Quan Tri huyện


Update Phần 210

Phần 97: Điều tra. (2)

Thành Lạc Tiệp không thể lấy nhiệm vụ của mình ra giải thích với Lãnh Nghệ được, nàng khẳng định chắc nịch: “Nó là muội muội của thuộc hạ, nó không làm thế.”

Đây không thể là lý do bài trừ được, Lãnh Nghệ khi làm việc rất nghiêm túc: “Ta tin vào cảm giác của cô, nhưng phá án không thể làm thế, không thể cảm tính. Cô không đưa ra được lý do hoặc chứng cứ vắng mặt, cho nên muội muội cô vẫn là nghi phạm.”

“Chứng cứ vắng mặt là gì?”

“Tức là chứng cứ chứng tỏ cô ấy không có mặt ở hiện trường, giống cô luôn đi theo ta nên không có thời gian, đó cũng là chứng cứ vắng mặt.”

Thành Lạc Tiệp cắn môi: “Được, vậy nghi phạm có Doãn bộ đầu và thuộc hạ Ngụy Đô của ông ta. Muội muội thuộc hạ và hai tùy tùng Trịnh Nghiên, Lý Phân. Tên thợ săn cùng hai quan binh hộ vệ đưa tin. Thuộc hạ trọng điểm nên đặt vào tên thợ săn, một tên thợ săn đi săn mà lại ở dịch trạm, hắn đi săn bao nhiêu mới đủ tiền chứ, điểm này đáng hoài nghi.”

“Ừm, cô nói có lý lắm vậy chúng ta chia nhau ra hành động, cô đi bài trừ đám dịch thừa, còn ta đi kiểm tra người dịch trạm.” Lãnh Nghệ quyết định:

“Được, có điều đại lão gia phải hỏi muội muội của thuộc hạ trước.” Thành Lạc Tiệp nói rất cương quyết:

“Vì sao?”

“Vì nó là muội muội của thuộc hạ, thuộc hạ không muốn nó bị nghi ngờ, ngài phải hỏi nó trước.”

“Vậy cũng tốt.”

Lãnh Nghệ đồng ý, bảo Thành Lạc Tiệp đi gọi Thành Lạc Tuyền, y ở trong phòng mình chờ đợi.

Khách ít, phòng trống trong dịch trạm còn nhiều, Lãnh Nghệ lấy một căn chuyên môn dùng để thẩm vấn. Một lát sau một cô gái tuổi đôi mươi đi vào, bước chân nàng nhẹ nhàng uyển chuyển, trang phục gọn gàng ôm vừa vặn lấy thân thể, phác họa ra đường cong ưu mỹ mà khỏe khoắn. Khí chất vừa có cả khí chất phong tình, trang nghiêm lẫn tao nhã. Không ai biết nàng là tỷ tỷ hay muội muội cho tới khi nàng lên tiếng: “Đại lão gia cho gọi thuộc hạ?”

Lãnh Nghệ chỉ cái ghế bên cạnh: “Ngồi xuống rồi hẵng nói.”

Thành Lạc Tuyền thoải mái đi xuống ghế bên cạnh Lãnh Nghệ, vừa ngồi xuống liền thấy y nhìn chằm chằm vào môi mình, dùng giọng mũi nũng nịu: “Đại lão gia, cứ nhìn môi người ta làm gì, muốn ăn son trên môi người ta sao? Hi hi…”

Lãnh Nghệ luống cuống, tiểu nha hoàn trong Hồng Lâu Mộng cũng trêu Giả Bảo Ngọc như thế, lòng nghĩ, hai tỷ muội này làm sao cứ mở miệng ra là khiến người ta tơ tưởng linh tinh thế nhỉ?

Thành Lạc Tuyền cười càng vui vẻ, thu ba sóng sánh, ném cho y một cái nguýt đầy phong tình: “Người ta trừ đường vân ở môi khác nhau ra còn có bốn chỗ nữa khác nhau, tỷ tỷ đã nói hết cho đại lão gia chưa?”

Vừa nghe câu này một cái, ánh mắt Lãnh Nghệ không chịu điều khiển mà lướt qua ngực nàng, cùng no tròn như nhau. Nhưng chỉ trong tích tắc thôi, đã xác nhận nàng chính là muội muội liền quay về chủ đề chính, ngồi thẳng lưng, nghiêm nghị nói: “Bản huyện mời cô tới đây chính là để điều tra vụ án sập nhà đè chết người tối quan, cô đem chuyện sau khi tới dịch trạm kể ra một lượt. Ở đâu, tiếp xúc với ai?”

Thành Lạc Tuyền hờn dỗi: “Đại lão gia hoài nghi người ta làm sập nhà đè chết Từ Phong sao?”

“Không phải hoài nghi, mà là hỏi chuyện từng người, ai cũng sẽ bị hỏi câu này.”

“Nếu hoài nghi, đại gia nên hoài nghi tỷ tỷ ấy, cái tên Từ Phong đó xưa nay thích tỷ tỷ, vì tỷ ấy mà ghen tuông. Phàm là nam nhân nói chuyện với tỷ ấy, hắn đều đi tra hỏi người ta, có khi còn đánh nhau, tỷ tỷ tức lắm, chửi mắng hắn té tát nhiều lần, hắn vẫn chứng nào tật nấy. Tỷ tỷ cực kỳ ghét hắn, hay nói mong hắn chết quách cho rồi, còn mong hơn người ta đấy.”

Lãnh Nghệ nắm bắt ngay được điểm quan trọng trong lời nàng: “Tức là cô cũng mong Từ Phong chết?”

Thành Lạc Tuyền giống tỷ tỷ, tính tình rất thẳng thắn, tất nhiên không phải kiểu nghĩ gì cũng tuôn ồng ộc ra chẳng suy xét, mà là kiểu hàng sảng, ít để ý tiểu tiết: “Hắn rất đáng ghét, có điều người ta chưa tới mức mong hắn chết, dù sao hắn chết cũng chẳng cần buồn.”

Lãnh Nghệ lại hỏi: “Hắn đắc tội với cô sao?”

“Ừm, cũng gần như thế, hắn mấy lần coi người ta thành tỷ tỷ, nói những câu sởn gai ốc, còn muốn đụng chạm, người ta cho hắn vài cái tát.” Thành Lạc Tuyền nới với vẻ khó chịu ra mặt, rồi nàng khẳng định chắc chắn: ” Nhưng thuộc hạ không giết hắn.”

“Cái đó thì cô phải lấy ra chứng cứ rồi.”

“Nếu thuộc hạ không lấy được chứng cứ thì sao?”

Lãnh Nghệ nghiêm túc trả lời: “Vậy thì ta sẽ đưa cô vào diện hiềm nghi trọng điểm để điều tra.”

“Diện hiềm nghi trọng điểm, ngài hay dùng từ thật kỳ lạ, nhưng nghe có vẻ thích hợp.” Thành Lạc Tuyền lẩm nhẩm một lượt, dậm chân hờn giận, kéo dài giọng: ” Đại lão gia, người ta có chỗ nào không bằng tỷ tỷ, đại lão gia sao không nghi ngờ tỷ ấy, lại nghi ngờ người ta, ngài thiên vị.”

Lãnh Nghệ không mảy may động lòng, vững vàng như núi nói: “Ta không thiên vị, ta điều tra cô ấy rồi, cô ấy đã nói ra hành tung tối qua, hơn nữa còn có nhân chứng chứng minh, nên đã được loại trừ hiềm nghi.”

“Thuộc hạ biết, nhân chứng của tỷ ấy là đại lão gia ngài, hôm qua tỷ ấy luôn đi theo đại lão gia, đương nhiên không cần thêm nhân chứng nào cả! Ôi, người như nhau mà sao số mệnh lại khác nhau.” Thành Lạc Tuyền u oán than, dáng vẻ đáng thương:

Lánh Nghệ kệ nàng tự biểu diễn, chuyện liên quan tới an nguy không chỉ của y, còn có Trác Xảo Nương, y không qua loa.

Thành Lạc Tuyền thấy thủ đoạn của mình không ăn thua, trong lòng có chút không cam tâm, nàng thấy tỷ tỷ ở bên Lãnh Nghệ lúc nào cũng cười nói vui vẻ, khi ở cùng tỷ tỷ, y đâu lạnh lùng như vậy: “Được rồi, nếu ngài đã điều tra tỷ tỷ, vậy thuộc hạ nói… Hôm qua sau khi đội ngũ tới dịch trạm, thuộc hạ và hai người dưới là Trịnh Nguyên, Lý Phân luôn đi theo phu nhân. Vì chuyển vận sứ dặn rồi, cho nên ba người thuộc hạ chưa từng rời khỏi phu nhân nửa bước. Điểm này phu nhân có thể làm chứng, thuộc hạ thực sự không phải hung thủ.”

Lãnh Nghệ gật đầu: “Ta sẽ tìm phu nhân ta xác thực.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 14/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Rào cản mong manh
Phần 25 Qua năm sau Hà sinh con, một bé gái xinh xắn đáng yêu mọi người quý bé lắm nhất là em gái tôi. Kể cũng lạ bé gặp em gái tôi là theo liền, ai cũng nói vậy là em gái tôi sắp sinh con. Em lại lén nhìn tôi rồi quay đi, nhìn em thoáng buồn. Còn quan hệ giữa anh em tôi vẫn bình thường như xưa, trước mặt mọi người chúng tôi vẫn là anh em còn khi không có ai chúng tôi vẫn tận dụng mọi thời gian đến với nhau. Hơn một năm rồi sang năm thứ hai em vẫn không thấy sinh tôi hỏi thì em vẫn không trả lời em toàn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ em gái Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Mãi mãi yêu em – Quyển 1
Phần 97 ... Anh vô trong đi em trông cho.. Chiều nay đi làm, chả hiểu sao nó lại không muốn đi trà trong cái khu vườn ấm cúng của mình.. Chỉ ra ngồi ngoài cùng anh Vinh.. Đàn cũng ném ở trong cho chị nghịch.. Mày hâm à.. Rét này việc anh, anh làm chứ.. Vào đi.. ! Thôi cho em đi.. Em không muốn vào.. Giọng nó trùng xuống, anh Vinh cũng biết em đi.. Nên nó cứ lè nhè tý là anh cũng đi vô, chắc sợ phật ý nó buồn.. Chiều Hà Nội, phương tiện đi lại cứ lối đuôi nhau trên con đường xám màu bê tông.. Tiếng người, tiếng xe cộ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Làm tình với chị ba - Tác giả Why Not Me
Phần 8 Tâm phải thuyết phục thằng Hiếu hết mình, nó mới chịu nghe theo lời Tâm. Thật ra nó sợ anh rể của nó lắm. Tối hôm đó, nó rụt rè đến nhà, mặt đầy khẩn trương. Quân đưa tay bắt tay nó rồi ân cần vui vẻ tiếp đãi nó làm thằng Hiếu cũng từ từ thấy yên tâm. Sau vài ly rượu, thằng Hiếu thấy lòng thật bình thản, nó đến trước mặt Quân quỳ xuống mà xin tha thứ tội gian díu với vợ Quân. Tâm cũng quỳ xuống. Quân thấy hả dạ vô cùng, anh cười ha hả đưa tay đỡ chị em Tâm dậy. Cả ba vui vẻ cụng ly. Tối đó, thằng Hiếu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Đụ lỗ đít Phá trinh lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng