Quan Trường - Quyển 1

Phần 112

Sáng hôm sau Hạ Tưởng vốn đang muốn đưa Tào Thù Lê đi chơi một chuyến lại không thể thực hiện vì có việc. Bởi vì Hoàng Bằng Phi đột nhiên yêu cầu mời dự họp hội nghị thường vụ, phải thảo luận mấy vấn đề thay đổi nhân sự.

Lý Đinh Sơn rất kinh ngạc cũng rất tức giận, bởi vì vấn đề nhân sự là quyền lực lớn nhất của Bí thư. Hoàng Bằng Phi không nói chuyện trước với mình, thật sự là không hề để Bí thư là mình vào mắt. Vốn bất cứ thường vụ nào đều có quyền nếu gặp vấn đề quan trọng thì có thể yêu cầu mở cuộc họp hội nghị thường vụ, nhưng phải được Bí thư đồng ý mới được. Lý Đinh Sơn vốn định áp chế nhưng suy nghĩ lại cảm thấy không ổn. Ông ta thật sự muốn nhìn một chút xem Hoàng Bằng Phi tung ra đề tài gì để thảo luận, rốt cục là Lưu Thế Hiên có bao nhiêu người ủng hộ trên hội nghị thường vụ, cho nên vẫn gật đầu đồng ý.

Bàn nhân sự thay đổi, bình thường trình tự là Trưởng ban Tổ chức cán bộ đề xuất, từ Bí thư và Phó bí thư tham gia, trước hết mở một cuộc hội ý nhỏ, sau khi đạt thành nhận thức chung mới có thể đệ trình lên thảo luận ở hội nghị thường vụ. Mà Hoàng Bằng Phi căn bản là không hề báo cáo công tác trước với Lý Đinh Sơn, thậm chí ngay cả một chút phong thanh cũng không lộ ra đã đề xuất mời họp hội nghị thường vụ. Đây không phải là không coi Lý Đinh Sơn ra gì sao?

Nếu Lý Đinh Sơn không tức giận mới là không bình thường.

Hạ Tưởng làm nhân viên thư ký, vừa vào phòng họp liền cảm giác không khí có chút áp lực. Lưu Thế Hiên và Hoàng Bằng Phi ngồi tách ra, tuy nhiên hai người ngồi đối diện, có thể cực kỳ tiện cho việc trao đổi ánh mắt.

Lý Đinh Sơn không nói gì ngồi vào vị trí chủ tọa, đầu tiên là quét mắt nhìn mọi người một cái, sau đó ánh mắt rơi xuống người Hoàng Bằng Phi, đột nhiên hỏi một câu:

– Trưởng ban Hoàng, về chuyện thay đổi nhân sự, vì sao tôi là Bí thư mà trước đó không hề nghe được một chút tin tức nào? Dựa theo quy định, có phải là trước tiên nên báo cáo cho Bí thư một chút hay không?

Giọng Lý Đinh Sơn không lớn nhưng lập tức khiến tất cả mọi người tập trung ánh mắt về phía Hoàng Bằng Phi. Rất nhiều người đều lộ vẻ mặt bừng tỉnh ngộ. Thạch Bảo Lũy vốn bộ dạng mơ màng như buồn ngủ cũng lập tức kinh hãi tỉnh lại, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía Hoàng Bằng Phi.

Hoàng Bằng Phi cảm giác dường như lọt vào áp lực cực lớn từ bốn phía ép lại, khiến y gần như không thở nổi. Dưới sự bức bách của Lưu Thế Hiên, y đột nhiên đưa ra đề xuất muốn thảo luận về thay đổi nhân sự, vốn đang muốn kiên trì ra trận, không ngờ bị Lý Đinh Sơn chất vấn một câu phi thường nghiêm khắc, suýt nữa thì không chống đỡ nổi áp lực, liền nhìn Lưu Thế Hiên với ánh mắt cầu cứu.

Hoàng Bằng Phi không phải là một người có tính cách quật cường. Y và Lưu Thế Hiên kết liên minh, luôn luôn là Lưu Thế Hiên xung phong, y ở phía sau phất cờ hò reo. Lúc này đây Lưu Thế Hiên lại ép y phải xung phong. Dù sao cũng là vấn đề nhân sự, để Phó chủ tịch thường trực huyện nói ra là không phù hợp quy định. Lưu Thế Hiên khuyên bảo mãi, y mới bất đắc dĩ đáp ứng.

Thấy Hoàng Bằng Phi sắp tan tác, Lưu Thế Hiên thầm mắng một câu “giá áo túi cơm”, liền giơ tay lên tiếng:

– Có thể là Trưởng ban Hoàng sơ sót nhất thời. Hơn nữa Bí thư Lý mới đến huyện Bá, vẫn còn chưa quen thuộc hết đối với rất nhiều lãnh đạo các phòng ban trong huyện. Hôm nay Trưởng ban Hoàng đề xuất thảo luận về việc thay đổi các nhân sự mấu chốt của các phòng ban trong huyện cũng chính là vì ông ấy sốt sắng với công việc. Bí thư Lý cũng không cần phải trách ông ấy.

– Bí thư Lý, Phó chủ tịch huyện Lưu nói cũng có lý. Trưởng ban Hoàng là đồng chí kỳ cựu, ngẫu nhiên gặp phải một hai lần sai lầm cũng có thể tha thứ!

Trưởng ban chỉ huy Quân sự Quách Lượng giơ tay lên tiếng.

Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng không ổn, dựa theo lời Ngô Anh Kiệt, Quách Lượng là phái trung gian mới đúng, hôm nay sao cũng hướng về phía Lưu Thế Hiên? Hiển nhiên là Lưu Thế Hiên đã có chuẩn bị, muốn cho Lý Đinh Sơn một uy hiếp phủ đầu.

Lý Đinh Sơn cũng nhận ra sự tình ác liệt, tuy nhiên ông ta vẫn không buông tha Hoàng Bằng Phi đơn giản như vậy:

– Đã là đồng chí kỳ cựu hẳn là càng phải có nguyên tắc Đảng tính, hẳn là càng phải rõ trình tự là như thế nào, sự tình là làm như thế nào. Đúng không?

– Bí thư Lý là người thành phố tới, tính nguyên tắc mạnh mẽ một chút cũng có thể lý giải. Tuy nhiên tình huống của huyện Bá đặc thù, bình thường mọi người đều tùy ý một chút. Có đôi khi loại tùy ý này đưa vào trong công tác cũng không ảnh hưởng tới toàn cục, cũng coi như là sự đặc sắc của huyện Bá nhỉ? Bí thư Lý cũng không cần phải cầu toàn quá, tôi xin thay mặt trưởng ban Hoàng xin lỗi Bí thư Lý.

Hạ Tưởng giật mình kinh hãi. Lời nói vừa rồi không ngờ là của Trịnh Khiêm!

Trịnh Khiêm là Phó bí thư chủ quản Đảng và quần chúng, xếp hạng thứ ba, chỉ sau Lý Đinh Sơn và Thạch Bảo Lũy. Tiếng nói của y trên hội nghị thường vụ cũng rất có trọng lượng, vừa mở miệng đã đẩy Lý Đinh Sơn về phía đối mặt với toàn bộ hội nghị thường vụ. Cách thức rất đanh đá chua ngoa, cũng rất sắc bén.

Lý Đinh Sơn không ngờ đột nhiên Trịnh Khiêm làm khó dễ, bị đánh một đòn trở tay không kịp.

Trong lòng Lý Đinh Sơn hơi tức giận, tuy nhiên đối mặt với tình thế không khống chế được hội nghị thường vụ, cho dù có lửa giận tới mức nào cũng không thể nổi cáu tại chỗ. Nếu không ngược lại khiến ông ta có vẻ như đang nhớn nhác, rơi xuống yếu thế, cũng lọt vào âm mưu của Lưu Thế Hiên.

Lý Đinh Sơn cố nén lửa giận, ánh mắt như vô tình liếc Ngô Anh Kiệt một cái, hy vọng Ngô Anh Kiệt có thể nhảy ra phản bác đối phương vài câu, cũng tốt cho mình một bậc thang. Không ngờ Ngô Anh Kiệt cúi đầu, giả vờ không nhìn thấy ám chỉ của ông ta. Lý Đinh Sơn thầm mắng một câu “cỏ đầu tường”, đến thời điểm mấu chốt thì không đáng tin cậy. Vừa mới thấy đối phương khí thế dào dạt liền lùi bước, không thể trọng dụng.

Trịnh Khiêm chủ động thay Hoàng Bằng Phi ra mặt, thậm chí còn xin lỗi thay. Lý Đinh Sơn cũng không tỏ vẻ gì, chỉ cầm lấy chén trà, mượn việc uống nước để âm thầm đánh giá mỗi người ở đây. Lúc này mới phát hiện ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn thẳng, đều như thể một bức tượng, không hề có chút giao lưu hoặc ám chỉ nào. Đều là mấy lão quan già thành tinh! Lý Đinh Sơn biết sự tình hôm nay xem như cho mình một bài học. Việc phân chia phái trung gian hay phái bản địa là không thể tin được. Giữa người và người chỉ tồn tại lợi ích, không có phân chia phe phái tuyệt đối.

– Nếu Phó bí thư Trịnh cũng đã nói như vậy, tôi cũng không thể nhỏ nhen tức giận được. Được rồi, Trưởng ban Hoàng về sau phải chú ý làm việc một chút. Tiếp theo liền thảo luận đề tài hôm nay.

Lý Đinh Sơn đành phải thuận theo thời thế, nương lời Trịnh Khiêm, đè nén sự khó chịu trong lòng. Ông ta lại nhìn Hạ Tưởng, thấy hắn vẫn vẻ mặt thản nhiên, dường như không có gì là không vui, rốt cuộc không nghĩ ra được là hắn giỏi đóng kịch hay là thực sự không coi chuyện vừa rồi ra gì.

Đương nhiên Hạ Tưởng không phải thờ ơ mà là trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ. Lưu Thế Hiên lên giọng đối phó với Lý Đinh Sơn rốt cục là vì Cổn Long Câu hay vì muốn chứng minh cho Lý Đinh Sơn biết, huyện Bá hoàn toàn là do y định đoạt, Lý Đinh Sơn đừng nghĩ động vào y dù chỉ một ngón tay? Mặc kệ như thế nào, cục diện hôm nay cũng khiến hắn ý thức được rằng chỉ đơn thuần dựa vào việc kéo đầu tư đến là có thể phân hóa Thạch Bảo Lũy, từ đó nắm hội nghị thường vụ trong tay, hành động đã bị chậm. Chỉ sợ trước khi đạt thành đồng minh với Thạch Bảo Lũy, Lưu Thế Hiên đã mượn cơ hội kéo toàn bộ các thường vụ trung lập sang phe của y. Đến lúc đó, cho dù Lý Đinh Sơn và Thạch Bảo Lũy liên kết cũng không có cách nào làm gì được Lưu Thế Hiên.

Xem ra cần thiết phải đồng thời triển khai thủ đoạn khác, thay đổi chiến thuật lấy lùi làm tiến, khi thích hợp phải trực tiếp xung đột với Lý Đinh Sơn, cũng cho y biết quyền uy Bí thư huyện ủy của Lý Đinh Sơn là không dễ dây vào.

Đề xuất thay đổi nhân sự mà Hoàng Bằng Phi đưa ra thảo luận trên hội nghị thường vụ hôm nay đều là một ít phòng ban trong huyện, thậm chí gần như không có ai là cấp phó phòng. Chân chính đề cập tới cấp phó phòng chỉ có hai người: Một là phó trưởng phòng văn hóa Ngưu Hồng Muội, người kia là phó trưởng phòng tài chính Mạnh Vân.

Bởi vì nguyên nhân thân thể nên Ngưu Hồng Muội đề xuất với lãnh đạo phòng cho nghỉ bệnh. Qua phê chuẩn của lãnh đạo phòng, trong thời gian làm phó trưởng phòng, đồng chí Ngưu Hồng Muội là một đồng chí tốt, làm tròn chức trách, hiện tại chưa tới tuổi đã xin về hưu trước, phong cách cao thượng, đặc biệt đề xuất với ban tổ chức cán bộ cho đồng chí Ngưu Hồng Muội đãi ngộ cấp trưởng phòng.

Phó trưởng phòng thường trực của phòng Tài chính là Trương Chí Cường tới tuổi nghỉ hưu, phó trưởng phòng Mạnh Vân năng lực tốt, trình độ nghiệp vụ cao, sau khi chi bộ Đảng phòng Tài chính nghiên cứu quyết định đề xuất lên làm phó trưởng phòng thường trực, báo cáo ban Tổ chức cán bộ phê chuẩn.

Hạ Tưởng sửng sốt, Lưu Thế Hiên thật là giỏi thủ đoạn, không biết làm thế nào mà thuyết phục được Ngưu Hồng Muội xin nghỉ công tác, không ngờ đồng ý lấy lý do bị bệnh xin nghỉ, đổi lấy đãi ngộ cấp trưởng phòng dường như là không hề thiệt. Kỳ thật với tuổi hiện tại của cô ta vẫn là nhượng bộ không nhỏ. Lưu Thế Hiên quả nhiên là không đơn giản, ý tứ rất rõ ràng: Lần trước không phải Bí thư Lý nói một số cán bộ phòng Văn hóa có tố chất không cao sao? Được, vậy làm ra hành động cho ông xem, chủ động rút lui, ông còn nói gì nữa? Hơn nữa từ chuyện này có thể thấy được Lưu Thế Hiên lòng lang dạ sói. Lần trước Lý Đinh Sơn không phải muốn lấy Ngưu Hồng Muội ra uy hiếp y sao? Được, hiện tại Ngưu Hồng Muội chủ động lui ra chính là nói cho Lý Đinh Sơn rằng, tôi vẫn không sao cả, vẫn có thể trở mình!

Chuyện Ngưu Hồng Muội chỉ là hư chiêu. Trong lòng Hạ Tưởng biết rất rõ, đề xuất Mạnh Vân làm phó trưởng phòng thường trực phòng Tài chính mới là chính. Hiển nhiên Lưu Thế Hiên muốn nắm giữ quyền lực, nắm lấy phòng Tài chính trong tay.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hướng Nhật – Quyển 2
0 Anh về rồi à? Nhìn bóng người quen thuộc càng ngày càng gần, Sở Sở đang đứng chờ ở cổng trường vội vàng ra đón. Ừ. Hướng Nhật gật đầu ôm thân thể mềm mại của nàng vào lòng, ánh mắt đầy cảm động: Đợi anh lâu lắm hả? Không, không đâu. Sở Sở lảng tránh ánh mắt của hắn, đồng thời nhân tiện rúc thật sâu vào lòng hắn. Mới một lúc thôi. Ngốc ạ... Hướng Nhật nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng và không nói thêm gì nữa. Đương nhiên hắn biết đối phương nói thế cho hắn yên lòng, có lẽ từ lúc hắn đi đến giờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Dương Thần – Quyển 2
0 Cái lầu nhỏ của nhà Mạc Thiện Ny được làm từ gỗ, chia làm 2 tầng, trên tường chi chít cây thường xuân, xanh mượt một mảng. Bên ngoài là 1 cái vườn nhỏ, bày lồng gà, quây một góc để trồng hành tây. Vừa bước vào đến cửa, bỏ hành lý xuống đất, Mã Quế Phương liền chào đón Dương Thần: Con rể Dương, toàn thân con đều ướt rồi, nên lau khô trước, rồi thay quần áo sạch sẽ đi. Tối nay, 2 con ngủ trên lầu 2, căn phòng phía đông kia! Mẹ! Mạc Thiện Ny vội kêu: Con ngủ với mẹ cơ. Dù sao thì giữa 2 người vẫn chưa nảy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Quan Trường – Quyển 8
2 Một thương nhân xã hội đen lấy giọng điệu dọa dẫm để nói chuyện với Phó thị trưởng thường trực, thật đúng là hiện tượng kỳ quái đặc biệt của thành phố Lang. Nếu Hạ Tưởng sợ hãi thì hắn không phải là Hạ Tưởng, cũng sẽ không ra tay đánh vào mặt Nga Ni Trần ngay trước mắt toàn bộ người dân thành phố Lang. Chủ tịch Trần, nếu ông biết hạn chế một chút cũng sẽ không xảy ra cục diện ngày hôm nay. Có một câu mong ông phải nhớ kỹ, ở trong nước không có cái gọi là xã hội đen, hễ là thế lực đen tối đối nghịch với chính phủ và...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng