Quan Tri huyện


Update Phần 210

Phần 96: Điều tra. (1)

Thành Lạc Tiệp rất hài lòng vì phát bắn chính xác của mình, tung người nhảy xuống thang, rõ ràng cố tình biểu diễn, dương dương đắc ý nói với Lãnh Nghệ: “Ngài thấy sao?”

Lãnh Nghệ lắc đầu: “Chỗ cô bắn thấp hơn mấy tấc so với cái lỗ ở thượng phòng, ta muốn bắn một mũi cung ở cũng độ cao đó.”

“Có gì khó đâu cơ chứ.” Thành Lạc Tiệp lần nữa giương cung lắp tên, lần này nàng ngắm rất kỹ càng, vậy mà kéo cung mãi mà không sao bắn được. Cuối cùng có lẽ mỏi tay, hoặc là nàng hết kiên nhẫn bắn bừa một phát.

Viu!

Mũi tên này không trúng, keng một cái bắn trúng mái hiên, nát viên ngói, mảnh vụn bắt tung tóe, Lãnh Nghệ phải nhảy lùi né tránh.

Thành Lạc Tiệp xấu hổ, hậm hực nói: “Cái mái hiên đáng ghét che rồi, bắn không tới.”

Cái mái hiên nó chẳng làm gì mà đáng ghét, nhưng cô bắn không được thì đúng rồi, Lãnh Nghệ nói: “Cô phát hiện ra rồi đấy, đoạn xà ở sau mái hiên, chúng ta ở dưới có thể nhìn thấy tên bắn vào, nhưng khi ở xa lại không thể bắn trúng, vì mái hiên che mất. Nên tầm bắn không thể xa như cô nghĩ đâu, càng xa thì đường bay của mũi tên càng cong, hung thủ không thể bắn từ ngoài tường bao.”

Thành Lạc Tiệp chưa cam tâm, nhưng nàng nhắm kỹ lắm rồi, cuối cùng phải thừa nhận: “Hung thủ đúng là người ở dịch trạm, nếu không hắn cũng không cần dùng một chiêu giấu đầu lòi đuôi thế này. Hừm, để xem, kẻ đó bắn vào từ chỗ nào.”

Kẻ địch ở bên trong, vấn đề nghiêm trọng hơn rất nhiều, Thành Lạc Tiệp tìm kiếm thật kỹ mãnh đất phía đối diện đoạn tường có xà nhà kia, đồng thời tưởng tượng hung thủ bắn mũi tên chí mạng này thế nào. Nghĩ mãi nàng lắc đầu: “Thuộc hạ nghĩ không ra, đây là một mảnh đất trống, theo như hướng mũi tên bắn vào, tầm bắn phải cao bằng hai người, dù hắn nhảy lên cũng không đạt được tầm cao đó.”

Lãnh Nghệ sờ râu, đây là thói quen mới của y khi tới thời đại này, ai bảo râu y đã dài bằng hai đốt ngón tay rồi. Nhảy không thể cao như thế, nhưng có cách khác, đó là dùng hai cái thang gác vào nhau như Thành Lạc Tiệp đã làm. Nhưng khả năng này bị loại trừ, vì thời gian ngắn, hai cái thang trở thành mục tiêu dễ phát hiện.

Rốt cuộc hung thủ dùng cách nào đây?

Bầu trời một màu xám xì xì, trời lúc tạnh lúc đổ tuyết bất chợt, không khí vừa lạnh vừa ẩm thấp ở nơi này rất khó chịu, dù ngay cả đốt lửa đấy, vẫn có cảm giác không ấm áp hẳn.

Dịch trạm hôm nay đóng im ỉm, có nhiều người đi qua đi lại chú ý tới rồi, không quá để ý. Nơi này là yếu điểm giao thông, hoạt động thương nghiệp tấp nập, nhưng mùa đông, kinh doanh không nhiều, lại gần Tết, nên lác đác bóng người đi vội vã, cửa hiệu gần đó đóng cửa quá nửa, chỉ còn một ít số trong năm làm ăn không tốt còn nấn ná kiếm thêm, hoặc ông già không nơi về được giao ở lại trông hiệu, ngồi thu lu bên cửa bần thần nhìn phương xa, chẳng biết nhớ người thân hay hồi tưởng quá khứ.

Trong dịch trạm cũng là cảnh yên ắng, ai ở chỗ người nấy, có trò chuyện cũng chỉ thì thầm nhỏ với nhau, không dám to tiếng.

Lãnh Nghệ là người thích khám phá những bí ẩn, thích giải đố, đó là lý do chủ yếu khiến y thành một cảnh sát, nhưng giờ chuyện liên quan tới tính mạng bản thân thì không có tâm trạng tốt đẹp đó.

Từ thượng phòng tới tường bao được trải gạch xanh, tuyết trên đó lại được quét sạch, nên chẳng có dấu vết gì.

Thành Lạc Tiệp đi theo Lãnh Nghệ cũng tìm kiếm một hồi, nhưng hiển nhiên cô nàng này kiên nhẫn rất có hạn, được một lúc nghiến răng nói: “Mặc kệ hắn dùng cách gì, cứ tóm hắn ra là được, tới lúc đó hắn sẽ khai thôi.”

Lãnh Nghệ thở hắt ra: “Vậy cô định tìm ra hắn thế nào?”

Thành Lạc Tiệp há mồm một lúc quay đầu sang bên hứ một tiếng không đáp. Chỉ là cảm giác làm vậy mất mặt bộ đầu lục phiến môn, vì thế nàng vắt óc nghĩ: “Nếu như chúng ta đã xác định là người nội bộ làm, vậy thì phải tìm trong nội bộ rồi. Người này thứ nhất là thuần thục làm mộc, thứ hai là biết bắn cung, còn bắn không tệ. Nếu không đã chẳng thể bắn trúng thừng trên xà, hoặc là dưới thừng để đốt cháy nó. Phải là người có huấn luyện, người bình thường khó làm được…”

“Trong sáu bộ khoái tùy tùng chỉ có Từ Phong và Ngụy Đô là cung tiễn thủ, bốn nữ bộ khoái chỉ là gọi là biết thôi, bắn kém lắm. Đương nhiên còn có thuộc hạ và muội muội và Doãn Thứu biết. Trong dịch trạm còn có tên thợ săn và ba quan binh đưa tin, trong đó có hai người là cung tiễn thủ.”

“Vậy hiện tính ra có sáu người biết bắn tên, chưa tính người của dịch trạm. Ừm, chúng ta phải tiếp tục thu hẹp phạm vi tình nghi.” Lãnh Nghệ trầm ngâm:

Thu hẹp phạm vi tình nghi? Người này thi thoảng dùng mấy từ thật lạ, Thành Lạc Tiệp phải đoán mới hiểu, nhưng không nghĩ gì, y là người đọc sách, tất nhiên nói chuyện khác người thường: “Làm sao mà thu hẹp được?”

“Cô nghĩ thử xem còn điểm nào hung thủ không thể làm được, ví như tời gian gây án, còn có thời gian cưa xà nhà nữa.”

“A, thuộc hạ biết rồi, xà nhà to như thế, ít nhất phải cưa mất một bữa cơm mới xong. Mà thuộc hạ, Hoàng Mai, Lâm Linh thì theo đại lão gia xuống núi săn bắn, khi về tới dịch trạm lại bận bịu chuẩn bị nướng thịt, thế nên không có thời gian gây án. Có thể bài trừ.”

“Cô hiểu đúng ý ta nói rồi đó.” Lãnh Nghệ gật gù rồi trầm ngâm: ” Chúng ta ở lại dịch trạm Âm Sơn là quyết định tạm thời, dịch trạm này lại có ba gian thượng phòng. Như vậy phải xác định ta sẽ ở đâu trước rồi mới có thể cưa xà. Như thế chúng ta tiếp tục thu hẹp được thời gian,”

Thành Lạc Tiệp có đường lối tư duy rõ ràng hơn rồi, nói ngay: “Vậy loại trừ Đổng sư gia và hỏa kế dịch trạm nữa, vì họ không biết bắn tên.”

“Làm sao cô biết được ai không biết bắn tên?”

“Dễ lắm, lát nữa thuộc hạ gọi tất cả ra, để mỗi người bắn vài phát là được rồi. Người biết bắn giả vờ không biết, nhìn một cái là có thể nhận ra được ngay.”

“Rất hay.” Lãnh Nghệ khen ngợi: ” Vậy những người nào có thể bài trừ nữa?”

“Muội muội của thuộc hạ có thể bài trừ, nó không làm hại ngài đâu.”

“Vì sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 14/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mùa nước nổi - Tác giả Cu Zũng
Phần 96 Cô Hồng từ từ nhắm mắt lại theo tiếng hướng dẫn của Nghĩa, cô thấy toàn thân mình bỗng chốc nhẹ bẫng, có cảm giác như chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi cô đi về phương trời xa xôi nào đó. Các lỗ chân lông của cô giãn ra hết cỡ đến gai người, toàn bộ da trên cơ thể như bị ai kéo căng ra. Cô có cảm giác như mình không phải đứng trong căn nhà tạm ở vườn ươm mà đứng ở một nơi nào đó xa lạ. Cảm giác hồi hộp đến lo lắng lần đầu tiên cô có trong suốt hơn bốn mươi năm sống trên cõi đời. Phải rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Phá trinh lỗ đít Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện không loạn luân Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Chuyện của Liên 2 (Update Phần 21) - Tác giả Cu Zũng
Phần 21: Lạng Sơn 2 Không giống như lần làm tình trước với bố, lần này cả hai người đều tự nguyện và chủ động. Tình yêu và tình dục đã nâng lên một tầm cao mới. Liên đã xác nhận làm “vợ” của bố trong đêm nay, và một người vợ đương nhiên sẽ phải dâng hiến hết mình cho “chồng” của mình. Khi Liên vừa nằm xuống gối tân hôn, bố nằm nghiêng bên cạnh. Một tay bố úp vào ngực trái, miệng bố từ trên cao hạ xuống tìm lấy đôi môi mọng mềm của Liên. Ưm, ưm ưm ưm. Hai cái lưỡi hòa quyện vào nhau cũng chính là lúc cảm xúc dâng trào nhất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Tuyển tập Chuyện của Liên
Thằng bạn thân khốn nạn (Update Phần 12)
Đang định bước vào trong thì đột nhiên bà phương bị thằng Quân kéo lại miệng cười đầy dâm đãng nói... “Đến giúp tôi bú cặc tí đi nãy giờ nứng lắm rồi vào trong làm gì cho phiền phức!!! Giờ chơi dã ngoại ngoài này luôn đi...” Vừa nói vừa đem quần cởi ra lộ ra một cây côn thịt to béo đen như than củi tồng ngồng ra trước mặt mẹ cô... “Ahhh... Không được ngoài này lỡ bị hàng xóm nhìn thấy thì sao vào trong nhà vẫn tốt hơn... Hơn nữa nếu mà bây giờ làm cậu ra thì... Lát nữa” Chưa nói dứt câu nhìn thấy con cặc khủng bố kia của thằng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bú cặc Truyện móc lồn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng