Quan Tri huyện


Update Phần 410

Phần 350: Một vụ giao dịch. (3)

Phụ thân Hoa Vô Hương vốn là ngự y của nước Nam Đường, sau hoàng hậu Lý Dục khi đó là Chu Nga Hoàng tức Đại Chu hậu, tỷ tỷ của Tiểu Chu hậu bệnh nặng, Lý Dục gọi cha Hoa Vô Hương vào chữa. Lúc đó bệnh tình Đại Chu hậu rất nặng, cha Hoa Vô Hương không chữa được nên viết thư cho đệ đệ mình có thuật cao hơn rất nhiều.

Hoa Minh Tôn vào cung khám bệnh gặp được Tiểu Chu hậu ở bên tỷ tỷ, khi đó nàng còn nhỏ mới mười bốn mười lăm nhưng xinh đẹp hơn người lại hoạt bát đáng yêu, ông ta nhất kiến chung tình. Ông ta thỉnh cầu ca ca mình giúp cầu hôn, nói nếu gả Tiểu Chu hậu cho ông ta thì ông ta cứu Đại Chu hậu.

Cha Hoa Vô Hương vô cùng phẫn nộ, mắng đệ đệ không có y đức, không chấp nhận chuyện này, Hoa Minh Tôn tính tình quái dị, nổi giận không chữa nữa. Sau đó Đại Chu hậu chết, Tiểu Chu hậu tiến cung thành hoàng hậu thay tỷ tỷ. Hoa Minh Tôn cho rằng mình lỡ duyên phận với Tiểu Chu hậu tại ca ca, vì thế ông hận ca ca, hai huynh đệ trở mặt thành thù.

Kiến nghị của Hoa Vô Hương với Lãnh Nghệ là lấy tính mạng Tiểu Chu Hậu uy hiếp, nếu Hoa Minh Tôn không chữa cho Trác Xảo Nương sẽ giết Tiểu Chu hậu. Lãnh Nghệ không dùng cách này mà dùng chiêu khác.

Chỉ gặp Hoa Minh Tôn vài phút ngắn ngủi Lãnh Nghệ đã nhìn ra một bí mật, người này tính tình quái dị tới cực điểm, không tôn trọng hoàng đế, cớ gì tới đây làm ngự y nghe lệnh người ta? Kết hợp với câu chuyện của Hoa Vô Hương, y đoán ra rồi, ông ta nhất định tới giờ vẫn còn tương tư Tiểu Chu hậu nên mới vào cung.

Lãnh Nghệ cười gằn: “Ông không cần biết, chỉ cần ông chữa bệnh cho nương tử ta, ta cho ông một bức tranh của nàng… Bức tranh vô cùng thật.”

Hoa Minh Tôn mũi thở mạnh, bức tranh kia ông ta chỉ thoáng nhìn đã muốn có, nhưng cứu người thì ông ta không muốn: “Trừ cứu thê tử ngươi ra, ngươi muốn gì cũng được.”

Lãnh Nghệ lắc đầu: “Trừ thê tử ta ra, ta không hứng thú với cái gì hết.”

Hoa Minh Tôn ra giá: “Một trạch viện, hai nữ tử tuyệt sắc, thế nào?”

Lãnh Nghệ lạnh lùng: “Thần y, ông nên biết, quan gia rất thích Tiểu Chu hậu, ông muốn cưới nàng là hy vọng xa vời, đừng nói cưới, ông mãi mãi chỉ có thể nhìn nàng từ xa, ta chính là hy vọng duy nhất của ông. Y thuật của ông là thiên hạ đệ nhất, hội họa của ta cũng là thiên hạ đệ nhất, ông không tìm được ai làm được như ta.”

Nói tới đó đầu ghé sát tai Hoa Minh Tôn, đến nước này y bất chấp rồi, để cứu Trác Xảo Nương, Lãnh Nghệ dám bán linh hồn cho quỷ dữ, chuyện thô bỉ gì y cũng làm: “Thậm chí ta có thể vẽ tranh khỏa thân hoàn toàn của nàng, thế nào?”

Hoa Minh Tôn trải qua chấn động ban đầu dẫn khôi phục gương mặt sắt đá của mình: “Ngươi mà làm được sao?”

Lãnh Nghệ không đáp, lấy di động ra, với người này, y ít cố kỵ hơn với Triệu Quang Nghĩa, nên mở bức ảnh Tiểu Chu hậu sau khi ân ái cùng Triệu Quang Nghĩa đứng dậy chuẩn bị mặc y phục, toàn thân không một mảnh vải, khiến người ta phun máu: “Tự xem đi!”

Hoa Minh Tôn nhìn một cái mắt muốn lồi hẳn ra ngoài, tim đập thình thịch, râu cũng run rẩy, suýt phun máu mũi mà chết, cả đời ông ta bao giờ gặp chuyện nào kích thích như vậy đâu.

Trong bức tranh Tiểu Chu hậu bờ vai thon gọn mịn màng, bầu ngực đầy đặn rung rinh, eo thon không đầy một vòng ôm, cặp đùi trắng nõn thon dài thẳng tắp được khép chặt lại không để lộ ra khe hở nào ở giữa kia, còn cả chiếc gót ngọc đẽ kia nữa… nhất đôi mắt lập lờ xuân ý vô cùng mời gọi. Ngay cả trong giấc mộng xuân của Hoa Minh Tôn cũng không thể thấy nàng rõ ràng như thế, chẳng khác gì người thật đang ở trước mặt, Ông ta khô cả miệng: “Làm, làm… Cái, này này… Sao ngươi vẽ được?”

“Ông không cần biết, chỉ biết rằng đây chính là nàng đấy.” Lãnh Nghệ hất đầu về phía Triệu Quang Nghĩa đầy hàm ý:

Hoa Minh Tôn lòng ảm đạm, ông ta biết hoàng đế thèm khát Tiêu Chu hậu đã lâu, gần đây giữ nàng lại trong cung, không nói cũng biết chuyện gì xảy ra.

Ông ta si mê Tiểu Chu hậu nhiều năm không đổi, nhưng nàng trước là hoàng hậu, vốn không thể với tới, giờ còn thuộc về một hoàng đế cường đại hơn bội phần, kiếp này không hy vọng gì. Nếu có một bức tranh của nàng, hơn nữa lại là bức tranh như thật thế này, cũng an ủi phần nào rồi.

Mặt già của Hoa Minh Tôn đầy buồn bã rồi lại căm tức, cuối cùng dậm chân nói: “Được, ta trị bệnh cho thê tử ngươi, ngươi vẽ cho ta một bức tranh của nàng. Nhưng bệnh của thê tử ngươi cần chữa 13 ngày, phải uống 13 bát máu của ta, chỉ một bức tranh thì lỗ quá.”

Lãnh Nghệ vừa mừng lại vừa bực, lão già này đúng là bệnh mà, đi mặc cả chuyện này, y cũng hổ thẹn với bản thân, song vẫn làm ra vẻ cứng rắn mặc cả: “Hai bức một mặc y phục, một không!”

“Được, nhưng phải chính là nàng, đến một sợi tóc cũng không được khác.” Hoa Minh Tôn yêu cầu:

“Cái này ông yên tâm.” Lãnh Nghệ đảm bảo: ” Nhưng ta phải nói thật với ông, ta phải vẽ trên thứ này mới thật được, thế nên không thể giao cho ông, chỉ có thể tìm người đáng tin, kỹ nghệ cao siêu thêu lại.”

Hoa Minh Tôn cau mày: “Nếu người thêu nói chuyện này ra ngoài thì sao?”

“Dễ thôi, chia làm hai phần, người thêu phần đầu, người thêu phần thân, không ai đoán ra được.”

“Hay lắm, ta lập tức đi tìm tú nương.”

Lãnh Nghệ kéo ông ta lại: “Không, ông nên chữa bệnh cho nương tử của ta trước.”

Hoa Minh Tôn nhớ ra, suýt nữa quên chuyện chữa bệnh rồi, cảnh cáo: “Ta phải nói cho rõ ràng, đây là giao dịch của ta và ngươi. Ngươi về nói với nha đầu Hoa Vô Hương, đừng tưởng ta đã tha thứ cho nhà nó, cả đời này ta không tha thứ đâu.”

Lãnh Nghệ không muốn tốn thời gian với ông ta: “Được, đi thôi.”

Đi được vài bước Hoa Minh Tôn nói: “Này, cho ta xem lại một chút được không?”

Lãnh Nghệ câm nín, nói chuyện với lão già này đúng là thách thức giới hạn nhân phẩm của người ta mà.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Phần 357
Phần 358
Phần 359
Phần 360
Phần 361
Phần 362
Phần 363
Phần 364
Phần 365
Phần 366
Phần 367
Phần 368
Phần 369
Phần 370
Phần 371
Phần 372
Phần 373
Phần 374
Phần 375
Phần 376
Phần 377
Phần 378
Phần 379
Phần 380
Phần 381
Phần 382
Phần 383
Phần 384
Phần 385
Phần 386
Phần 387
Phần 388
Phần 389
Phần 390
Phần 391
Phần 392
Phần 393
Phần 394
Phần 395
Phần 396
Phần 397
Phần 398
Phần 399
Phần 400
Phần 401
Phần 402
Phần 403
Phần 404
Phần 405
Phần 406
Phần 407
Phần 408
Phần 409
Phần 410
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 04/12/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nữ lãnh đạo (Update Phần 107) - Dịch giả Meode
7: RA ĐIỀU KIỆN Phạm Thành Quyền nhìn thấy Đường Thành cũng ở đây, lập tức sắc mặt trở nên khó coi cực kỳ, Biện Á Chi theo trong tay Phạm Thành Quyền tiếp nhận lễ vật, nhiệt tình chào đón, hỏi Phạm Thành Quyền vì sao muộn như vậy mới đến, trong nhà mọi người vừa vặn đem Đường Thành để qua một bên. Thời điểm này, Đường Thành mới khắc sâu minh bạch một câu, cái gọi là môn đăng bất hộ đối, mình như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, càng thêm cảm nhận được, mình và cái gia đình này có khoảng cách xa xôi như vậy, Biện Á Chi muốn Đường Thành rời...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc
Nga Tây
Tối nay anh bận gì không? Nga vừa tô son vừa hỏi với vào nhà tắm khi ông Hải đang gội đầu. Không em, sao vậy? Dạ em định mời mẹ con Thu sang ăn cơm. Muốn có anh nữa. Ok, em mời đi. Dạ. Nga đặt thỏi son xuống, cầm điện thoại. Alo Thu à? Tối nay 2 mẹ con sang nhà Nga ăn cơm nhé. Ba Nga mời đấy, không được từ chối đâu. Ừ, nhưng mà... Không nhưng gì hết. Chiều Nga sang đón, vậy nha. Nga cúp máy không cho Thu cơ hội từ chối. Nga biết tính Thu, hồi con đi học ngủ lại nhà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Thọc tay vô đít Truyện bú vú Truyện les Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện Loli Truyện người lớn Truyện xã hội
Cậu em chồng (Update Phần 12) - Tác giả Phượng Shose
Người phụ nữ quyền lực tay cầm mớ tài liệu. Đôi chân dài khảng khái trong chiếc quần tây ống suông mềm mượt, ôm sát bờ mông căng tròn, đánh qua lại mỗi bước đi. Vòng eo con kiến được tôn lên bởi chiếc thắt lưng vải kết nơ buông hững hờ. Hai sợi đánh đong đưa theo từng nhịp bước. Chiếc sơ mi hồng phi lụa phông phênh lấp ló bờ ngực bên trong đẫy đà tâng nẩy. Gương mặt khả tú xinh đẹp. Mỗi đường nét đôi mắt, sống mũi, bờ môi là mỗi điểm nhấn nổi bật thoát thần dưới lớp điểm trang nhẹ nhàng thanh thoát. Lọn tóc bay bay phất phơ tỏa hương...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng