Quan Trường - Quyển 10

Phần 15

Tiếp theo Thường Hào còn nói:

– Huyện Bào Mã trình các tài liệu về gương điển hình người tốt việc tốt. Ban Tuyên giáo cũng đã xuống kiểm tra và không phát hiện ra vấn đề sai sót gì. Ý tứ của Bí thư Trần là muốn Ban Tuyên giáo Thành ủy đầu tiên tuyên truyền trong phạm vi toàn bộ thành phố, sau đó sẽ báo cáo với Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy. Thị trưởng Hạ, ý kiến của ngài là như thế nào ạ?

Hạ Tưởng hơi chút trầm ngâm, nếu trước kia thì hắn có khả năng sẽ bỏ mặc, đến khi sự việc không thể vãn hồi được nữa, rồi tung ra tin tức Lại Quang Minh là trùm thuốc phiện, như vậy thì một Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy như Thường Hào sẽ chấm dứt, sinh mạng chính trị cũng phải kết thúc. Nhưng hiện tại thì hắn lại thay đổi chủ ý, cảm thấy Thường Hào còn có thể tranh thủ một chút được, vì thế hắn liền nói:

– Nếu vậy anh nên nghe câu nói này của tôi. Lão Thường, đầu tiên là phải lo việc đi chữa lửa đã, còn các chuyện người tốt việc tốt của huyện Bào Mã thì nếu bỏ được thì nên bỏ. Nếu mà như vậy, đối với anh mới có lợi.

Lời nói của Thị trưởng Hạ có thâm ý rất sâu sắc, Thường Hào liên tưởng đến việc Phó thị trưởng Dương bây giờ vẫn đang còn ở huyện Bào Mã để điều tra vấn đề vi phạm quy định về đất đai, tiếp tới lại nghĩ rộng ra thì nhận thấy rằng trong hội nghị lâm thời của Hội đồng nhân dân cũng có kiến nghị về huyện Bào Mã. Từ đó, y liền hiểu ra có một điều gì đó, huyện Bào Mã gần đây xảy ra rất nhiều chuyện lại vội vã tạo nên nhân vật điển hình, nói không chừng thì đây chính là một cái hố, nếu vậy thì cứ từ từ đã.

Ra khỏi phòng làm việc của Thị trưởng, thì tâm tư của Thường Hào lúc chìm lúc nổi, đường xa mới hiểu sức ngựa, ở lâu mới hiểu rõ tâm tính của con người, nói không ngoa thì càng ở lâu càng biết thêm năng lực của người khác. Quả thật là năng lực của Thị trưởng Hạ so với Bí thư Trần thì cao hơn một bậc, không phục không được.

Tiếp đó y lại chợt nghĩ, không phải là sự kiện Internet là do một tay Thị trưởng Hạ thao túng đấy chứ? Bỗng nhiên y giật mình một cái, rồi lại lắc lắc đầu, đem các ý niệm không an phận ra khỏi luồng suy nghĩ.

Thường Hào khẩn cấp đi lên Tỉnh ủy để dập lửa, quan hệ của y và Lý Phong là rất bình thường, không thể nào trình bày hết nhẽ cho Lý Phong hiểu. Mà cách đối nhân xử thế của Lý Phong thì cũng không quá linh hoạt, thông thường các Trưởng ban Tuyên giáo của các thành phố cấp ba lên tỉnh, người bình thường thì sẽ không được gặp mặt ông ta. Vì vậy, Thường Hòa cũng có chút sầu não trong đầu, không ngờ mới vừa đến Tỉnh ủy thì liền nhận được điện thoại của Trịnh Quan Quần, Phó Trưởng ban Trịnh rất nhiệt tình và khách khí, mời y lên thẳng trên lầu vào văn phòng của ông ta.

Thường Hào chưa từng được hưởng qua loại đãi ngộ kiểu này ở Tỉnh ủy. Y biết rằng Trịnh Quan Quần là quan hệ của Thị trưởng Hạ, sự cảm kích trong lòng đối với Thị trưởng Hạ lại dâng cao không thốt được ra lời.

Ngay lúc Thường Hào đang ở Tỉnh ủy để dập lửa thì tại thành phố Thiên Trạch lại nổi lên một trận lửa mới.

Ủy ban nhân dân thành phố kết hợp với tổ điều tra, trải qua quá trình nghiên cứu, thu thập nhân chứng đã nhận định Ủy ban huyện Bào Mã tồn tại việc vi phạm quy định và thao túng về đất đai, đầu cơ trục lợi để mua bán đất, cùng với một loạt các hành vi không hợp pháp khác, và đã báo cáo cùng đề nghị Thành ủy tiến hành điều tra về trách nhiệm của những người có liên quan, thẩm tra xem trong đó có các việc giao dịch quyển tiền, tham ô, hối lộ và các hành vi khác trái với pháp luật, làm loạn kỷ cương hay không?

Tổ điều tra đã đệ trình báo cáo tới Thành ủy, theo đó bắt đầu từ năm 2004 trở đi, hơn 2000 mẫu ruộng đã được lấy danh nghĩa phát triển để thu hồi những phần đất này trong tay người nông dân rồi cho thuê lại, sau đó rất nhanh chóng được Ủy ban nhân dân huyện chuyển đổi mục đích sử dụng, qua quá trình thao tác biến thành đất ở.

Trên thực tế, trong các trường hợp như vậy, nếu trưng dụng đất ruộng tốt thì phải báo và trình các cơ quan đất đai các cấp phê duyệt. Nhưng nếu là đất ruộng bình thường thì quyền hạn phê duyệt được trao cho các Ủy ban cấp xã, thị trấn. Mà ở huyện Bào Mã, mặc dù việc trưng dụng đất đai không được bà con nông dân đồng tình ký tên mà vẫn hoàn thành một loạt các trình tự về truy thu đất, hiển nhiên điều này đã được các cơ quan chính quyền có liên quan hoặc cơ quan đất đai trên một cấp phối hợp.

Nói cách khác, ít nhất là có Phó Chủ tịch huyện và Chủ tịch huyện tự mình tham dự ở trong đó, nếu không thì một loạt các thủ tục phê duyệt không thể qua cửa một cách thuận lợi như vậy được.

Lúc ban đầu, huyện Bào Mã lấy lý do xây dựng nông nghiệp huyện thành ngành nông nghiệp sinh thái, cải tạo lại ruộng đồng thành các khu vườn để làm lý do trưng thu đất. Đầu tiên thì Ủy ban nhân dân huyện lấy danh nghĩa “Sử dụng kiểm soát”, người thuê đất sẽ trả tiền đất thuê cho tập thể các thôn. Nhưng Ủy ban nhân dân huyện lại không thể cấp đủ tiền bồi thường cho nông dân, điều này làm cho nông dân không ngừng khiếu kiện và kêu oan. Tiếp đó, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện lại rất cứng rắn đàn áp, bắt giữ những người khiếu kiện, nói là vi phạm trật tự xã hội.

Trước khi Hạ Tưởng nhận chức, người kêu oan của huyện Bào Mã đã nhiều lần tới Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố để khiếu kiện kêu oan, tuy nhiên đều bị đè ép xuống dưới. Thậm chí, còn có người lên đến Tỉnh ủy để kêu oan, sau khi Tỉnh ủy phê chỉ thị thì lại quay về Thành ủy Thiên Trạch, lúc này Trần Khiết Văn chỉ làm cho có vẻ, phê chỉ thị dạng chung chung rồi chuyển về lãnh đạo các ban ngành tương quan của huyện Bào Mã, sau đó không thấy hồi âm báo lại.

Dương Kiếm sau khi tra ra được một phần chân tướng của sự thật liền lập tức ra mệnh lệnh bắt buộc huyện Bào Mã tạm dừng các công tác vi phạm việc thu hồi đất đai, Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng ngoài mặt thì tỏ ra rất nghe lời nhưng lại âm thầm sai khiến người khác tiêu hủy các chứng cớ, lại còn âm thầm chuẩn bị tốt những bố cục ở phía sau. Biện Hữu Thủy rất rõ ràng việc mình vi phạm các quy định về đất đai giống như con rận trên cái đầu trọc, muốn giấu cũng không giấu được, điểm mấu chốt là y nắm chắc được rằng y không sợ bị điều tra. Bởi vì ở huyện thì có người chịu tội thay, ở thành phố thì sẽ có người thay y dập lửa, chẳng những ở thành phố mà ở tỉnh, Bắc Kinh cũng sẽ có người ra mặt.

Vấn đề vi phạm quy định về đất đai như ở huyện Bào Mã thì không phải chỉ liên lụy những người trong một huyện, một thành phố, còn có rất nhiều lợi ích gút mắc khác. Dương Kiếm đang muốn lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, lấy huyện Bào Mã để khai đao? Ý tưởng thì tốt, nhưng sự thật thì rất tàn khốc.

Quả nhiên, sau khi Dương Kiếm đệ trình báo cáo lên Thành ủy thì Trần Khiết Văn lập tức phê vào trong đó:

– Lúc này thành phố Thiên Trạch đang trong tình trạng đầu sóng ngọn gió, vấn đề huyện Bào Mã không nên làm lớn chuyện, đầu tiên là tổ điều tra rút về Thành ủy, sau đó tiếp tục thảo luận về vấn đề này.

Dương Kiếm tức giận đến thiếu chút nữa thì chửi cả cha cả mẹ đối phương, sự tình trọng đại như vậy trong mắt của cô ta không ngờ lại trở thành việc nhỏ, lại còn không được làm lớn chuyện? Các nông dân đang ngày càng chết đói, hàng năm đều khiếu kiện kêu oan mà cô ta còn có thể nhìn như không thấy? Còn lấy sự kiện Internet ra để qua loa tắc trách, chẳng còn chút lương tâm nào nữa hay sao?

Dương Kiếm không phục nhưng vẫn phải mang mệnh lệnh truyền bá cho tổ điều tra quay về Thành ủy, sau khi báo cáo việc này cho Trần Khiết Văn rồi y lại đến gặp Hạ Tưởng để báo cáo, thái độ đầy oán giận. Hạ Tưởng cũng không phát biểu cái nhìn gì, chỉ nói:

– Bây giờ mới chỉ là đợt sóng lực cản đầu tiên thôi, về sau còn nhiều lực cản còn lớn hơn nữa.

Dương Kiếm thấy Hạ Tưởng cũng nói như vậy thì không khỏi có chút nổi giận, y vừa mới trở lại phòng làm việc thì liền nhận được điện thoại của Mai Thái Bình.

– Có thể không đụng đến Đông y Thiên Trạch không vậy? Hiện tại thì thế lực của Khâu gia rất lớn, cũng không phải là chuyện gì lớn, tìm cơ hội thích hợp gõ một chút là được.

Nằm ngoài dự liệu của Dương Kiếm chính là việc Mai Thái Bình cũng tỏ ý nghĩa hàm súc khuyên y cho việc lớn biến thành việc bé.

Chẳng lẽ lực cản lớn như vậy? Dương Kiếm không nghĩ tới việc thu tay lại:

– Phó Bí thư Mai, chưa kể tới trong hội nghị Hội đồng nhân dân lâm thời đã có kiến nghị, đúng thực vấn đề này của huyện Bào Mã rất nghiêm trọng, không đưa ra xét xử thì tôi không sao chịu nổi.

– Không chịu nổi thì cậu có thể làm gì? Cậu làm quan chứ không phải là Bao Thanh Thiên.

Mai Thái Bình phát cáu nói:

– Cứ như vậy đi.

– Nhưng Phó Bí thư Mai, Thị trưởng Hạ sẽ không thu tay lại.

Dương Kiếm không dám cứng rắn chống đối lại với Mai Thái Bình, đành phải đưa ra Hạ Tưởng làm tấm khiên chắn đạn.

– Hạ Tưởng thì cậu không cần phải lo, cậu không quản được mà tôi cũng không quản được. Cho dù cậu ta có đem Đông y Thiên Trạch đốt thành tro bụi, chỉ cần không quan hệ tới cậu, cậu ở bên cạnh phất cờ hò reo hoặc thổi gió châm lửa thì cũng không có vấn đề gì.

Cuối cùng Dương Kiếm cũng hiểu rõ ý tứ của Mai Thái Bình, y không thể làm con chim đầu đàn, lửa không thể do y đốt lên, chỉ có thể là do Hạ Tưởng đốt, nhưng sau khi lửa cháy thì dù y có đổ thêm dầu vào lửa thì cũng không vấn đề gì.

Bỏ điện thoại nói chuyện với Mai Thái Bình xuống, Dương Kiếm có chút hơi rầu rĩ, không vui. Hiện tại nếu y thu tay lại thì sẽ làm cho Thị trưởng Hạ khinh thường y, cho rằng y không có trách nhiệm. Tuy rằng trong chốn quan trường thì việc này rất là nhiều, nhưng y nhận thấy rằng Thị trưởng Hạ có đủ ý chí và dũng cảm chịu đựng áp lực, xung phong tiến về phía trước thì không biết làm sao trong lòng y cũng dâng trào tình cảm mãnh liệt, cũng muốn xông ra trận một lần.

Mấu chốt nữa là nếu hiện tại lùi bước thì dường như y đã thể hiện sự khiếp đảm của mình đối với nhóm người của Trần Khiết Văn, rất mất mặt, cũng làm cho Biện Hữu Thủy càng lúc càng xem thường mình. Vì thế, trong lòng y rất khó chịu, ngay tại văn phòng mình cứ đi tới đi lui, vòng vo nửa ngày rồi bỗng nhiên nghĩ tới mấy ngày gần đây sao lại không có tin tức gì của Nguyên Dã?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 15
Cũng khó trách Số 1 muốn mau chóng biết giao dịch cụ thể, dù sao dầu mỏ hiện giờ chính là thành phần chủ yếu mà máy móc trên thế giới này cần để hoạt động, là động lực công nghiệp. Dầu mỏ không phải anh muốn mua, anh có tiền là người ta nhất định sẽ bán cho, tài nguyên trên toàn thế giới chỉ có từng đó, muốn đoạt được từ lòng bàn tay của Mỹ và liên minh Châu Âu, phải trả giá khá nhiều. Hoa Hạ là nước nhập khẩu lớn thứ hai sau Mỹ, khát vọng đối với dầu mỏ chỉ có hơn chứ không hề kém. Dù sao, Hoa Hạ không làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Quan Trường – Quyển 4
Đầu tháng tám, trước đề nghị của Mai Hiểu Lâm, lần nữa lại mở cuộc hội thảo Thường vụ về vấn đề “liên kết sơn thủy ” Phòng Ngọc Huy vẫn hay là người phản đối đầu tiên: Qua nhiều lần so sánh và luận chứng, kết luận là không thể thực hiện được. Tôi phản đối khởi công tất cả những dự án có nguy hại đến kinh tế huyện An. Đặng Tuấn Kiệt vẫn kiểu gây sự: Tôi không rõ Phó Chủ tịch Hạ rốt cuộc là có ý gì? Tại sao lại vội khởi công dự án liên kết sơn thủy như vậy? Tuy không thể phủ nhận việc xây cầu làm đường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 10
Trên người Hàn Lập điện quang cuồng vũ hiện ra, trải dài đến mấy trượng, kim quang lấp lóe trên người tựa như lôi thần hàng thế. Phụ cận ma vân vừa đối mặt đã bị thanh trừ sạch sẽ, lộ ra một khối không gian chừng mười trượng, lại đem lão giả “phản khách vi chủ”, không cần đoán cũng biết thân hình hắn đã bại lộ. “A!” Thanh bào lão giả không khỏi đê hô một tiếng, ý thức được vừa cảm thấy không ổn, ngay lập tức trên người linh quang chớp động, muốn nhanh chóng chạy khỏi nơi đây. Nhưng mà Hàn Lập nếu mạo hiểm dùng lôi độn chạy đến nơi đây, như...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng