Khả năng lớn nhất khi có hành động này thì một là người bất động như núi, hoặc rất rộng lượng, hiểu mọi việc thông suốt, hoặc là người rất thâm trầm chờ đợi thời cơ tốt nhất mà hành động. Hạ Tưởng thà coi y là người sau chứ không muốn vì coi thường Thạch Bảo Lũy mà ở lúc quan trọng lại bị đối phương phản kích cho chết.
Ngô Anh Kiệt không nhắc đến Thạch Bảo Lũy, Hạ Tưởng biết với sự khôn khéo của người này thì sao có thể quên, mà là cố ý giấu. Rốt cuộc có gì cần giấu? Ngoài việc chính là trước đây Ngô Anh Kiệt và Thạch Bảo Lũy đi lại gần.
Chánh văn phòng Huyện ủy và Chủ tịch huyện có quan hệ chặt chẽ không có gì lạ. Chính trị là đoàn kết, cho đến bây giờ Đảng và chính quyền chưa bao giờ phân chia.
Không ai có thể cấm Ngô Anh Kiệt trước đây có quan hệ với Thạch Bảo Lũy mà. Cũng không thể vì Chánh văn phòng Huyện ủy trước kia có quan hệ mật thiết với Chủ tịch huyện mà bây giờ bị Bí thư huyện ủy bài xích. Hạ Tưởng vốn không nghĩ gì về việc Ngô Anh Kiệt muốn quan hệ tốt với Lý Đinh Sơn. Con người luôn muốn đi lên cao, hơn nữa Lý Đinh Sơn cũng không phải muốn quan hệ quá chặt với Ngô Anh Kiệt, chỉ là ông ta có chút hứng thú với việc vì sao Ngô Anh Kiệt cố ý giấu không nhắc đến Thạch Bảo Lũy mà thôi, muốn từ miệng hắn hỏi ra vài điều có tác dụng.
Ngô Anh Kiệt cầm chặt chén trà và có chút lo lắng nhìn Lý Đinh Sơn. Y phát hiện Lý Đinh Sơn giống như không thấy thất thố của mình, Lý Đinh Sơn đang đứng trước cửa sổ mà nhìn ra ngoài. Ngô Anh Kiệt lấy lại bình tĩnh, nhấp một ngụm rồi còn không quên gật đầu với Hạ Tưởng rồi đứng lên nói:
– Chủ tịch Thạch rất có năng lực, cũng có sức hấp dẫn. Tôi và Chủ tịch Thạch không có tiếp xúc nhiều, biết rất ít về Chủ tịch. Chỉ biết Chủ tịch Thạch là người thành phố Chương Trình, trước đây vẫn làm thư ký bên cạnh cựu Bí thư thành ủy, sau đó bắt đầu làm từ Phó chủ tịch xã, một đường đi tới hôm nay. Chủ tịch Thạch đã làm Chủ tịch huyện Bá được hơn 2 năm.
Ngô Anh Kiệt chỉ nói một chút về quan hệ của y và Thạch Bảo Lũy, điều này làm Hạ Tưởng có chút thất vọng.
Ngô Anh Kiệt rời đi, Hạ Tưởng mở cửa sổ cho thoáng khí. Huyện Bá cuối tháng bảy mà thời tiết mát mẻ khiến cho người như hắn vẫn sống ở Thành phố Yến, nơi được xưng là hỏa lò, khó có thể tưởng tượng được. Trừ khi trực tiếp đứng dưới ánh nắng thì mới thấy nóng, nếu không chỉ cần ở trong nhà hoặc dưới một tán cây râm mát bên ngoài cũng làm người ta thoải mái. Hơn nữa không khí rất tươi mát, hít vào một hơi thấy rất thoải mái. Dùng từ ngữ chuyên nghiệp thì gọi là trong không khí mang theo nhiều hàm lượng i-on âm phong phú.
– Huyện Bá rất nghèo.
Lý Đinh Sơn không có hứng thú nhắc đến Ngô Anh Kiệt nữa. Y bây giờ quan tâm nhất là làm như thế nào thay đổi hiện trạng nghèo của Huyện Bá.
– Không tự mình đến địa phương nhìn thì đúng là tôi không biết trên đời còn có nơi nghèo như vậy. Ở đây giao thông không phát triển, sản vật ít, bởi vì lạnh nên sản xuất nông nghiệp không phát triển, nói là phát triển du lịch. Chưa nói chuyện có thể kéo được đầu tư không, dù có người chấp nhận đến đầu tư cũng không có khách du lịch đến? Đường khó đi thì làm sao có tâm trạng mà vui chơi?
Lý Đinh Sơn sau khi biết tình hình của Huyện Bá, lại hoàn toàn tiếp nhận cương vị Bí thư huyện ủy thì mới biết được ngoài việc đấu đá ra thì muốn phát triển kinh tế, tạo phúc một phương cũng rất khó khăn.
So với Lý Đinh Sơn, Hạ Tưởng đã trải qua hơn 12 năm. Tuy hắn không có ấn tượng về Huyện Bá sau này, nhưng bởi vì biết đường sẽ thay đổi, biết sự phát triển trong tương lai của Bắc Kinh. Mà Huyện Bá chỉ cách thành phố Chương Trình có hơn 100km, cách Bắc Kinh cũng hơn 100km, trên thực tế khoảng cách từ Huyện Bá đến Bắc Kinh theo đường thẳng cũng chỉ có hơn 130km.
Đương nhiên vấn đề giao thông không phải đơn giản dựa theo khoảng cách thẳng trên bản đồ là giải quyết được. Hạ Tưởng biết giữa Huyện Bá và Bắc Kinh có một vùng núi non trùng điệp với những đoạn đường núi. Bởi vì đường núi vòng vèo, hơn nữa rất ít người trực tiếp từ Bắc Kinh đến Huyện Bá nên con đường này ít người biết. Cũng không phải vì con đường này bí mật gì mà là gần như không ai liên hệ Bắc Kinh và Huyện Bá với nhau, cho nên từ trước đến giờ con đường nhỏ này vẫn ẩn trong núi, trở thành con đường thông nối liền giữa các thôn trong núi.
Các ngọn núi giữa Bắc Kinh và Huyện Bá là một bộ phận của dãy Thái Hành Sơn, tên là Tam Sơn. Một năm sau bởi vì mở đường vào các làng du lịch trong núi nên con đường nhỏ này được mở rộng thành đường quốc lộ cấp hai, vấn đề giao thông được cải thiện tốt. Mặc dù chỉ là đường hai làn nhưng lái xe đi trên đường núi rất thoải mái, trên đường có thể ngắm cảnh xung quanh. Hạ Tưởng từng cùng bạn đến đây du lịch, lái xe trên đường rất thoải mái.
Làng du lịch được kiến thiết ở đoạn giao nhau giữa Huyện Bá và Bắc Kinh, cách Huyện Bá chỉ 20km. Nói cách khác Huyện Bá hoàn toàn có thể mượn ngọn gió đông sửa đường tới làng du lịch mà làm nốt đoạn đường 20km trong huyện là có thể thu hút các khách du lịch đến nhà. Thảo nguyên của Huyện Bá là điểm du lịch trời sinh, chỉ cần hơi sửa lại một chút, sau đó có thể cưỡi ngựa chạy quanh, cũng không cần đầu tư nhiều.
– Mùa hè Huyện Bá rất thoải mái, có thể mạnh mẽ tuyên truyền du lịch thảo nguyên, tránh nắng nóng mùa hè. Huyện Bá mùa đông đầy tuyết, có thể thuận tiện tạo thành điểm trượt tuyết thiên nhiên, đều có thể thu hút rất nhiều khách du lịch Bắc Kinh. Huyện Bá cách Bắc Kinh không xa, cũng không nhất định phải nhìn chằm chằm vào thành phố Chương Trình, không nên từ thành phố Chương Trình mới đi đến Bắc Kinh. Chúng ta có thể lợi dụng ưu thế của mình, tài nguyên thiên nhiên chính là tài sản vô tận. Chỉ cần đường thông thì chỉ cần bỏ ra ít vốn là có thể đạt được hiệu quả rất lớn.
Hạ Tưởng cũng không nói chi tiết về sự tình làng du lịch. Hắn chỉ mập mờ nói đến tài nguyên du lịch về của Tam Sơn, rất nhiều nơi như tranh vẽ, đã có không ít công ty lớn ở Bắc Kinh chuẩn bị đầu tư khai thác. Huyện Bá vừa lúc có thể mượn ngọn gió đông này.
– Hạ Tưởng, cậu sau khi tốt nghiệp đại học thì vẫn ở Thành phố Yến sao?
Lý Đinh Sơn nghe Hạ Tưởng nói một lúc không nói gì, đột nhiên y mở miệng hỏi một câu.
– Đúng thế.
Hạ Tưởng có thể đoán ra sự khiếp sợ và khó hiểu trong lòng Lý Đinh Sơn.
– Vậy tài nguyên du lịch mà cậu nói của huyện Bá cũng tốt, đường từ Bắc Kinh đến Huyện Bá cũng tốt, còn cả làng du lịch trong đoạn Tam Sơn cũng vậy, việc này sao cậu đều biết thế?
– Khi biết sẽ cùng Bí thư đến Huyện Bá, tôi đã lên mạng tìm không ít tài liệu về Huyện Bá. Internet là thứ rất tốt, rất nhiều tài liệu muốn tìm đều có thể tra ra.
Thực ra năm 1998 thì ở Thành phố Yến cũng không có mấy hàng mạng, tốc độ lên mạng rất chậm. Chủ yếu nhất chính là trên mạng cũng không có nhiều tài liệu cụ thể như bây giờ mà tra. Trang web địa phương cùng các loại tư vấn càng ít. Chẳng qua Hạ Tưởng nói tin tức xuất phát từ trên mạng chẳng những có thể giải đáp câu hỏi của Lý Đinh Sơn, cũng có thể khuyên Lý Đinh Sơn là về sau internet phát triển rất mạnh.
– Thực ra muốn thu được tin tức chính xác không có gì khó. Bí thư có quan hệ rộng ở Bắc Kinh, nếu như có người quen ở Sở Du lịch, Sở Giao thông Bắc Kinh thì có thể hỏi ngay hạng mục liên quan này đã được duyệt chưa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 22/07/2017 23:38 (GMT+7) |