Quan Trường - Quyển 1

Phần 52

Thấy Lý Đinh Sơn dời đề tài đi, trên mặt Trương Thục Anh có vẻ không vui. Cô hơi sửa lại một chút quần áo bị nhăn, lại đưa tay lên gạt mấy sợi tóc lòa xòa trên trán:

– Đã lâu không trở lại, tôi cũng rất nhớ quê nhà, ở lại một đêm cũng đúng.

Hạ Tưởng nghĩ thầm: Ẩn dưới bề ngoài nhiệt tình của Phó trưởng ban Trương quả nhiên là một tâm tư giấu kín không để lộ.

Đến 11 giờ, cách thị trấn còn 5km, phía trước liền thấy dừng một loạt 7, 8 cái ô tô. Có 20, 30 người đang đứng ven đường, còn có một băng rôn thật to giơ lên cao “Nhiệt liệt hoan nghênh Bí thư Lý!” Nhìn thấy cảnh này, Trương Thục Anh hơi đảo mắt, thản nhiên nói:

– Nhân viên bốn bộ máy của huyện đều đến đông đủ, nghi thức coi như long trọng.

Lý Đinh Sơn vẫn giữ sắc mặt bình tĩnh, không nhìn ra được ông ta có ý kiến gì không về nghi thức hoan nghênh long trọng này. Trương Thục Anh lại lơ đãng liếc Hạ Tưởng, thấy hắn cũng bộ dạng không sao cả, trong lòng cô thầm nghĩ: Lý Đinh Sơn chưa từng trải qua chính trị nhưng luôn luôn quan hệ với tỉnh Đoàn, đã sớm là cán bộ cấp phòng tại tỉnh ủy, không lạ đối với việc hoan nghênh thế này cũng là bình thường. Nhưng Hạ Tưởng tuổi còn trẻ, nhìn qua lý lịch thì cũng thấy hắn chưa từng trải qua quan trường, vậy mà cũng bộ dạng không hề có chút lăn tăn sợ hãi. Điều này không khỏi khiến cô đoán già đoán non thêm một chút về hắn.

Vốn tưởng rằng Lý Đinh Sơn khó đối phó, không ngờ cậu thanh niên này cũng không dễ lừa gạt. Trương Thục Anh nhớ tới lời dặn dò của Thẩm Phục Minh trước khi đi, không khỏi khẽ nhíu mày.

Phó bí thư Huyện ủy huyện Bá Chủ tịch huyện Thạch Bảo Lũy năm nay 4 8 tuổi, mặt đen, dáng người cao lớn, tạo thành một hình ảnh đối lập với khí chất nho nhã, trí thức của Lý Đinh Sơn, như thể vũ phu so với thư sinh. Thạch Bảo Lũy giọng nói chân thành, tiến về phía trước bắt tay Trương Thục Anh, trên mặt nở một nụ cười khiêm tốn:

– Hoan nghênh Phó trưởng ban Trương tới huyện Bá thị sát công tác.

Sau đó ông ta lại vội vàng tiến lên hai tay bắt tay Lý Đinh Sơn, vô cùng nhiệt tình nói:

– Bí thư Lý, rất trông mong ngài tới đây. Từ sau khi lão bí thư mắc bệnh rút lui, huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Bá vẫn không có người chủ chốt. Ngài vừa đến khiến tâm trí chúng tôi đều kiên định. Bí thư Lý, ngài phải mau chóng chỉ cho chúng tôi một con đường sáng.

Lý Đinh Sơn cảm nhận sự nhiệt tình của Thạch Bảo Lũy, trong lòng không khỏi gợn sóng. Thạch Bảo Lũy năm nay 48 tuổi, lớn hơn Lý Đinh Sơn 8 tuổi. Sau khi bí thư huyện ủy trước mắc bệnh xin nghỉ, ông ta là người có hy vọng nhất tiếp nhận chức vụ bí thư, bay lên một bước, không ngờ mình từ trên trời rơi xuống, làm một bí thư hàng không. Nếu Thạch Bảo Lũy thật sự hoan nghênh mình mới là lạ. Thậm chí còn phải hận ngứa răng vì mình đã ngăn chặn tiền đồ của ông ta. Chủ tịch huyện 48 tuổi sao có thể so sánh với một bí thư huyện ủy 40 tuổi chứ? Một chủ tịch huyện lớn tuổi gặp phải một bí thư huyện ủy trẻ tuổi, chỉ sợ sẽ không hề vui vẻ gì.

Tuy nhiên Lý Đinh Sơn cũng không dám phớt lờ, nếu chẳng may Thạch Bảo Lũy cho rằng lên chức vô vọng, được ăn cả ngã về không, đối nghịch với mình ở khắp nơi, âm thầm làm mấy chuyện xấu, liều mạng làm một lần rồi đi dưỡng lão, chế tạo một ít phiền toái đối với mình, cũng sẽ khiến mình vô cùng đau đầu. Cho nên phải duy trì quan hệ nhường nhịn một chút mới là hợp lý.

Lý Đinh Sơn là nhân vật số một, cũng không dám ra vẻ trước mặt Thạch Bảo Lũy lớn tuổi hơn mình, vội vàng nói:

– Chủ tịch huyện Thạch vất vả. Tôi mới đến, rất nhiều tình hình còn không biết, còn phải nghe nhiều ý kiến của anh. Anh phải giới thiệu kỹ một chút tình hình huyện Bá giúp tôi, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng chăm chú lắng nghe.

Hai tay Thạch Bảo Lũy rất lớn, lực rất mạnh. Ông ta hơi cúi người xuống, tươi cười nói:

– Nếu Bí thư Lý đã nói, tôi nhất định biết gì nói nấy, nói là nói hết!

Tiếp theo là màn chào hỏi xã giao, thời gian ngắn, cũng không thể biết hết được toàn bộ mọi người. 11 ủy viên thường vụ huyện ủy, ngoại trừ một phó bí thư báo bệnh không tới trình diện, toàn bộ những người khác đều có mặt đông đủ. Ngoài ra còn có chủ tịch hội đồng nhân dân và chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị. Tóm lại là thể hiện đầy đủ sự long trọng hoan nghênh của toàn thể nhân dân huyện Bá đối với bí thư huyện ủy Lý Đinh Sơn. Tên mặt mỗi người đều nở nụ cười tươi rói, thậm chí một số cán bộ cấp bậc thấp không đủ tư cách đứng ở phía trước, ở một bên làm công tác duy trì trật tự, nhưng chỉ cần ánh mắt Bí thư Lý đảo qua đều mỉm cười cực kỳ khiêm tốn.

Ít nhất, ở bề ngoài vẫn giữ được vẻ yên ổn, đoàn kết khiến người ta vô cùng vừa lòng. Lý Đinh Sơn cũng rất hài lòng cười tán thưởng, càng không ngừng phất tay chào hỏi mọi người. Trong trường hợp này, mọi người đều nể tình lẫn nhau, cái gì nên nói đều nói ra, khi nào cần cười đều cười ngay. Nếu ai có ý kiến gì muốn đề xuất trong trường hợp như vậy chính là biểu hiện của sự ấu trĩ chính trị.

Hạ Tưởng ở một bên cố ý quan sát phản ứng của mọi người. Trừ Chủ tịch huyện Thạch Bảo Lũy và Phó chủ tịch thường trực huyện Lưu Thế Hiên cùng với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Hoàng Bằng Phi, những người khác đều tươi cười đầy vẻ lấy lòng. Đương nhiên, cũng không thể chỉ dựa vào điều này để thuyết minh vấn đề gì.

Bởi vì dọc theo đường đi, Trương Thục Anh biểu hiện quá mức nhiệt tình cho nên khi Hạ Tưởng âm thầm quan sát mọi người, hắn cũng chiếu cố không ít tới cô. Đặc biệt hắn nhận thấy, khi cô và Trưởng ban Tuyên giáo Đỗ Song Lâm bắt tay, không hàn huyên vài câu giống với các ủy viên thường vụ huyện ủy khác mà chỉ hơi nắm tay một chút liền tách ra. Mặc dù có thể thấy Đỗ Song Lâm mỉm cười một chút, tuy nhiên nụ cười chỉ thoáng qua, rõ ràng có thể thấy được là cười cho có lệ. Lại liên tưởng tới dọc đường đi, cô nhiều lần nhắc tới cháu gái làm việc ở ban Tuyên giáo Huyện ủy, Hạ Tưởng không tránh khỏi suy nghĩ sâu xa.

Tiệc chào đón bố trí ở nhà khách huyện ủy, cũng là khách sạn tốt nhất huyện Bá. Từ đầu đến cuối, Lý Đinh Sơn đều tỏ vẻ tự nhiên thế nào cũng được, khách tùy theo thái độ của chủ, bố trí như thế nào thì theo như thế, không có ý kiến phản đối, cũng không có ý kiến chỉ đạo. Điều này khiến Thạch Bảo Lũy đã tỉ mỉ an bài hết thảy đều vô cùng buồn bực trong lòng, không hiểu rốt cục thái độ của Lý Đinh Sơn như vậy là thế nào.

Nhà khách huyện ủy cũ kỹ ngoài tưởng tượng của Hạ Tưởng. Tường bong tróc từng mảng, cửa chính thủng lỗ chỗ, quạt trần trên đỉnh đầu thì bẩn thỉu, rung lắc ầm ầm như thể sắp rơi. Bàn ăn và ghế dựa cũng cũ kỹ. Bàn ăn còn đỡ một chút, có một cái khăn trải bàn, nhưng ghế thì toàn bộ đều là ghế cứng, hơn nữa đều có sứt sẹo, không có một cái nào là hoàn chỉnh không hư hỏng.

Lý Đinh Sơn nhíu nhíu mày, huyện dù nghèo cũng không đến mức không mua nổi mấy cái ghế dựa chứ. Vừa rồi trên đường còn có mấy chiếc xe ô tô, vậy mà khi mở tiệc lại tỏ vẻ thế này, giả nghèo là cho ai xem? Là có ý tứ gì?

Thạch Bảo Lũy vừa thấy liền biến sắc mặt, mắng:

– Thôi Trung Cường làm ăn kiểu gì thế này? Mau bảo cậu ta tới gặp tôi.

Thôi Trung Cường là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân.

Lý Đinh Sơn khoát tay:

– Quên đi, hiện tại không phải lúc truy cứu trách nhiệm. Nếu hôm nay cũng chỉ có mình tôi đến, đơn giản đơn sơ một ít cũng không có vấn đề gì. Dù sao đều là chuyện trong nội bộ huyện Bá, có thể đóng cửa giải quyết. Nhưng hôm nay nếu đã hoan nghênh Phó trưởng ban Trương tới huyện Bá chỉ đạo công tác, nếu quá tùy ý, sẽ biểu hiện huyện Bá chúng ta không coi trọng lãnh đạo. Tuy nhiên cũng may mắn là Phó trưởng ban Trương là người huyện Bá, cũng có thể thông cảm với tình hình kinh tế của huyện Bá. Hơn nữa Phó trưởng ban Trương cũng rất hiền hòa, dọc theo đường đi vẫn cố ý giải thích không cần phô trương. Có phải không Phó trưởng ban Trương?

Trương Thục Anh cũng biết chỉ sợ nhân viên trong nội bộ bộ máy huyện Bá có vấn đề. Tuy rằng Lý Đinh Sơn đưa cô ra nói khiến cô hơi bất mãn, tuy nhiên nói cũng hợp tình hợp lý, cô cũng liền thuận theo nói:

– Tôi chỉ đại biểu cho thành ủy đến đưa Bí thư Lý nhậm chức, không phải tới công tác hay thị sát, cho nên vẫn lấy Bí thư Lý là việc chính. Nếu Bí thư Lý đã nói vậy, mọi người cũng đừng đứng nữa, ngồi đi, ngồi đi.

Trương Thục Anh ngồi ghế trên, Lý Đinh Sơn ghế tiếp theo, sau nữa là Thạch Bảo Lũy. Các thường vụ huyện ủy cũng ngồi theo xếp hạng, không ai rối loạn trật tự. Hạ Tưởng đương nhiên không có tư cách ngồi vào vị trí. Hắn đầu tiên là bận rộn chốc lát ở một bên, sau đó liền đứng bên cạnh một người trẻ tuổi luôn đi tới đi lui bên cạnh Thạch Bảo Lũy, rõ ràng là thư ký của Chủ tịch huyện.

Người trẻ tuổi này đeo kính, bộ dạng gầy yếu, nhìn càng giống sinh viên hơn cả Hạ Tưởng. Hạ Tưởng gật đầu cười với y, y cũng gật đầu, chủ động giơ tay ra:

– Tạ Trọng Chí, thư ký của Chủ tịch huyện Thạch.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 1
Phần 52 Dương Thần đứng mặt đối mặt với Lâm Khôn, ánh mắt nhìn Lâm Khôn giống như đồ tể nhìn miếng thịt trên cái thớt gỗ, bình tĩnh hỏi: Ông muốn gãy chân, hay là gãy tay, nếu muốn chết tôi cũng có thể giúp ông một tay. Hắn không phải là đang nói đùa! Lâm Khôn lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt muốn giết người, sát khí không hề che giấu! Hắn thật sự sẽ giết mình! Ngươi... ngươi... ngươi đừng có qua đây... Lâm Khôn sợ hãi, từ từ lui bước, muốn đứng xa Dương Thần một chút, nhưng phía sau đã là bậc thang cửa chính của biệt thự. Đột nhiên, Lâm Khôn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu hút một chút máu. Sau này vợ chồng Đăng sinh ra một đứa con gái đặt tên là Hân, không ngờ cô bé cũng là ma cà rồng. Hân càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ, năm nay đã 17 tuổi, và cô bé cũng thèm hút máu của ba mình. Gia...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 32
Phần 52 Được nhị nữ Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn vụng trộm thông báo, Lục Thiếu Du mới biết rõ, Bắc Cung Tinh Mộc và Độc Cô Hồn Long này đều là cường giả Đế cấp ngũ trọng. Lúc ở Thiên Kiếm sơn mạch mọi người đều nghe thấy Đế giả triệu hoán, cho nên mọi người cũng không ở lại Thiên Kiếm sơn mạch bao lâu mà lập tức trở về Phi Linh môn. Sau khi Độc Cô Ngạo Vũ và Bắc Cung Kình Thương nghe thấy Đế giả triệu hoán, dường như cũng có chuyện muốn nói với Lục Thiếu Du. Dương Đỉnh Thiên và Vân Thủy Đế Tiên không đi theo, bọn họ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng