Quan Trường - Quyển 1

Phần 159

Sở Tử Cao ở một bên âm thầm kinh sợ, quan hệ tiến triển tới bước này, đã gọi là chú mà không gọi là Trưởng ban thư ký? Nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt Hạ Tưởng, hắn đã tặng cho Hạ Tưởng một tấm thẻ VIP hạng vàng, không khỏi thấy may mắn vì thời điểm đó mình đã có quyết định anh minh. Tên Hạ Tưởng này chẳng những có tiền độ mà là tiền đồ rất lớn, thật là tiếc là mình không có cô con gái xinh đẹp nào để làm mối cho hắn. Tuy nhiên, khi nghĩ tới thiên kim tiểu thư của Giám đốc sở là Tào Thù Lê, lại thêm cô gái có gương mặt đẹp như tiên nữ giáng trần nhưng lạnh lùng như ánh trăng là Liên Nhược Hạm, hắn lại lắc lắc đầu, xóa đi ý nghĩ điên rồ trong đầu. Cho dù mình có miễn cưỡng sinh ra một cô con gái xinh đẹp như Tào Thù Lê, Liên Nhược Hạm, nhưng với thân phận là con gái của mình thì cho dù làm bồ nhí thứ hai, thứ ba cũng không thể tranh đoạt được.

Sở Tử Cao thấy Liên Nhược Hạm bước từ xe xuống, có vẻ như không nhìn thấy hắn. Đối với việc này thì hắn không có suy nghĩ gì, chỉ mong bà cô này đừng cố ý gây sự là được. Lúc này hắn mới chú ý tới xe Land Rover, thân xe và đuôi xe đầy các vết xước, va chạm đụng nhau làm méo mó, trong lòng âm thầm lo lắng, cô gái này không giống như vẻ xinh đẹp của cô ta, cưỡi một cái xe dũng mãnh Land Rover mà đàn ông đi thì hợp hơn, hơn nữa từ trên xe còn rất nhiều vết va chạm, có thể thấy cô ta là một người có lòng dạ độc ác, cái xe của mình còn đối xử như vậy thì đối xử với người khác như thế nào?

Sở Tử Cao là người từ buôn bán nhỏ đi lên, trong mắt hắn thì cái mà hắn thấy qua trọng nhất chính là tiền. Thời buổi bây giờ, ai có ô tô đều rất giữ gìn, hơn nữa là chiếc xe Land Rover trị giá bạc triệu này? Cho nên khi hắn nhìn thấy các vết móp trên thân xe Land Rover, liên tưởng tới thái độ dửng dưng của Liên Nhược Hạm mà tự suy diễn ra Liên Nhược Hạm là một người rất độc ác, không nhân nhượng người khác.

Có người lấy ô tô làm tượng trưng cho thân phận mình, có người lại lấy ô tô trở thành phương tiện đi lại. Có người bỏ ra hai trăm ngàn tệ để mua một chiếc ô tô, mục đích là để người khác phải nhìn mình với ánh mắt coi trọng. Có người lại bỏ ra hai triệu để mua xe, chỉ bởi vì người ta cho rằng tính năng an toàn của xe này tốt, hoặc thậm chí chỉ đơn giản là thích cái vẻ bề ngoài của xe. Tâm lý đối với xe của hai loại người này thì khác hẳn nhau, không so sánh được. Mà đối với Liên Nhược Hạm, trong mắt cô, không có khái niệm tiền ít hay tiền nhiều. Cô thích Land Rover chính là nhìn ở tính năng an toàn của xe, xe đụng nhau bị hư hỏng, rảnh rỗi sửa chữa lại là được, nếu mà hỏng quá không thể lái được nữa, mua một cái xe khác thì cũng không có gì.

Do đó, cô cũng không giống như những ngờ vực vô căn cứ của Sở Tử Cao. Có đôi khi, cảnh giới khác nhau quyết định tầm mắt khác nhau, xuất thân khác nhau, thường thường rồi cũng quyết định tới vận mệnh cũng khác nhau.

Mấy người tới gian phòng Kim Hưởng Viên là vị trí tốt nhất của Sở Phong Lâu. Kim Hưởng Viên, tên như phòng, bên trong được trang hoàng một màu xanh vàng rực rỡ, trên cửa có mấy cái chuông vàng, khi người ra vào sẽ có tiếng leng keng, hơn nữa phòng được thiết kế là hình tròn, vì thế Sở Tử Cao học đòi văn vẻ gọi tên phòng này là Kim Hưởng Viên. Hạ Tưởng và Cao Hải thì không có biểu hiện gì, nhập gia tùy tục, cũng đã gặp nhiều dạng ham mê của các ông chủ. Riêng Liên Nhược Hạm thì bị màu vàng óng ánh làm chói mắt, nhẹ nhàng nói ra một câu:

– Quá tục.

Trong lòng Cao Hải có điểm không vui, hắn nhiệt tình, xem trọng Hạ Tưởng là vì hắn biết giá trị của Hạ Tưởng. Liên Nhược Hạm thì cũng có lai lịch, có tiền, cũng là người từ Bắc Kinh tới nhưng với hắn thì không có quan hệ lợi ích thân thiết. Hơn nữa hắn làm quan nhiều năm, sớm hình thành thói quen mọi người lấy hắn làm trung tâm, đối với hắn cứ như các vì sao vây xung quanh mặt trăng, bình thường nịnh hót hắn vang trời. Hắn cũng coi trọng mặt mũi của Hạ Tưởng, vốn cũng không muốn chấp nhặt với Liên Nhược Hạm. Nhưng thấy cô không hiểu lễ tiết thì chưa tính, mà với sự trang hoàng của căn phòng này mà cũng soi mói, hắn liền cười nói:

– Tiểu Liên này chắc có kiến giải độc đáo đối với sự trang hoàng của nhà hàng, nếu không ngại nói cho mọi người nghe một chút.

Mặc dù Cao Hải mỉm cười, những vẻ tươi cười của hắn có vẻ không thật. Hạ Tưởng nhìn ra là Cao Hải đang bất mãn, hắn không muốn để cho Cao Hải và Liên Nhược Hạm có sự tình gì xảy ra làm không thoải mái, liền đánh ánh mắt sang Sở Tử Cao một cái.

Tuy rằng Sở Tử Cao cũng không thích sự lạnh lùng của Liên Nhược Hạm, nhưng cũng không muốn Cao Hải và Liên Nhược Hạm bây giờ xung đột với nhau. Hắn cũng không rõ ràng lắm Liên Nhược Hạm và Hạ Tưởng rốt cuộc có quan hệ gì, hắn không bị kẹp trong chuyện này, vội vàng nói:

– Tiểu thư Liên có cao kiến gì có thể chỉ giáo cho chúng tôi một chút? Nói thật, không dám giấu diếm, nhà hàng chính của Sở Phong Lâu thì cũng xem như là việc đã rồi, nhưng khi mở ra các chi nhánh khác thì cũng chỉnh sửa được. Tiểu thư Liên từ Bắc Kinh tới đây, tầm mắt cao, kiến thức rộng, không ngại giảng giải cho chúng tôi nhưng điều mà Sở Phong Lâu chúng tôi còn thiếu?

Hạ Tưởng cũng thừa cơ hội nâng chén rượu kính Cao Hải một chén, rồi hạ giọng nói nhỏ:

– Quan hệ của cháu và cô ấy cũng bình thường, tuy nhiên cô ấy vào Thù Lê thì rất thân. Hồi ấy cô ở huyện Bá có chút chuyện nhỏ, chỉ một cú điện thoại cô ấy đã làm kinh động đến cả Thẩm Phục Minh. Liên Nhược Hạm mặc dù tính tình có vẻ lạnh lùng, nhưng cô ấy cũng không phải là người cố tình gây sự người khác. Chú Cao là người có tấm lòng rộng mở, coi cô ta như là một cô bé chưa hiểu chuyện đi ạ.

Lời nói của Hạ Tưởng có ý tứ gì thì trong lòng Cao Hải lập tức rõ ràng, lông mi hắn nhảy lên mấy cái, trong lòng rất là khiếp sợ, một chút chuyện nhỏ đã kinh động đến một quan to như Thẩm Phục Minh, lai lịch của cô này không nhỏ. Mà đã như vậy, một người có chức vụ nhỏ bé Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố như hắn thì tuyệt đối không thể trêu vào.

Một người đang ở chốn quan trường, nếu không biết co giãn thì nhất định bị thiệt thòi lớn. Vì thế hắn liền bỏ cái thành kiến mới có, cảm kích cười cười mấy cái, sau đó nói:

– Nhược Hàm là bạn của Hạ Tưởng, mà Hạ Tưởng và tôi, cùng với Tử Cao cũng là người tâm đầu ý hợp, trợ giúp lão Sở cũng chính là trợ giúp Hạ Tưởng, cô có cao kiến gì thì cứ nói ra để mọi người nghe một chút.

Liên Nhược Hạm tự nhiên có thể nghe ra Cao Hải ám chỉ gì. Nhưng cô vẫn thản nhiên như ban đầu:

– Sở Phong Lâu có thể mở tại thành phố Yến, chủ yếu vẫn là nhờ phố ẩm thực. Trong dòng người, chỉ cần có một trong trăm người tiến vào ăn cơm, là cũng kiếm đủ. Muốn ở nơi khác mở chi nhánh và cũng náo nhiệt như thế, khả năng không lớn. Sở Phong Lâu lấy đồ ăn Hồ Nam là chính, ở thành phố Yến cũng không có nhiều thị trường.

Chẳng lẽ Liên Nhược Hạm là con của một gia tộc lấy ẩm thực làm sản nghiệp? Hạ Tưởng nhớ tới cô ở thủ đô được đãi ngộ, không khỏi có chút miên man bất định.

Đương nhiên, Liên Nhược Hạm phân tích sản nghiệp ẩm thực ở thành phố Yến, tình hình thực tế quả đúng theo lời cô nói.

Theo hiện tại bắt đầu liên tục mười mấy năm, thành phố Yến sản nghiệp ẩm thực phát triển giống như giếng phun, khách sạn lớn nhỏ mọc lên san sát, các loại nhà hàng lần lượt mở ra tại các đường phố lớn nhỏ. Trải qua mười mấy năm phát triển, cuối cùng đứng vững và trường thịnh chính là đồ ăn Bắc Kinh cùng món cay Tứ Xuyên. Các món ăn khác đểu thử nghiệm ở thành phố Yến, kết quả đều chuốc lấy thảm bại. Mỗi địa phương đều có khẩu vị và phong cách khác nhau, người thành phố Yến coi trọng khẩu vị, không thích món ăn ngọt và thanh đạm, cho nên ba nhà hàng lớn chuyên đồ ăn Thượng Hải mở ra rồi lại phải đóng cửa.

Liên Nhược Hạm nói đồ ăn Hồ Nam ở thành phố Yến không có nhiều thị trường, chắc chắn cô đã có nghiên cứu về nó. Hạ Tưởng là có khẩu vị và nhiều năm kiến thức, mà Liên Nhược Hạm thì chắc đã xâm nhập phân tích thị trường mới đưa ra kết luận.

Sở Tử Cao giống như bị người trước mặt tát cho một cái. Hắn vẫn nghĩ chỉ cần ngành ẩm thực ở thành phố Yến đứng vững được là có thể công thành đoạt đất, trong 2, 3 năm sẽ là ông trùm của ngành ẩm thực, không nghĩ tới bị một tiểu cô nương không chút khách khí phủ định hoàn toàn, như là muốn đòi mạng làm hắn quá khiếp sợ, toàn thân lạnh lẽo. Ngay sau đó hắn lại lắc đầu không tin, liên tục nói:

– Không có khả năng. Không có khả năng, thật sự không có khả năng. Người thành phố Yến đến ăn đồ ăn trong Sở Phong Lâu của tôi đều nói ăn ngon, khách quen cũng nhiều, bọn họ như thế nào không thích? Liên tiểu thư cứ nói đùa, cô là người thủ đô đến, không thể hiểu biết thị trường thành phố Yến

Liên Nhược Hạm trên mặt tươi cười, thản nhiên nói:

– Tôi chỉ nói cái nhìn của tôi, tin hay không tùy anh. Việc kiếm tiền hay mất tiền đều là của anh, chẳng liên quan gì tới tôi. Với lại là anh muốn tôi nói, nếu không phải nể mặt Hạ Tưởng, tôi chẳng muốn nói!

Cao Hải thân là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, đương nhiên quan tâm tới sự phát triển của thành phố Yến, nghe Liên Nhược Hạm khẳng định như vậy, liền hỏi Hạ Tưởng:

– Tiểu Hạ có cái nhìn khác đối với thị trường ẩm thực không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hẹn hò trong rừng - Tác giả The Kid
Sen và Cu Lì là cặp đôi yêu nhau đã lâu, cả hai đều làm việc cho một gia đình giàu. Sen làm người giúp việc còn Cu Lì làm tài xế. Sen còn rất trẻ đẹp, cô chấp nhận yêu Cu Lì, người lớn hơn cô đến 20 tuổi. Một hôm gia đình giàu có việc phải lên Đà Lạt. Cu Lì lái xe chở chủ đi, Sen cũng được cho đi theo. Họ ở trong một khách sạn. Chờ lúc gia đình chủ không để ý, Sen và Cu Lì lén bỏ đi ra ngoài hẹn hò. Địa điểm họ chọn là một khu rừng vắng. Đó là lúc buổi tối, Cu Lì lấy xe hơi của chủ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 7
0 Dám xúc phạm đến thiếu gia nhà ta, chết! Tàn Báo luôn không mở miệng, lúc này trong mắt lộ ra thị huyết hung mang nói. Lời này vừa nói ra, người của Đường gia biến sắc. Khẩu khí thật lớn, để ta bắt giữ ngươi trước sau đó cùng các ngươi lý luận một phen ân cừu này. Vị thượng đại trưởng lão khác khó chịu quát một tiếng, một tay hóa trảo hướng cổ Tàn Báo chộp tới. Đường Tiến hoảng hốt lập tức ra tay ngăn cản đồng bạn của mình quát: Lão Phúc, không được vô lễ! Lão Tiến, vì sao ngươi ngăn trở ta! Đường Phúc phi thường khó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng