Quan Trường - Quyển 1

Phần 49

Hạ Tưởng khiêm tốn nói:

– Thị trưởng Hồ quá khen, tôi sao biết bình thư pháp? Chẳng qua là nhìn chữ đẹp mà đột nhiên có suy nghĩ mà thôi. Thị trưởng Hồ nói đúng, tôi lúc nhỏ đã học thư pháp, chẳng qua viết chữ không giỏi. Nhưng tôi đã gặp nhiều bức thiếp của các chuyên gia thư pháp nên tạo thành thói quen không tốt đó là cứ thấy một bức thư pháp là không thể rời chân, làm Thị trưởng Hồ cười chê.

– Quá khiêm tốn chính là kiêu ngạo. Tiểu Hạ, cậu còn trẻ thì phải giữ ý chí phấn đấu, phải dám mở miệng nói nhiều, không nên sợ sai. Chỉ có dám nói, dám làm mới có tiến bộ, đúng không?

Mắt Hồ Tăng Chu sáng lên nhìn Hạ Tưởng, trên mặt nở nụ cười đắc ý.

Hạ Tưởng thấy thế liền càng khẳng định suy đoán của mình:

– Tôi sau này nhất định cố gắng đề cao khả năng công tác của mình dưới sự lãnh đạo của Thị trưởng Hồ và Bí thư Lý, không phụ sự ủy thác của lãnh đạo.

Hồ Tăng Chu giả vờ không vui nói:

– Vừa nãy tôi không phải đã nói hôm nay không nói chuyện công việc, chỉ nói chuyện bình thường sao. Đúng rồi Tiểu Hạ, năm nay cậu bao tuổi? Nhà ở đâu? Học ngành gì?

Hồ Tăng Chu bỏ thân phận Thị trưởng, giống như một bậc bề trên quan tâm con cháu, hỏi một loạt vấn đề, thậm chí còn hỏi Hạ Tưởng có bạn gái chưa. Lý Đinh Sơn ở bên không hiểu là Hồ Tăng Chu có ý gì? Mà Hạ Tưởng cứ Hồ Tăng Chu hỏi gì liền cung kính trả lời từng vấn đề, quan hệ giữa hai người sau những câu hỏi mà trở nên gần không ít.

Hạ Tưởng sao không hiểu suy nghĩ trong lòng Hồ Tăng Chu, cho nên khi cảm thấy thời cơ đã đến liền không mất cơ hội đổi đề tài sang bức thư pháp trên tường:

– Đúng rồi, Thị trưởng Hồ, tôi đã xem qua tác phẩm của các chuyên gia thư pháp trong nước, có thể nhìn ra được bút tích của bọn họ. Bức thư pháp trên tường này lại không kí tên, không biết là tác phẩm của chuyên gia nào?

– Chuyên gia gì chứ? Ha ha, người không đáng gì trong giới thư pháp mà thôi.

Không biết là do uống rượu hay là do quá hưng phấn mà mặt Hồ Tăng Chu đỏ bừng lên, khi nói chuyện thì lông mi run run:

– Là chữ của một người bạn nhiều năm của tôi, tôi cảm thấy viết cũng được nên cầm tới treo ở đây. Lại nói bức thư pháp này đã treo ở đây không lâu, người khác nhiều lắm nói mấy câu tốt, cụ thể tốt ở đâu lại không thể nói ra. Chỉ có Tiểu Hạ cậu là có chút giải thích, lời bình rất có lý. Chẳng qua theo tôi thấy tuy rằng đúng trọng tâm nhưng vẫn hơi quá, khen hơi quá lời.

Lý Đinh Sơn tự mình uống hết ly. Y cúi đầu mà trên mặt lộ ra nụ cười kỳ quái. Y thầm nghĩ cậu nhóc Hạ Tưởng này đúng là làm người ta lo, chẳng qua lại là một khối ngọc tốt.

Ngưu Hân Lượng ở bên cũng cười theo chẳng qua nụ cười hơi cứng, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Tưởng, hận không thể đá bay hắn ra ngoài, khiến hắn đi càng xa càng tốt. Y theo Hồ Tăng Chu bốn năm năm, Hồ Tăng Chu chưa bao giờ nói chuyện vui vẻ với y như vậy. Cho đến bây giờ đều ra vẻ công việc, thi thoảng mới nói đùa nhưng trong sự nhiệt tình vẫn lộ ra một cảm giác cố giữ khoảng cách, làm sao thân thiết như người nhà với Hạ Tưởng như vậy. Điều này làm Ngưu Hân Lượng khá ghen ghét.

Vẻ mặt này của Ngưu Hân Lượng thì Hạ Tưởng thấy hết, cũng thấy tên này không vui. Hạ Tưởng thầm tiếc thay cho Ngưu Hân Lượng, thân là thư ký mà không phải không thể có nguyên tắc của mình nhưng ít nhất khi đi cùng lãnh đạo ra ngoài thì quan trọng nhất là phải làm việc theo sở thích lãnh đạo, cho dù là không muốn nịnh bợ lấy lòng thì cũng không nên làm trái với lãnh đạo. Nụ cười giả của Ngưu Hân Lượng thì ngay cả hắn cũng nhìn ra, Hồ Tăng Chu làm trong chốn quan trường lâu năm như vậy, mắt rất sắc thì sao không nhìn ra.

Cuối cùng khi khách chủ vui vẻ chia tay, Hồ Tăng Chu bắt tay Lý Đinh Sơn mà nói:

– Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố chào mừng Bí thư Lý đến huyện Bá nhận chức. Về sau có gì khó khăn xin cứ nói, Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố sẽ nghĩ cách giải quyết. Ngày mai anh đến Thành ủy báo danh, gặp mặt Bí thư Thẩm sau đó cùng người của Ban Tổ chức cán bộ đến huyện Bá. Anh phải mau chóng triển khai công việc, nâng cao kinh tế của huyện Bá.

Từ đầu đến giờ Hồ Tăng Chu đều không dùng thân phận của mình để tỏ vẻ ủng hộ Lý Đinh Sơn, điều này làm Lý Đinh Sơn có chút thất vọng. Chờ Hồ Tăng Chu rời đi, ba người tìm một khách sạn ở. Bọn họ không vào nhà khách Ủy ban nhân dân thành phố là lo Thẩm Phục Minh biết bọn họ thầm tiếp xúc với Hồ Tăng Chu.

Hồ Tăng Chu ngồi trong xe mà vẫn còn vui vẻ. Đã ba bốn năm, y mang không dưới trăm người đến nơi đây ăn cơm, doanh nhân có, quan lớn có, người có quyền trong giới văn hóa có nhưng không ai bị bức thư pháp trên tường hấp dẫn đến độ dừng chân, khiến hắn nghĩ chữ viết của mình rất xấu. Y định gỡ bức thư pháp xuống nhưng cố nhịn. Ở sâu trong lòng Hồ Tăng Chu muốn có người thưởng thức thư pháp của mình. Thân là Thị trưởng nếu viết được bức thư pháp tốt, lại không thể công khai tên, nếu để người khác thấy tên Thị trưởng của y trên bức thư pháp mà khen vài câu, không biết đây có phải thật lòng không. Đây cũng là điều đáng tiếc.

Giống như rảnh rỗi luyện viết thư pháp là độc quyền của mấy ông lão bên Hội nghị Hiệp thương Chính trị hoặc Hội đồng Nhân dân. Hồ Tăng Chu trong lòng còn có chút ích kỷ, không muốn để cho người khác biết hắn thích thư pháp, cũng không muốn có lời đồn bất lợi truyền ra. Nhưng hắn lại là người học văn vẻ, rất tự tin với bút pháp của mình. Vì thế hắn nghĩ một biện pháp đó là treo một bức thư pháp ở An Định Uyển, không ký tên để cho người khác đi đoán và khen, xem có bao người biết hàng.

Nhưng không ngờ trước đây cũng có vài người khen vài câu nhưng chỉ là nói sơ qua, tất nhiên không thể nói được điểm quan trọng. Mà Hạ Tưởng kia còn trẻ như vậy mà lại bình thư pháp của mình vào đúng trọng tâm, một câu có phong độ chuyên gia làm cho Hồ Tăng Chu rất vui sướng, thiếu chút nữa coi Hạ Tưởng là tri kỷ. Một người âm thầm luyện thư pháp hơn 10 năm, thì dù cho là đây chỉ là trò giải trí, chỉ là hoạt động nghiệp dư lúc rảnh rỗi cũng khát khao được người khác thừa nhận. Muốn người ta thừa nhận lại không thể nói rõ, trong lòng vẫn có chỗ ngứa ngáy. Vậy mà đột nhiên có một cậu thanh niên rất trẻ nói đúng chỗ ngứa của hắn, sao không khiến cho hắn hưng phấn như giấc mơ thành sự thật?

Hồ Tăng Chu nhắm mắt vô cùng hưởng thụ cảm giác thành công đột nhiên mà đến này, trong lúc vô tình trên mặt nở nụ cười thỏa mãn.

Ngưu Hân Lượng ngồi đằng trước lén nhìn vẻ mặt của Hồ Tăng Chu, chút bất mãn trong lòng không nhịn được nói ra:

– Thị trưởng Hồ, Bí thư Lý có ý dựa vào ngài, anh ta có vẻ thật lòng. Chẳng qua thư ký kia của anh ta có trình độ quá bình thường, trước mặt lãnh đạo thất thần không nói, còn bình thư pháp lung tung giống như mình có bản lĩnh lắm vậy, đúng là nói bậy.

Hồ Tăng Chu mở bừng mắt, rất không hài lòng nói một câu:

– Nói nhiều.

Sau đó Hồ Tăng Chu nói với lái xe:

– Tiểu Vương, cho Tiểu Ngưu xuống ở phía trước. Tôi có công việc khác, bảo cậu ta về trước.

Tâm trạng Ngưu Hân Lượng gần như rơi xuống vực.

Trong phòng khách sạn, ba người Hạ Tưởng ngồi xuống uống trà. Tâm trạng Lý Đinh Sơn không tốt mấy. Vốn nghĩ Hồ Tăng Chu đồng ý gặp mặt thì sẽ tỏ thái độ, dù là thái độ mập mờ cũng khiến y an tâm một chút, ai ngờ Hồ Tăng Chu chỉ nói chuyện đâu đâu, tuyệt đối không nhắc sẽ ủng hộ công tác của y, thậm chí không nhắc tới Tống Triêu Độ. Hồ Tăng Chu có ý gì? Chẳng lẽ quên ơn đề bạt của Tống Triêu Độ. Chẳng lẽ ánh mắt Hồ Tăng Chu kém đến độ qua cầu rút ván sao?

Đương nhiên chuyện này ở trong chốn quan trường là quá bình thường, không có gì lạ. Nhưng Tống Triêu Độ cũng còn là Trưởng ban Công nông Tỉnh ủy, Hồ Tăng Chu không cho chút mặt mũi nào sao?

Lý Đinh Sơn nhìn Hạ Tưởng đang uống trà rồi đột nhiên cười nói:

– Tiểu Hạ, thư ký Ngưu có vẻ có ý kiến với cậu?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 20
Phần 49 Lục Thiếu Du không thèm để mắt Vũ Tôn nhất trọng tự bạo hồn anh: Tự bạo hồn anh? Ngươi còn kém một chút. Trảo ấn đè xuống, không gian vặn vẹo. Ngay giây phút này Vũ Tôn nhất trọng thê lương rống to: Tự bạo hồn anh! Cơ thể trướng lớn lao thẳng vào chưởng ấn to trên bầu trời, muốn kéo Lục Thiếu Du làm đệm lưng. Cùng lúc đó, trảo ấn của Lục Thiếu Du oanh kích vào người Vũ Tôn nhất trọng. Cơ thể Vũ Tôn nhất trọng với cái giá mạng sống mang theo năng lượng khủng bố siêu cường đại chợt nổ tung. Bùm bùm! Hai lực lượng cùng va...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 6
Phần 49 Trầm ngâm một lát Lục Thiếu Du lập tức bắt đầu điều tức. Một lát sau quanh thân hắn được một đoàn quang mang nhàn nhạt bao phủ. Về phần những con bài chưa lật của những người khác là gì, ngày mai có lẽ sẽ biết một chút. Có lẽ đấu trong top ba mới là kịch liệt nhất. Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong thành Thiên Kiếm lúc này vô cùng náo nhiệt. Quang cảnh vẫn giống như ban ngày tất cả mọi người đều không ngừng nghị luận về những trận đấu ban ngày, trong đó tên của Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng được mọi người biết đến. Mà đối với cuộc đấu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Phần 45 Tuy quyết định sẽ đi Mỹ, song cũng không thể nói đi là đi ngay được, trước khi xuất ngoại còn có rất nhiều việc phải xử lý. Nhà Răng Vàng ở Bắc Kinh, thời gian này hắn và Tuyền béo đi khắp nơi bán đồ cổ, tôi thì về Phúc Kiến thăm nhà, sau đó lại đi thăm nom người nhà của mấy đồng đội đã hy sinh, đồng thời cũng cùng với Tuyền béo đi Nội Mông, nơi chúng tôi từng tham gia lao động một chuyến, ngót nghét cũng phải mất hơn hai tháng mới xong xuôi được tất cả công việc. Khi quay về Bắc Kinh thì đã là tháng rét nhất mùa đông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng