Quan Trường - Quyển 1

Phần 79

Vừa lúc nhân viên phục vụ mang một đĩa nấm khẩu bắc xào thịt và một đĩa rau quyết trộn tới đặt lên bàn, Phùng Húc Quang liền kêu lên:

– Tôi không phải gọi hai món này, mang nhầm rồi!

Hạ Tưởng phất tay cho nhân viên phục vụ lui ra:

– Tôi gọi, mối làm ăn đợt tới đấy…

Tiếp đó hắn mời Phùng Húc Quang và Tiếu Giai dùng bữa:

– Mau ăn đi, đừng thất thần. Nếm thử chút đi, món ăn thôn quê sơn dã chân chính.

Tiếu Giai lườm Hạ Tưởng một cái, nghĩ hắn cố tình trêu ghẹo mình. Hạ Tưởng làm bộ không phát hiện, thấy Phùng Húc Quang vẫn chậm chạp không chịu động đũa, biết trong lòng y có việc thì không có tâm ăn uống, liền cười nói:

– Tôi muốn nói mối làm ăn chính là hai món đồ ăn trước mặt hai vị. Đầu tiên cứ nếm thử xem hương vị thế nào mới có thể tiếp tục thảo luận được.

Nấm khẩu bắc và rau quyết tuy rằng không tính là hiếm có nhưng lúc này vẫn chưa tiến vào thị trường với khối lượng lớn, hơn nữa nhà hàng và khách sạn của thành phố Yến còn chưa phát đạt như đời sau, Phùng Húc Quang và Tiếu Giai không có khái niệm gì về hai món này cũng là bình thường. Tuy nhiên sau khi hai người nếm qua mấy miếng đều khen không dứt miệng, gắp ăn liên tục, nhất là Phùng Húc Quang. Chỉ hai ba lượt gắp, y đã tiêu diệt quá nửa đĩa nấm khẩu bắc xào thịt, còn đĩa rau quyết trộn thì gần như một mình y giải quyết toàn bộ.

Sau khi lau miệng rất không hình tượng, Phùng Húc Quang cười ha hả nói:

– Trên đường chưa ăn cơm nên hơi đói. Tốt rồi, tôi ăn xong rồi, ngon lắm! Nói đi, chẳng lẽ cậu cũng nghĩ giống Tiếu Giai, muốn bán đồ ăn à?

Phùng Húc Quang cũng coi như nói trúng đích, quả thật là Hạ Tưởng muốn bán đồ ăn, tuy nhiên là đồ ăn đã trải qua gia công và đóng gói thành phẩm.

Nếu có thể lợi dụng đầy đủ, nấm khẩu bắc và rau quyết ở huyện Bá chính là một đống của cải thật lớn. Nếu triển khai thực hiện tốt, chẳng những Phùng Húc Quang có thể kiếm được một khoản tiền lớn còn có thể kéo nông dân làm giàu. Tuy nhiên hiện tại nguồn tài nguyên này đang bị Lưu Hà một tay nắm giữ. Để cho y ăn một mình không nói, quan trọng là dân chúng không chiếm được nửa điểm ích lợi nào.

Ý tưởng của Hạ Tưởng là khiến Phùng Húc Quang bỏ vốn thành lập một nhà máy gia công thực phẩm. Đầu tiên lấy danh nghĩa nhận thầu mua ngọn núi hoang có nấm khẩu bắc và rau quyết, sau đó phân chia khu vực sản xuất ấm khẩu bắc và rau quyết để không phá hỏng môi trường sinh thái, tổ chức cho thôn dân thu hái, đồng thời tiến hành cho thôn dân gieo trồng trong núi, vừa duy trì vừa mở rộng khu vực gieo trồng, đảm bảo không đứt đoạn nguồn cung cấp.

Thu hoạch nấm khẩu bắc và rau quyết gia công phơi khô rồi đóng gói, dán nhãn, có thể cung cấp cho siêu thị Giai Gia chuyên doanh. Cho dù từ đầu lượng tiêu thụ tại siêu thị Giai Gia hữu hạn nhưng dần dà sẽ chiếm cứ tiên cơ của thị trường, hơn nữa ngành công nghiệp ẩm thực của thành phố Yến đang phát triển rất nhanh, nhu cầu về nấm khẩu bắc và rau quyết sẽ ngày càng lớn. Đến lúc đó, là người mở đường cho thị trường, Phùng Húc Quang muốn không kiếm tiền cũng khó.

Hạ Tưởng tính sơ một chút, bởi vì huyện Bá có rất nhiều tài nguyên và núi hoang, xây dựng một nhà máy gia công thực phẩm ở cạnh thôn, chi phí đất gần như có thể không cần tính tới. Chính sách ưu đãi tự nhiên không cần lo, huyện sẽ xây dựng và đưa ra. Phí xây dựng cơ bản hẳn là khoảng hơn một trăm ngàn tệ là được. Chỉ có thiết bị gia công thực phẩm thì hắn chưa kịp nghiên cứu nhưng có lẽ sẽ không quá đắt, bởi vì cũng không phải gia công chuyên sâu mà chỉ là xử lý đơn giản. Phương tiện vận chuyển và chứa đựng hẳn là cũng không cần mua thiết bị quá đắt đỏ, quý hiếm.

Phùng Húc Quang cầm một chén rượu, đặt lên miệng, vẫn giữ nguyên tư thế, sau một lúc lâu vẫn không nhúc nhích, lẳng lặng nghe Hạ Tưởng chậm rãi nói. Tiếu Giai lại nhấp nháy đôi mắt to mọng nước, trong mắt có đủ các loại sắc thái nghi vấn, khâm phục, ngạc nhiên, còn có cả hơi khiếp sợ. Đây là Hạ Tưởng vốn thành thật, chất phác, nhát gian, trầm mặc lúc trước sao? Nghe hắn nói chuyện như thể một vị tinh anh trong thương giới (giới thương nhân) đang nói chuyện làm ăn, làm gì có nửa điểm nhát gan trước kia chứ?

Trong lòng Phùng Húc Quang cũng khiếp sợ không hiểu. Y cũng cảm thấy kinh ngạc vì ánh mắt và giải thích độc đáo trong phương diện kinh doanh của Hạ Tưởng. Tuy rằng trước kia cũng đã nhận được những chỉ điểm quan trọng của Hạ Tưởng mà thu không ít tiền, giúp siêu thị Giai Gia vượt qua được cửa ải khó khăn thứ nhất, nhưng lúc ấy y chỉ cho rằng Hạ Tưởng đột nhiên lóe lên một vài ý tưởng mà thôi, không ngờ rằng hóa ra hắn đúng là có thiên phú trong phương diện kinh doanh.

Y nhìn Hạ Tưởng, lại nhìn Tiếu Giai, bỗng nhiên sinh ra cảm giác bùi ngùi. Đôi nam nữ trước mặt này còn rất trẻ nhưng lại thông minh khác thường, khiến y vốn tự hào về tài năng kinh doanh của mình cũng phải tự sinh ra một tia hoài nghi và tự giễu. Y đi theo nghiệp kinh doanh đã bao năm nay, còn Hạ Tưởng và Tiếu Giai mới chỉ tốt nghiệp đại học vài năm. Họ là dựa vào cái gì mà được như vậy?

Không phục là không phục nhưng Phùng Húc Quang vẫn cảm giác cao hứng từ đáy lòng vì có thể kết giao được với hai bằng hữu ưu tú như vậy. Có một câu nói rất đúng, muốn nhìn tố chất một người, vậy hãy xem bạn bè bên cạnh người đó.

Trầm ngâm một lát, Phùng Húc Quang lại ăn mấy miếng nấm khẩu bắc và rau quyết, sau đó cười ha hả nói:

– Hương vị không tồi, nhưng lượng tiêu thụ của nhà hàng, khách sạn trong thành phố Yến sẽ không nhỏ, mà huyện Bá có tài nguyên tốt như vậy, tại sao không có ai phát hiện?

Không phải là không ai phát hiện, mà là không ai dám cướp thịt từ trong miệng hổ ra thôi. Hơn nữa, giao thông ở huyện Bá không tiện, tin tức bế tắc, lại thêm cha con Lưu Thế Hiên cố ý giấu diếm, cho nên tài nguyên thiên nhiên quý giá như vậy mới không bị người ngoài phát hiện, cũng khiến cho Hạ Tưởng nhặt được bảo vật. Hạ Tưởng không chút giấu giếm chuyện thế lực của cha con Lưu Thế Hiên ở huyện Bá, cũng như thủ đoạn khác thường mà Lưu Hà sử dụng. Hắn còn cố ý nhắc nhở Phùng Húc Quang:

– Có bí thư Lý mạnh mẽ ủng hộ, anh xây dựng nhà xưởng ở huyện Bá sẽ không có vấn đề gì về việc chính sách ưu đãi và chiếu cố. Nhưng có một vấn đề, cha con Lưu Thế Hiên khẳng định sẽ rất bất mãn, bọn họ bề ngoài không quấy rối nhưng sẽ quấy rối ngầm. Ông anh, không biết anh có ứng phó được không?

Phùng Húc Quang phì một tiếng, khinh thường cười nói:

– Ông anh năm đó là người của tỉnh Đoàn, sau khi từ chức đi lăn lộn làm ăn đã nhiều năm mới kiếm được chút tiền. Nói thật với chú em, mấy năm trước lăn lộn áp lực khổ sở lắm, muôn hình muôn vẻ dạng người, có loại người nào mà chưa gặp chứ? Nó mà dám đến tôi liền dám ứng chiến. Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Nó mà muốn giả thần giả quỷ, tôi cho nó toàn bộ quỷ thần đều diệt hết.

Ngừng lại một chút, y hơi khó hiểu nhìn Hạ Tưởng, hỏi:

– Chú em, nói đi, cậu toàn tâm toàn ý bày mưu tính kế cho tôi là có yêu cầu gì? Hay là muốn lấy ưu đãi gì?

Hạ Tưởng không hề né tránh ánh mắt đầy nghi ngờ của Phùng Húc Quang mà cười rất thẳng thắn, thành khẩn:

– Hai nguyên nhân. Thứ nhất là làm chút chuyện vì Bí thư Lý. Anh tới đầu tư xây dựng nhà máy xem như chiến tích của Bí thư Lý, đồng thời mang đến ưu đãi cho thôn dân, một công đôi việc. Thứ hai là cũng vì đa dạng hóa sản nghiệp của ông anh, bước một bước đầu tiên để tập đoàn phát triển.

– Nói đi nói lại, dường như cậu không có chút lợi ích nào thì phải?

Phùng Húc Quang vẫn không tin nói nửa đùa nửa thật.

– Em và Bí thư Lý là đồng tâm hiệp lực, em là bạn thân của ông anh. Bí thư Lý thăng quan, ông anh phát tài. Bí thư Lý là người nhớ ân tình cũ, cũng đối xử với người bên cạnh rất thân thiết, rộng rãi. Về phần ông anh, nếu sau khi công việc thành công lại nhẫn tâm đá em sang một bên, mà vẫn không tự cảm thấy lương tâm bất an, vậy em cũng không còn lời nào để nói, tự nhận là xui xẻo!

Hạ Tưởng cũng nửa đùa nửa thật thử trêu lại.

Phùng Húc Quang đứng dậy, cầm một chén đầy nói:

– Đàn ông không ăn nói lằng nhằng, uống hết chén rượu này chính là anh em tốt đồng cam cộng khổ, chung hoạn nạn, cộng phú quý!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thám tử Hênry - Tác giả The Kid
Ở trong một khu chung cư, có hai vợ chồng Hênry và Như đang sống hạnh phúc bên nhau. Hênry làm nghề thám tử lâu năm rồi, anh đặt biệt danh là Hênry cho nó ngầu. Hiện nay anh đang sống cùng với cô vợ hiền xinh đẹp tên Như. Như vốn là cô gái độc thân sống chung khu chung cư với Hênry, cô thấy anh thật thà tốt bụng nên chấp nhận yêu anh và kết hôn với anh. Hôm đó là kỷ niệm 3 năm ngày cưới của hai vợ chồng. Hênry về nhà tặng cho Như bó hoa và vài hộp quà. Sau đó hai vợ chồng ngồi ăn tối dưới ánh nến đầy lãng mạn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 45
Phần 79 Khối cự thạch dưới chân Ma Hoằng hạ xuống, nam tử tuấn mỹ mặc trường bào màu xanh da trời vung tay lên, khối cự thạch lớn sau lưng hắn lập tức từ phía sau phóng tới, thân hình cao ngất đáp xuống khối cự thạch, mắt nhìn Tiểu Long mỉm cười, âm thanh vẫn mờ ảo dễ nghe như vậy, hắn nói: Hiện tại Ma Hoằng bị thua, dựa theo quy tắc vòng này sẽ do ta lên. Ngươi đã thắng được một tòa Hồng Hoang điện, không biết ngươi định tiếp tục chiến với ta một trận hay là người khác trong Thương Khung minh sẽ ra trận? Tiểu Long nhìn nam tử tuấn mỹ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn mặt cũng được, cũng có duyên, nó có cơ thể hấp dẫn vì đang ở tuổi teen. Nó đang có bạn trai là thằng bạn học cùng lớp tên là Lâm, quen nhau được mấy tháng rồi. Thằng Tú thấy con Nhi có bạn trai thì nó cũng mừng cho con...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng