Quan Trường - Quyển 1

Phần 171

– Chỗ dựa trước Đàm Long là ai vậy bác?

Không có chỗ dựa thì sao có thể lên làm Phó thị trưởng của Thành phố Yến, cho nên Hạ Tưởng mới hỏi như vậy.

– Một nguyên Phó chủ tịch tỉnh, tên nói ra cháu chắc cũng không biết.

Tào Vĩnh Quốc cười cười đổi đề tài:

– Chờ bác sau khi nhận chức rồi từ từ quen thuộc tình hình. Bây giờ không cần phải gấp gáp tạo vòng tròn. Nói tình hình ở huyện Bá của cháu xem.

Hạ Tưởng liền nói qua về đủ loại gặp gỡ của Lý Đinh Sơn sau khi tới huyện Bá, cũng không quên nhắc Tào Thù Lê kịp thời xuất hiện khiến Vương Toàn Hữu thay đổi lập trường. Hắn cũng không keo kiệt mà khen Tào Thù Lê.

Tào Vĩnh Quốc không tiếp nhận cái nhìn của Hạ Tưởng:

– Lê nhi chẳng qua đến đúng lúc mà thôi, thực ra không có Vương Toàn Hữu giúp thì việc cháu khiến Trịnh Khiêm thay đổi thái độ cũng đã đủ để thắng Lưu Thế Hiên rồi phải không? Chẳng qua bác có một câu đó là phải đánh ngã Lưu Thế Hiên, nếu không có hậu họa vô cùng.

Đúng là gừng càng già càng cay, lời Tào Vĩnh Quốc giống hệt Sử lão.

Hạ Tưởng cũng không phải không muốn đánh ngã Lưu Thế Hiên mà là ngại phản ứng của Thẩm Phục Minh. Hơn nữa hắn còn suy nghĩ làm như thế nào đánh ngã Lưu Thế Hiên mà khiến Thẩm Phục Minh không nói được gì.

– Sợ ném chuột vỡ đồ sao?

Tào Vĩnh Quốc dù sao cũng làm ở quan trường nên nhìn cái thấy được mấu chốt của vấn đề.

– Thẩm Phục Minh giữ Lưu Thế Hiên thì giữa bọn họ nhất định có quan hệ về kinh tế. Lý Đinh Sơn muốn đánh ngã Lưu Thế Hiên thì phải nắm lấy vấn đề kinh tế của y, sau khi điều tra rõ ràng thì kết luận cuối cùng phải hàm hồ. Bề ngoài phải nói Lưu Thế Hiên muốn dùng tiền làm hủ bại lãnh đạo cấp trên nên tự hại mình. Kết quả này thì Thẩm Phục Minh tự hiểu rõ. Vì tự bảo vệ mình thì y còn muốn Lưu Thế Hiên không có cơ hội xoay người hơn Lý Đinh Sơn.

Hạ Tưởng nhìn khuôn mặt hiền lành của Tào Vĩnh Quốc rồi thầm nghĩ tranh đấu trong quan trường đúng là người chết ta sống. Tào bá dù là quan tốt, xử sự cũng được nhưng ở vấn đề mấu chốt thì vẫn muốn đẩy đối thủ vào chỗ chết, cách xử lý không hề nương tay. Điều này cũng bất đắc dĩ, nếu Lý Đinh Sơn và hắn không mạnh tay, lạnh lùng thì không biết khi nào đã bị Lưu Thế Hiên đẩy vào chỗ chết.

Hạ Tưởng không khỏi bội phục ánh mắt rất chuẩn và sự quyết đoán của Tào Vĩnh Quốc. So với ông thì hắn còn thiếu sót nhiều, động tác chậm nửa nhịp. Có khi ở trong chốn quan trường không phải chỉ có tay và đầu óc mà còn cần quyến đoán. Hắn gật đầu nói:

– Cảm ơn Tào bá đã dạy bảo.

Làm hắn vui mừng đó là hôm nay Tào Vĩnh Quốc nói cởi mở với hắn nhất, coi hắn là người nhà, đồng thời ông cũng có ý liên minh với Lý Đinh Sơn. Chẳng qua Hạ Tưởng không ngờ câu nói tiếp theo của Tào Vĩnh Quốc lại làm mình chấn động.

– Bác dự định để cháu rèn luyện ở Huyện Bá thêm nửa năm nữa, lấy chút thành tích và kinh nghiệm rồi nửa năm sau quay về Thành phố Yến đi theo bác.

Tào Vĩnh Quốc nói rất kiên quyết, tất nhiên ông đã suy nghĩ kỹ việc này

– Nếu cháu thật lòng thích Lê nhi, nếu cháu muốn tiến lên trong quan trường thì không nên ở quá lâu tại Huyện Bá. Cháu ở Huyện Bá thì bác cũng lo, Lê nhi cũng lo.

Tào Vĩnh Quốc khi nói thì nhìn chằm chằm vào Hạ Tưởng.

Điều kiện tối hậu?

Hạ Tưởng hiểu ý của Tào Vĩnh Quốc. Chỉ cần hắn về Thành phố Yến thì tiền đồ của hắn và chuyện với Tào Thù Lê sẽ không vấn đề gì. Hắn nếu không về Thành phố Yến thì không những quan hệ với Tào Thù Lê có thể có biến, hơn nữa Tào Vĩnh Quốc cũng không hứa hẹn gì về quan lộ của hắn.

Hạ Tưởng rất chấn động, hắn há hốc mồm không biết nói gì.

Tào Vĩnh Quốc thấy thế thì cũng biết mình ép Hạ Tưởng quá nhanh. Dù sao Hạ Tưởng còn trẻ nhưng nghĩ tới là ông lại kiên quyết. Hạ Tưởng một lòng đi theo Lý Đinh Sơn có tương lai không rõ ràng khiến ông lại cứng rắn. Nếu nói ông có thể miễn cưỡng chấp nhận Tào Thù Lê yêu Hạ Tưởng, nhưng ông tuyệt đối không chấp nhận Hạ Tưởng mãi ở Huyện Bá. Hơn nữa dù làm ra thành tích thì Hạ Tưởng cũng rất khó lên được cấp phó Quận ở Huyện Bá.

Nếu ở Thành phố Yến mà có ông giúp, hơn nữa Trần Phong cũng coi trọng Hạ Tưởng thì trong vòng ba năm, năm năm thành phó Quận là không vấn đề gì. Đến lúc đó đến quận nào đó làm Chủ tịch, rồi đến Bí thư, sau đó quay lại Thành phố Yến. Trong quy hoạch của ông thì ít nhất Hạ Tưởng phải làm đến Phó giám đốc Sở trước khi ông lui.

Phó giám đốc Sở trẻ tuổi mới xứng với con gái ông.

– Không vội, còn nửa năm nữa mà, có thể suy nghĩ kỹ mà.

Tào Vĩnh Quốc thấy Hạ Tưởng như vậy thì có chút không đành lòng nói tiếp đề tài này:

– Em bác gọi điện nói sắp khai giảng, bố mẹ bác muốn gặp Lê nhi, muốn Lê nhi về nhà. Hai hôm nay cháu có thời gian không? Có thì cháu cùng Lê nhi thành phố Đan Thành, bác sẽ phái xe đưa hai đứa về.

Lúc ăn cơm Hạ Tưởng có chút ngạc nhiên là Liên Nhược Hạm không ngờ lại đeo tạp dề bưng bát canh trứng gà từ bếp lên. Vương Vu Phân không ngừng khen:

– Tay nghề của Nhược Hạm tốt thật, canh rất ngon. Lê nhi, con về sau phải học Nhược Hạm đó, con gái phải biết nấu nướng.

Tào Thù Lê rất hâm mộ nhìn Liên Nhược Hạm:

– Liên tỷ lợi hại thật, giấu tài không lộ nhé.

Cô lại nhìn Hạ Tưởng mà nói:

– Anh có biết nấu cơm không?

Hạ Tưởng sờ sờ mũi nói:

– Anh có thể nấu hay không và em có thể nấu hay không hình như không có quan hệ.

– Sao lại vô tâm như vậy, ý chị tôi là nói nếu anh biết nấu cơm thì chị ấy không phải học nấu cơm. Về sau lấy anh thì có anh nấu còn gì.

Tào Thù Quân không biết nghĩ ra cái gì mà cười cười rất mờ ám:

– Anh rể, tôi nghe nói đàn ông phải có hai vợ mới hạnh phúc. Một rộng lượng, một dịu dàng hiền lành. Rộng lượng có thể ra ngoài, dịu dàng có thể ở nhà chăm sóc.

“Bốp” Tào Thù Quân bị Vương Vu Phân dùng đũa gõ lên đầu. Bà ra vẻ tức giận nói:

– Nói gì thế hả? Nhỏ tuổi không lo học mà còn nghĩ tới hai vợ? Con xem suy nghĩ của mình là như thế nào. Học Hạ Tưởng đi, đừng cả ngày nghĩ ngợi linh tinh. Mẹ cảnh cáo con đó, sau khi thi đỗ đại học thì cấm không được yêu sớm.

Tào Thù Quân ôm đầu, oan ức nói:

– Mẹ cứ nghi ngờ con, rốt cuộc có phải con ruột không mà luôn bất công như vậy? Chị mới năm thứ nhất đã có bạn trai, vì sao con không thể có sớm? Có muộn thì người đẹp đã đến nhà người khác rồi, đúng là…

Tào Thù Lê trừng mắt nhìn nó mà nói:

– Nói chuyện của mày đừng kéo chị vào. Chị khác mày.

Tào Thù Quân còn định cãi lại thì Tào Vĩnh Quốc ho khan một tiếng:

– Ăn cơm.

Bên trái Hạ Tưởng là Tào Thù Lê, bên phải là Mễ Huyên. Liên Nhược Hạm vốn định ngồi bên phải Hạ Tưởng, cô không quen mấy người khác nên cố ý đến gần Hạ Tưởng một chút, không ngờ Mễ Huyên nhìn ra ý đồ của cô nên ngồi xuống trước.

Tào Vĩnh Quốc khi ăn cơm liền thi thoảng quan sát hai người Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm, cuối cùng ông dừng lại trên người Tào Thù Lê, trong mắt có vài tia hơi lạ.

Sau khi ăn xong, uống nước Tào Thù Quân bị đẩy sang bên. Mễ Huyên, cũng bị Vương Vu Phân cố ý sai đi. Trong phòng khách chỉ còn Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm ngồi đối diện với Tào Vĩnh Quốc và Tào Thù Lê. Tào Vĩnh Quốc chủ động hỏi Liên Nhược Hạm:

– Tiểu Liên, cháu có quen khi ở Thành phố Yến không?

Liên Nhược Hạm ở trước mặt Tào Vĩnh Quốc thì vẫn rất đoan trang lễ phép, không ai có thể nói được gì:

– Cũng được ạ. Ăn ở tại Thành phố Yến không khác mấy so với Bắc Kinh. Hai bên cách nhau không xa, đều là thành phố phương Bắc nên cháu cũng quen.

Tào Vĩnh Quốc gật đầu nhìn Hạ Tưởng:

– Tiểu Hạ, Tiểu Liên là khách thì phải lo cho tốt. Đúng, nếu như ở khách sạn không quen thì vào nhà bác ở cũng được.

Hạ Tưởng thầm nghĩ Tào Vĩnh Quốc còn chú tâm hơn Vương Vu Phân, đây là đề phòng hắn và Liên Nhược Hạm có vấn đề gì. Cũng khó trách, Liên Nhược Hạm rất đẹp, hơn nữa khí chất và vẻ lạnh nhạt của cô thì người ta biết ngay thường xuyên gặp nhân vật cao cấp. Tào Vĩnh Quốc đoán được xuất thân của cô không bình thường.

Hạ Tưởng đành phải cười cười gật đầu không nói gì.

Tào Vĩnh Quốc nói chuyện một lúc rồi đi làm. Tiễn Tào Vĩnh Quốc xong, Tào Thù Lê mới thở phào nhẹ nhõm vuốt vuốt ngực:

– Bố em đúng là còn nhiều chuyện hơn một bà lão. Liên tỷ, bố chị có phải nói nhiều như vậy không?

Liên Nhược Hạm cười gượng nói:

– Bố chị nói rất ít. Từ khi chị mười tuổi thì một năm bố chị nói với chị chỉ mười câu.

Tào Thù Lê le lưỡi nói:

– Xin lỗi Liên tỷ, em không cố ý chọc vào lỗi đau của chị.

Cô xoay người thấy Hạ Tưởng ngồi lặng lẽ trên ghế như nghĩ gì đó, cô liền chạy đến trước mặt hắn và xua xua tay ra nói:

– Anh nghĩ gì thế? Nghĩ gì mà thất thần như vậy? Có phải là nghĩ về đàn ông muốn lấy mấy vợ không?

Hạ Tưởng cười khổ một tiếng. Hắn đang nghĩ nên lựa chọn như thế nào. Lựa chọn giữa Lý Đinh Sơn hay Tào Vĩnh Quốc, đây đúng là điều rất quan trọng với hắn. Nghe Tào Thù Lê trêu, hắn đành nói:

– Đàn ông không cưới vợ mới là người đàn ông hạnh phúc nhất.

– Anh nhớ lời anh đó, về sau đừng hối hận.

Tào Thù Lê ra vẻ tức giận rồi kéo Liên Nhược Hạm:

– Đi, Liên tỷ, chúng ta lên lầu không để ý đến anh ấy nữa, để anh ấy nghĩ cho to đầu.

Hạ Tưởng đúng là đau đầu. Nếu Trần Phong đề xuất hắn về Thành phố Yến, hắn còn tiện từ chối. Bây giờ Tào Vĩnh Quốc còn kéo cả chuyện giữa hắn và Tào Thù Lê lại cùng nhau, hắn không thể không cẩn thận suy xét. Nói thật hắn bây giờ quả thật là thích cô bé Tào Thù Lê thông minh, trí tuệ, xinh đẹp này. Lại nghĩ tới vẻ mặt kiêu căng của Sử Khiết, hắn càng cảm thấy tính cách đáng quý của Tào Thù Lê – con của một Giám đốc Sở.

Nên làm như thế nào bây giờ? Hạ Tưởng lần đầu tiên rơi vào hoang mang.

HẾT QUYỂN 1

Bạn vừa đọc xong Quyển 1, đọc tiếp Quyển 2 tại đây: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-2-full/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-quan-truong/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 2
0 Huyết Mai hóa thành cầu vồng bay đến với tốc độ kinh người, nhấc lên một tràng thanh âm xé gió chói tai cực nổi bật trong đêm khuya, nàng vừa tới gần thì Trung Phong cũng ầm ầm nổ vang, tiếng vang truyền khắp bốn phía. Trong tông môn, Huyết Mai luôn bá đạo. Cho dù nàng có làm chuyện gì, cho dù chuyện đó không tính là bá đạo gì, thế nhưng vì cha nàng chính là Vô Cực lão tổ, cho nên trong mắt người khác đều là bá đạo cả. Điểm này mấy năm trước Huyết Mai đã hiểu rõ. Do vậy, mỗi lần làm gì, nàng cũng dứt khoát bá đạo đến cùng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 14
0 Người tới là người phương nào? Ngay khi Lục Thiếu Du nói xong, trong rừng cây có một đầu yêu thú phi hành tam giai bay lên, trên lưng còn có mấy nam nữ, đám người này đang nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi. Trong ánh mắt mấy người này rõ ràng có chút bất an. Mà yêu thú phi hành kia càng thêm uể oải. Dưới khí tức áp chế của Thiên Sí Tuyết Sư, toàn thân uể oải vô lực. Phi Linh môn tới, gọi chưởng môn các ngươi ra đây. Lộc Sơn lão nhân nói. Phi Linh môn? Mấy đệ tử Thiên Âm môn nghe tới phi Linh môn, sắc mặt lập...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 20
0 Bất quá, càng khiến cho lòng người rét lạnh chính là phía sau đầu khôi lỗi lại có thêm một khuôn mặt màu tím nhạt khác nữa. Khuôn mặt này có vẻ phổ thông nhưng hai mắt lại nhắm nghiềm nhưng khiến cho người khác nhìn vào liền nhận được một luồng cảm giác rợn tóc gáy. Nam tử Ma tộc vừa đem đầu khôi lỗi này triệu hoán ra đến bên người thì kim quang xa xa lại nổi lên dị biến. Trong khoảng không giữa cự viên, thải phượng cùng ngân bằng, điểm điểm kim quang chợt lóe lên nhưng lại đột nhiên ngưng tụ ra một đầu ấu nhi nhàn nhạt kim sắc, khuôn mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng