Quan Trường - Quyển 11

Phần 114

Số người biết chuyện của Mã Quân không nhiều, do đó nhiều người hoàn toàn không rõ sự việc rốt cuộc xảy ra chuyển biến ở tình tiết nào, nhưng ít nhất nhìn ở mặt ngoài, Bí thư Hạ lại thắng một ván nữa, bởi vì Lưu Kiệt Huy tương đương với việc tự vả vào mồm mình, mới kiên quyết chưa được mấy ngày đã tự động nhận thua.

Người khác nói còn được, không đoán được thì có thể không đoán, bởi vì là người ngoài cuộc, và bản thân cũng chẳng có lợi ích nhiều, tội gì phải lo lắng? Nhưng Phạm Tiến thì không được rồi, quá ức hiếp người, đề bạt của Thị trưởng Chương cũng được thông, cả đề bạt của Bí thư Hạ cũng thông qua, chỉ có Diệp Phàm tức đề danh của y, đến bây giờ vẫn còn ở đâu đâu là vì y là nhân vật số ba sao?

Phạm Tiến nổi giận, quyết định tỏ ra thái độ cho Lưu Kiệt Huy xem.

Phạm Tiến gọi mấy cuộc điện thoại tỉnh xong, sau đó trong lòng có chủ ý liền đến gõ cửa văn phòng Hạ Tưởng.

Theo tổng thể mà nói, thế cục của Tần Đường phát triển trong ổn định, cơ bản là tiến triển theo chiều dự tính của Hạ Tưởng.

Những công việc chính trị, nếu đều dùng phương pháp chính trị để giải quyết thì thực ra cũng không khó. Hắn thân làm bí thư thành ủy nên có đủ quầng sáng quyền lực. Nhưng vấn đề là, quyền phát ngôn chốn quan trường hoàn toàn không nhất định quyết định bởi chức vị cao thấp, mà còn là kinh nghiệm, người đứng sau, uy danh, phe phái.

Trong thành ủy Tần Đường, điều mà Hạ Tưởng thiếu là kinh nghiệm và uy danh.

Nhưng hiện tại, kinh nghiệm hắn đang dần dần tích lũy, uy danh cũng dần tăng lên, có thể trong mắt người ngoài, địa vị của hắn và Chương Quốc Vĩ đã không giống trên dưới nữa rồi, nhưng xem ra, hắn vẫn còn kém vài phần.

Bởi vì Chương Quốc Vĩ cây lớn rễ quá sâu, những nhân vật số một trong thành phố có hơn một nửa là thân tín của y, đến những nhân vật số một, số hai ở các huyện bên dưới cũng hơn một nửa là y đề bạt lên. Sáu khu sáu huyện trực thuộc Tần Đường, còn có hai huyện cấp thị, tổng cộng là mười bốn khu huyện, phỏng chừng có bảy khu huyện là có tay chân sai đâu đánh đấy của Chương Quốc Vĩ.

Ở những huyện khác, dù cho không có những nhân vật số một, số hai là người của Chương Quốc Vĩ, thì trong Ủy viên thường vụ cũng có cận kề thân tín của Chương Quốc Vĩ.

Chương Quốc Vĩ giống như gốc cây đại thu che cả trời, có thể nhìn thấy tán cây lắm cành nhiều lá chứ không nhìn thấy gốc rễ rắc rối khó gỡ, trải rộng khắp các cơ quan Đảng chính lớn nhỏ ở Tần Đường.

Muốn nhổ tận gốc Chương Quốc Vĩ là không có khả năng, cũng không cần truy cứu nguyên nhân lịch sử hình thành thế lực lớn mạnh của Chương Quốc Vĩ, Hạ Tưởng rất rõ mục đích hắn đến Tần Đường là gì, chính là học được đạo lý dùng người, trong môi trường phức tạp, trở thành một Bí thư Thành ủy đúng chuẩn.

Không, nói chính xác hơn, có lẽ là một nhân vật số một ưu tú.

Những đấu đá chính diện thì dễ đối phó, nhưng những thủ đoạn đen tối thì hơi phiền toái, Ngưu Lâm Quảng nhiều lần khiêu khích, mới là nguyên nhân làm cho Hạ Tưởng âm thầm chấp nhận Tiêu Ngũ mời gọi Nga Ni Trần ra mặt.

Hạ Tưởng hoàn toàn không muốn chính diện va chạm với Ngưu Lâm Quảng, bởi vì trọng tâm công việc của hắn không phải ở đó, hơn nữa cũng có rất nhiều người nhắc nhở hắn chớ động Ngưu Lâm Quảng, không động thì không động là được rồi, hắn cũng không phải là đi đến đâu, cũng phải hóa thân chính nghĩa dẹp loạn những việc bất bình ở đó, đất nước rộng lớn, đường không bằng phẳng cũng nhiều, hắn phải dựa vào sức lực của một người để đạp lên những con đường không bằng phẳng dưới thiên hạ không công bằng

Nhưng Ngưu Lâm Quảng lại quá mức ngông cuồng kiêu ngạo, không dạy dỗ xử lý, hắn sẽ không dừng việc gây sự phiền toái, mục đích là dụ y phạm sai lầm, kéo y xuống nước, chính là muốn phối hợp với Chương Quốc Vỹ từ đằng sau.

Hắn phải thu quyền, Chương Quốc Vĩ không chịu thả ra, hai bên tranh giành mãnh liệt, nhất định phải có một người thắng, Chương Quốc Vĩ không cam tâm thất bại, hắn lại có thể cam tâm không thu được thứ gì ở Tần Đường sao?

Khẳng định là không thể

Bởi vậy, sau khi trực tiếp lợi dụng cảnh sát ba địa phương nghiêm khắc cảnh cáo Ngưu Lâm Quảng, không ngờ Ngưu Lâm Quảng lại nhắm thủ đoạn đen tối vào người bên cạnh hắn, cuối cùng đã chọc giận Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng muốn Nga Ni Trần xuống núi, lại không phải thật sự muốn Nga Ni Trần đánh bại Ngưu Lâm Quảng, lấy đen trị đen suy cho cùng không phải là dạng chính phái, tuy hắn có thể đặt mình ngoài cuộc, nhưng cũng không phải là dự tính ban đầu của hắn. Điều mà hắn cần chỉ là muốn để cho Nga Ni Trần trấn thủ, một là bảo vệ sự an toàn của những người bên cạnh, hai là ngăn cản Ngưu Lâm Quảng không ngừng gây ra những phiền toái nhỏ, nếu như Ngưu Quảng Lâm cứ u mê không tỉnh thì cũng không loại trừ khả năng để Nga Ni Trần phản kích.

Nga Ni Trần là một thanh kiếm sắc hay một cái dao cùn, hoàn toàn đều nhìn vào việc Ngưu Lâm Quảng có biết điều hay không. Nếu Ngưu Lâm Quảng biết điều, đồng thời rút lui thì Nga Ni Trần chính là một cây dao bén giả cùn, cùng Hoa Nhài Vàng, Bạc đoàn tụ ở Tần Đường đều được. Nếu Ngưu Lâm Quảng chết vẫn không thay đổi, cho rằng y có thể hết lần này đến lần khác thử thách giới hạn của Bí thư Thành ủy, thì Hạ Tưởng cũng không hiền lành đôn hậu nữa, Nga Ni Trần sẽ hóa thành một thanh kiếm sắc, chém một nhát nhất định thấy máu.

Đương nhiên, Nga Ni Trần cũng có thể làm ăn chính đáng ở Tần Đường, do Tiêu Ngũ âm thầm ra mặt đối phó, kiếm không được nhiều tiền, bảo đảm tài chính cho Nga Ni Trần duy trì xoay chuyển bình thường thì không phải là vấn đề lớn.

Lần này Nga Ni Trần ra tay mạnh tấn công Mã Quân, xử lý Lữ Chấn Dương và Trương Thần Phương, Hạ Tưởng tuy trong lòng có hơi bất mãn nhưng vẫn giữ im lặng. Hắn rất rõ cách làm người của Nga Ni Trần, Nga Ni Trần chỉ là phối hợp với hắn ở một khía cạnh, chứ không phải mọi việc đều nghe theo kiến nghị của hắn, cũng có thể nói, từ khoảnh khắc này về sau, Nga Ni Trần chính thức là thả hổ về rừng.

Mặc ông ta đi… Hạ Tưởng quyết định không gặp mặt Nga Ni Trần, cũng không liên lạc qua điện thoại, làm như không biết Nga Ni Trần ở Tần Đường, càng không biết Nga Ni Trần đã làm những chuyện gì ở Tần Đường. Bởi vì ngay cả những việc Ngưu Lâm Quang đã làm ở Tần Đường hắn còn không rõ, làm sao biết một người ở nơi khác đến như Nga Ni Trần?

Bàng quan là được rồi… Chỉ có điều, Ngưu Lâm Quảng trộm gà không thành, có thể lại có chiêu báo thù hay không?

Bên ngoài cửa vang lên, Từ Tử Kỳ báo cáo:

– Bí thư Hạ, Bí thư Phạm đến rồi.

Phạm Tiến đến rồi? Hạ Tưởng cười hiểu ý, thế cục cân bằng ở Tần Đường sắp được phá vỡ rồi.

Ngưu Lâm Quảng đang ngồi trong văn phòng chơi súng lục, đột nhiên bắn một phát vào bên cạnh chỗ Hách Tư Vị đang đứng.

Một tiếng bằng vang lên trong khoảng không. Trong súng không có đạn, chứ không thì Hách Tư Vị đã chảy máu tại chỗ rồi.

Dù biết Ngưu Lâm Quảng thích dùng súng rỗng dọa người, nhưng Hách Tư Vị mỗi lần như thế đều sợ run người, ai mà muốn súng chĩa vào mình chứ, nếu chẳng may trong súng có một viên đạn, thì chẳng phải là trả bằng mạng sống sao? Chơi cái gì chẳng được, lại chơi nổ súng dọa người.

Hách Tư Vị càng hiểu rõ, Ngưu Lâm Quảng không phải tùy tiện nổ súng dọa người, thủ pháp gã dùng súng rỗng không dọa người chứng tỏ có điều bất mãn, họng súng nhắm vào ai chính là có ý kiến với người đó. Nói một cách chính xác, Ngưu Lâm Quảng thể hiện sự bất mãn mãnh liệt đối với hậu quả gây ra của việc anh ta cổ động Mã Quân gây sự.

Nhưng cũng không thể hoàn toàn trách anh ta, ai bảo Mã Quân đầu người óc heo, không, phải nói là ai biết sẽ có thần binh từ trên trời rơi xuống, đột nhiên tiêu diệt một bang vốn được gọi là thế lực Bắc Kinh? Lai lịch của đối phương thế nào, Hách Tư Vị cũng không biết, điều tra cả buổi kết quả cũng chẳng điều tra ra được manh mối gì, kì lạ quá, lẽ nào đối phương thật sự trên trời rơi xuống sao?

Trên trời rơi xuống không chỉ có em Lâm mà còn rơi xuống cả xã hội đen?

Nhưng, Hách Tư Vị thật sự cũng vô cùng bất mãn với Mã Quân, bởi vì hành vi có ý đồ cưỡng hiếp Tiểu Quỳ của Mã Quân chọc giận anh ta. Đến anh ta cũng không biết là chuyện gì, đột nhiên không hiểu vì sao anh ta lại thích Tiểu Quỳ.

Tiểu Quỳ là một cây hoa hướng dương, trong sạch, khỏe mạnh, tươi sáng, lại tràn đầy mỹ cảm, không giống như con gái thành phố, mảnh mai yếu ớt, động cái là khóc lóc sướt mướt, làm bộ thẹn thùng nũng nịu, chỉ có Tiểu Quỳ mới là thực phẩm tự nhiên an toàn vô hại, rất phù hợp với tiêu chuẩn người con gái trong lòng anh ta.

Mã Quân lại dám…? Hách Tư Vị càng thêm căm hận Mã Quân, hơn nữa càng xem thường đầu óc không ra gì của Mã Quân, nếu không phải nhờ vào cha vợ là Chủ tịch Hội đồng nhân dân, thì với trình độ như Mã Quân có thể làm Cục trưởng phân cục một khu sao? Xì, ngay cả một cảnh sát bình thường y cũng không xứng.

Hách Tư Vị cũng chỉ mắng thầm trong lòng, ngoài miệng không nói xấu Mã Quân một câu, bởi vì anh ta biết Ngưu Lâm Quảng rất bênh Mã Quân, anh ta càng biết rõ, xã hội đen không dễ lăn lộn, thực ra cũng gần như chốn quan trường, cấp bậc nghiêm ngặt, ăn nói cẩn thận, cẩn thận đề phòng người đâm sau lưng, vẫn muốn một lúc nào đó dẫm đạp lên đối thủ cạnh tranh.

Thời đại này, làm cái gì cho dễ dàng? Chết cũng không dễ dàng, nghĩa địa cứ tăng lên thái quá, người nghèo chết cũng không có đất mà chôn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 7
4 Hạ Tưởng nhịn nhẫn, vẫn là không thể nhịn nổi Giọng điệu của cô cũng lớn lối thiệt. Chỉ vì một con chó có thể diệt một người, được, cô dám thả chó lần nữa, tôi cũng dám một chân đá văng nó ra Người đàn bà ôm chó giận dữ: Cục cưng, cắn hắn, cắn chết hắn! Xì, một con chó nhỏ mà muốn cắn chết người, đùa à! Nhưng giọng điệu người đàn bà ôm chó không giống nói giỡn, mà là hùng hổ, nghiến răng nghiến lợi! Con chó Nhật lại một lần nữa hùng hổ vọt tới, chó không lớn, thanh âm không nhỏ, sủa dữ dội, thật có hiệu quả dọa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 2
0 Khí thế lại tăng vọt, người Tiểu Long tỏa ánh sáng vàng chói mắt, cái đuôi to quất mạnh vào Thiên Sí Tuyết Sư. Thấy Tiểu Long công kích, mắt Thiên Sí Tuyết Sư lóe tia sợ hãi. Yêu thú nhị giai tuy chưa hoàn toàn mở ra linh trí nhưng có huyết mạch rất cao, thông minh hơn yêu thú nhị giai bình thường nhiều. Thiên Sí Tuyết Sư cảm giác khí thế từ người Tiểu Long làm nó giảm chiến ý. Nhưng Thiên Sí Tuyết Sư thuộc loài vương giả trong yêu thú, sẽ không dễ dàng nhận thua. Thiên Sí Tuyết Sư vỗ đôi cánh, khí lưu hiện ra trên bầu trời. Khí lưu rít...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 10
4 Isabella cuối cùng cũng cúp điện thoại, vẻ mặt có chút mất tự nhiên. Sao vậy? Ngải Vi Nhi không nhịn được phải hỏi: Sắc lang chết tiệt kia không phải cố ý không nghe điện thoại của chúng ta đấy chứ? Huấn luyện viên, tất nhiên không phải như vậy, chị có chút tự tin được không? Trên đời này có đàn ông chơi chán chúng ta sao? Isabella lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: Nhưng, sự việc có chút không thích hợp, có lẽ chồng nhỏ đã thật sự xảy ra chuyện. Điều này sao có thể? Vẻ mặt Ngải Vi Nhi hơi biến đổi: Liễu Vân Mạn nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng