Tuy nói Trần Khiết Văn đã có tiền lệ hai lần xin nghỉ ốm vào lúc mấu chốt, bị người ta gọi là Bí thư nghỉ ốm, nhưng lúc này cơ thể bà ta rất tốt, không có một chút dáng vẻ bệnh tật nào, hơn hữa, nhìn qua chẳng những mặt mày hồng hào còn tâm tình cũng vô cùng tốt, lại cố tình xin nghỉ ốm, thời gian cũng không ngắn, nửa tháng.
Không chỉ Hạ Tưởng mà rất nhiều người đều biết rõ dụng ý của Trần Khiết Văn – kế hoãn binh.
Đúng vậy, khi tin tức được truyền ra từ tỉnh Tây và tỉnh Tề, đã trực tiếp tạo ra áp lực gián tiếp cho tỉnh Yến, cũng đúng lúc Hạ Tưởng sắp thúc đẩy việc hợp nhất Thiên Cương lên chương trình, là lúc Trần Khiết Văn xin nghỉ phép, rời Thiên Trạch đến Bắc Kinh chữa bệnh, một cách làm rất vô lại, ý tứ chính là, muốn buông xuôi sự kiện trọng đại, đợi sau khi Bí thư khỏi bệnh sẽ thảo luận lại.
Hoàn toàn là nói cho Hạ Tưởng biết, trước tiên đừng uổng phí suy nghĩ về vấn đề Thiên Cương, đợi Bí thư khỏe lại rồi tính, hoặc là có tình hình quan trọng thì đến viện điều dưỡng ở Bắc Kinh báo cáo. Nói ngắn gọn lại một câu, ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách.
Mặc kệ là ai bày mưu đặt kế cho Trần Khiết Văn làm như vậy, không thể không thừa nhận, phương pháp của Trần Khiết Văn tuy là giở thói vô lại, nhưng rất hiệu quả.
Tiến độ hợp nhất nội bộ của Thiên Cương vốn ở mức không nhanh không chậm, Trần Khiết Văn vừa đi, lập tức lâm vào trạng thái tạm dừng. Lý Hiểu Mẫn có thúc giục vài lần, Thiên Cương đồng ý rất tốt, nhưng vừa quay lưng lại ném qua một góc, vẫn tiêu cực buông thả như cũ.
Kế hoạch hợp nhất lớn của thành phố Thiên Trạch, trước mắt giống với thành phố Yến, trở thành một căn bệnh trong kế hoạch hợp nhất của cả tỉnh Yến
Hạ Tưởng định nói chuyện với người phụ trách Thiên Cương một lần, nhưng hiệu quả nói chuyện cũng không rõ ràng. Trên thực tế hiện tại lực cản bên trong Thiên Cương đã không quá lớn, sự kiện gây rối lần trước qua đi, công nhân viên chức Thiên Cương đều bị thủ đoạn của Thị trưởng Hạ dọa sợ hãi, không ai dám gây rối nữa, tiền đồ của con cái quan trọng hơn, đối đầu với chính quyền, cuối cùng chịu thiệt vẫn là mình. Hơn nữa còn bị ngươi ta ghi hình chụp ảnh, chạy cũng không chạy được.
Nhưng Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc Vũ Hán vừa mới nhậm chức vẫn là người của Trần Khiết Văn, chắc chắn cũng được Trần Khiết Văn bày mưu đặt kế, Trần Khiết Văn vừa đi, thì lại tiêu cực buông thả. Y thông minh hơn Tần Tài Lai, ngoài mặt vẫn vui vẻ, Thị trưởng Hạ nói gì đều nghe, còn tăng cường khống chế công nhân viên chức Thiên Cương gây rối và phao tin đồn nhảm, nhưng có một điểm, chính là tiêu cực biếng nhác, rõ ràng là Thiên Cương ngày nào cũng động viên và tuyên truyền chỗ tốt của việc hợp nhất, nhưng khẩu hiệu ngày ngày hô hình thức ngày ngày mới. Và cho dù là điều chỉnh nhân sự hay là cải cách các hạng mục, thì lại chậm chạp như trâu.
Đây mới là cách xử lý việc của kẻ lõi đời trên quan trường, ở trước mặt anh cứ chạy toát mồ hôi, nhưng chính là không có thành tích, làm cho anh muốn phê bình người ta, thấy người ta đang mệt như một con chó cũng không đành lòng mở miệng.
Mà ngay lúc Bí thư Trần vừa rời khỏi Thiên Trạch, Thiên Trạch lại xảy ra một số sự việc không lớn không nhỏ, nhìn như không có liên quan gì đến việc hợp nhất Thiên Cương, thực ra nếu để ý sẽ thấy bên trong đó có liên hệ.
Đầu tiên là Hoa Hải Nguyên chính thức kinh doanh ra ngoài.
Lưu truyền rộng rãi cốt cán của Hoa Hải Nguyên giỏi giang hơn Hoa Tam Kỳ của Hoa Uyển – Sau khi Hoa Tam Kỳ mất tích, vẫn không có tin tức, Hoa Uyển vì mất đi sự lãnh đạo của Hoa Tam Kỳ, kinh doanh giảm xuống nhanh chóng – hơn nữa nghe nói người quản lý của Hoa Uyển tên là Hoa Phi Hoa cũng có tam kỳ, nhất là về nữ, hai là chỉ hát không bán thân, ba là tuyệt đối còn là trinh nữ. Cùng với tam kỳ của Hoa Tam Kỳ không khác nhau lắm, rõ ràng là trực tiếp sao chép lối kinh doanh nhiều năm của Hoa Uyển, theo người bên ngoài thấy, chẳng những là khiêu chiến trực tiếp với địa vị của Hoa Uyển mà là trắng trợn làm mất mặt.
Cũng có người hiếu sự tiêu phí số tiền lớn đến Hoa Hải Nguyên mua vui, nhưng không nhìn thấy chính diện của Hoa Phi Hoa, chỉ nhìn thấy bóng nghiêng, bởi vì Hoa Phi Hoa vẫn chưa chính thức ra mặt đón khách, tuy rằng vung tiền như rác nhưng đừng nói giành được nụ cười của người đẹp, ngay cả mặt cũng không được nhìn, ai cũng như nhau.
Nhưng cho dù chỉ có nhìn thấy bóng, cũng có người nói Hoa Phi Hoa chính là Hoa Tam Kỳ.
Sau khi những người hiếu sự công bố tin tức, Hoa Uyển kinh doanh giảm đi ba phần, trước cửa gần như vắng vẻ. Nghe nói người đứng sau rất tức giận, tuyên bố muốn trả thù Hoa Hải Nguyên, chỉ có điều chỉ to miêng mà không dám ra tay. Bởi vì đại diện pháp nhân của Hoa Hải Nguyên công bố ra bên ngoài là Vương Sắc Vi, là bông hoa giao tế đến từ thành phố Lang, trên thực tế những người thạo tin đều biết rằng, nhà đầu tư thực sự là người của một gia tộc lớn nào đó ở Bắc Kinh. Hơn nữa nghe nói Thị trưởng Hạ cũng là một trong những người đứng sau.
Cũng có một số lưu manh không tin, đến quấy rối, thu phí bảo hộ, hoặc muốn đập phá, lúc này bị đánh đến đầu rơi máu chảy rồi bị ném ra ngoài như ném rác, gọi điện thoại báo cánh sát, cảnh sát ra mặt không ngờ Phó cục trưởng Lịch Phi tự mình phụ trách, trực tiếp bắt mấy tên côn đồ vào nhà giam.
Hoa Hải Nguyên mặc kệ là ai đứng sau nhưng thái độ cứng rắn mạnh mẽ, nhanh chóng phát triển ở Thiên Trạch, đồng thời đem kinh doanh của Hoa Uyển xuống dốc không phanh.
Người đứng sau Hoa Uyển nổi trận lôi đình, nhớ đến thời gian trước Thị Trưởng Hạ đến Hoa Uyển, liền hiểu rõ chút chuyện gì đó, liền gọi điện thoại cho Từ Tử Kỳ, muốn nói chuyện trực tiếp.
Nếu nói nội tình trong cạnh tranh của Hoa Uyển và Hoa Hải Nguyên, chỉ lưu truyền bên trong và cũng không nhiều người dân thành phố biết, cùng lúc với công trình giai đoạn ba của đường cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch phát triển thuận lợi mang đến hi vọng cho dân chúng Thiên Trạch, thì dự án đường cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch lại gặp trở ngại, nguyên nhân là dự án sau khi trình Ủy ban kế hoạch và phát triển, chưa được Ủy ban kế hoạch và phát triển phê duyệt.
Lại một lần nữa người bóp cổ Thiên Trạch, lại là người mới nhận chức Phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạc và phát triển Phó Tiên Phong.
Bởi vậy, Phó Tiên Phong vừa mới nhận chức, đã hai lần bóp cổ thành phố Thiên Trạch, trong mắt Thành ủy Thiên Trạch, Hình tượng của Phó Tiên Phong trực tiếp bị hạ thấp.
Đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch với Thiên Trạch có ý nghĩa quan trọng, được nhân dân mong chờ hơn đường cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch. Càng có thể mang lại lợi ích kinh tế lâu dài cho Thiên Trạch, và cải thiện trên diện rộng những khó khăn của mạng lưới giao thông Thiên Trạch, có thể làm kinh tế Thiên Trạch phát triển nhanh chóng, nhưng hết lần này đến lần khác luôn có một bàn tay khổng lồ chặt đứt.
Phó Tiên Phong, ông dựa vào cái gì? Vì sao ông đối địch với Thiên Trạch?
Đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch không chỉ là cải thiệc khó khăn của giao thông Thiên Trạch, mà rút ngắn khoảng các từ Bắc Kinh đến Thiên Trạch xuống còn 50 phút, còn có thể mang đến hiệu quả kinh tế cho Thiên Cương. Vì thép đặc chủng mà Thiên Cương sản xuất chính là nguyên liệu mà đường sắt cao tốc cần dùng, ít nhất đường cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch đoạn Thiên Trạch vật liệu sẽ dùng của Thiên Cương. Đương nhiên nếu được đồng ý, đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch đều dùng vật liệu của Thiên Cương, cũng không phải không có khả nang, như thế, tuyệt đối là món làm ăn với lợi nhuận rất lớn.
Đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch, không chỉ mang đến lợi ích và hiệu quả kinh tế cho Thiên Cương, còn liên quan mật thiết đến lợi ích của Dương Kiếm và Chiến Kính Bằng. Bởi vì đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch có rất nhiều hạng mục phụ trợ, ví dụ như thiết bị điện, thiết bị bằng gỗ, tất cả đều là kéo kinh tế Thiên Trạch đi lên một nấc thang mới, còn có thể làm cho Dương Kiếm và Chiến Kính Bằng kiếm được khoản tiền khá, bởi vì những hạng mục của đường sắt có thể gặp mà không thể cầu, chỉ xây dựng một lần, không thể xây dựng tiếp lộ tuyến đường sắt cao tốc trong mấy chục năm.
Nói ngoa một chút, là ngàn năm có một lần, là chiến tích khiến người ta hâm mộ.
Cũng có nguyên nhân sâu xa là, xây dựng dự án đường sắt cao tốc, có thể làm cho nhà họ Mai ở Thiên Trạch có rất nhiều dự án đầu tư, mặc kệ là ngắn hạn hay lâu dài, đều có thể có tác dụng thúc đẩy phát triển. Bởi vậy, với Dương Kiếm mà nói thì vô cùng quan trọng.
Cũng như vậy, với Chiến Kính Bằng mà nói, cũng là một cơ hội để rèn luyện đồng thời dành được sự tán thành hiếm có, không có mấy người mới lên chức Phó thị trưởng đã có cơ hội phụ trách dự án xây dựng lớn, cứ cho là y và Dương Kiếm được phân công quản lý, nhưng dù sao y cũng có một nửa chiến tích. Không cần cái khác, chỉ cần đảm nhiệm quản lý xây dựng tốt đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch, y cũng có đủ chiến tích và của cải.
Nhưng sau khi vất vả giải quyết các mối quan hệ, Chiến Kính Bằng và Dương Kiếm đang vui vẻ chuẩn bị đón khởi công đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch, lại bị Ủy ban Kế hoạch và Phát triển tạt vào mặt một chậu nước lạnh, không, là nước đá, làm hai người lạnh thấu xương.
Toàn thành phố Thiên Trạch, không có ai mong đường sắc cao tốc khởi công như bọn họ, bởi vì đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch có thể mang đến lợi ích trực tiếp cho họ.
Dương Kiếm và Chiến Kính Bằng đều vô cùng căm tức, hai người tự mình đến Bắc Kinh, dựa vào mỗi người đều có hậu trường, muốn trực tiếp tìm Phó Tiên Phong thảo luận trực diện. Kết quả là Phó Tiên Phong vô cùng đại ý, cũng không gặp hai người, hai người tức giận, một người đi thành phố Yến tìm Mai Thái Bình, một ở lại Bắc Kinh tìm quan hệ.
Dương Kiếm sau khi gặp Mai Thái Bình, nói qua tình hình, Mai Thái Bình trầm tư rất lâu, mới đột ngột hỏi một câu:
– Thái độ của Hạ Tưởng thế nào?
Thái độ của Thị Trưởng Hạ làm Dương Kiếm không hiểu sao cả, bởi vì Thị Trưởng Hạ một chút cũng không vội, hình như buông tay không để ý đến, y cũng không suy nghĩ sâu xa, cũng có thể lý giải, mọi chuyện đều để Thị Trưởng Hạ quan tâm, thì cần Phó thị trưởng như y làm gì? Phó bí thư Mai vừa hỏi, Dương Kiếm mới chợt nghĩ, bỗng nhiên hiểu ra việc gì.
– Chẳng lẽ là vừa giật dây ?
– Đúng, hoặc là không phải, cũng không ai biết. Hạ Tưởng rất thông minh, cậu ta vừa không làm sai quy tắc, lại nơi nơi chiếm được ưu thế cao, làm cho người ta không nhìn thấy lỗ hổng của cậu ta, mà bất cứ lúc nào cậu ta cũng có năng lực đúng lúc ra tay ngăn cơn sóng dữ…
Mai Thái Bình bỗng nhiên nhớ đến lần trước Hạ Tưởng muốn y buông tay với kiến nghị của Dương Kiếm, y liền cân nhắc lại lợi hại :
– Tùy cơ ứng biến thôi, đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch, vẫn liên quan đến việc hợp nhất Thiên Cương, vấn đề hiện tại là, hợp nhất sắt thép ảnh hưởng đến lợi ích của nhà họ Ngô, mà hiện tại nhà họ Ngô vẫn chưa trực tiếp ra tay. Cứ chờ cuộc đọ sức giữa nhà họ Ngô và Hạ Tưởng đến thời điểm mấu chốt nhất, cậu căn cứ thực lực hai bên mà đưa ra ý kiến.
Dương Kiếm gật đầu:
– Nếu chẳng may thị trưởng Hạ chiếm thế thượng phong, chẳng lẽ phải đứng ở lập trường phản đối thế lực gia tộc?
Mai Thái Bình nhìn Dương Kiếm một cái, trong mắt có một chút bất mãn, không nói gì, Dương Kiếm lập tức hiểu ra gì đó, biết mình nhiều lời, có một số lời trong lòng biết là được, cũng không thể được nói ra mặt, liền ái ngại cười:
– Tuân theo lợi ích chung, biết nghe lời phải.
Mai Thái Bình mới gật đầu cười, xem như thừa nhận thái độ của Dương Kiếm.
Dương Kiếm vừa đi, Mai Thái Bình suy nghĩ mãi, vẫn gọi điện cho Phó Tiên Phong.
Lại nói giữa Mai Thái Bình và Phó Tiên Phong, lợi ích chung không nhiều lắm, bình thường cũng ít liên hệ, nhưng điện thoại của y, Phó Tiên Phong vẫn sẽ cẩn thận đối xử.
Điện thoại của Phó Tiên Phong, vừa gọi là có người bắt máy, Mai Thái Bình cũng không khách khí, liền hỏi:
– Tiên Phong, ba ngọn lửa của lãnh đạo mới nhận chức, nhưng hai ngọn lửa đều đốt về Thiên Trạch, có phải có mục đích lớn?
Mai Thái Bình không khách khí, Phó Tiên Phong càng không khách khí…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 25/11/2017 22:36 (GMT+7) |