Chứng cớ rành rành như núi trước mắt, Bì Bất Hưu và Bùi Nhất Phong không dám chối cãi, chứng tỏ phải tra rõ vấn đề kinh tế của Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng. Cũng không biết Lưu Phong Thanh và Lưu Nhất Cửu sẽ thể hiện thủ đoạn như thế nào. Dù sao hai gã Lưu phối hợp, Chu Hàn Giang lôi theo rất nhiều người. Tiếp đó, theo đầu mối truy ra, từng manh mối đều chỉ ra đầu xỏ phía sau – Biện Hữu Thủy.
Biện Hữu Thủy cuối cùng cũng bị cháy rực trong trận lửa sôi trào của huyện Bào Mã.
Ngay lúc bí thư ra nghị quyết tại văn phòng là lúc trên mạng lại có những yêu sách mới. Có cư dân mạng gửi bài nói là sự việc vi phạm quy định đất đai của huyện Bào Mã không phải là một sự kiện đơn độc. Là thương nhân cùng quan lại móc ngoặc, kết quả của cuộc giao dịch quyền – tiền. Bài viết chỉ thẳng phó tổng giám đốc Ngô Giang Lãnh của Đông y Thiên Trạch.
Ngay lúc bài viết đăng lên không lâu, Ngô Giang Lãnh đã bị viện kiểm sát bắt giữ.
Đông y Thiên Trạch bị đưa lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Nhà họ Khâu phẫn nộ, nhưng phẫn nộ cũng không giải quyết được vấn đề. Ngô Giang Lãnh phạm tội là sự thật chính xác. Ít nhất cũng phải chịu hình phạt mười năm trở lên. Hơn nữa lại còn bài viết trên mạng, bởi vậy chưa hết cơn thủy triều này thì con sóng khác lại ập đến chống lại Đông y Thiên Trạch. Đông y Thiên Trạch tổn hại vô cùng nghiêm trọng.
Sau một ngày, Thành ủy chính thức công bố ý kiến về xử lý vấn đề vi phạm của huyện Bào Mã, miễn nhiệm chức vụ Bí thư huyện ủy Đảng cộng sản Trung Quốc của Biện Hữu Thủy, khai trừ Đảng viên. Miễn nhiệm chức vụ Phó bí thư huyện ủy Đảng cộng sản Trung Quốc của Trương Hòa Hưng, khai trừ Đảng viên. Cũng đề xuất qua trình tự pháp luật liên quan, miễn chức vụ Chủ tịch huyện chính quyền huyện Bào Mã. Các công chức liên quan có trách nhiệm khác đều bị nghiêm túc xử lý.
Sớm định từ trước để giữ thể diện sẽ có người tự nhận trách nhiệm đứng ra từ chức. Nhưng lúc chính thức công bố lại thành cách chức. Biện Hữu Thủy đáng thương, ngay cả chút thể diện cuối cùng cũng không giữ được. Hơn nữa người có con mắt tinh đời liếc một cái là có thể nhìn ra, khai trừ Đảng viên là do bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Khiến tất cả mọi người không đoán được chính là, thành ủy Thiên Trạch trong thời gian ngắn nhất liền thông qua việc bổ nhiệm mới, bổ nhiệm và đề cử bí thư và Chủ tịch huyện mới. Hơn nữa, còn lập tức đến huyện Bào Mã nhậm chức.
Đều cho là xoay quanh nước cờ bổ nhiệm bí thư và Chủ tịch huyện có thể có một phen đấu đá hậu trường. Không nghĩ quá trình đề cử và thông qua lại hết sức đơn giản và nhanh chóng. Bí thư huyện ủy Mai Thanh, là Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Thiên Trạch, do Từ Hâm đề cử. Chủ tịch huyện Lý Dật Phong, nguyên là thư ký Trần Khiết Văn. Mai Thanh là người của ai, không ít người đều vô cùng buồn bực. Bởi vì Mai Thanh vẫn làm việc khiêm tốn, bình thường gần như không ai chú ý tới sự tồn tại của y. Nếu nói y là người của Thị trưởng Hạ, thì tiếp cận Thị trưởng Hạ lúc nào mọi người cũng không biết.
Tuy nhiên liên tưởng đến mối quan hệ giữa Trưởng ban thư ký Thành ủy Trần Thiên Vũ và Thị trưởng Hạ, lập trường giai cấp của Mai Thanh cũng rất rõ ràng. Tất cả mọi người âm thầm tán thưởng, Thị trưởng Hạ là người cười sau cùng.
Mọi người đều nhớ rõ một việc của Lý Dật Phong. Thư ký số một của Thành ủy – Lý Dật Phong có một lần uống rượu, từng khoe mẻ rằng, nếu điều động y, khẳng định là chức Bí thư huyện ủy. Không ngờ đột nhiên lúc đó thành Chủ tịch huyện Bào Mã, không biết Lý Dật Phong có cảm nghĩ gì? Tuy nhiên nhìn vẻ mặt Lý Dật Phong sung sướng không kiềm chế được, tất cả mọi người liền rõ ngọn ngành. Y là bí thư hay là Chủ tịch huyện, có thể cách Trần Khiết Văn xa một chút thì cái gì cũng tốt.
Thả Lý Dật Phong ra đối với Trần Khiết Văn cũng là chuyện tốt. Cô đã sớm nghĩ thay đổi thư ký. Luôn cứ cảm thấy Lý Dật Phong có phần không đáng tin cậy, dường như sẽ tiết lộ ra ngoài hướng đi của cô. Vừa đúng lúc, nhân cơ hội này thả y ra ngoài, sắp xếp một chức Chủ tịch huyện cũng xem như không tồi. Cũng không uổng công y theo cô một thời gian. Chủ yếu cũng là vì biểu hiện ra ngoài sự tốt đẹp về cách đối nhân xử thế của cô rất tốt, sẽ không bạc đãi người bên mình.
Nhưng sự tình Đông y Thiên Trạch vẫn khiến Trần Khiết Văn cũng có chút sứt đầu mẻ trán. Chẳng những nhà họ Khâu rất bất mãn, ngay cả Quốc Hàm Thanh cũng đích thân gọi điện thoại tới can thiệp việc này. Tuy rằng chỉ là thuận miệng hỏi không chút để ý, nhưng Trần Khiết Văn nghe xong thấy Quốc Hàm Thanh đối với việc cô không nắm được toàn cục cũng không vừa lòng.
Cô cũng không có cách nào, ai khiến Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng bên mình đều rất không trong sạch. Một nắm bùn, làm sao che phủ được.
Nhưng, vấn đề khắc phục tốt hậu quả huyện Bào Mã xử lý như thế nào. Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng không thoát khỏi lao tù, bọn họ hiện là vật hy sinh, có thể không chút do dự từ bỏ. Nhưng vấn đề nhà họ Phó đầu tư sản xuất công nghiệp thuốc Đông y, cô vẫn có đủ quyền lực ngăn cản nhà họ Phó thuận lợi thực hiện kế hoạch.
Phó Tiên Tiên ra mặt cùng Chiến Kính Bằng đàm phán. Đã sơ bộ đạt được nhất trí. Nhưng một lần trên hội nghị cô đã công khai nhấn mạnh, hiện tại đầu tư chồng chéo quá nhiều, chẳng những sẽ không mang lại hiệu quả và lợi ích, còn có thể ảnh hưởng đến dự án vốn có. Không cần mù quáng bỏ tiền đầu tư, cũng không nên nhao nhao tập trung đầu tư vào một hạng mục. Ủy ban nhân dân thành phố thu hút đầu tư trước mắt phải nắm chắc điểm mấu chốt, không nên chỉ vì theo đuổi lợi ích ngắn hạn, lợi ích cục bộ mà xem nhẹ mục đích dài hạn, lợi ích toàn cục.
Sau bài phát biểu của cô, Chiến Kính Bằng đã đem ý đồ đầu tư của Phó Tiên Tiên trước tiên ém lại. Hạ Tưởng đã để Chiến Kính Bằng làm chủ việc này, cũng không tiện năm lần bảy lượt thúc giục hỏi han. Việc đầu tư của nhà họ Phó liền tạm thời xếp lại.
Sau khi Thành phố Thiên Trạch trải qua một hồi bão lửa của huyện Bào Mã, tạm thời yên bình trở lại. Huyện Bào Mã gần như tới mức tận diệt. Từ Bí thư huyện uỷ, Chủ tịch huyện cho tới Cục trưởng cục Đất đai, Cục trưởng Công an, toàn bộ sa lưới. Sau khi Bí thư và Chủ tịch huyện mới nhậm chức vội vàng chỉnh đốn trật tự. Một lần nữa trả lại ruộng đất, bao nhiêu thủ tục, bận tối mày tối mặt. Về phần vụ án Biện Hữu Thuỷ và Trương Hoà Hưng, đã theo trình tự tư pháp, chính là vấn đề hệ thống tư pháp.
Sau đó lại xảy ra vài việc nhỏ, vừa làm cho không ít người rõ thêm một chút. Lúc ấy Chiến Kính Bằng trong sự kiện huyện Bào Mã cùng Bí thư Trần bất đồng ý kiến. Chỉ có một việc đơn giản, hiện tại Chiến Kính Bằng hình như vẫn theo sát bước chân Bí thư Trần. Nói như vậy, Bí thư Trần lại lần nữa lấy lại được ưu thế. Lại có tác động nhất định nào đó tác động vào bộ máy chính phủ?
Chẳng phải là nói, trong sự kiện ở huyện Bào Mã, Thị trưởng Hạ tuy là đạt được thành công. Nhưng lực lượng đối lập trong thành uỷ lại có thay đổi. Hứa Phàm Hoa vừa đi, Chiến Kính Bằng đã tới, chẳng khác nào quay lại điểm xuất phát? Không, so với thời điểm của Hứa Phàm Hoa có bước lùi trên diện rộng. Bởi vì người đứng sau Chiến Kính Bằng đủ mạnh. Nếu y quyết tâm cùng Thị trưởng Hạ đối đầu, Thị trưởng Hạ cũng sẽ rất khó khăn.
Thị trưởng Hạ gặp trở ngại trong việc đầu tư của Phó Tiên Tiên. Chiến Kính Bằng về phe Trần Khiết Văn, cùng Trần Khiết Văn một lần nữa nắm trong tay xu hướng cục diện của thành uỷ Thiên Trạch. Một lòng mù quáng lao vào công việc, bắt đầu bắt tay vào thúc đẩy kế hoạch kinh tế lâu dài.
Ngày mồng một tháng năm, Thị trưởng Hạ không quay về thành phố Yến, ở lại thành phố Thiên Trạch tiếp đón Nghiêm Tiểu Thì và Dương Uy đến kiểm tra công trình.
Lễ kết hợp du lịch văn hoá đã chính thức lên nhật trình. Tiền vốn của Nghiêm Tiểu Thì và Dương Uy đã đến đúng lúc, tất cả đang đi vào giai đoạn thi công. Trên thảo nguyên mênh mông bát ngát, một khu vui chơi hoàn toàn mới đang được khởi công xây dựng. Khu vui chơi chiếm khoảng 1200 mẫu đất. Có trò người bay trên không, trượt cỏ, trượt tuyết, bắn tên và săn bắn. Còn có hàng loạt các hoạt động văn hóa phong tục của Mông Cổ và dân tộc Mãn. Cũng giống Cung văn hóa thành ngữ truyện cổ của thành phố Đan Thành, giáo dục giải trí, qua du ngoạn cảm nhận được lạc thú kế thừa văn hóa dân tộc.
Váy dài của Nghiêm Tiểu Thì bay bay, tóc dài bay bay, khoanh tay hướng nhìn phía xa xa. Con gái Giang Nam phong cách uyển chuyển hàm súc cùng mùi hương hào phóng của thảo nguyên kết hợp thật hoàn mỹ. Chiếc váy dài đỏ của cô nổi bật trong sắc xanh của cây cỏ. Gió nhẹ thổi bay bay giống như nàng tiên.
Thực ra ở trong mắt Hạ Tưởng, trong mấy người con gái mà hắn biết, hắn vẫn cho rằng Nghiêm Tiểu Thì là một người sành đời nhất. Tào Thù Lê tuy là mẫu người hiền thê lương mẫu, nhưng cô cũng không nhiễm bụi trần gian. Liên Nhược Hạm thì đổi lại khỏi phải nói, cô di thế quý phái mà lẻ loi, giống như một đóa hoa sen sáng tỏ dưới ánh trăng. Lại càng không giống như người phụ nữ trần gian. Cổ Ngọc lại hồn nhiên chân chất, luôn làm theo ý mình không bị thế thường ràng buộc. Tống Nhất Phàm chính là một tiểu thư tinh ranh trong nhân gian, giống như Hoa tiên tử.
Nghiêm Tiểu Thì so với các cô, thân mang nhiều trọng trách. Có thể liên quan tới tâm tư quá tinh tế của cô. Nói một cách công bằng, Hạ Tưởng đối với cô không phải không có tình cảm. Chung sống với nhau lâu, chung quy cũng có chút ít ràng buộc. Nhưng không biết vì sao, dù sao vẫn cảm thấy có một chút ngăn cách đối với cô. Chẳng lẽ nguyên do là Nghiêm Tiểu Thì so với mấy người con gái trên đều giỏi hơn về mưu tính?
Nhưng trên thực tế cho dù Nghiêm Tiểu Thì đối với người ngoài lạnh lùng không giả, hoặc là lá mặt lá trái thế nào, đối với hắn lại dường như chưa bao giờ đùa giỡn đa nghi suy nghĩ. Thậm chí trong sự kiện Cao Kiến Viễn, biết rõ bị hắn lợi dụng, sau khi sự việc xảy ra cũng không oán giận hắn. Một người con gái bắt đầu khoan dung và nhân nhượng một người con trai chính là cô đã bắt đầu động lòng.
Hạ Tưởng biết rằng Nghiêm Tiểu Thì có cảm tình đối với mình. Mấy năm nay, Nghiêm Tiểu Thì cùng hắn như gần như xa. Trên thực tế chưa bao giờ rời xa. Cho đến hiện tại, Nghiêm Tiểu Thì vẫn còn độc thân. Là đàn ông hắn hiểu rõ, với nhan sắc và xuất thân của Nghiêm Tiểu Thì, người theo đuổi nhất định vô số, trong đó không thiếu những người ưu tú như Mai Hiểu Mộc. Nhưng Nghiêm Tiểu Thì không vì bất cứ cái gì mà động lòng. Hắn thì rất tỉnh táo mà hiểu rõ, cô là vì ai mà giữ thân như ngọc.
Hạ Tưởng cùng đi với Nghiêm Tiểu Thì tới thị sát tiến triển của công trình. Bành Vân Phong, Từ Tử Kỳ đều cùng đi. Còn có nhân viên chính phủ công tác khác, không ít người đem ánh mắt đuổi theo Nghiêm Tiểu Thì, đều bị vẻ hứng gió tuyệt mỹ của cô hấp dẫn.
Trong đó có ánh mắt của Dương Uy.
Tuy nhiên Dương Uy là người thông minh, hiểu người ẩn sâu trong lòng Nghiêm Tiểu Thì là ai. Gã cũng ỷ vào đã quen với Hạ Tưởng, thấy chung quanh không có người, liền nói nhỏ một câu:
– Lãnh đạo, đừng trách tôi nhiều lời. Phụ nữ chỉ có vài năm tuổi xuân, đừng làm cho hồng nhan chờ đợi. Tổng giám đốc Nghiêm là một người con gái tốt, cần phải quý trọng.
Ánh mắt Hạ Tưởng phức tạp liếc nhìn Dương Uy một cái. Dương Uy cười ha hả:
– Nếu cô ấy bằng lòng gả cho tôi, tôi cả đời chỉ có mình cô ấy. Không bao giờ linh tinh với bất kỳ người con gái nào khác. Đáng tiếc là hoa rơi có ý, nước chảy vô tình.
Hạ Tưởng vừa cười, vỗ vỗ bả vai Dương Uy:
– Hãy mang công nghiệp du lịch văn hóa của thành phố Thiên Trạch trở thành ngành công nghiệp trụ cột. Tôi sắp xếp Lan Mẫn Mẫn làm cho cậu một bài báo. Thành phố Thiên Trạch trước kia có không ít hoàng phi còn sót lại, cho nên Thiên Trạch có tiếng nhiều con gái đẹp.
Dương Uy khoát tay:
– Cảm ơn ý tốt của lãnh đạo. Tôi không phải phụ lòng tốt của người khác, mà là cảm thấy không thể miễn cưỡng. Được rồi, tôi nhận…
Dương Uy còn chưa dứt lời, Từ Tử Kỳ chạy tới:
– Thị trưởng Hạ, Thành ủy điện báo, chính thức nhận được thông báo của Ủy ban nhân dân tỉnh, yêu cầu Thị trưởng các nơi trong toàn bộ tỉnh đi tham gia hội nghị tài nguyên thiên nhiên sắt thép.
Hạ Tưởng trong lòng căng thẳng, cái gì nên tới rốt cục đã tới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 25/11/2017 22:36 (GMT+7) |