Quan Tri huyện


Update Phần 410

Phần 333: Trên Liên Hoa Sơn. (1)

Đừng hỏi vì sao thứ không liên quan này lại ở trong vali súng bắn tỉa, Lãnh Nghệ là anh chàng độc thân lại thường đi chấp hành nhiệm vụ xa nhà, đó lại là bức họa báo nữ minh tinh y yêu thích, lý do đó là đủ rồi.

Quan trọng là việc điên rồ y đang định làm, đó chính là tặng bức tranh này cho Triệu Quang Nghĩa.

Trên lịch sử Triệu Quang Nghĩa nổi danh là kẻ hào sắc, sự tích nổi tiếng nhất về sự háo sắc của ông ta là ông ta thèm khát nhan sắc hoàng hậu của hoàng đế quy hàng Lý Dục, chính là Tiểu Chu Hậu, nàng là một trong những hoàng hậu bi ai nhất lịch sử Trung Quốc. Ông ta nhiều lần cưỡng bức nàng, nàng không chịu, ông ta sai cung nữ giữ hai chân nàng để mình dâm dục. Thậm chí sai họa sư cung đình vẽ lại cảnh đó, đấy chính là bức Hi Lăng hạnh Tiểu Chu Hậu vang danh dịch sử, còn lưu truyền mãi đời sau.

Nếu như ông ta thích xuân cung, mình tặng ông ta thứ này không phải đúng sở thích à?

Đây là ảnh khỏa thân tả thực, so với xuân cung đồ gì đó dọa họa sư vẽ ra thì thật hơn nhiều. Hơn nữa Triệu Quang Nghĩa thấy quen nhân vật vẽ bằng bút lông, giờ xem bức tranh phân giải cao này, có khi mũi phun ba đấu máu.

Lãnh Nghệ xem lại bức tranh lần nữa, một đôi chân trần trắng muốt thon dài ưu mỹ tương xứng với nét tú lệ tuyệt luân kia của nàng, nàng là đóa hoa tuyệt sắc đẹp như thiên tiên, thực sự là không đâu không đẹp, không chỗ nào không làm người ta nghẹn thở tại chỗ, ở đó có vẻ thanh thuần như vần thơ, có khí chất ôn nhu hàm xúc như mộng ảo đủ để làm mỗi một nam nhân điên cuồng.

Triệu Quang Nghĩa thế nào cũng thích.

Ý nghĩ này đúng là điên, chính vì điên mới càng thôi thúc người ta thực hiện, huống hồ Lãnh Nghệ đâu còn cách nào khác.

Không nghĩ nhiều nữa, Lãnh Nghệ mài mực cầm bút viết thư, chỉ nói y có một bức xuân cung đồ không tệ, muốn hiến lên hoàng đế.

Bức tranh này rốt cuộc có hiệu quả gì, trời mới biết được, tốt nhất là được hoàng đế triệu kiến, lúc đó nghĩ cách cầu xin hoàng đế hạ lệnh chữa trị cho Xảo Nương.

Viết tấu xong, Lãnh Nghệ cho vào ống trúc, gọi dịch thừa tới, dặn dò dùng cách truyền tin hỏa tốc gửi lên kinh thành.

Giờ chỉ còn cách đợi nữa thôi.

Chờ đợi luôn là thứ làm người ta khó chịu nhất, nhưng lại chẳng thể làm gì được.

Lãnh Nghệ mấy hôm sau để tránh trong nhà nghi ngờ gì về tình hình sức khỏe của Trác Xảo Nương, vẫn dằn lòng tới nha môn làm việc như bình thường. Vì Liêu tri phủ ít quản việc, ông ta gần như chỉ ký tên phê duyệt, thế nên việc gì cũng tới tay Lãnh Nghệ.

Giờ y đi tới đâu trừ Thành Lạc Tiệp, Doãn Thứu, Hoàng Mai, Ngụy Đô còn có hơn mười người thân phận bất minh bám theo, nhìn có vẻ như người rảnh việc xem náo nhiệt, thực ra đó là tùy tùng của Bạch Hồng, cao thủ mà y mời còn chưa tới.

Ngày hôm đó Lãnh Nghệ rời thành làm việc, lúc tiền hô hậu ủng về nhà thì đã muộn rồi, dù trở về nhà, đám Doãn Thứu tổ chức canh phòng trước, sau đó kiểm tra khắp nhà một lượt mới để y vào.

Thảo Tuệ đứng ở cửa hậu trạch nhìn ngó, tay còn cầm áo khoác bông tơ, thấy Lãnh Nghệ về liền vui vẻ đi lên đón: “Tỷ phu về rồi.”

“Ở đây làm gì thế?”

“Tỷ tỷ bảo muội đợi tỷ phu.”

Lãnh Nghệ bật cười: “Đợi gì chứ, ta đi làm việc, có phải đi uống rượu đâu.”

Thảo Tuệ cũng cười, khoác áo lên cho Lãnh Nghệ: “Đêm khuya sương nặng, tỷ phu vất vả không để ý thân thể, bị phong hàn không hay.”

Lãnh Nghệ mặc áo lên, người ấm áp hẳn, đưa tay lên miệng thổi một hơi, thấy cả khói trắng, thời gian qua y chẳng chú ý tới gì khác, không ngờ đã là thời tiết cuối thu chuyển vào đông rồi, vậy là tính ra, y tới đây sắp tròn một năm, vui cũng có buồn càng nhiều: “Muội không nói đúng là ta không để ý đấy, trời dần chuyển lạnh rồi, muội cũng mặc phong phanh lắm, vào phòng đi.”

Trong phòng tối om không có đèn, hẳn là Trác Xảo Nương ngủ rồi, thế nên Lãnh Nghệ nhón chân thật nhẹ, sợ đánh thức nàng.

Đột nhiên Lãnh Nghệ cảm thấy một luồng gió lạnh thổi tới, trong phòng đâu ra gió lạnh chứ? Y quay đầu nhìn, tim vọt lên cổ… Cửa sổ mở! Y lập tức vén màn lên, lấy đèn hành lang chiếu vào, trên giường không có ai, chăn gấp chỉnh tề, gối để trên chăn.

Trác Xảo Nương không thấy đâu nữa.

Lãnh Nghệ xông thẳng ra cửa hô: “Thành Lạc Tuyền, Trịnh Nghiên!”

“Thuộc hạ ở đây.” Giọng Trịnh Nghiên từ trên mái nhà truyền xuống, tiếp đó nàng cũng nhảy xuống trước mặt Lãnh Nghệ: ” Đại lão gia có chuyện gì sai bảo?”

“Bộ đầu của các ngươi đâu?”

“Ra ngoài rồi ạ, vừa rồi có người tới dò xét, thuộc hạ và Thành bộ đầu đuổi theo, người đó khinh công rất cao, thuộc hạ theo không kịp, Thành bộ đầu bảo thuộc hạ ở lại bảo vệ phu nhân, đuổi theo một mình, muốn xem hắn từ đâu tới.”

“Đáng lẽ không nên đuổi theo mới phải, nhiệm vụ chính của các ngươi là bảo vệ chứ không phải là truy bắt bọn chúng… nương tử của ta không thấy đâu nữa rồi.” Vì Lãnh Nghệ không có nhiều hộ vệ, y mới là đối tượng bảo vệ trọng điểm, trong nhà chỉ có Thành Lạc Tiệp và Trịnh Nghiên, vừa rồi chẳng lẽ là kế điệu hổ ly sơn?

Nhưng chúng bắt Xảo Nương làm gì chứ? Ép mình giao ra châu báu à? Người ủy thác kia đã biết mình không có, nên sau sự kiện bắt cóc Xảo Nương lần trước, chúng đâu nhắm vào nàng.

Nếu thế chỉ có thể là…

Nghĩ tới đó Lãnh Nghệ lòng như lửa đốt, chạy vào phòng xem khắp nơi, quả nhiên trên bàn có một tờ giấy viết xiêu vẹo “Quan nhân, thiếp đi đây, chàng bảo O”, vì nàng không biết viết chữ trọng, nên khoanh tròn.

Nàng biết rồi sao? Chẳng lẽ Trác Xảo Nương đã là biết mình mắc tuyệt chứng, nên sinh ý nghĩ không xem trọng mạng sống nữa.

Lãnh Nghệ không cho đám Doãn Thứu kinh động tới gia gia mình, phái người tìm kiếm.

Bản thân y ra sau vườn xem xét, ở hai chỗ đất xốp nhìn thấy mấy dấu chân, từ ngoại hình thì khớp với dấu chân Trác Xảo Nương, thông ra cửa sau, cửa sau không đóng. Lãnh Nghệ đuổi theo, nhưng sau cửa là ngõ nhỏ lát đá, không còn dấu chân nữa.

Nàng đi đâu rồi?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Phần 357
Phần 358
Phần 359
Phần 360
Phần 361
Phần 362
Phần 363
Phần 364
Phần 365
Phần 366
Phần 367
Phần 368
Phần 369
Phần 370
Phần 371
Phần 372
Phần 373
Phần 374
Phần 375
Phần 376
Phần 377
Phần 378
Phần 379
Phần 380
Phần 381
Phần 382
Phần 383
Phần 384
Phần 385
Phần 386
Phần 387
Phần 388
Phần 389
Phần 390
Phần 391
Phần 392
Phần 393
Phần 394
Phần 395
Phần 396
Phần 397
Phần 398
Phần 399
Phần 400
Phần 401
Phần 402
Phần 403
Phần 404
Phần 405
Phần 406
Phần 407
Phần 408
Phần 409
Phần 410
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 04/12/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tán gái Mỹ
Trưa chiều hôm đó chúng tôi lại bổn cũ soạn lại, chạy ra bar ăn rồi uống một chút. Chúng tôi cười đùa, nói chuyện vui vẻ với nhau, với cả những người ngồi cạnh ở quầy bar. Em hào hứng kể lại câu chuyện gõ cửa nhà người lạ cho mấy vị khách, người thì cười, người thì cho rằng chẳng có gì phải lo, người thì bảo hai đứa tôi cũng gan dạ ghê... Có một đoạn em nói gì tôi không nhớ nhưng em tự nhận em là nerd mọt sách thật ra cũng đúng. Ông già bartender hỏi vì em là nerd nên quen thằng này à? Nghe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Những bà chị dâm đãng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 79 Làn da mềm mại, cái mu lồn múp múp cùng với đám lông ngắn choằn được tỉa gọn gàng làm tôi thích lắm rồi. Vê vê đám lông rồi tôi nói: Thế hôm nay bị ba phát như vậy mà không banh hết cả háng ra hả? Còn lâu nhé, không có chuyện đấy đâu! Công nhận là cái lồn này trông thế mà cũng dẻo dai thật đấy nhỉ! Chị Lan cười rồi tôi với chị Lan quấn lấy nhau. Hai người bắt đầu thi nhau mà lột quần áo ra. Da thịt mềm mại cọ vào nhau làm cho tôi sướng lắm. Con cặc cũng hơi ê ẩm vì lúc chiều hùng hục...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ chị gái Đụ chị gái của bạn Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình
Khế ước nô lệ (Update Phần 22) - Tác giả Quỳnh Quỳnh
Phần 22 Sáng hôm sau, một ngày đẹp trời... Nhật Đăng dậy sớm thấy cô vợ đang nằm ngủ say sưa trên tay của mình. Tay cậu đã hoàn toàn mất cảm giác, nhẹ nhàng đỡ Hằng dậy cậu vương vai tập thể dục sau đó đốt một điếu ba số ngoại lên mà hút. 5 giờ sáng trời mưa tầm tã, đối với Nhật Đăng đây là thời tiết đẹp vì cậu là người sống hướng nội. Ngồi trên bàn nhìn ra ngoài thành phố cậu suy nghĩ về những gì cậu đã làm trong thời gian qua, liếc nhìn về phía cô người yêu ngây thơ vô số tội của mình cậu nhận thức được những việc bệnh...
Phân loại: Truyện sex dài tập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng