Quan Trường - Quyển 1

Phần 169

Sử lão không hài lòng nói:

– Tiểu Hạ, cậu còn trẻ, phải có chí tiến thủ, nên nói phải nói, đừng ấp a ấp úng như vậy. Sử Khiết là con gái tôi nên tính cách như thế nào thì tôi biết rõ. Năm đó do tôi bận công tác nên quên giáo dục mới khiến nó lớn lên mà không biết kính trọng người khác. Vì thế mới có kết quả ngày hôm nay, không nói đến Sử Khiết nữa, nói về suy nghĩ của cậu đi.

Đến lúc này Hạ Tưởng biết Sử lão quả thực muốn nghe suy nghĩ của hắn, hắn liền nói thật:

– Cháu nghĩ tất cả người đàn ông bao gồm cả Bí thư Lý đều không dễ dàng bỏ qua cho vợ mình luôn ra vẻ cao cao tại thượng. Người thực sự xuất thân cao quý chính là người dù đứng trên đỉnh thế giới thì dù nhìn xuống cũng không coi thường người khác. Dù là ánh trắng chiếu vào cung điện huy hoàng hay vũng nước đọng thì nó vẫn như cũ, không cao quý thêm, cũng không bẩn đi. Coi thường chính là tuyết đọng trên vàng sẽ bị nhuốm thành màu vàng, đọng trên bùn sẽ thành nước bẩn.

Hạ Tưởng nói xong thì có chút hối hận. Hắn nói xong mà không biết sao mình vẫn trầm ổn mà lại vậy? Là do Sử Khiết coi thường nên hắn mới như thế sao? Thực ra với sự nhẫn nhịn của hắn thì Sử Khiết chẳng qua chỉ là một cô gái con quan to, không việc gì phải so đo, có lẽ là bất bình thay Lý Đinh Sơn. Hoặc là hắn vì tức Liên Nhược Hạm nên gặp Sử Khiết đã không thể khống chế?

Sử lão hơi tái mặt, trong mắt mơ hồ hiện ra một tia tức giận mà nhìn chằm chằm vào Hạ Tưởng một lúc. Dù sao ông từng là Bí thư tỉnh ủy nên quan uy sẽ tạo khí thế kinh người. Hạ Tưởng lần đầu tiên ngồi nói chuyện với quan to cấp tỉnh như vậy. Mặc dù Sử lão đã lui về nhiều năm, nhưng ông cả đời làm quan, trên người tạo thành một khí thế ép người khiến hắn không dễ chịu.

Hạ Tưởng không nói gì, ánh mắt trong suốt cố đè cơn bối rối trong lòng, vẫn cố duy trì vẻ mặt bình tĩnh nhìn thẳng vào Sử lão. Hắn thầm nói nếu Sử lão và Sử Khiết đều kiêu căng, tự đại như nhau thì khi về sẽ chi tiết nói lại với Lý Đinh Sơn. Về phần Lý Đinh Sơn lựa chọn như thế nào thì không cần đoán cũng biết kết quả.

Không biết qua bao lâu khí thế của Sử lão biến mất khi tay ông xoay chuyển quả bi sắt trong tay. Ông cười ha hả nói:

– Đạo làm quan không phải lúc nào cẩn thận cũng tốt. Đối với lãnh đạo đôi khi phải dám nói thật, dám đưa ra ý kiến phản đối. Từ cấp huyện muốn lên cấp thành phố thì ngoài việc có chiến tích còn phải dùng trí mà tiến. Đến cấp thành phố thì hầu hết cán bộ sẽ có quan niệm làm quan một khóa, tạo phúc một phương. Bởi vì có đến 80% cán bộ không qua được cửa từ thành phố lên tỉnh, như vậy bọn họ cũng chỉ lưu danh lại mà thôi. Mà một khi lên đến cấp tỉnh thì phải có ánh mắt nhìn xa trông rộng. Người đó sẽ không hy vọng người của mình đều là những kẻ chỉ biết nịnh bợ. Người đó cần cấp dưới phải có năng lực làm việc, phải sáng tạo. Tiểu Hạ, đường của cậu dựa vào chính cậu, nhưng địa vị khác thì tầm mắt khác. Tâm trạng lãnh đạo từng cấp cũng khác nhau. Cậu đừng trách ông già này nói nhiều.

Sử lão với bao năm kinh nghiệm chính trị, từ cơ sở đi lên Bí thư tỉnh ủy thì những trải nghiệm của ông không phải vài câu ngắn ngủi là nói hết. Nhưng từng đó cũng khiến Hạ Tưởng được lợi rất nhiều. Hắn hiểu rất nhiều cách làm như thế nào để quan hệ với lãnh đạo ba cấp, khiến hắn có cảm giác như trước mắt sáng ngời.

Sử lão thẳng thắn như vậy đúng là khẳng định và khích lệ khiến hắn mừng như điên. Hạ Tưởng đột nhiên đứng lên cúi người với Sử lão rồi nói:

– Cảm ơn Sử lão đã dạy bảo, cháu sẽ ghi nhớ trong lòng.

Sử lão vui mừng ra mặt:

– Tôi vừa nãy chỉ là lẩm bẩm gì thế? Người già nên hay quên.

Hạ Tưởng cười cười không nói. Sử lão nói như vậy thực ra là vì tức hắn vừa nãy đã nói lời hơi quá đáng. Chẳng qua hắn cũng xuất phát từ lòng tốt. Nếu muốn hai người Lý Đinh Sơn và Sử Khiết quay lại, Sử Khiết nếu không kiềm chế tính tình thì theo Hạ Tưởng biết về Lý Đinh Sơn, hai người này dù miễn cưỡng quay lại cũng sẽ có kết quả thất bại.

Hạ Tưởng cũng biết Sử lão coi trọng hắn như vậy đó là vì hắn bây giờ là thân tín của Lý Đinh Sơn. Vì thế Hạ Tưởng do dự một chút rồi nói:

– Sử lão, chính như ngài dạy bảo, tôi sẽ lắm miệng nói một câu. Nếu không dễ nghe thì ngài coi như không nghe thấy, chẳng qua tôi vẫn muốn nói. Bởi vì mấy năm nay Bí thư Lý một mình rất vất vả khổ cực, tính cách mạnh mẽ không muốn người ép buộc của Bí thư Lý cũng có một phần như mọi người đàn ông là hy vọng có người vợ hiền hậu.

Hạ Tưởng nói đến đây là thôi. Hắn hiểu Sử lão nhất định biết rõ tính cách con gái mình.

Sử lão khẽ gật đầu nói:

– Cậu nói với Đinh Sơn, tôi đợi Đinh Sơn như con ruột của mình, đối xử bình đẳng giữa Đinh Sơn và Sử Khiết. Còn có nếu không thích hợp thì tôi sẽ không để Sử Khiết làm phiền Đinh Sơn. Bảo Đinh Sơn cứ yên tâm công tác, ở trong phạm vi năng lực của mình làm lợi cho dân chúng, không phải sợ Thẩm Phục Minh. Nếu Thẩm Phục Minh không quá đáng thì thôi. Nếu như Thẩm Phục Minh ỷ vào Cao Thành Tùng làm chỗ dựa thì muốn đấu cứ việc đấu.

Hạ Tưởng thấy Sử lão nhắm mắt lại như nói chuyện khá mệt. Người già đúng là nhanh mệt.

Hạ Tưởng liền đứng lên cúi chào ông rồi mở cửa đi ra ngoài. Lúc này Sử lão lại mở mắt và cười cười đắc ý giống như đứa bé lừa được người vậy.

Người về già có lẽ tính cách sẽ giống trẻ nhỏ.

Hạ Tưởng đi chưa lâu thì Sử Khiết cũng về. Chị vừa về đã oán giận nói:

– Bố việc gì phải nói một tên tay sai nhiều như vậy. Bảo hắn truyền lời là được, có gì hay mà nói với hắn chứ?

Sử lão sa sầm mặt nói:

– Câm mồm. Nhiều năm như vậy mà tính cách của chị cũng không biết kiềm chế chút nào. Chị có biết chị và Đinh Sơn ly hôn đều do tính cách tự cho mình là đúng của chị không? Hạ Tưởng bây giờ là thư ký của Đinh Sơn, chị lại không nhìn ra Đinh Sơn coi trọng và tin tưởng cậu ta như thế nào sao? Bây giờ đừng nói là chị, sợ là lời tôi nói cũng không có tác dụng bằng lời cậu ta nói với Đinh Sơn.

– Sao có thể chứ? Bố không đề cao Hạ Tưởng quá chứ?

– Nếu chị tinh mắt biết điều thì đã không đến mức ly hôn với Đinh Sơn, đến hôm nay cũng không phải ở cấp phòng. Tôi chỉ nói một câu là khi nào chị thấy mình không là con gái Bí thư tỉnh ủy, không yêu cầu mọi người đều phải cười cười, tươi tỉnh với chị, có thể hòa nhã với mọi người, cho rằng chị chỉ là người bình thường thì chị hãy tìm tôi nhắc lại việc tái hợp với Đinh Sơn.

Sử lão xua tay không cho Sử Khiết phản bác:

– Tôi ra sân trồng hoa.

Hạ Tưởng ra khỏi khu nhà số 1 Tỉnh ủy với tâm trạng khá vui vẻ. Nơi này cảnh rất đẹp nhưng lại làm người ta thấy áp lực, cảm giác này có lẽ là do người ở bên trong đều có quyền lực rất lớn phát ra. Vì thế quang cảnh xung quanh cũng trở nên nặng nề.

Hạ Tưởng cười cười ném nơi này ra sau đầu. Thấy vẫn còn sớm, Hạ Tưởng nghĩ có nên đi gặp Tiếu Giai không? Hạ Tưởng đầu tiên gọi điện cho Lý Đinh Sơn nói về tình hình gặp mặt Sử Khiết, Sử lão ra. Lý Đinh Sơn nghe xong chỉ thản nhiên nói “Đã biết” sau đó không nói thêm việc này. Lý Đinh Sơn chỉ dặn hắn ở Thành phố Yến thì về nhà một chuyến. Bây giờ Huyện Bá không có việc gì nên không cần về gấp.

Lý Đinh Sơn nói thật ra đã nhắc nhở Hạ Tưởng. Thành phố Yến cách nhà hắn ở thành phố Đan Thành cũng không quá xa. Đi xe thì chỉ khoảng hai tiếng là tới.

Tiếu Giai vừa nghe điện, Hạ Tưởng đang định hỏi cô có nhớ hắn không, ai ngờ lại nghe Tiếu Giai kêu lên:

– Hạ Tưởng, em đang định gọi cho anh báo tin vui. Công ty kinh doanh rau quả Tiếu Hạ của em đã chính thức thành lập, đăng ký tài chính 40 ngàn, vừa thành lập đã kiếm được một vụ làm ăn. Anh đoán lãi được bao nhiêu?

Giọng vui vẻ của Tiếu Giai làm Hạ Tưởng không đành lòng đả kích sự hưng phấn của cô:

– 30 hay 50 ngàn? Kinh doanh rau lãi không cao, chủ yếu dựa vào số lượng.

– Một trăm ngàn.

Tiếu Giai lớn tiếng nói gần như làm tai Hạ Tưởng ông ông lên:

– Em mất rất nhiều công sức mới bàn xong, không ngờ mối đầu tiên đã kiếm được 100 ngàn. Tốt quá, về sau mở thị trường không lo không phát triển. Đáng tiếc anh không ở bên em, nếu không chúng ta có thể chúc mừng một phen.

– Ai nói anh không ở bên em?

Hạ Tưởng phát hiện bây giờ Tiếu Giai nhất định đang rất nhiệt tình. Hắn là người đàn ông bình thường nên tuyệt đối không giấu cô gái quan hệ đầu tiên với mình khi sống lại:

– Anh đang ở Thành phố Yến, em ở đâu, anh tới tìm em.

– Anh đừng lừa em đó. Anh thật sự ở Thành phố Yến?

Trong giọng Tiếu Giai lộ ra một tia vui mừng và mong chờ khiến Hạ Tưởng ít nhiều thấy cân bằng. Hắn vừa rồi thậm chí cảm thấy Tiếu Giai không thèm để ý đến hắn. Mặc dù lần đầu tiên của cô cho hắn, nhưng cô giống như không coi hắn là người đàn ông của cô. Dù là gặp hay gọi điện thì cô đều nói chuyện làm ăn. Chẳng qua câu nói tiếp theo của cô làm Hạ Tưởng dở khóc dở cười:

– Em đang ở thành phố Lỗ tỉnh Tề, trong lúc nhất thời không về được. Sao bây giờ?

Thành phố Lỗ tỉnh Tề là một khu vực nổi tiếng về kinh doanh rau quả.

Hạ Tưởng mất hứng nói:

– Tiếu Giai, em có thể nói chuyện khác với anh không? Giống như anh chỉ là bạn làm ăn với em vậy. Em có phải coi anh là chỗ dựa và người tham mưu cho em không?

Tiếu Giai ngẩn ra rồi đột nhiên giọng nói trở nên nhẹ nhàng như sợi tơ làm Hạ Tưởng trở nên nhộn nhạo trong lòng:

– Em biết tâm tư của anh. Thực ra em cũng nhớ anh, chỉ là, chỉ là em không dám nói với anh, sợ anh có suy nghĩ xấu xa.

Tiếu Giai nói chuyện kinh doanh thì có vẻ như một cô gái cứng rắn, nhưng khi dịu dàng thì cũng rất thùy mị, giọng của cô như hòa tan được người vậy. Hạ Tưởng hơi xúc động nói:

– Anh nghĩ chuyện xấu gì chứ? Hơn nữa chẳng lẽ em hối hận vì chuyện xấu lần trước sao?

– Em hối hận thì sao?

Tiếu Giai dỗi mà nói:

– Em nghĩ đến chuyện đó rất đẹp không ngờ lại đau làm em mấy ngày đi khó khăn. Nghĩ đến thì anh đúng là quá xấu, em không muốn cùng anh nên phải đi xa, nếu không anh lại làm em đau.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 1
0 Tiến vào vòng tranh đoạt ba người còn có một tên chính là thủ hạ của Hùng Khiếu, có thể thấy được Hùng Khiếu có thể tiếp chưởng Thiếu Thái sơn không phải là không có nguyên nhân, một người còn lại là đệ tử Lam Ngọc môn. Ba người hỗn chiến chung một chỗ, mơ hồ có thể nhìn ra thủ hạ của Hùng Khiếu và thủ hạ của Tần Vi Vi đang liên thủ chèn ép tên đệ tử Lam Ngọc môn. Dương Khánh khẽ cau mày, chuyện lộ liễu như vậy không phải là điều y muốn thấy, khẽ nghiêng đầu nhìn sang hai vị lão tiền bối của Lam Ngọc môn trú ở Nam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 27
0 Đạo Không đạo nhân khẽ nắm tay, đại đạo trong cơ thể nổ vang. Giống như hỗn độn mênh mông, trong mơ hồ đàn tranh vang vang, kỵ binh lưỡi mác va chạm, âm thanh sát phạt bỗng nhiên vang lên. Đạo âm của hắn khác với đại đạo duy ngã bất không bất đồng, duy ta không thông, là một mình tách ra khỏi hậu thế, vạn đạo kiếp diệt duy ta bất diệt, mà bây giờ đã nổi lên tráng chí vào đời tranh hùng. Hỗn độn tiên thiên, đạo không chi xử, đều vô hạn có thể! Quanh thân Thanh Liên tiên tôn hoa rơi chầm chậm, một bông hoa một thế giới, diễn hóa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 5
0 Lăng Phong, tốc độ nhanh cũng không có bao nhiêu tác dụng, xem ta tới thu thập hắn. Phách Đao Long Tam lớn tiếng nói. Đồng thời thân ảnh tục khí rơi xuống trước người Lục Thiếu Du, khí thế khuếch tán ra chung quanh khiến cho mặt đất dưới chân lập tức nứt ra tạo thành mạng nhện. Chân khí cường hãn tràn ra khiến cho không gian chugn quanh gợn sóng. Lục Thiếu Du, để ta tới thử xem, nếu ngươi thua, sau này phải cách xa Lục Vô Song một chút. Phách Đao Long Tam nhìn Lục Thiếu Du nói. Vậy nếu ngươi thua, thì phải để cho ta sai phái. Đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng