xảo Nương cứng đờ quay lại, thấy gương mặt cấp thiết của Thảo Tuệ, nàng muốn che dấu, muốn đứng dậy, nhưng người như bị rút mất gân cốt, vừa đứng lên không khác gì dẫm trên mây, lảo đảo ngã xuống.

“Tỷ tỷ… Tống mụ.” Thảo Tuệ hoảng hốt hét lên:

Tống mụ phụ trách quét dọn trong nhà, nghe thấy tiếng kêu thì cuống quýt từ sương phòng chạy ra đỡ lấy một bên Trác Xảo Nương.

Hai người gần như phải khiêng Trác Xảo Nương về phòng ngủ. Thảo Tuệ thấy toàn thân nàng ướt sũng, như gà rớt nước, nước nhỏ tong tong từ tóc xuống, mắt đờ đẫn, chân tay giá lạnh, hoảng lên: “Muội đi gọi tỷ phu.”

Trác Xảo Nương không biết lấy đâu ra sức lực, giữ ngay lấy cổ tay Thảo Tuệ lắc đầu, cười còn khó coi hơn khóc.

Tống mụ thúc giục: “Thay y phục cho phu nhân, nước lạnh ngấm vào người là bệnh đấy.”

“Được, ta đi lấy y phục… Tỷ tỷ, buông muội ra, muội không đi gọi tỷ phu đâu.”

Trác Xảo Nương lúc này mới buông tay, Thảo Tuệ tay chân nhanh nhẹn, lấy y phục, lau khô người cho Trác Xảo Nương, mặc y phục, đỡ nàng nằm xuống đắp chăn lại.

Suốt cả quá trình đó, Trác Xảo Nương chẳng có chút phản ứng nào.

Thảo Tuệ ngồi bên giường một lúc, thấy Trác Xảo Nương có vẻ đã ngủ rồi mới yên tâm thổi tắt đèn đầu giường đi ra.

Tống mụ đi theo hỏi nhỏ: “Phu nhân sao thế nhỉ?”

Thảo Tuệ nghiêm giọng cảnh cáo: “Không có chuyện gì đâu, đừng có nói linh tinh đấy, về ngủ đi.”

Vì đại lão gia đi suốt, Trác Xảo Nương hiền hòa, nên thực ra trong nhà, Thảo Tuệ có uy nhất, Tống mụ vâng dạ lui ra.

Thảo Tuệ đóng cửa lại, trong lòng vẫn không khỏi lo cho Trác Xảo Nương, lại vén rèm nhìn vào gian trong, lòng hoang mang, vừa rồi vẫn ổn mà? Chẳng lẽ cãi nhau với tỷ phu? Nhưng mà đâu nghe thấy tiếng cãi nhau.

Lãnh Nghệ làm việc tới canh ba, khi đã ngáp một cái sái quai hàm rồi mới chịu đặt bút xuống, nhìn mình lại một lượt sách lược mình vừa viết ra, thấy rất hài lòng. Hơn nữa trải qua thời gian dài cố gắng, bút tích của y đã rất giống vị tri huyện kia, ít nhất nhìn về ngoài không nhận ra được nữa. Còn về phần mấy thứ gọi là ý hay thần trong bút pháp gì đó thì y chịu.

Dọn dẹp bàn xong, Lãnh Nghệ vừa đi vừa ngáp về phòng ngủ, lúc làm việc không để ý, đứng lên mới nhận ra mệt quá rồi, người còn lảo đảo một cái, thực ra từ chiều đi làm về y đã mệt mỏi, nhưng gượng tới giờ.

Tính xa hơn, kể từ lúc Ba Châu mưa lớn, ngày đêm lo lắng lũ lụt, rồi đê vỡ, khắc phục hậu quả, Lãnh Nghệ bận rộn triền miên, nếu không phải nền tảng sức khỏe tốt thì gục xuống lâu rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Phần 357
Phần 358
Phần 359
Phần 360
Phần 361
Phần 362
Phần 363
Phần 364
Phần 365
Phần 366
Phần 367
Phần 368
Phần 369
Phần 370
Phần 371
Phần 372
Phần 373
Phần 374
Phần 375
Phần 376
Phần 377
Phần 378
Phần 379
Phần 380
Phần 381
Phần 382
Phần 383
Phần 384
Phần 385
Phần 386
Phần 387
Phần 388
Phần 389
Phần 390
Phần 391
Phần 392
Phần 393
Phần 394
Phần 395
Phần 396
Phần 397
Phần 398
Phần 399
Phần 400
Phần 401
Phần 402
Phần 403
Phần 404
Phần 405
Phần 406
Phần 407
Phần 408
Phần 409
Phần 410
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 04/12/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lão dê già và những em sugarbaby dâm đãng
Phần 20: Em thư ký riêng xinh đẹp và cô nhân viên dâm đãng Sau 2 tháng đi biển cùng Linh Chi Lan, lão Hoàng quay trở lại công ty. Trong thời gian lão đi vắng, em thư ký Vân Dung đảm nhiệm hết nhiệm vụ trên công ty của lão. VÂn Dung đi vào báo cáo tình hình trên công ty 2 tháng qua cho lão. Nói chung là cũng không có gì nhiều vì việc quan trọng cô nàng đã báo cáo hết cho lão qua tin nhắn rồi. Vân Dung có thói quen ăn mặc rất mát mẻ. Chiếc áo croptop hở eo bó sát lấy vòng một lại còn trễ xuống, để lộ phần ngực trắng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ thư ký Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện móc lồn
Ngôi biệt thự
Làm sao mà không dậy được cơ chứ, thì cùng lắm là bố mẹ cùng dậy chứ gì mà đã biết là con trai hay là con gái đâu nhỡ là con gái thì sao, lúc đó thì chỉ có mẹ dạy chứ bố dậy làm sao được nhỉ! Mà dậy nó làm gì cơ chứ. Thì nếu là con trai khéo bố nó lại dạy lên giường với hết em này đến em khác cũng lên nhỉ, trông cái mặt dâm dê thế còn gì nữa. Lên thì lên nhưng lấy chỉ được một thôi nhỉ thôi anh làm tiếp cho cả hai mẹ con cùng sướng đây này. Tôi cúi xuống mà mút...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh
Những em gái thèm đụ – Quyển 2
Phần 34 Tôi rút cu ra một chút rồi lại đâm vào cho nước nhờn ở lồn Hoa bôi trơn cu tôi một lúc rồi tôi giữ lấy mông Hoa nhấp. Vừa hôn Hoa vừa rên, hai tay ôm lấy vai tôi, tôi nhấp một lúc rồi đẩy người Hoa ngồi dậy, mặt Hoa nhăn nhó hai tay tì xuống ngực tôi. Ngồi một tí rồi Hoa bắt đầu nhổm người lên rồi lại hạ xuống. Đúng là chơi gái ngoan nó khác các bác ạ, thổi kèn cũng chỉ ngậm mút rồi luc cưỡi ngựa cũng chỉ nhổm lên hạ xuống cho nó đâm vào rút ra giống lúc địt. Tôi giữ eo Hoa ghì xuống rồi đưa đẩy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện không loạn luân Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng