Sau khi việc chọn người cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Bảo được quyết định, việc chọn người cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường lại được mọi người chú ý. Làm một thành phố xứng đáng với cái tên thành phố kinh tế lớn thứ hai trong tỉnh, sản lượng và quy mô kinh tế gần bằng với thành phố Yến, việc chọn người cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường, là một trong những điểm quan trọng trong lần điều chỉnh nhân sự này. Bởi vì thành phố Yến là một thành phố cấp Phó tỉnh, Phạm Duệ Hằng không có quyền điều chỉnh.
Đương nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường là Phương Tiến Giang, y tuy rằng tuổi chưa đến lúc về hưu, nhưng vì không có ai nói giúp cho y, nên đã được quyết định bị thoái vị, chỉ định đến Tỉnh đảm nhiệm chức Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc tỉnh. Người đang đảm nhiệm chức vụ Thị trưởng là Chương Quốc Vĩ, năm nay 43 tuổi, rất phù hợp ứng tuyển, nhưng Tống Triêu Độ vốn dĩ im lặng không phản ứng lại một mực phản đối lá đơn của Quốc Vĩ, nói thế nào cũng không chấp nhận việc Quốc Vĩ tiếp nhận chức vụ Bí thư.
Mai Thái Bình, Mã Tiêu cũng phụ họa theo Tống Triêu Độ.
Phạm Duệ Hằng vốn dĩ thật sự có ý đề bạt Chương Quốc Vĩ lên, nhưng những việc trong chính trị thông thường là anh có một tôi có mười lăm. Tống Triêu Độ đã nể mặt y lắm rồi, y cũng không thể cứ quá độc đoán chuyên quyền, phải có qua có lại. Hơi suy nghĩ một chút, y liền rút lại đề nghị đề bạt Cương Quốc Vĩ.
Tiếp tục thảo luận vấn đề chọn người cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường. Nếu Tống Triêu Độ đã phủ quyết Chương Quốc Vĩ, nhất định y cũng có suy tính. Tất cả mọi người đều đang chờ đợi kiến nghị của Chủ tịch Tống, không ngờ Chủ tịch Tống chỉ đốt lửa mà không thả pháo, phủ quyết Chương Quốc Vĩ nhưng lại không nêu lên người của mình, khiến nhiều người cảm thấy buồn bực, rốt cuộc trong hồ lô Chủ tịch tỉnh Tống đang bán thuốc gì đây?
Sự im lặng ngắn ngủi qua đi, Vương Bằng Phi đề nghị Ngả Thành Văn làm Bí thư Thành ủy thành phố Lang.
Tống Triêu Độ liếc nhìn Vương Bằng Phi đầy thâm ý, trầm ổn nói một câu:
– Đồng chí Ngả Thành Văn đảm nhận chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường, khá thích hợp.
Thật ra ai đảm nhận chức vụ gì, thích hợp hay không thích hợp không phải một người nói là xong, mà là do nhân vật số một số hai quyết định. Ngả Thành Văn đã đảm nhận chức Bí thư Thành ủy thành phố Lang hơn ba năm, thành tích cũng bình thường, nếu đưa sang làm Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường, là điều chuyển ngang, nhưng cũng xem như một sự khẳng định.
Suy xét tổng thể, Ngả Thành Văn cẩn thận, tính cách trầm ổn, chủ trì công việc toàn diện của thành phố Tần Đường, có thể sẽ thuận lợi. Nhưng có một điều, Thị trưởng Tần Đường Chương Quốc Vĩ là người sinh ra và lớn lên ở Tần Đường, với thế lực hùng mạnh của y, Ngả Thành Văn đến đó, e rằng không thể kiềm chế hữu hiệu được y.
Phạm Duệ Hằng chỉ do dự một lát liền gật đầu đồng ý, Ngả Thành Văn đến Tần Đường, cũng xem như Chương Quốc Vĩ mới là lão đại. Tuy rằng Chương Quốc Vĩ không thể thuận lợi đảm nhận chức vụ Bí thư, nhưng với kinh nghiệm của Ngả Thành Văn, cũng làm không nổi một nhiệm kỳ liền phải điều chuyển sang một nơi khác, để Chương Quốc Vĩ đợi thêm một năm rưỡi nữa cũng được.
Ngả Thành Văn từ thành phố Lang chuyển đến thành phố Tần Đường đảm nhiệm chức vụ Bí thư, An Hưng Nghĩa vẫn chưa được đả động, vẫn là Thị trưởng thành phố Lang. Người đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy mới của thành phố Lang là Trưởng ban thư ký Thành ủy thành phố Yến – Nhạc Minh.
Sau khi xác định được người cho vị trí Bí thư Thành ủy ba cỗ xe ngựa của tỉnh, cuộc điều chỉnh nhân sự xem như đã hoàn thành được một nửa.
Còn những thành phố khác có điều chỉnh gì hay không, có nơi chỉ là điều chuyển qua lại giữa hai vị trí..v..v.. biên độ cũng không phải lớn, cũng rất dễ dàng đạt được đồng nhất. Nhưng cũng có một vài điểm bất ngờ nho nhỏ xuất hiện, ví dụ cuối cùng Phó thị trưởng Chu Hải Đào của thành phố Thiên Trạch bị Mai Thái Bình đề nghị chuyển đến thành phố Lang, thế chỗ cho Chu Duệ Nhạc, sau đó Mã Tiêu lại đề nghị Bành Vân Phong làm Phó thị trưởng thành phố Thiên Trạch, tất cả đều được thông qua.
Tuy thành phố Yến không có điều chuyển Thị trưởng, nhưng Ủy viên thường vụ lại có chút điều chuyển nhỏ, Bí thư Khu ủy khu Hạ Mã Giang Thiên tiếp nhận vị trí Ủy viên thường vụ khu Thị Bắc, thuận lợi tiến vào Hội nghị thường vụ Thành ủy, cấp bậc cũng được tăng lên, trở thành cấp giám đốc sở. Sau khi điều chỉnh người ở vị trí Bí thư Khu ủy khi Thị Bắc, bởi vì tổng sản lượng kinh tế khu Thị Bắc bị giảm xuống, bị khu Hạ Mã thay thế, nên không có tư cách chiếm vị trí trong Hội nghị thường vụ nữa.
Giang Thiên có được một món hời lớn, nói ra thì vẫn nên cảm ơn Hạ Tưởng. Nếu không phải là công lao của Hạ Tưởng, y nào có được sự lên chức nhanh chóng như bây giờ? Nhưng không ít người trong lòng cũng có tính toán, Giang Thiên tiến dần vào Hội nghị thường vụ Thành ủy thành phố Yến, có lẽ cũng có liên quan đến tin tức Trần Phong có thể tiến vào cục Chính trị.
Một lần điều chuyển nhân sự quan trọng, đã được xác định, có người khóc, cũng có người cười, có người hoan hô, cũng có người đau khổ, nhưng cũng có người bình tĩnh để đối diện, ví dụ như Hạ Tưởng.
Tin tức Lưu Hội Nhân đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Thiên Trạch được loan đến Thiên Trạch, tất cả mọi người đều kinh ngạc, đều không hiểu sự sắp đặt này của Tỉnh ủy là có dụng ý gì, tại sao lại sắp xếp một nhân viên nghiên cứu lý luận, không hề có kinh nghiệm chính trị gì ở đia phương đến đảm nhiệm nhân vật đứng đầu? Thật khiến người ta bất ngờ.
Không ít người vì Hạ Tưởng không thể đảm nhận chức vụ Bí thư mà cảm thấy tức giận.
Hạ Tưởng thân là đương sự lại rất bình tĩnh, không phải cố tỏ ra vẻ bình tĩnh, nhưng mà sau khi hắn đã xem qua một loạt danh sách những người nằm trong lần điều chuyển nhân sự của Tỉnh ủy, rà soát lại tất cả những người mà Chủ tịch tỉnh Tống cố ỳ kìm kẹp, trong lòng liền có tính toán…Có những việc không thể vội được, hoặc là lùi một bước, mới có thể tiến thêm một bước dễ dàng hơn.
Hơn nữa hiện tại hắn quả thật cũng mới chỉ đảm nhiệm chức vụ Thị trưởng hơn một năm, nếu đảm nhiệm chức vụ Bí thư, thì kinh nghiệm đảm nhiệm chức vụ Thị trưởng quá ngắn, bản lý lịch kinh nghiệm sẽ không được tốt lắm.
Cũng may Bành Vân Phong thuận lợi tiến thêm một bước, thành công bước qua cánh cửa từ Cục trưởng đến Phó giám đốc sở, trở thành Phó thị trưởng, rất đáng mừng. Tin tức truyền đến Thành ủy Thiên Trạch, không ít người chúc mừng Bành Vân Phong, đồng thời âm thầm ngưỡng mộ vận may của Bành Vân Phong. Nếu không phải đi theo một lãnh đạo tốt như Thị trưởng Hạ, đừng nói y đảm nhận chức Phó thị trưởng, mà sớm đã bị Bì Bất Hưu chơi đùa rồi.
Bây giờ ngược lại là Bì Bất Hưu bị chơi đùa, Bành Vân Phong lại được thăng chức. Sự đánh giá về mặt chính trị, thật sự vẫn là hai con đường sinh tử, nói là kinh thiên động địa cũng không có gì quá đáng.
Bành Vân Phong trước đó không hề có chuẩn bị tâm lý, trong chốc lát liền được lên làm Phó thị trưởng, cảm giác giống như đang nằm mơ. Trên đời này lại có sự thăng chức dễ dàng như vậy? Y không bỏ ra một đồng nào, không hề tặng một món quà nào, không hề có thủ đoạn đút lót nào, giống như bánh từ trời rơi xuống trúng đầu vậy, quả thật là chuyện cúi đầu đi đường lại gặp được vật báu.
Bành Vân Phong vui mừng vô cùng, cũng biết nếu không phải có Thị trưởng Hạ, thì đâu có y ngày hôm nay? Những lời cảm ơn thừa thãi cũng không nên nói nữa, chỉ đến văn phòng Thị trưởng Hạ, cúi người thật thấp trước mặt Thị trưởng Hạ, sau đó hai mắt đầy lệ, quay người rời đi, để lại cho Thị trưởng Hạ một cái bóng dứt khoát và kiên quyết.
Cái biểu hiện ra chính là, kẻ sĩ này sẽ làm tri kỷ tri âm cho đến chết!
Tuy rằng Thị trưởng Hạ không được thuận lợi tiếp nhận chức vụ Bí thư, nhưng trong Thiên Trạch lại không hề có sự đồng tình nào, chỉ có Thị trưởng Hạ mới là nhất, cái gì mà Chủ nhiệm phòng Nghiên cứu chính sách cũng đi làm Bí thư? Ai nghe người ta bịa chuyện chứ?
…
Khi nhận được điện thoại của Tống Triêu Độ, Hạ Tưởng đang định thả lỏng một chút, cùng Tống Nhất Phàm cưỡi ngựa ở thảo nguyên. Vốn dĩ Tống Nhất Phàm mặc váy, nhưng váy lại không thích hợp để cưỡi ngựa, nhưng cô lại ham vui, cứ muốn cưỡi, Hạ Tưởng đành phải làm phu ngựa, đích thân dẫn ngựa cho cô.
Tống Nhất Phàm ngồi nghiêng trên thân ngựa, đôi chân trắng dường như phơi bày ra ngoài, khiến người ta nhìn vào có thể mê mẩn. Quay qua quay lại, thúc vòa bụng ngựa, so với thân mình bóng loáng của con ngựa, tạo thành một bức tranh vô cùng tuyệt đẹp.
Một trận gió thổi qua, Tống Nhất Phàm không để ý, váy bị bay tung lên cao, lộ ra bên trong, vừa lúc bị Hạ Tưởng nhìn thấy, Tống Nhất Phàm liền đỏ mặt:
– Thật xấu hổ, không có mặt mũi gì hết, lại đi nhìn con gái trần truồng.
Hạ Tưởng không nói được gì nữa, hắn chưa thấy gì được không, đang định phản biện mấy câu, Tống Triêu Độ đã gọi điện thoại đến.
– Hạ Tưởng, Thiên Trạch cao rộng như vậy, bây giờ lại mênh mông bao la, tùy cậu thi triển tài học rồi.
Giọng nói Tống Triêu Độ không hề mệt mỏi, dường như đối với việc sắp rời tỉnh Yến, không hề có gánh nặng tâm lý nào,
– Đối với lần điều chuyển nhân sự này, cậu có suy nghĩ gì không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |