Quan Trường - Quyển 1

Phần 83

Hạ Tưởng cười cười không nói gì. Trong lòng hắn không phải không có ý tưởng đối với Tiếu Giai, chỉ có điều hắn cũng càng ngày càng cảm giác được, đôi khi giữ một khoảng cách thỏa đáng lại càng tốt hơn cho cả hai người. Tiếu Giai có cá tính mạnh, còn hắn nhìn thì mềm mại nhưng kỳ thật là trong bông có kim. Hai người ở cùng một chỗ nếu phát sinh mâu thuẫn, có khi sẽ dẫn tới một kết cục lưỡng bại câu thương.

Ba người tùy tiện ăn tối xong, Tiếu Giai đề nghị đi dạo. Phùng Húc Quang do dự một lát, kéo Hạ Tưởng sang một bên, lại dặn dò vài câu đơn giản kiểu như hắn tiền đồ vô lượng, không đáng vì Tiếu Giai mà khiến con đường làm quan bị ngăn cản, hy vọng hắn cân nhắc kỹ lưỡng rồi làm gì thì làm.

Phùng Húc Quang có thể nói trực tiếp những lời này khiến Hạ Tưởng âm thầm cảm kích. Phùng Húc Quang thật sự coi mình là bạn bè thân thiết, trở thành đồng bọn quan trọng không thể thiếu trong quá trình làm ăn sau này, cho nên mới quan tâm tới mình như vậy, sợ mình đi nhầm một bước làm hỏng đại sự. Hạ Tưởng khoát tay, nhẹ nhàng nói:

– Ông anh, em biết anh lo lắng cái gì. Em cũng thừa nhận Tiếu Giai rất xinh đẹp, quả thật đàn ông bình thường nào cũng rất khó cưỡng nổi, tuy nhiên mặc kệ làm gì thì em đều tự có chừng mực, sẽ không vì chuyện nhỏ mà lỡ chuyện lớn đâu.

Phùng Húc Quang yên tâm:

– Ha ha, được rồi, vậy tôi về nghỉ sớm, đi xe cả ngày, mệt mỏi.

Buổi đêm ở huyện Bá, nhiệt độ không khí giảm rất nhanh, mới tháng tám đã hơi có cảm giác mát lạnh. Thấy Tiếu Giai tự ôm vai, Hạ Tưởng liền vươn tay ôm cô vào trong ngực. Ánh trăng như nước, mỹ nhân như ngọc, trong mũi lại truyền đến mùi thơm cơ thể đặc biệt của Tiếu Giai, vừa quen thuộc vừa nóng bỏng. Hạ Tưởng đang tuổi thanh niên máu nóng, không khỏi hơi động tình.

Tiếu Giai đã thay đổi trang phục không biết từ khi nào. Một bộ áo liền váy bằng lụa mỏng, chẳng những rất vừa vặn còn làm nổi bật làn da trắng nõn của cô. Dưới ánh trăng, trông cô như một nàng tiên giáng trần. Váy lụa mỏng phất động, xẹt qua cánh tay Hạ Tưởng khiến hắn có cảm giác tê tê. Hạ Tưởng là một người đàn ông bình thường, mỹ nữ trong lòng, lại từng có một đêm ân ái triền miên, không có cảm giác động tình mới là không bình thường. Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, nói nhỏ:

– Thật sự không phải cố ý tới huyện Bá thăm anh chứ?

Hai mắt Tiếu Giai sáng như hai vì sao trong đêm. Cô để một tay mặc cho Hạ Tưởng cầm, một tay nâng cằm, hơi đặt cạnh chiếc cổ dài mà thanh tú, mơ hồ có thể thấy được bờ vai gợi cảm mê người, nhưng trên mặt cô không có vẻ kích động người khác mà ngược lại có vẻ suy nghĩ:

– Hạ Tưởng, anh nói em nên bán sỉ rau dưa hay là tới huyện Bá đầu tư làng du lịch hơn? Tương lai của bán sỉ rau quả là khá tốt, tuy nhiên nếu một khi làng du lịch Tam Sơn được khai phá, tài nguyên du lịch huyện Bá sẽ lập tức thể hiện sức hấp dẫn rất lớn, đồng thời cũng sẽ phát ra giá trị kinh doanh không thể đo lường được. Chỉ có điều đầu tư cho làng du lịch quá lớn, trong tay em không có nhiều tài chính như vậy. Nếu không đúng là em rất muốn thử một lần…

– Nếu thực thi làng du lịch, lực cản sẽ rất lớn, trong lúc nhất thời sẽ không thể có tiến triển quá lớn, cần bàn bạc kỹ hơn…

Hạ Tưởng nhận thấy khi Tiếu Giai nói chuyện kinh doanh thì thường cực kỳ tập trung, cả người đều như tỏa ra một hào quang sáng rọi mê người, toàn bộ tâm thần đều chìm vào trong đó, trên mặt hiện lên vẻ quyết đoán hiếm thấy. Người ta thường nói đàn ông trầm tư suy nghĩ khiến phụ nữ say mê, hóa ra phụ nữ trầm tư suy nghĩ cũng khiến đàn ông mê đắm

– Hơn nữa em cũng không thích hợp đến huyện Bá đầu tư làng du lịch, và anh cũng không cho phép em nhúng tay vào việc này…

Hạ Tưởng có tính toán khác đối với làng du lịch. Phùng Húc Quang không phải người tốt nhất để đầu tư, Tiếu Giai lại càng không. Bởi vì một Lý Đinh Sơn đưa chuyện đầu tư làng du lịch ra bên ngoài, nhất định sẽ tác động tới ích lợi khắp nơi, đến lúc đó gió nổi mây phun, chẳng biết trước được sẽ xuất hiện dạng nhân tố bất lợi gì. Phùng Húc Quang và Tiếu Giai đều không thích hợp tham gia vào vũng nước đục.

Nếu thao tác thích đáng, chẳng những làng du lịch có thể mang đến lợi ích thiết thực cho nhân dân huyện Bá mà còn có thể viết thêm chiến tích dày đặc cho con đường làm quan của Lý Đinh Sơn. Đương nhiên, cũng không thể tránh được sẽ mang đến cho chính đàn của huyện Bá một trận rung chuyển, có khi còn là một hồi tẩy rửa lớn cũng không chừng.

– Vì sao không cho em kiếm tiền?

Tiếu Giai bất mãn nói thầm. Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, trong đôi mắt đẹp lộ rõ vẻ bất mãn:

– Anh là gì của em mà dám nói với giọng mệnh lệnh không cho phép em nhúng tay? Em càng muốn nhúng tay, anh có thể làm gì em?

Phụ nữ vừa biết làm nũng vừa biết dịu dàng mới càng động lòng người. Tiếu Giai vừa thu lại vẻ trầm tư lập tức lộ ra cảnh xuân tươi đẹp, dường như lập tức xua tan hắc ám xung quanh. Hạ Tưởng cười cười, ôm chặt lấy vai cô:

– Chuyện này rất phức tạp, tạm thời không thể nói được nhiều lắm. Nghe anh đi, em làm ăn bán sỉ rau quả ở thành phố Yến rất tốt, về sau khẳng định có thể kiếm rất nhiều tiền. Còn nữa, anh đề nghị em mau chóng bắt tay vào việc này, trong thời gian ngắn nhất tiến vào thị trường rau quả thành phố Yến. Chờ khi em có thực lực kinh tế nhất định, sẽ tiếp tục chiến đấu ở chiến trường Bắc Kinh. Nói không chừng, anh còn có thể cho em một sự ngạc nhiên to lớn ở huyện Bá.

– Có thể cho em sự ngạc nhiên gì chứ?

Tiếu Giai bị vẻ tự tin và cương nghị trên mặt Hạ Tưởng đả động, cũng không biết hắn lại nghĩ ra ý tưởng kinh doanh gì. Tóm lại, hắn luôn có thể khiến người ta ngạc nhiên, hơn nữa mỗi lần đều tính toán vô cùng chu đáo, khiến trong lòng cô bị thuyết phục.

– Cứ tạm thời giữ bí mật đã!

Hạ Tưởng nửa đùa nửa thật. Có một số việc không thể tiết lộ quá sớm, cho dù là Tiếu Giai cũng vậy. Nói trước bước không qua, có những bí mật chỉ mình hắn biết là được.

– Tuy nhiên anh rất khen việc em coi trọng tương lai của thị trường rau quả. Ánh mắt cô bé không tồi, đáng khen.

– Đừng nịnh bợ, ai lạ gì giọng điệu lừa người của anh chứ!

Tiếu Giai nhìn như trách cứ nhưng kỳ thật trong mắt không hề có chút tức giận nào, thậm chí trên mặt còn thoảng nụ cười

– Cái gì mà cô bé chứ, thật khó nghe! Em cũng không phải cô bé không hiểu gì về đời… Có phải anh lại lừa cô bé nào ở huyện Bá, nhất thời lỡ miệng đúng không? Mau thành thật khai ra!

Nếu phụ nữ không ghen với đàn ông chỉ có thể chứng minh hai điểm, một là cô không thèm để ý tới hắn, hai là trong lòng cô đã có người khác, chẳng qua gặp dịp thì chơi với hắn chút mà thôi. Trong giọng Tiếu Giai nồng đậm ý ghen tuông, nửa là trêu đùa, nửa là chất vấn. Hạ Tưởng liền hàm súc cười nói:

– Vấn đề này không tiện trả lời, bởi vì anh chưa thử về sức hấp dẫn của mình. Hơn nữa anh cũng không nghiên cứu tỉ mỉ về việc lừa các cô bé, kỹ thuật cũng không quá thành thục. Nếu nói bị các cô bé lừa thì có lẽ đúng.

– Ai thèm coi trọng anh chứ? Hơi đen hơi gầy, đẹp trai nhưng không phải quá tuấn tú, bộ dạng coi như nhanh nhẹn tuy nhiên không phải quá tinh thần…

Tiếu Giai khôi phục vẻ quyến rũ vốn có, cười hì hì đẩy Hạ Tưởng ra, đứng cách hắn mấy thước, làm bộ đánh giá hắn từ trên xuống dưới.

Hạ Tưởng đứng im, còn bày ra tư thế cố ý để Tiếu Giai thưởng thức. Tiếu Giai nhìn trái nhìn phải, ánh mắt như thể đang đánh giá một bộ quần áo khiến Hạ Tưởng hơi kinh hãi, cười nói:

– Xem đủ chưa? Dáng người ngon lành của anh đang mặc quần áo nên không dễ phát hiện ưu điểm bên trong!

Tiếu Giai đương nhiên hiểu ám chỉ của Hạ Tưởng, đỏ mặt cười mắng:

– Tiểu lưu manh!

– Tiểu lưu manh…

Giọng Tiếu Giai không lớn, không ngờ cô vừa dứt lời, đột nhiên bên cạnh vang lên một giọng nói rất vang. Một người từ trong bóng tối đi ra, mặc váy trắng liền áo, tóc tai bù xù, tay còn cầm một chiếc giỏ trúc

– Sao lại là anh, tiểu lưu manh? Anh lại đùa giỡn con gái nhà ai? Hừ, háo sắc đúng là háo sắc, không đổi được bản tính lưu manh. Quả nhiên tôi không nhìn lầm người!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 1
Phần 83 Giang sư huynh, lúc La sư tỷ vừa mới bái Nhập Thánh tông, Việt Tú sư tỷ ỷ thế hiếp người, đã từng nhiều lần đem người cướp đoạt vơ vét thu hoạch của người khác săn giết yêu thú, khi đó La sư tỷ tu vi thấp, cũng bị nàng vơ vét mấy lần. Về sau La sư tỷ tu vi tăng cao, cùng nàng đấu mấy trận, bởi vậy giữa hai người rất có mâu thuẫn. Trong nội tâm Giang Nam hiếu kỳ, nghi ngờ nói: Vơ vét tài sản người khác, chẳng lẽ Huyền Thiên Thánh tông mặc kệ sao? Uông Phong cùng Ngụy Hạo trên mặt sầu khổ, lắc đầu nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 10
Phần 83 Tuy trên cầu bị Thần Quang bao phủ, mặc dù là hắn cũng nhìn không tới tình hình bên trong Thần Quang, nhưng như vậy càng lay động lòng người. Phi Vân lão tổ tâm ngứa khó nhịn, ha ha cười nói: Ngay cả Phật gia cũng không có làm qua loại sự tình này, các ngươi rõ ràng dám! Cũng tốt, giết nam thí chủ, đem nữ Bồ Tát đoạt đến! Phật gia trăm vạn nữ Bồ Tát ở đâu? Lão Phật hét lớn, vô số nữ ni bay lên, ngay ngắn khẽ kêu, nhao nhao hướng thế giới kiều bay đi. Ông... Trên cầu thần quang bắn ra, lại có một cây thần thụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hướng Nhật – Quyển 7
Phần 83 Cúp điện thoại của Nhâm đại tiểu thư xong, đang suy xét xem còn chưa gọi điện thoại thông báo cho đại tiểu thư nào hay không thì điện thoại lại vang lên, nhìn qua, là nữ hoàng gọi đến, tuy nhiên trong lòng sớm đã có chuẩn bị, chẳng qua tốc độ lần này còn thật là nhanh. Teru à. Hướng Nhật cầm điện thoại lên, trong lòng không nén được kích động. Khó trách có câu nói, hoa nhà không bằng hoa dại, đã ăn trong bát, còn ngó trong nồi, mà chắc chắn nữ hoàng chính là khối thịt thơm ngon nhất trong nồi, mọi người thấy đến nàng đều phải chảy nước miếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng