Quan Trường - Quyển 1

Phần 34

Nếu không có cuộc điện thoại sáng nay do Cao Hải gọi tới thì Sở Tử Cao sẽ không hưng phấn như uống thuốc kích thích như vậy. Cao Hải gọi tới hỏi y về tiến triển hạng mục quảng trường như thế nào, nhất định phải thiết kế tốt, tranh thủ đưa ra hiệu quả làm mọi người sáng mắt. Nói câu cuối cùng xong, Cao Hải hình như có vẻ tùy ý nhắc đến Hạ Tưởng:

– Tôi nhớ Hạ Tưởng học kiến trúc, thật trùng hợp, bảo sao cậu ta lại hiểu như vậy về quy hoạch thành phố.

Sở Tử Cao nếu còn không hiểu ý trong lời Cao Hải thì có thể vui mừng về nhà dưỡng già.

Cao Hải gọi điện làm Sở Tử Cao hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Y đóng cửa phòng và kêu to ba tiếng với suy nghĩ trước đó của mình. Nếu không phải do giọng y không tốt thì sớm cất giọng hát để thể hiện sự sung sướng trong lòng. Hạ Tưởng mới hơn 20 mà đã được Trưởng ban thư ký Cao coi trọng như vậy, hơn nữa nghe nói Lý Đinh Sơn cũng rất coi trọng y. Lý Đinh Sơn lập tức thành Bí thư huyện ủy, Bí thư huyện ủy và Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố đều coi trọng thì người đó còn không có tiền đồ sao?

Sở Tử Cao càng nghĩ càng không thể ngồi yên, hận không thể lập tức tạo quan hệ vượt mức bình thường với Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng đương nhiên không biết Sở Tử Cao nghĩ nhiều như vậy. Hắn và Tào Thù Lê vừa đến sảnh thì thấy Sở Tử Cao như cơn gió lao xuống, từ xa đã vẫy vẫy Hạ Tưởng giống như bạn lâu năm vậy.

Tào Thù Lê khó hiểu hỏi:

– Sở Tử Cao là bạn tốt của anh à? Quen mấy năm rồi?

Sở Tử Cao nhiệt tình quá mức khiến Hạ Tưởng đoán được nhất định là do Cao Hải ám chỉ y gì đó. Hắn cũng rất nhiệt tình bắt tay Sở Tử Cao. Khi giới thiệu Tào Thù Lê thì hắn cũng không nói nhiều chỉ nói là bọn hắn, hai người cùng nhau thiết kế. Sở Tử Cao lộ ra vẻ hiểu và cười nói:

– Bạn học? Hiểu, hiểu, bạn học rất tốt, nữ bạn học càng tốt hơn. Nữ bạn học xinh đẹp càng tốt nữa.

Tào Thù Lê chớp chớp đôi mắt, có vẻ nghi hoặc giống như không hiểu. Hạ Tưởng cũng không buồn giải thích, hắn cùng Tào Thù Lê đi đến hiện trường xem xét.

Sau khi bãi rác được đưa đi thì còn lại mảnh đất trống khoảng 30 mẫu, tuy không lớn nhưng ở chỗ giao nhau, nếu thiết kế tốt thì chẳng những hấp dẫn không ít dân cư xung quanh đến đây giải trí, đối với các xe qua lại thì đây cũng là nơi có cảnh đẹp. Bảy, tám năm sau Thành phố Yến bắt đầu xây dựng nhiều quảng trường, công viên như vậy, gần như từng con đường lớn đều có xây dựng một quảng trường. Cho nên đối với việc thiết kế quảng trường, Hạ Tưởng có thể nói vung bút là thành.

Nhưng hắn không biết vẽ, cho nên chỉ có thể nhờ Tào Thù Lê làm giúp. Lần trước khi đến công trường siêu thị Giai Gia, hắn cảm thấy Tào Thù Lê tuy là con giám đốc sở nhưng trên người không có sự nuông chiều và kiêu ngạo, hơn nữa còn có sự kiên định và khả năng. Hơn nữa lần trước Tào Thù Lê ghi chép các trọng điểm ở công trường làm hắn cảm thấy cô bé này cũng có suy nghĩ.

Đi cùng Sở Tử Cao, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê đi quanh hiện trường một vòng, Tào Thù Lê thi thoảng viết vào sổ, xem ra hiểu được gì đó. Cô lúc cắn bút và suy nghĩ rất đáng yêu. Có khi làm Hạ Tưởng có cảm nhận Tào Thù Lê sao giống như mới học lớp 11 vậy?

Thực ra Hạ Tưởng cũng không muốn Sở Tử Cao đi theo bên mình, chẳng qua Sở Tử Cao quá nhiệt tình nên hắn đành chịu. Gần như một tiếng xem xét rồi dùng thước đo cụ thể, Hạ Tưởng coi như đã có ý tưởng. Hắn chỉ vào mảnh đất đối diện rồi nói với Sở Tử Cao:

– Giám đốc Sở, phía đối diện bên cạnh sông Bách Tính cũng có một mảnh đất trống, tính ra cũng hơn 1000 mét vuông, bên trên cỏ dại mọc đầy, rác rưởi thành đống sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh đường dành riêng cho người đi bộ. Điểm này nếu chờ thành phố giải quyết thì không biết chờ đến năm nào. Theo tôi thấy thì cũng nên làm đẹp mảnh đất đó, coi như kết hợp với quảng trường.

– Làm như thế nào Tiểu Hạ, cậu nói tôi nghe xem.

Sở Tử Cao bắt đầu lo lắng và tính toán không biết phải dùng bao tiền.

– Không cần thêm bao tiền đâu.

Hạ Tưởng đầu tiên cắt ngang lo lắng của Sở Tử Cao.

– Khi xây dựng quảng trường thì nhất định sẽ dư ra hoa cỏ, cũng dư ra nhiều đất. Đến lúc đó bảo công nhân mang đất sang kia tạo thành một vùng đất dốc, rồi dùng số hoa, cỏ còn lại trồng bên trên là có thể tiến hành xanh hóa chỗ đó, rồi bố trí ít ghế đá ở đấy. Người đi lại trên quảng trường mệt thì có thể tới khu vực đó ngồi nghỉ, như vậy dòng người qua lại có thể thấy rõ Sở Phong Lâu vào trong mắt, càng quan trọng là tiết kiệm được chi phí xử lý rác của công trình, lại được dân chúng ấn tượng tốt. Một công đôi việc.

– Hạ Tưởng quá lợi hại, em đúng là phục anh.

Sở Tử Cao còn chưa mở miệng thì Tào Thù Lê đã sờ sờ đầu Hạ Tưởng, véo tai hắn mà nói:

– Sao đầu anh lại dài vậy, sao lại thông minh đến thế? Sao có thể thông minh như vậy? Mau nói cho em, anh làm như thế nào mà nghĩ được biện pháp tốt đến vậy. Em cảm thấy giáo sư Trần chưa chắc đã có thể nghĩ ra ý tưởng thiết kế tuyệt như ý tưởng của anh.

Giáo sư Trần – Trần Hương Quốc dạy ở Học viện Kiến Trúc, là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực quy hoạch của tỉnh. Hạ Tưởng tự nhận không thể so sánh với giáo sư Trần. Hắn chỉ là đi trước thời đại. Nghe Tào Thù Lê khen nên xấu hổ nói:

– Anh sao có thể so sánh với giáo sư Trần? Đừng nói linh tinh, bản thiết kế mảnh đất ven sông giao cho em, có vấn đề gì không?

Tào Thù Lê ngẩng đầu ưỡn ngực đứng thẳng như nữ binh được huấn luyện:

– Nhất định hoàn thành nhiệm vụ.

Sở Tử Cao thầm nghĩ Hạ Tưởng đúng là giỏi, chẳng những được Trưởng ban thư ký Cao coi trọng, ngay cả bạn gái xinh đẹp cũng huấn luyện thành ngoan ngoãn. Xem ra về sau phải học tập cậu ta nhiều mới được. Học cậu ta cách dạy vợ, tránh tình trạng con cọp cái ở nhà cứ rảnh rỗi là dạy mình như con cái. Chẳng qua làm y vui nhất chính là biện pháp xanh hóa đất trống của Hạ Tưởng. Y biết rõ xử lý rác của công trình cần bao tiền, dù sao trước kia đã xây dựng nhà hàng, không ngờ một khoản tiền không nhỏ mà qua lời Hạ Tưởng nói chẳng những không mất, còn biến rác thành bảo bối, lại có thêm một khu đất xanh tươi.

Anh chàng này đúng là không bình thường, đầu óc quá tốt, quá linh hoạt. Nếu kinh doanh nhất định kiếm món lớn. Nếu Hạ Tưởng có thể quản lý nhà hàng giúp y thì không bao lâu sẽ tiền đầy túi, có thể làm nhà hàng phát triển mạnh. Nhìn Hạ Tưởng, mắt Sở Tử Cao sáng lên như con sói đói nhìn chằm chằm con mồi.

– Nghe cậu, Tiểu Hạ. Lão Sở tôi sống hơn 40 năm nhưng lần đầu phục một thanh niên nhỏ hơn tôi 20 tuổi. Rất tốt. Tôi là người phía Nam, đừng thấy tôi nói chuyện không hào sảng như người phương Bắc, nhưng mà trong lòng lại rất thành thật. Về sau nếu Tiểu Hạ cậu không chê thì gọi tôi một tiếng Sở thúc, chuyện lớn tôi không xử lý được, nhưng mấy việc nhỏ như vay tiền thì chỉ là một câu nói.

Mặt Sở Tử Cao đỏ bừng mà nói.

Mặc dù biết Sở Tử Cao nói chuyện và vẻ mặt hơi quá, chẳng qua Hạ Tưởng cũng có thể từ vẻ mặt kích động của y thấy vài phần chân thành. Có thêm bạn thì có thêm con đường. Hắn vội vàng bắt tay Sở Tử Cao rồi nói:

– Sở thúc nói quá. Cháu nhỏ tuổi, kiến thức còn ít, về sau còn có rất nhiều điểm cần Sở thúc chỉ điểm và giúp đỡ.

Sở Tử Cao có thể nhìn ra Hạ Tưởng rất thành tâm, y vui vẻ vung tay lên:

– Tiểu Hạ, chú rất vui. Cháu chẳng những giúp chú tiết kiệm tiền mà còn suy nghĩ cho sự phát triển của Sở Phong Lâu. Chú không thể để cháu phí công. Tiền thiết kế ban đầu là 20 ngàn, một câu vừa nãy của cháu làm chú ít nhất tiết kiệm 20, 30 ngàn. Chú bỏ ra thêm 10 ngàn coi như thiết kế khu đẩt xanh hóa kia.

Thấy Hạ Tưởng muốn từ chối, Sở Tử Cao giả vờ trầm giọng nói:

– Không cho chú mặt mũi phải không? Cháu vừa tốt nghiệp nên có nhiều việc phải dùng đến tiền. Lại nói cháu giúp chú nhiều như vậy, thiết kế hai khu đất mà có 30 ngàn là không cao, không nói là vẫn ít mà? Hay là chú trả cháu 50 ngàn?

Tào Thù Lê ở bên giật mình há hốc mồm, không biết nói gì.

Hạ Tưởng đành nhận 30 ngàn tiền thiết kế, Sở Tử Cao mới hài lòng gật đầu. Y quay đầu nhìn Tào Thù Lê:

– Thù Lê muốn ăn gì, chú bảo nhà bếp phục vụ riêng cho cháu.

Y nói đúng với giọng trưởng bối quan tâm con cháu.

Tào Thù Lê ngoan ngoãn nhìn Hạ Tưởng, xấu hổ nói:

– Sở thúc khách khí quá, không cần phiền như vậy, làm món gì cũng được ạ. Cháu nghe Hạ Tưởng.

Sở Tử Cao càng kiên định với cái nhìn lúc nãy, Tào Thù Lê là bạn gái của Hạ Tưởng, hơn nữa cực kỳ nghe lời. Y nghĩ đến địa vị trong nhà của mình liền thở dài một tiếng. Một người đàn ông thành công không chỉ là ở bên ngoài, về nhà cũng không thể bị coi nhẹ mới phải. Y lén giơ ngón cái lên với Hạ Tưởng rồi nói:

– Được rồi, chú đi bố trí một chút, chờ lát nữa trực tiếp vào phòng 666 tầng hai.

– Giỏi cho Hạ Tưởng, anh đúng là lừa đảo. Anh dùng quỷ kế gì mà để ông chủ này ngoan ngoãn đưa cho anh 30 ngàn tiền thiết kế? 30 ngàn tệ, nhiều tiền quá, tim anh đen thật.

Sở Tử Cao vừa đi, Tào Thù Lê liền khẽ đánh Hạ Tưởng rồi nói.

– Không phải là tim anh đen, mà là bản thiết kế của anh tuyệt đối đáng giá từng đó tiền.

Hạ Tưởng rất tin vào ý tưởng thiết kế của mình. Đồng thời hắn cũng rõ 30 ngàn nhìn như không ít nhưng so sánh với việc tìm Viện thiết kế thì không đáng là bao. Hơn nữa hắn có thể khẳng định bản thiết kế do Viện quy hoạch làm ra không có lợi ích thực tế và thực dụng như hắn.

– Tiền đó chúng ta mỗi người một nửa. Anh đưa ý tưởng, em vẽ, phân chia lao động.

Tào Thù Lê cầm sổ che lên trán để tránh ánh nắng chói chang mà lắc đầu nói:

– Không cần tiền của anh. Hơn nữa em lấy tiền làm gì? Em không phải vì tiền mới đi thiết kế với anh, em muốn từ lý thuyết liên hệ với thực tế. Anh cho em tham tiền của anh?

Cô đột nhiên nhớ ra gì đó liền lấy quyển sổ che nắng đánh Hạ Tưởng:

– Anh quá thông minh, về sau em phải đề phòng anh mới được. Nếu không có khi bị anh bán cũng không biết, không chừng còn ở bên ngây ngô mặc cả giúp anh.

– Em không dễ bán đâu …

Tào Vĩnh Quốc dù liêm khiết và kiềm chế bản thân thì thu nhập ngầm cũng không ít, nếu không sẽ không đạt tới vị trí cao như vậy. Hơn nữa giám đốc Sở Xây dựng đô thị cũng là chức quan béo. Tào Thù Lê là con gái giám đốc sở, từ bé không thiếu tiền tiêu nên không có khái niệm kiếm tiền khó khăn, không biết nỗi khổ khi thiếu tiền. Hạ Tưởng không muốn nói nhiều ở vấn đề này nên rời chủ đề:

– Ai cần em…

– Em đánh anh, dám trù em không ai muốn. Em đâu có xấu, người cũng không ngu ngốc, dựa vào cái gì mà không ai muốn?

Tào Thù Lê ra vẻ muốn đánh.

Hạ Tưởng vội vàng xin tha:

– Nghe anh nói xong câu được không? Anh nói là giá trị của em rất cao, phải bán thì ít nhất cũng là 10 triệu. Em nghĩ xem, tỷ phú rất ít, tỷ phú đẹp trai lại càng không có. Anh chạy đi đâu tìm tỷ phú như vậy mà bán em.

– Mặc kệ anh, nhìn anh trông khá thành thật mà miệng lưỡi cũng dẻo quẹo.

Tào Thù Lê đang cảm thấy rất ngọt ngào. Nghe Hạ Tưởng nói mình có giá trên trời thì nói rõ cô là vô giá trong mắt hắn, không thể thay thế.

Xem xong hiện trường, Hạ Tưởng liền có tự tin. Thấy không còn sớm, hắn liền cùng Tào Thù Lê đi vào Sở Phong Lâu ăn cơm. Không ngờ vừa lên tầng liền gặp mấy người không ngờ tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 1
Phần 34 Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Dương Mạn cùng Vương Lương lập tức trở nên khó coi. Giá tiền của Thanh Nguyệt Kiếm hai người đều biết rõ, nếu là mấy trăm, một nghìn kim tệ thì bọn họ cũng có thể bỏ ra được, nhưng tám ngàn sáu trăm kim tệ thì không có cách nào lấy ra được. Lục Vô Song cũng kinh ngạc, thanh kiếm này nàng đã sớm nhìn thấy nhưng giá tiền thì nàng không đủ sức mua. Trong Trấn Thanh Vân này số người chịu bỏ kim tệ ra mua kiếm này tuyệt đối không nhiều, cho dù có cũng là người của của đại gia tộc, nhưng các gia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Phần 34 Hồng cô nương đã quá quen với những trang phục đạo cụ trong gánh hát, vừa nhìn đã nhận ra kẻ trong hành lang không hề ăn mặc như tướng nhà Nguyên, mà từ đầu xuống chân vận toàn màu đen, hóa trang thành ác quỷ Vô Thường. Áo liệm mặc cho thi thể khi liệm táng tuy khác xa quần áo thông thường, nhưng dù gì không có quý tộc nào mặc bộ áo quần hóa trang mà khâm liệm thế này. Trang phục của người xưa, có lẽ vào thời Dân Quốc trông chẳng khác phục trang trên sân khấu là bao, nhưng làm gì có ai mặc bộ áo đen hóa trang làm quỷ câu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Phần 34 “Ngươi muốn chết!!” Nữ tử kia nổi giận, ả là Trúc Cơ đại viên mãn, chuyên tu về giết người, đã giết rất nhiều tu sĩ đại viên mãn, vốn ả đang có nhiệm vụ khác, lại cảm thấy Bạch Tiểu Thuần cũng không tầm thường, sợ chậm trễ thời gian, nên mới định bỏ đi. Nhưng thấy đối phương không biết tốt xấu đòi quấn lấy mình, khiến ả nổi giận. Bạch Tiểu Thuần chỉ một cái vào thi thể không đầu của Chu trưởng lão trên mặt đất. Máu của Chu trưởng lão tụ lại, thành một thành kiếm máu lơ lửng giữa không trung! “Đừng vội... ta sẽ dùng kiếm này, lấy mạng ngươi!” Ả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng