Quan Trường - Quyển 11

Phần 107

Mai Thái Bình tạm dừng, thấy Hạ Tưởng ban đầu còn giật mình đến nay đã lấy lại hoàn toàn bình tĩnh, cũng thấy phục Hạ Tưởng giỏi kiềm chế cảm xúc của mình, bất kể là ai ở trong tình huống này cũng đều lo lắng đề phòng, dù sao cũng là một bước tiến quan trọng trong đời, Mai Thái Bình lại tiếp tục nói:

– Nhưng Chủ tịch Quan tỏ vẻ ủng hộ, tuy tạm thời phương án bị gác lại, nhưng bất cứ lúc nào cũng được nhắc lại, mấu chốt điều kiện tiên quyết là Ngô Tài Dương phải ủng hộ.

Đúng vậy, nếu Ngô Tài Dương không ủng hộ, người khác ủng hộ cũng không có ý nghĩa lắm, bởi vì Ngô Tài Dương là Trưởng ban Tổ chức Trung ương.

Trừ khi Tổng bí thư và Thủ tướng đều tỏ thái độ, nhưng ở đây Tổng bí thư và Thủ tướng không cho thấy rõ lập trường, Hạ Tưởng suy nghĩ rồi hỏi một vấn đề mấu chốt:

– Chủ tịch Quốc hội có thái độ thế nào?

Ký ức của Hạ Tưởng về Chủ tịch quốc hội hãy còn mới mẻ, trong ấn tượng, Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng có mối quan hệ thân thiết, dĩ nhiên đó chỉ là cảm giác của riêng hắn, trên thực tế lập trường của các nhân vật chính trị là rất khó thấy rõ, trừ khi mối quan hệ của họ gần gũi đến một mức độ nào đó.

– Không tỏ thái độ gì.

Mai Thái Bình thở dài, vỗ vai Hạ Tưởng:

– Kế tiếp là dựa vào cậu thôi, chỉ cần cậu nghĩ ra biện pháp thuyết phục Ngô Tài Dương, tôi có thể cam đoan có 3, 4 Ủy viên bộ Chính trị tỏ thái độ ủng hộ, lại nhờ nhà họ Khâu ra mặt, lại có thể thêm được 2, 3 phiếu, mấu chốt là lập trường nhà họ Ngô vừa thay đổi, nếu Ngô Tài Dương đồng ý, anh ta có thể kéo theo 5,6 người ủng hộ, cậu lại nói chuyện điều kiện với Phó Tiên Phong, đến lúc đó bốn gia tộc đều ủng hộ cậu, không tin là anh không thể trở thành Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Trừ phi Tổng bí thư hoặc Thủ tướng có người bác bỏ cậu.

Mai Thái Bình nói nhẹ nhành khéo léo là vậy, nhưng Hạ Tưởng chỉ phân tích đơn giản một chút, cảm thấy khó khăn rất lớn, bởi vì để Ngô Tài Dương đồng ý, chắc chắn phải có điều kiện, có khắc nghiệt hay không tạm thời không nói, cho dù hắn và Ngô Tài Dương có thỏa hiệp được với nhau, cuối cùng bốn gia tộc lớn hợp lại đưa hắn đến vị trí Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Yến, nhưng như thế có nghĩa hắn đã dựa vào thế lực gia tộc, đồng nghĩa với việc từ nay về sau cắt đứt với tầng lớp bình dân.

Có lẽ Tổng bí thư cũng không để ý lắm với việc lập trường nửa này nửa kia của hắn, nhưng Thủ tướng chắc chắn không như vậy, giữa Thủ tướng và thế lực gia tộc có mâu thuẫn sâu sắc, nhất thời rất khó hòa giải, hơn nữa đấu tranh chính trị trong đó chưa hề dừng lại, từ lúc hắn rời Thiên Trạch, trong vấn đề hướng về thế lực bình dân hay thế lực gia tộc, tạm thời chuyện đó đã lắng đi, không ngờ với một chức vụ Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lại khiến hắn gặp phải lựa chọn khó khăn thế này.

Từ Giám đốc sở đến phó tỉnh, lập trường không rõ ràng, không đứng tốt vào đội ngũ, chắc chắn không được Hội đồng nhân dân ủng hộ. Cấp phó tỉnh thuộc cán bộ trực quản Trung ương, sẽ là đội quân dự bị cho lãnh đạo quốc gia, nếu không có lập trường chính trị rõ ràng, sẽ không có ai đứng sau hỗ trợ.

Ngô Tài Dương phản đối hắn cũng vì lý do hắn và thế lực gia tộc không đứng chung một chỗ, Ngô Tài Dương tuyệt đối sẽ không vì liên quan đến Liên Nhược Hạm mà ủng hộ hắn vào vị trí phó tỉnh.

Thỏa thuận chính trị, nhất là cấp phó tỉnh trở lên không thể nào xem nhẹ được.

Khó khăn này rất lớn, nếu hắn hướng về thế lực gia tộc thì có khả năng Thủ tướng sẽ phủ quyết hắn. Còn hắn dựa vào thế lực bình dân thì Ngô Tài Dương cũng sẽ kiên quyết phản đối.

Nhưng phải có lựa chọn, có cơ hội thăng chức, nói Hạ Tưởng không mong đó là nói dối, ai lại không muốn mình được lên chức cơ chứ? Tuy rằng hắn mới 32 tuổi, nhưng có thể trở thành một người còn có tốc độ hỏa tiễn hơn cả Cổ Thu Thật cũng khiến hắn rất thỏa mãn, rất vinh dự, có thể được lưu danh sử sách.

Chẳng qua, để một Bí thư Thành ủy 32 tuổi đi lên vị trí Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy thật sự hơi khó. Bởi vì với lý lịch và kinh nghiệm của hắn, thì cần có người đứng sau ra mặt, kéo hắn lên, một mình tự thân thì không thể được.

Một mình thân cô thế cô muốn tự lên cũng không lên được, không có cây thang không lên được.

– Hạ Tưởng, cậu có thể nghĩ cho kỹ bước tiếp theo nên đi như thế nào cho tốt.

Mai Thái Bình nhìn thấy vẻ khó xử của Hạ Tưởng,

– Lão Cổ bị bệnh rồi, Thủ tướng còn một nhiệm kỳ nữa cũng về hưu rồi, hiện tại ông cụ Ngô còn khỏe mạnh.

Gợi ý của Mai Thái Bình sao Hạ Tưởng lại không biết? Chẳng may Lão Cổ không còn nữa, hắn coi như mất đi trụ cột lớn, ba năm nữa Thủ tướng không còn nhậm chức nữa, sự ảnh hưởng sẽ nhanh chóng biến mất, nhưng ông cụ Ngô nếu không có biến cố gì xảy ra, còn có thể sống đến 8 năm hay 10 năm nữa, thế lực nhà họ Ngô đang dần mạnh lên. Hơn nữa thời đại Quan Viễn Khúc đã đến, tính về lâu về dài, theo khuynh hướng thế lực gia tộc là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng đó lại vi phạm vào nguyên tắc và lý tưởng ban đầu của hắn.

Theo góc độ chính trị mà nói, hiện nay hoàn toàn có lợi cho thế lực gia tộc, theo thế lực gia tộc cam đoan có thể có ích lợi lớn nhất, Hạ Tưởng là người trong chốn quan trường, người trong quan trường, việc phải bảo đảm hàng đầu chính là lợi ích chính trị. Nói thật, đối mặt với sự hấp dẫn lớn như vậy, niềm tin và lý tưởng lại trở nên mỏng manh, bởi vì nếu trong tay không đủ quyền lực, niềm tin và lý tưởng chỉ nói suông mà thôi.

Hôm nay Mai Thái Bình mời Quan Viễn Khúc ra mặt, thực ra điều cần thiết chính là khiến hắn hiểu ra vấn đề, thời đại thế lực gia tộc đã đến. Thủy triều lên rồi xuống, đó đã là quy luật rồi.

Hạ Tưởng bỗng nhiên nhớ tới Liên Nhược Hạm, nhớ tới quỹ Liên Tưởng đang ngày càng phát triển lớn mạnh – hoàn toàn không có quan hệ gì với máy tính Liên Tưởng, hoàn toàn là kết quả tâm huyết của Liên Nhược Hạm – hắn tự tin mỉm cười, cho dù mượn thế lực gia tộc để đạt được mục đích chính trị của mình thì có sao đâu? Chờ hắn đủ lớn mạnh thành cây đại thụ, hắn đã đủ bóng có thể hô mưa gọi gió, thì gắn cái nhãn thế lực gia tộc hay thế lực bình dân thì có gì là khác nhau đâu.

Miễn là có thể thực hiện được kế hoạch và lý tưởng của mình, nhất thời không nên tính toán kỹ làm gì. Trong nháy mắt Hạ Tưởng ra một quyết định ảnh hưởng đến cả đời hắn, từ khoảnh khắc này về sau, hắn phải gắn với cái nhãn thế lực gia tộc, lấy thân phận của một gia tộc thế lực, mượn sức mạnh của thế lực gia tộc để tranh thủ đạt được cơ hội trước mắt.

Hạ Tưởng bưng ly trà, cười tủm tỉm:

– Nói ra tôi cũng được tính là học trò của Chủ tịch Quan, vừa rồi tôi đã muốn lấy trà thay rượu, kính ông ấy một ly.

– Nói hay lắm, Viễn Khúc chỉ ra ngoài gọi điện, anh ta quay lại ngay bây giờ đấy.

Mai Thái Bình cười, y biết Hạ Tưởng đã nghĩ thông suốt, liền nắm tay Hạ Tưởng:

– Chỉ cần qua bước quan trọng này, với tài năng của cậu, cam đoan rằng con đường sự nghiệp sẽ không còn gì trở ngại nữa.

Không bao lâu sau, Quan Viễn Khúc liền trở lại, nghe thấy Hạ Tưởng nói lấy trà thay rượu kính y một ly, y rất vui vẻ cụng ly với Hạ Tưởng và còn nói:

– Có cơ hội ngồi cùng nhau, tôi xem tửu lượng của cậu thế nào.

– Có bao nhiêu độ lượng là có bấy nhiêu tửu lượng.

Mai Thái Bình cùng cười:

– Nào, cùng cạn một ly.

Ba người nâng chén, không khí thật vui vẻ.

Sau khi Hạ Tưởng chia tay Quan Viễn Khúc và Mai Thái Bình, lập tức đến gặp ông cụ Ngô, lại không biết, ở Tần Đường đang xảy ra chuyện liên quan đến lợi ích của hắn.

Nga Ni Trần đến Tần Đường.

Tiêu Ngũ đích thân quay về thành phố Yến mời Nga Ni Trần, sau mấy giờ gặp mặt nói chuyện với Nga Ni Trần, Nga Ni Trần thở dài một tiếng nói:

– Hạ Tưởng này, có lúc công chính nghiêm minh, có khi lại rất thực dụng, khiến cho người ta rất khó nắm bắt. Nhưng bất kể là thế nào, hắn đối với Tiểu Mạt Tiểu Lỵ quả thật hết lòng quan tâm giúp đỡ, tôi giúp hắn một lần.

Ngay lập tức Nga Ni Trần theo Tiêu Ngũ đến Tần Đường – các thủ tục liên quan đã được hoàn thành, trên thực tế Nga Ni Trần có thể tự do, không bị ai giám sát cả – tuy nhiên y cũng ra điều kiện trao đổi với Tiêu Ngũ, chính là khiến Hạ Tưởng phải bảo vệ cả đời Hoa Nhài Vàng, Bạc. Tiêu Ngũ cũng không xin ý kiến của Hạ Tưởng liền đồng ý, bởi vì y biết Hạ Tưởng biết đối nhân xử thế, thực ra trong lòng y biết rõ, nếu Nga Ni Trần không ra điều kiện thì Hạ Tưởng cũng sẽ chủ động gánh vác trọng trách đối với Hoa Nhài Vàng, Bạc.

Tiêu Ngũ và Nga Ni Trần còn chưa đến Tần Đường liền đã xảy ra chuyện, vừa rời Bắc Kinh liền nhận được điện thoại của Từ Tử Kỳ.

– Tiêu Ngũ, không thấy Tiểu Quỳ đâu nữa.

Từ Tử Kỳ biết quan hệ giữa Tiêu Ngũ và Bí thư Hạ, một số chuyện không tiện làm phiền đến Bí thư Hạ thì có thể gọi cho Tiêu Ngũ xử lý.

Tiểu Quỳ bất ngờ mất tích, cũng là Từ Tử Kỳ tình cờ phát hiện ra. Y đi đến văn phòng Ủy ban nhân dân bàn bạc việc, khi đi ngang qua phòng Hành chính, phát hiện ra Tiểu Quỳ không có ở đó, nghĩ thầm rằng Tiểu Quỳ vừa mới đi làm không lâu, vẫn trong thời gian thử việc sao lại không có mặt ở văn phòng? Bởi vì phòng hành chính có khá nhiều việc vặt, bất cứ lúc nào lãnh đạo cũng có việc sai khiến.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 19
0 Nhân vật chính trị, đang ở bên trong chính trị, mỗi lần có sự kiện quan trọng, muốn không đề cập tới lập trường muốn không vào đội đều không được. Mặc dù là chính trị của bản thân yêu cầu, hay là chính trị của trận doanh yêu cầu, hoặc là xuất phát từ việc biểu đạt yêu cầu của bản thân, cần phải có thời gian và địa điểm biểu đạt thích hợp. Tham dự hội nghị gì, phát biểu bài báo cáo gì, hay là một trường hợp biểu đạt xu hướng quan trọng nào đó, vân vân, dù sao cũng phải truyền đạt ra khuynh hướng chính trị của bản thân, cho bên ngoài...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 16
0 Tiểu oa nhi, tốt hơn ngươi đừng có chọc vào Thiên Hạp đảo chúng ta. Lập tức giao ra giải dược, bằng không các ngươi sẽ phải hối hận. Vũ Vương tứ trọng kia nhướng mày nói, trong lòng hắn lúc này cũng vô cùng lo lắng. Thực lực mấy người này đều bất phàm, đặc biệt là đầu yêu thú thất giai trung kỳ kia có thể dùng một chiêu đả thương tứ trưởng lão, những người này quả thực khó dây vào. Thế nhưng Thiếu đảo chủ bị hạ độc, không thể trì hoãn được nữa. Lần này hắn cũng chỉ cố gắng kiên trì, hy vọng dựa vào mặt mũi của Thiên Hạp đảo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 10
Phần 66 Đối với việc Thái tử đến thì kì thật Lưu Phong có áp lực tâm lý, bởi vì ngài đã biết thân phận thật của mình. Hơn nữa, hiện giờ hắn có quan hệ với Điềm nhi cũng là một việc đáng chú ý, nghĩ đến cũng có chút xấu hổ. “Lão công, trông chàng có vẻ hơi căng thẳng...” Ngay lúc hắn đứng ở trên đỉnh Hoàng thành đợi Thái tử đến thì Đình Nhi chậm rãi đi tới ôm lấy hắn rồi nhẹ nhàng nói: “Chàng sợ Thái tử vạch trần thân phận thật của mình sao?” Lưu Phong quay đầu lại kéo Đình Nhi vào trong lòng mình nhẹ nhàng gật gật đầu, nói: “Ân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng