Quan Trường - Quyển 1

Phần 100

Sâu trong rừng cây có một hồ nước thiên nhiên, nước hồ xanh thẳm trông như một hòn ngọc. Càng tuyệt diệu hơn chính là, thấp thoáng trong rừng cây lại có dấu chân người. Chẳng những hoàn cảnh u nhã dễ chịu mà nước hồ còn trong vắt, gần như chỉ nhìn một cái đã thấy tận đáy.

Tuy rằng hồ không rộng nhưng cũng tới chừng ba mẫu, đủ cho ba người bơi lội nghịch ngợm. Quanh hồ có vô số cây đại thụ to bằng mấy người ôm, là nơi thay quần áo thiên nhiên. Mễ Huyên lấy từ trong ba lô ra một chiếc quần bơi nam hình thức xấu xí, ném cho Hạ Tưởng, giễu cợt nói:

– Đàn ông đừng ái ngại, tôi tùy tiện tìm một bộ che người là được. Kỳ thật nhiệm vụ chủ yếu của cậu là bảo hộ cho sự an toàn của hai chúng tôi. Còn nữa, khi chúng tôi thay quần áo thì đứng cách xa một chút, đừng nghĩ nhìn lén…

Hạ Tưởng cầm lấy chiếc quần bơi màu đỏ thẫm của nam giới, lắc đầu. Trong sự thông minh của Tào Thù Lê có sự bao dung và nhường nhịn, có chừng có mực. Mà trong sự khôn khéo của Mễ Huyên lại có rất nhiều bó buộc, luôn dùng một hình thức thật giả khó phân để bắt người ta phải tiếp thụ. Mặc dù hắn biết có lẽ Mễ Huyên xuất phát từ hảo tâm, hết thảy đều suy nghĩ cho Tào Thù Lê, tuy nhiên vẫn khiến trong lòng hắn không quá thoải mái.

Nếu Mễ Huyên có thể dẫn họ tới một hồ nước vô cùng bí mật ở trong này, có thể thấy cô rõ huyện Bá như trong lòng bàn tay, còn hơn xa so với hắn là người đang sống và làm việc lại đây. Hơn nữa cô còn cố ý dừng xe ở đầu đường, bắt hắn tới đón. Đứng ở góc độ của Tào Thù Lê còn có thể lý giải, nhưng ngay cả Tào Thù Lê cũng giấu diếm không nói, vậy không tránh khỏi Hạ Tưởng phải hiềm nghi.

– Chị Huyên, chị còn có bao nhiêu chuyện gạt em? Em không muốn khiến Hạ Tưởng hiểu lầm!

Tào Thù Lê và Mễ Huyên trốn sau một gốc cây đại thụ. Tào Thù Lê bắt đầu cởi váy, lộ ra làn da trắng nõn, chiếc bra màu hồng nhạt và quần lót. Dáng người Tào Thù Lê có tỷ lệ vô cùng chuẩn, da thịt non mịn, bộ ngực tuy không tính là mãnh liệt nhưng cũng tuyệt đối không phải là nhỏ, eo nhỏ, chân thẳng tắp thon dài. Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, vẻ thanh xuân thiếu nữ của cô càng được tôn lên rất nhiều.

Chiếc quần lót màu hồng nhạt bám chặt lấy cặp mông cong tuyệt đẹp mê người. Đôi mắt Mễ Huyên như phun lửa, đánh giá từ trên xuống dưới một trận, lại chặc lưỡi nói:

– Thật sự là một viên ngọc đẹp, cũng không thể tùy tiện tiện nghi cho thằng ranh Hạ Tưởng kia được, chị phải thử hắn ta, xem hắn có xứng đáng với em không, xem hắn có thiệt tình với em không?

Mễ Huyên cũng từ từ cởi váy ra. Cô mặc một chiếc bra và quần lót có đăng ten hoa đen, làn da còn trắng hơn ba phần so với Tào Thù Lê, hơn nữa dáng người cũng đầy đặn hơn, cũng rất có sức cuốn hút so với vẻ đẹp khỏe khoắn của Tào Thù Lê.

Tào Thù Lê bị Mễ Huyên nhìn cho xấu hổ, vội vàng mặc áo tắm, thu bra và quần lót vào trong ba lô, bất mãn nói:

– Chị Huyên, chị có nghe em nói không? Chị lén gọi điện thoại cho Hạ Tưởng sau lưng em, rõ ràng biết đường lại cố ý hại anh ấy chạy tới đón, lại không thương lượng với em nhét đầy đồ đạc vào ba lô bắt anh ấy mang, còn dẫn tới đây bơi lội, rốt cuộc còn có âm mưu quỷ kế gì nữa?

– Con bé chết tiệt kia, chị là giúp em, em còn dám trách chị à? Còn chưa lập gia đình đã hướng ngoại!

Mễ Huyên nói rất hợp tình hợp lý. Cô thay một bộ áo tắm màu đỏ, cởi nội y nhét lung tung vào ba lô, lén liếc nhìn ra xa xa, cười hì hì nói:

– Thằng ranh kia coi như nghe lời, một mình trốn tới rất xa. Tuy nhiên chị vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng cậu ta. Nếu không có chị ở đây, khẳng định cậu ta sẽ nhìn lén em thay quần áo, đúng không nào? Có biết vì sao chị muốn dẫn cậu ta tới đây, còn muốn bơi lội không?

Tào Thù Lê thấy Mễ Huyên nói năng nghiêm túc, cũng lộ vẻ tò mò, lắc đầu.

– Nhìn một người không chỉ nhìn bề ngoài, còn phải nhìn bản chất của người đó, cũng phải nhìn thân thể nữa…

Mễ Huyên chỉ vào thân thể Tào Thù Lê, trong ánh mắt đầy vẻ tán thưởng:

– Dáng người em hoàn mỹ như vậy, nếu gặp phải một người đàn ông có khiếm khuyết trên thân thể, vậy chẳng phải là thiệt thòi sao? Cho nên chị dẫn cậu ta đến bơi lội, chính là muốn cho em nhân cơ hội nhìn thân thể cậu ta xem có khỏe mạnh hay không. Ít nhất cũng có thể xem có khiếm khuyết gì hay không, đúng không nào? Ví dụ như trên người có sẹo hoặc chân vòng kiềng, vân vân. Mặc quần áo không thể nhìn thấy mà phải mặc áo tắm mới có thể lộ rõ được.

Tào Thù Lê đỏ mặt hồng tai nói:

– Cái gì vớ vẩn thế? Chị da mặt dày thật đó, chị Huyên, mau đừng nói nữa…

Mễ Huyên nói chân thành đầy vẻ từng trải:

– Vì hạnh phúc của cô bé Lê, chị đây coi như làm người xấu một lần, không thể để bi kịch tái diễn trên người em! Ai bảo em là cô em họ mà chị thích nhất chứ? Đừng trách chị nhiều chuyện, được không?

Bị giọng điệu của Mễ Huyên lôi cuốn, Tào Thù Lê không nói gì nữa, chỉ khẽ gật đầu.

Nước hồ một thước trở lên được mặt trời chiếu khá ấm áp, nhưng dưới một thước thì khá mát lạnh. Người ở trong nước, nửa trên ấm áp dạt dào vô cùng thoải mái, nửa dưới lại truyền đến cảm giác mát lạnh nhè nhẹ, khiến người ta có cảm giác đặc biệt không nói nên lời. Cũng may, sau khi bơi mấy chục mét, cơ thể bắt đầu thả lỏng, cũng dần thích ứng với cảm giác đối lập đó.

Có thể nói, dáng người Hạ Tưởng không có gì để bắt bẻ cả, xương cốt cường tráng khỏe mạnh, cơ thể cân xứng, toàn thân không hề có một vết sẹo, càng không có vết thương hoặc khiếm khuyết gì, khiến Mễ Huyên cực kỳ vừa lòng, lặng lẽ nói cho Tào Thù Lê nghe. Nếu không có Mễ Huyên chỉ ra, Tào Thù Lê cũng không cảm thấy bơi lội cùng với Hạ Tưởng có gì không đúng. Nhưng một khi Mễ Huyên thuyết minh là muốn âm thầm quan sát thân thể Hạ Tưởng, cô cũng không dám nhìn Hạ Tưởng nhiều, dường như trong lòng đang ẩn chứa ý nghĩ gì đó rất xấu xa. Thỉnh thoảng ánh mắt vô tình đảo qua thân thể Hạ Tưởng, cô liền không tự chủ tâm hoảng ý loạn suýt nữa luống cuống chân tay không bơi nổi nữa.

Hạ Tưởng thật ra không nghĩ nhiều, chỉ thấy Tào Thù Lê và Mễ Huyên mặc áo tắm, hiển lộ đầy đủ vẻ đẹp của hai người, trông cực kỳ xinh đẹp. Hắn thầm than đúng là một đôi chị em xinh như hoa, một nóng bỏng một thanh xuân, không khỏi khiến người ta suy nghĩ miên man. Nếu không có Mễ Huyên ở đây, hắn cũng sẽ không nghĩ nhiều, không cảm thấy nặng nề khi bơi nghịch với Tào Thù Lê. Nhưng ánh mắt hàm nghĩa phong phú của Mễ Huyên luôn như vô tình cố ý đảo qua người hắn khiến hắn không thể không cẩn thận, đề phòng cô không chừng lại có ý tưởng gì đó không an phận.

Chờ tới khi trở về nhà khách huyện ủy, vẻ ửng đỏ trên mặt Tào Thù Lê mới chậm rãi tiêu tan. Lúc này cô mới dám đánh bạo nói chuyện với Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cũng buồn bực, tại sao Tào Thù Lê vốn luôn hoạt bát, phóng khoáng lại trở nên gò bó như vậy. Hắn chỉ vừa nhìn cô một cái, cô đã đỏ mặt, không hề giống với tính cách tinh nghịch, hoạt bát vốn có.

Trời đã tối dần, thị trấn dần dần bị bóng đêm bao phủ. Ba người Hạ Tưởng ăn tối xong, Mễ Huyên mượn cớ rời đi, cuối cùng cũng cho Hạ Tưởng và Tào Thù Lê cơ hội ở chung một mình.

Tào Thù Lê cho biết, việc thiết kế hạng mục màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn vẫn khá thuận lợi. Văn Dương cũng không lộ diện quá nhiều mà phái một cô gái tên là Trương Hồng phụ trách liên lạc. Mặt khác, tài chính của công ty cũng có an bài tiếp theo, Tào Thù Lê tự nhiên không rõ ràng lắm, chỉ ngẫu nhiên một lần nghe được rằng bên đầu tư ủy thác một người toàn quyền phụ trách hoạt động của công ty, người này tên gọi Cao Kiến Viễn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 32
0 Thân hình tiểu Long lảo đảo thối lui, nhưng ánh mắt mỉm cười, giống như không xảy ra chuyện gì. Ngao! Tiểu Long vừa ổn định thân hình, tiếp theo liền hóa thành bản thể, trên lưng mang theo Huyền Vũ thần xác lẫn uy áp cuồn cuộn, phá hủy không gian vỡ áp về hướng Huyết Kiếm. Nghiệt súc! Huyết Kiếm oán hận hừ một tiếng, bị bức bách thi triển thần khí huyết kiếm sau lưng, từng đạo kiếm quang lướt ra dây dưa với tiểu Long, căn bản không thể nhúng tay vào cuộc chiến giữa Nam thúc cùng Nghiêm Đỉnh. Bạch Linh thoáng do dự nhưng vẫn chưa đi hỗ trợ, chủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 18
0 Miêu đại quan nhân phát tài đến hốt hoảng, chạy tới tìm báu vật, trong hang giấu kho báu không thấy bảo bối gì nhưng bên ngoài hang thì rải rác từng đống tài vật, biết nói gì đây? Miêu Nghị phỏng chừng hắn đã hơi hiểu tại sao Bạch Chủ không hoàn toàn giết chết Thận Mê, vì muốn mượn nó chế tạo hồ thành chậu châu báu thiên nhiên! Thời gian càng lâu nó tụ tập tài phú càng nhiều, để tặng cho người sau này đến tìm báu vật. Miêu Nghị một lần nữa thấy tội cho Thận Mê, nó liều mạng vùng vẫy nhiều năm luôn làm giá y cho người, không cần đốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc nào cũng nhớ chồng và mong chồng sớm về với mẹ con mình. Suốt 5 năm trời, chồng Quỳnh vẫn không về. Làm cho Quỳnh chờ đợi mỏi mòn, bé Tuấn thì đã vào lớp 1. Người luôn bên cạnh và quan tâm chăm sóc cho mẹ con Quỳnh chính là Khôi em trai...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng