Quan Trường - Quyển 1

Phần 58

Lưu Hà không nghĩ tới sự tình sẽ thành nháo nhào như vậy.

Hắn thấy Đỗ Song Lâm biết Hạ Tưởng, nghĩ đến ba của hắn đã sớm nói qua với hắn, Bí thư huyện ủy Lý Đinh Sơn mới tới nhậm chức sẽ mang một thư ký và một lái xe đến đây, nói như vậy, người trước mắt này không phải thư ký thì cũng chính là lái xe rồi. Bất kể là ai, nhưng phát sinh xung đột với thân tín của Bí thư huyện ủy thì cũng không phải là cử chỉ sáng suốt. Hắn không khỏi có chút âm thầm hối hận, nhất thời kích động gặp người đẹp liền lạm phát cảm giác chính nghĩa, lại nghĩ đến ba hắn luôn dặn dò sau khi Bí thư huyện ủy mới nhậm chức thì hắn phải kiềm chế một chút. Ý tứ của Lưu Thế Hiên thì Lưu Hà cũng hiểu được, rất nhiều sự tình ngấm ngầm thực hiện mà không cần phải biểu lộ ra mặt, có thể không sinh ra xung đột thì phải tránh để khỏi phát sinh mâu thuẫn. Cũng không nhất định là chức quan ai cao hơn thì có quyền định đoạt, cảm giác trốn ở sau lưng người khác mà khống chế tất cả các sự việc cũng làm cho người ta rất yêu thích.

Làm việc dưới trướng nên Trương Tín Dĩnh cũng là hơi sợ Đỗ Song Lâm, tuy nhiên cô liếc mắt thấy Trương Thục Anh cũng đang đi tới nơi này, sự sợ hãi trong lòng đến một chút cũng biến mất không thấy, không nể nang gì nói luôn:

– Hắn có thể là ai? Chính là một tên tiểu lưu manh thích ngắm mỹ nữ ở trên đường. Trên đường, hắn mấy lần không có ý tốt liếc nhìn tôi, yêu cầu hắn xin lỗi mà hắn còn không chịu … Trưởng ban Đỗ, tôi chờ ở đây để đợi bác của tôi là Phó Trưởng Ban tổ chức cán bộ Thành ủy xuống thị sát dưới này, tôi là cháu gái của bà ấy thì cũng không tính là có cái gì lỗi lầm cả? Vừa rồi tôi ở đơn vị không thấy ngài, bây giờ gặp ở đây xin phép luôn, như thế cũng xem là chấp nhận được đúng không?

Trương Tín Dĩnh thái độ có vẻ không sao cả hoàn toàn chọc giận Đỗ Song Lâm, vốn giữa trưa trên bàn rượu đã tranh cãi một trận với Trương Thục Anh đã không thoải mái rồi, bây giờ Trương Tín Dĩnh lại đưa Trương Thục Anh ra để đè hắn, hắn làm sao còn nuốt được thái độ này? Vừa lúc lại đề cập đến việc có dính líu đến Hạ Tưởng, hắn lạnh lùng nói:

– Trương Tín Dĩnh, trong thời gian làm việc cô tùy tiện rời khỏi công việc, tình tiết này cực kỳ nghiêm trọng. Bây giờ tôi quyết định tạm thời đình chỉ công việc của cô, yêu cầu cô quay trở về viết một bản kiểm điểm nộp cho tôi.

Trương Tín Dĩnh gặp tình cảnh Đỗ Song Lâm ngay trước mặt nhiều người như vậy không cấp cho cô chút lưu tình nào cả, vừa tức vừa sợ, vừa lúc Trương Thục Anh đi tới gần, cô vô cùng khí thế lớn tiếng nói:

– Trưởng ban Đỗ, tôi không phục, không phải là vừa mới rồi tôi không cẩn thận đánh vào đầu ngài một cái, đây là ngài đang lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, lấy quyền mưu tư! Ngài đã sớm thấy tôi không vừa mắt, cố ý để tôi chịu sự ghẻ lạnh, vừa lúc bác tôi đến đây, chúng ta phải nói lý với nhau một chút.

Hạ Tưởng gần như phải cười rộ lên, Trương Tín Dĩnh thật đúng là một kẻ dở hơi, ỷ vào có chỗ dựa là Trương Thục Anh cũng không có thể cùng đối nghịch với người lãnh đạo trực tiếp. Huyện quan còn không bằng hiện quản, trên quan trường chú ý nhất chính là sự cất nhắc nhau, không phải giáp mặt phá hoại nhau.

Quả nhiên sắc mặt Đỗ Song Lâm xanh mét, gần như là gằn từng tiếng nói:

– Chỉ cần cô còn một ngày ở Ban Tuyên giáo thì cô phải nghe lời nói của tôi. Nếu có bản lĩnh thì chuyển đến thành phố đi!

Lời nói này xem như không còn đường sống để quay về, cũng vừa lúc chạm tới chỗ đau của Trương Tín Dĩnh, vẻ mặt cô ta ủy khuất, giữ chặt cánh tay Trương Thục Anh, không cam chịu nói:

– Bác, bác nghe một chút lời nói này? Trưởng ban Đỗ rõ ràng cố ý chèn ép cháu, còn muốn thiên vị cái tên tiểu lưu manh kia, bác nhất định phải giúp cháu chủ trì công đạo, nếu không sau này ở Ban Tuyên giáo không có cách nào làm việc được cả.

Lý Đinh Sơn cười dài nói:

– Tiểu lưu manh? Tôi muốn nghe xem, thư ký của tôi như thế nào lại thành tiểu lưu manh?

Trong lòng Trương Thục Anh cũng căng thẳng, Lý Đinh Sơn rốt cục ra tay! Xem ra động đến Hạ Tưởng, chính là động tới sự uy hiếp của hắn.

Lý Đinh Sơn lại liếc mắt nhìn hai cảnh sát một cái, mặt không chút thay đổi hỏi:

– Các anh tên gọi là gì?

Hai cảnh sát không biết Lý Đinh Sơn, gặp tình cảnh toàn bộ đầu não của huyện đều vây quanh Lý Đinh Sơn, có ngốc cũng đoán được người này là ai, không khỏi thất kinh toát mồ hôi lạnh trên cả người. Trưởng phòng Công an thấy Bí thư huyện ủy còn phải thật cẩn thận, bọn họ tất nhiên là tầng lớp thấp nhất của cảnh sát bình thường, bình thường muốn gặp Phó phòng còn khó, muốn gặp Bí thư huyện ủy lại đừng nghĩ tới.

– Tôi tên là Trần Hải Thân, người này tên là Lưu Nghênh Quân…

Người cảnh sát nhiều tuổi hơn bất an đáp.

Lý Đinh Sơn cũng không để ý đến bọn họ nữa, lại hỏi Lưu Hà:

– Cậu là ai? Là người thuộc phòng ban nào?

Lúc này Lưu Hà cũng đã đoán được người trước mắt chính là Bí thư huyện ủy mới tới nhậm chức, trong lòng cũng có chút sợ hãi. Quyền lực luôn vô hình đưa đến uy áp đến cho người khác, nhất là Lý Đinh Sơn, tuy rằng sắc mặt bình tĩnh, nhưng giọng nói thản nhiên luôn toát ra một vẻ chất vấn từ trên cao nhìn xuống, khiến lòng tự tin của hắn biến sạch, lắp bắp đáp:

– Tôi tên là Lưu Hà, công tác ở Phòng Thuỷ lợi…

– Phòng Thuỷ lợi dường như không đóng trong trụ sở Huyện ủy? Lúc này là thời gian làm việc, cậu không ở đơn vị mà làm việc lại chạy tới trụ sở Huyện ủy là có việc gì để làm sao?

Lý Đinh Sơn hỏi thẳng hắn, không lưu tình chút nào.

Nhất thời Lưu Hà nghẹn lời, ánh mắt trốn tránh, không dám chạm vào ánh mắt của Lý Đinh Sơn. Tuy rằng trong lòng hắn không phục, tuy nhiên nhớ tới lời dặn của Lưu Thế Hiên nên không dám thể hiện ra. Trương Thục Anh nghe ra khẩu khí của Lý Đinh Sơn không tốt, vội vàng đi ra hoà giải:

– Bí thư Lý có thể không biết, ba của Lưu Hà là Lưu Thế Hiên.

Thường ủy Huyện ủy, Phó chủ tịch thường trực huyện Lưu Thế Hiên? Lý Đinh Sơn quay đầu lại liếc mắt nhìn Lưu Thế Hiên một cái, thấy hắn quay ngang đầu, dường như tất cả các việc này đều không quan hệ với y, cũng không có ý tứ đi ra nói chuyện. Trong lòng Lý Đinh Sơn có vài phần minh bạch, Phó chủ tịch huyện cường thế, là nhân vật cầm đầu của phái địa phương!

– Hiểu lầm, đều là hiểu lầm, rất xin lỗi Bí thư Lý, tôi và anh bạn này … Không, thư ký Hạ vừa rồi có chút hiểu lầm, hiện tại sự tình đã trôi qua, không có việc gì. Có điều gì không đúng, tôi sẽ bồi tội thư ký Hạ. Thư ký Hạ, cậu nói đi?

Trong lòng Lưu Hà có chút khiếp sợ, Hạ Tưởng xem ra trẻ hơn hắn mấy tuổi, không ngờ là thư ký của Bí thư Huyện ủy, hắn còn tưởng rằng đây là lái xe nữa. Tuy nhiên xem như hắn có chút ánh mắt, gặp tình thế không ổn, làm Bí thư huyện ủy nóng nảy lên cũng không phải là chuyện tốt. Tuy rằng hắn luôn luôn cho rằng ba hắn là Lưu Thế Hiên có thế lực thâm căn cố đế ở huyện Bá, không người nào có thể dao động, chưa kể ra không thể không nể mặt mũi, luôn nhường nhịn hắn ba phần.

Lưu Hà muốn dàn xếp ổn thoả, Hạ Tưởng lại không đồng ý, sự tình loạn đến như thế này, đúng là có thể từ trong chỗ loạn để tìm chút lợi ích, thằng này muốn toàn thân quay trở ra chẳng phải là rất tiện nghi cho hắn? Hắn đang muốn cho thêm chút lửa, làm cho lộ nguyên hình của những người nên nhảy ra này, còn chưa kịp mở miệng, chợt nghe đến Trương Tín Dĩnh cực kỳ bất mãn nói:

– Không thể như vậy mà bỏ qua được. Bác, hắn là thằng tiểu lưu manh, khinh rẻ cháu, không thể dễ dàng buông tha hắn như vậy? Cho dù hắn là thư ký của Bí thư Lý nào đó thì cũng không cần sợ hắn, bác là lãnh đạo Thành ủy, thay cháu nói một vài câu công đạo!

Bỗng nhiên Hạ Tưởng cảm thấy Trương Tín Dĩnh vô cùng đáng yêu. Vốn Trương Thục Anh chính là một người không cần phải ra bài, không nghĩ tới cô cháu gái bảo bối lại càng để cô nhúng sâu vào vụ này, quả thực chính là cực phẩm cố tình gây sự. Nếu cô ta giống như Lưu Hà đúng lúc lùi về sau một bước, Trương Thục Anh ở một bên nói giúp cho mấy câu, Lý Đinh Sơn cũng đành phải thôi, không có khả năng tiếp tục bắt bẻ, chỉ có điều nếu như vậy sẽ không đạt được hiệu quả mà Hạ Tưởng mong muốn.

Trên mặt Lý Đinh Sơn vẫn còn duy trì ba phần ý cười:

– Đây chắc là Trương Tín Dĩnh? Tôi là Lý Đinh Sơn, cô nói xem, thư ký Hạ Tưởng của tôi ức hiếp cô như thế nào, tôi thay cô chủ trì công đạo.

Nếu sắc mặt Lý Đinh Sơn âm trầm, nói chuyện cực kỳ nghiêm khắc thì còn đỡ, hiện tại trên mặt hắn mang theo vẻ cười dường như không có việc gì, rồi lại tiếp tục xoáy sâu vào sự tình này, khiến cho Trương Thục Anh không thể không xem trọng Lý Đinh Sơn một chút. Một người nếu không thể hiện ra sự mừng giận, làm cho người ta cân nhắc không biết được ý tưởng thực sự trong nội tâm của hắn, sẽ rất khó để cho người ta phát hiện nhược điểm của hắn để từ đó lợi dụng. Cô vốn ban đầu tưởng rằng Lý Đinh Sơn chưa trải qua các bước cơ sở, có lẽ sẽ rất dễ dàng để người ta dắt mũi kéo đi, không nghĩ tới hắn lại trầm tĩnh như vậy, không khỏi khiến cô cẩn thận hơn vài phần.

– Tín Dĩnh, trước mặt nhiều lãnh đạo như vậy, đừng có càn quấy! Nơi này không phải chỗ nói chuyện của cháu, thành thật đi theo sau bác, không được nói thêm câu gì nữa, biết không?

Trương Thục Anh biết lời Trương Tín Dĩnh không khéo, gặp câu hỏi rất ý tứ của Lý Đinh Sơn, cũng lo lắng cô nói năng có gì không phải phép. Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy Hạ Tưởng ở một bên, vẫn không kêu oan, thờ ơ lạnh nhạt, nhìn ánh mắt trong suốt như vô hại, nhưng lại làm cho người ta cảm giác bị nhìn thấu nội tâm.

– Nhưng…

Trương Tín Dĩnh còn muốn nhiều lời, lại bị Trương Thục Anh kéo một cái. Trương Thục Anh dùng ánh mắt nghiêm khắc ngăn cô lại không nói thêm điều gì nữa.

– Thanh niên ở bên ngoài gặp nhau, có xung đột cũng là chuyện bình thường không thể tránh được. Bí thư Lý, tôi thấy việc này coi như xong. Sự tình của bọn trẻ thì để chính bọn trẻ giải quyết, có được không? Sau này tôi sẽ bảo Lưu Hà cố gắng bồi tội với thư ký Hạ, cố gắng để thư ký Hạ hài lòng … Có nghe không vậy, Lưu Hà?

Phó Chủ tịch thường trực huyện Lưu Thế Hiên mở miệng nói chuyện, thái độ chính là dàn xếp ổn thoả sự việc này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết định vào rừng cắm trại. Năm đứa về nhà chuẩn bị đồ đạc cho chuyến cắm trại, ngày hôm sau bắt xe đi đến một khu rừng cách thành phố rất xa. Khu rừng này an toàn, không có thú dữ, và cảnh ở đây rất đẹp, đẹp giống như ba cô gái trong nhóm vậy. Cả...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 12
Phần 58 Nếu như là bình thường, mấy người Quách Tuyết Hoa và vú Vương đều đi ngủ từ sớm, dù sao thì cũng 50 tuổi rồi. Lâm Nhược Khê phải dỗ dành Lam Lam đi ngủ, cũng không giống như trước kia, thức khuya để làm việc. Nhưng tối nay, dường như trong nhà rất đang náo nhiệt, khắp khu biệt thự cao cấp này, đèn vẫn sáng trưng. Dương Thần đẩy cửa vào, lỗ tai hắn rất thính, nên đã nghe thấy ngay từ sảnh bên, có giọng nói của mấy người phụ nữ. An Tâm! Không được chơi xấu! Đánh rồi thì thôi! Tôi sẽ chặn! Lâm Nhược Khê hô hét. A... Chị Nhược Khê...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 58 Hàn Lập hầu như đã rõ ràng sự tình xảy ra, nhìn về phía đối diện đánh giá. Đầu tiên, hắn không thể từ dung mạo tuyệt mỹ của đối phương để xác định tuổi. Từ làn da mềm mại bóng loáng của đối phương thì cho rằng hắn khoảng hai mươi tuổi, nhưng ánh mắt cử chỉ lại giống như ba, bốn mươi tuổi, còn mặt mày vừa ẩn ẩn toát ra vẻ khiếm nhã, vừa giống như một tên công tử khoe khoang, khoác lác. Tuy nhiên đối phương lại có trình độ Trúc Cơ trung kỳ, liếc mắt liền có thể nhận ra. Đây cũng là nguyên nhân Hàn Lập dám lưu lại nơi này...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng