Quan Trường - Quyển 1

Phần 47

Rốt cuộc có nên làm khó Lý Đinh Sơn không? Hồ Tăng Chu nhận được điện của Lý Đinh Sơn đã một tiếng mà còn chưa có quyết định.

Chẳng qua hắn có thể lên làm Thị trưởng thành phố Chương Trình cũng là vì Tống Triêu Độ coi trọng hắn, đã nói giúp hắn không ít. Nhưng quan hệ giữa hắn và Tống Triêu Độ lại không quá thân mật. Bởi vì sau này có mấy lần hắn tỏ vẻ trung thành với Tống Triêu Độ mà lại bị đối phương khéo léo từ chối làm hắn rất buồn bực một thời gian. Bây giờ Tống Triêu Độ thất thế, hắn cũng có ý báo ơn. Sau mấy lần đấu với Thẩm Phục Minh, hơn nữa còn có mấy nơi hắn nhường bước mới khiến cho hắn có được vị trí Bí thư huyện ủy huyện Bá, coi như là báo ơn tri ngộ. Nhưng bây giờ còn chưa đến mức phải quan hệ gần với Lý Đinh Sơn, nếu không người trên tỉnh lầm mình vẫn đứng chung với Tống Triêu Độ thì sao?

Tống Triêu Độ hình như mới 43 tuổi? Hồ Tăng Chu đột nhiên giật mình, lại đột nhiên nghĩ tới Thẩm Phục Minh vốn là người của Cao Thành Tùng, lúc đó chẳng phải không thể lên làm Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy mà bị người từ Bắc Kinh thay sao? Xem ra Tống Triêu Độ thất thế chỉ là tạm thời. Y còn trẻ hơn mình bảy tuổi. 7 năm nếu thuận lợi thì đến năm 50 tuổi nói không chừng Tống Triêu Độ sẽ thành quan to nhất tỉnh. Làm người phải nhìn xa một chút, cho dù trên tỉnh coi mình là người của Tống Triêu Độ thì sao chứ? Sự việc Tiền Cẩm Tùng không phải nói rõ Cao Thành Tùng không thể một tay khống chế tỉnh Yến sao. Bắc Kinh đột nhiên điều Tiền Cẩm Tùng tới, nhìn như là Bắc Kinh cố ý phái người tới cân bằng cục diện tỉnh Yến, ai dám nói trong tỉnh Yến không có người đang nhất trí với Bắc Kinh, cố ý lấy lui làm tiến?

Nghĩ đến đây, Hồ Tăng Chu gần như cười cười thành tiếng, không ngờ trí tuệ chính trị của mình sau biến cố này liền có thể dễ dàng phát hiện dấu vết trong cục diện phức tạp. Tiến bộ, tiến bộ rất lớn. Y liền lớn tiếng gọi đầy oai phong ra ngoài:

– Tiểu Ngưu vào đây.

Ngưu Hân Lượng là thư ký của Hồ Tăng Chu, năm nay 31 tuổi, dáng người không cao nhưng trông khá nhanh nhẹn. Y gõ cửa đi vào rồi cung kính nói:

– Thị trưởng Hồ có chuyện gì?

– Gọi điện cho Lý Đinh Sơn, chờ sau khi anh ta đến thành phố Chương Trình thì trực tiếp đến An Định Uyển ở Tử Khí Các.

Hơn một giờ chiều, xe từ Thành phố Yến lên cao tốc, 3h chiều thì đến Bắc Kinh, sau đó một đường chạy liên tục hơn ba tiếng mới đến thành phố Chương Trình. Xe tiến vào thành phố Chương Trình thì đã là lúc lên đèn. Đưa mắt nhìn thì thấy ô tô rất ít, còn kém cả thị trấn đời sau. Trên đường đầy người đi xe đạp.

Cho dù bây giờ số ô tô ở Thành phố Yến không nhiều, so sánh với thời đại bùng nổ ô tô 10 năm sau, lúc nào các con phố cũng tắc vào lúc tan tầm, thì vấn đề giao thông của thành phố Chương Trình đúng là quá tốt so với dự đoán của mọi người. Sau khi xuống cao tốc thì rất nhanh đã đến Tử Khí Các. Theo Hạ Tưởng tính thì nếu một phần mười xe đạp của người đi đường biến thành ô tô thì tốc độ của bọn họ ít nhất chậm đi một nửa. Mỗi người đều muốn mua ô tô để đi lại, lại không thể tưởng tượng được ô tô lại là thứ hạn chế vấn đề giao thông nhất. Thường là lái xe về nhà còn không nhanh bằng đi xe đạp. Chậm thời gian không nói, còn tốn tiền, ô nhiễm không khí. Có đôi khi xã hội phát triển và tiến bộ là con dao hai lưỡi.

Tử Khí Các ở bên ngoại ô thành phố Chương Trình, bởi vì khá hẻo lánh và yên tĩnh nên cũng tương đương như trang viện. Từ ngoài nhìn giống như nhà dân, cửa đóng chặt không thấy bố trí bên trong, không nghe thấy tiếng ở bên trong. Xe Lý Đinh Sơn có biển bên ngoài nên bị người ngăn lại. Hạ Tưởng vội vàng xuống xe nói là khách của Thị trưởng Hồ, khi đó đối phương mới nở nụ cười và mở cửa.

Bên trong có màu tím là chủ đạo, đây là một viện rộng hơn 10 mẫu, thiết kế giả cổ, có các cửa bên. Chủ yếu ở đây là màu tím nên bảo sao không gọi là Tử Khí Các, đây có nghĩa là Tử khí đông lai vì nó ở hướng đông.

Đỗ xe, Cổ Hợp còn muốn đi theo, Lý Đinh Sơn suy nghĩ một chút rồi dừng lại nói:

– Cậu tìm nhân viên phục vụ bố trí một nơi yên tĩnh, tự ăn gì đi.

Cổ Hợp ngẩn ra sau đó nhìn Hạ Tưởng, gật đầu rồi rời đi. Hạ Tưởng không nói gì, Cổ Hợp cũng phải từ từ quen với thay đổi này. Hắn thân là thư ký thì có thể xuất hiện ở một số cuộc, Cổ Hợp là lái xe thì không thể ngồi cùng bàn với Thị trưởng, đây là không hợp quy củ.

Hạ Tưởng do dự một chút rồi nói:

– Bí thư Lý, tôi vào có thích hợp không?

Lý Đinh Sơn đi tới trước, sau khi nhận được điện của Ngưu Hân Lượng – thư ký của Hồ Tăng Chu, tâm trạng y tốt hơn nhiều. Hồ Tăng Chu đồng ý gặp y, đây là tỏ vẻ tán thành, lộ thái độ khiến Lý Đinh Sơn khá yên tâm.

– Không sao, Thị trưởng Hồ nhất định mang theo thư ký. Qua điện thoại tôi đã nghe ra ý của thư ký Ngưu là sẽ đi cùng Thị trưởng Hồ tới.

An Định Uyển ở phía Đông của khu này, Lý Đinh Sơn ngồi xuống rồi gọi cho Ngưu Hân Lượng báo bọn họ đã tới. Hai người ngồi xuống, rửa mặt, uống nước giải lao.

Trong phòng được thiết kế theo phong cách cổ điển, cổ kính, trên tường treo tranh của người nổi tiếng. Tuy rằng là đồ giả nhưng nó cũng có thể thấy vài phần bản lĩnh. Lại nghĩ ở đây vừa xa vừa yên tĩnh, Hạ Tưởng thầm nghĩ đây dù không phải tài sản của Hồ Tăng Chu thì cũng có quan hệ mật thiết. Chỉ sợ dù là là thiết kế chung của Tử Khí Các hay là phòng này đều thể hiện phong cách của Hồ Tăng Chu.

Hạ Tưởng cười thầm trong lòng, Thị trưởng Hồ này đúng là người học đòi làm sang.

Nửa tiếng sau Hồ Tăng Chu và Ngưu Hân Lượng đúng giờ mà tới. Mặc dù Hồ Tăng Chu cố ý không để Ngưu Hân Lượng gọi điện trước, cố gắng thể hiện hài hòa, chẳng qua Hạ Tưởng lại rất chu đáo, vẫn cẩn thận nghe tiếng ở bên ngoài. Nghe thấy cửa mở, hắn liền nhắc Lý Đinh Sơn, hai người vội vàng đứng trước cửa, đứng ở bậc thang đón Thị trưởng Hồ.

Hồ Tăng Chu cũng không ra vẻ gì, xe dừng lại liền đi xuống. Người chưa tới thì tiếng cười đã vang tới, y giơ tay phải ra, nói chuyện rất lớn và nhiệt tình:

– Bí thư Lý vất vả rồi, sao, thấy thời tiết thành phố Chương Trình có mát mẻ không? Thành phố Chương Trình có điểm này là tốt, khí hậu mùa hè rất thích hợp, mát hơn nhiều so với Thành phố Yến.

Lý Đinh Sơn vội vàng bắt tay Hồ Tăng Chu mà nói:

– Làm phiền Thị trưởng Hồ, chúng tôi mạo muội mà đến, không biết có làm lỡ việc của Thị trưởng Hồ không?

Hồ Tăng Chu xua tay nói:

– Đã sớm đợi người tài giỏi là anh tới. Phóng viên lẫy lừng của tòa soạn cấp quốc gia, phóng viên đại diện ở tỉnh Yến, tôi đã nghe tên từ lâu. Nghe Trưởng ban thư ký Tống nói anh muốn đến huyện Bá, tôi liền giơ hai tay đồng ý.

Lý Đinh Sơn trên đường vẫn lo Hồ Tăng Chu lạnh nhạt với mình, không ngờ đối phương vừa gặp đã nhiệt tình như gặp bạn cũ nên có chút giật mình. Chẳng qua y cũng không phải ngây ngô như kẻ mới vào quan trường, sao có thể bị mê hoặc và không phân biệt rõ đối phương thật tâm hay không? Y liền nói vài câu khiêm tốn, khách sáo. Hai người giới thiệu Hạ Tưởng và Ngưu Hân Lượng một chút. Bốn người do Hồ Tăng Chu đi đầu, Hạ Tưởng đi cuối vào phòng.

Sau khi ngồi xuống, Hồ Tăng Chu cũng không hỏi mà chủ động gọi đồ ăn, nói là phải hết lòng chủ, phải để Lý Đinh Sơn nếm đặc sản của thành phố Chương Trình. Hồ Tăng Chu bố trí như vậy vừa thể hiện mình mạnh, vừa tỏ vẻ hài hòa và thân thiết. Lý Đinh Sơn không có ý kiến gì, gật đầu hùa theo. Sau khi nói chuyện vài câu, đồ ăn được mang lên, Lý Đinh Sơn giơ chén nói:

– Mượn hoa hiến phật, tôi mời Thị trưởng Hồ một chén. Tôi uống trước, Thị trưởng Hồ thì tùy ý.

Hồ Tăng Chu cũng uống hết chén. Hạ Tưởng giơ tay định rót rượu thì bị Ngưu Hân Lượng ngăn lại. Ngưu Hân Lượng dùng tay nhẹ nhàng ngăn chai rượu mà Hạ Tưởng cầm, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt và nói với giọng bề trên:

– Để tôi, anh cứ ngồi.

Thái độ này của Ngưu Hân Lượng làm cho Hạ Tưởng hơi động tâm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 1
Phần 47 Cổ hòe thêm cổ trạch vốn là dễ dàng tích tụ âm khí. Trương Thụ Thành thuận miệng nói. Tuy là nói như vậy nhưng ba người vẫn âm thầm thi pháp, dùng pháp nhãn quét nhìn bốn phía. Dưới tình huống thông thường, nếu như nơi này thật sự có âm linh quỷ mị gì, người bình thường mắt thịt sẽ không thấy được, nhưng đối với tu sĩ thân mang pháp nhãn, sẽ không giấu giếm được bọn họ. Trên thực tế chứng minh bọn họ quá lo xa, pháp nhãn tỏa ra bốn phía không thấy bất kỳ âm tà nào. Ầm! Sấm sét lại nổ vang, tia chớp lóe lên sáng chói khiến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Phần 47 Ban đêm, tuyết rơi dày đặc, tựa hồ như nhuộm trắng cả không gian. Tuyết rơi nhiều đến nỗi nếu một người đứng trước mặt ngươi một thước cũng không nhìn rõ. Rất nhiều người tâm lý sợ hãi cho rằng đây là dấu hiệu của ngày tàn thế giới. Dù cho năm ngoái tuyết rơi nhiều hiếm thấy cũng không nhiều bằng hiện tại. Quả đúng như vậy. Nếu đợt tuyết này kéo dài mấy ngày mấy đêm, sợ rằng xung quanh Đằng Long thành không tìm được mấy người còn sống. Sau nửa đêm, thị vệ hoàng cung lúc này đang túm năm tụm ba, ngồi ở một góc khuất mà uống rượu tán phét. Cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Tokyo – Tình yêu và tình dục - Tác giả The Kid
Có thể nói Thái là một người giàu có khi anh đang làm chủ một loạt các cửa hàng băng đĩa. Anh có người vợ tên Huyền Trang, cô gái gốc Hải Phòng sở hữu thân hình bốc lửa. Hai vợ chồng đã có một đứa con gái. Sau này cả gia đình sang định cư ở thủ đô Tokyo, Nhật Bản. Cả gia đình đều nói tiếng Nhật rất giỏi. Thái vẫn tiếp tục kinh doanh cửa hàng băng đĩa. Hà Vân đứa con gái của hai vợ chồng, năm nay 16 tuổi, đang đi học trong một trường trung học. Gia đình sống trong một khu phố yên tĩnh và dễ chịu. Ở cái xứ sở hoa...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng