Quan Trường - Quyển 11

Phần 35

Nói một cách tổng thể, lại thêm Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân muốn đứng vững, cố ý chống lại Phạm Duệ Hằng, thế cục năm nay của tỉnh Yến, trong khoảng từ nửa năm đến một năm thì chỉ sợ sẽ có một sự rung động không nhỏ. Đến lúc đó thì cũng là lúc là Mai Thái Bình dời đi.

Ảnh hưởng đối với việc hắn đến thành phố Tần Đường nhậm chức là tốt là xấu bây giờ còn chưa dễ kết luận.

Nháy mắt đã đến ngày nhậm chức. Tỉnh ủy quyết định, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Tiêu đích thân cùng đi với Hạ Tưởng đến thành phố Tần Đường nhậm chức.

Thành phố Tần Đường là thành phố lớn. Bình thường do Phó trưởng ban thường trực đi cùng, nhưng lại do Mã Tiêu tự mình ra mặt thì thứ nhất đây là sự coi trọng của Tỉnh ủy đối với thành phố Tần Đường, thứ hai cũng là sự coi trọng của bản thân Mã Tiêu đối với Hạ Tưởng.

Thành phố Tần Đường cách thành phố Yên hơi xa, khoảng bảy tám tiếng đồng hồ ngồi ô tô. Mã Tiêu, Hạ Tưởng sáng sớm đã xuất phát từ Tỉnh ủy, thẳng hướng Bắc Kinh mà đi.

Hạ Tưởng và Mã Tiêu ngồi cùng một xe. Hai người như bằng hữu bao nhiêu năm, ngồi trong xe không ngớt nói chuyện. Ngoài những chuyện khí hậu tốt, mùa màng bội thu ra còn ngẫu nhiên nói đến Đông y Phó thị của Phó Tiên Tiên.

Đối với Phó Tiên Phong và Phó Tiên Tiên, Mã Tiêu rất kiêng kỵ, rất ít khi nhắc đến. Cho dù có nhắc đến thì cũng là qua loa chứ không nhiều lời. Hạ Tưởng chỉ biết Mã Tiêu trên con đường trưởng thành thì có bóng dáng của nhà họ Phó. Nói là anh ta là con rối của nhà họ Phó thì hơi khó nghe nhưng nói là anh ta chuyện gì cũng nghe theo chỉ thị của Phó Tiên Phong thì quả thật là sự thật.

Sau khi nói mấy câu, giữa Hạ Tưởng và Mã Tiêu thực sự là không có tiếng nói chung, cũng không có nhiều lời để nói mà nhìn ra cửa sổ. Lúc này là tháng bảy, trăng tháng bẩy, một mảnh trời thu. Thu đã vào rất sâu. Mùa du lịch của Thiên Trạch cũng kết thúc. Nhưng rất nhanh chóng sẽ có sự tăng vọt du lịch trượt tuyết trên thảo nguyên.

Nghiêm Tiểu Thì rất thích triển vọng du lịch thảo nguyên trước mắt. Quyết định tiếp tục đầu tư lớn hơn ở Thiên Trạch. Nhưng đồng thời cũng biểu thị cô nhất định sẽ tìm thấy cơ hội kinh doanh ở thành phố Tần Đường. Khi cô nói chuyện thì ánh mắt luôn ánh lên nụ cười, môi mím chặt. Hạ Tưởng liền hiểu ngay, cơ hội kinh doanh mà cô nói tới đa phần là chỉ một cơ hội nào đó.

Còn có Tống Nhất Phàm cũng khiến Hạ Tưởng nhớ đến.

Tống Triêu Độ đi tỉnh Đông Tam, Tống Nhất Phàm còn ở lại Bắc Kinh tiếp tục học. Tuy nói là mẹ của Tống Nhất Phàm cũng ở Bắc Kinh nhưng Tống Triêu Độ vẫn phó thác cho Hạ Tưởng, bảo hắn quan tâm nhiều hơn đến Tống Nhất Phàm một chút. Tống Nhất Phàm từ nhỏ đều tín nhiệm Hạ Tưởng nhất, hơn nữa cô cũng coi Hạ Tưởng là người thân đáng tin cậy nhất của cô.

Chăm sóc Tống Nhất Phàm tự nhiên là trách nhiệm không thể chối từ của Hạ Tưởng. Cũng may thành phố Tần Đường cách Bắc Kinh không xa, chỉ xa hơn thành phố Thiên Trạch một chút.

Tần Đường là thành phố ven biển. Tuy rằng mùa đông không lạnh khủng khiếp như thành phố Thiên Trạch nhưng mùa đông thì nhiệt độ không khí của thành phố Tần Đường cũng xếp thứ ba toàn tỉnh. Hơn nữa lại là ven biển nên rét lạnh mà ẩm ướt.

Vừa qua Bắc Kinh, hướng về hướng đông bắc không xa liền cảm thấy nhiệt độ không khí giảm xuống không ít. Xe sau khi lại đi được hai tiếng đồng hồ nữa, cuối cùng nhìn thấy một tòa thành hoàn toàn mới đứng sừng sững ở trước mắt. Thành phố bao nhiêu năm lịch sử đem lại cho người ta một cảm giác quả nhiên khác biệt, đường phố thẳng tắp, những tòa nhà lớn mới tinh, thật là một thành thị hoàn toàn mới.

Thành phố Tần Đường!

Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Tần Đường Lưu Kiệt Huy, Thị trưởng Chương Quốc Vĩ, cùng với các vị lãnh đạo Đảng và Chính quyền khác đứng ở bên đường cao tốc nghênh đón.

Đáng lẽ Chương Quốc Vĩ một hàng nên đứng ở chỗ giao giới giữa Bắc Kinh và thành phố Tần Đường nghênh đón Hạ Tưởng bởi vì Hạ Tưởng là Bí thư Thành ủy là nhân vật số một. Hơn nữa lại đi cùng với ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Chương Quốc Vĩ đã gọi điện thoại xin chỉ thị, Mã Tiêu nói không cần kinh động mọi người, cũng chính là khách khí một câu, trên thực tế Mã Tiêu vốn có ý làm cho long trọng một chút.

Không ngờ Chương Quốc Vĩ không biết là thực sự không nghe hiểu hay là đồ ngốc. Dù sao thì cũng tưởng là thật rồi. Thế nên chỉ có một hàng đứng ở chỗ đường cao tốc nghênh đón mà thôi. Mã Tiêu còn có chút thấy không hay lắm, vừa mới xuống xe thì sắc mặt cũng không tốt lắm.

Hạ Tưởng thì không sao. Hắn đi theo phía sau Mã Tiêu lần lượt đến bắt tay các lãnh đạo chủ yếu của bốn bộ máy lớn.

Hạ Tưởng trước kia đã từng gặp Chương Quốc Vĩ, là ở một lần Hội nghị Thị trưởng toàn tỉnh. Tuy nhiên chỉ là qua quýt thôi, lúc đó chỉ nắm tay, chứ chẳng nói chuyện câu nào. Chương Quốc Vĩ rất to cao, thực sự là rất không tầm thường. Nếu thực sự phải so sánh thì hình tượng của ông ta tuyệt đối có thể diễn nhân vật chính diện trong các loại kịch. Ông ta có vóc dáng cao hơn Hạ Tưởng nửa cái đầu, thành thục, điềm đạm, chắc chắn, phong độ, cùng Hạ Tưởng đứng chung một chỗ, dáng người bậc trung lại không mập của Hạ Tưởng, liền có vẻ rất không có ưu thế hình thể, mơ hồ có xu thế bị Chương Quốc Vĩ áp chế

Cũng quả thật, đứng đối diện với Chương Quốc Vĩ Hạ Tưởng cũng cảm giác được có một áp lực. Cái thân thể to cao đem đến một áp lực. Cả con người Chương Quốc Vĩ tản mát một kiểu tài trí hơn người khiến cho người ta như bị đè nén.

Chương Quốc Vĩ vẻ mặt ôn hòa tươi cười, giọng điệu rất thân thiện, nụ cười rất hiền lành. Lúc nói chuyện thì có một dự vị như người từ trên cao nhìn xuống, có lẽ ông ta bản thân cũng không phát hiện ra. Nhưng Hạ Tưởng lại rõ ràng cảm giác được cái dư vị trong lòng mà không nói ra được.

Chương Quốc Vĩ có lẽ là tự nhận về tuổi tác thì trên Hạ Tưởng nhiều. Có lẽ có cái ưu thế về chiều cao, hoặc có lẽ tự nhận mình có cái mà người khác không có. Dù sao thì ông ta cũng khách khí với vai trò là chủ:

– Hoan nghênh Bí thư Hạ đến thành phố Tần Đường công tác. Tôi đại diện cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tần Đường nhiệt liệt hoan nghênh Bí thư Hạ đã đến đây.

Hạ Tưởng vẻ mặt thản nhiên, rất bình tĩnh nói:

– Sau này trong quá trình công tác còn cần sự phối hợp rất nhiều của Thị trưởng Chương. Tôi còn chưa quen thuộc, chưa hiểu rõ lắm tới các hạng mục công việc ở Tần Đường. Thị trưởng Chương như là con mắt của tôi, giúp tôi nhìn rõ con đường dưới chân.

Chương Quốc Vĩ ha hả cười:

– Bí thư Hạ mắt sáng như đuốc, tôi nhiều nhất chỉ là một cây đèn pin thôi. Bí thư Hạ nói chiếu vào đâu thì chiếu vào đó thôi.

Hạ Tưởng chỉ cười một tiếng, không nói nữa, lại bắt tay với Lưu Kiệt Huy.

Dựa theo danh sách xếp hạng đối ngoại, Lưu Kiệt Huy là Chủ tịch Hội đồng nhân dân, chắc chắn là xếp phía trước Chương Quốc Vĩ nhưng Chương Quốc Vĩ dường như là cố ý đứng phía trước Lưu Kiệt Huy. Không phải ông ta không hiểu cách xếp hàng mà là ông ta quá để ý việc xếp hàng trước sau. Sợ rằng ở bất cứ chi tiết nào thì cũng sẽ bị người ta xem nhẹ.

Hạ Tưởng nhìn rõ chi tiết này và nghĩ thầm đừng có nhìn vẻ bề ngoài cao to của Chương Quốc Vĩ, thực sự bên trong thì lại rất nhỏ nhen.

Diện mạo của Lưu Kiệt Huy so sánh với Chương Quốc Vĩ quả thật chênh lệch không ít. Ông ta lại vừa gầy vừa đen. Khi đứng với Chương Quốc Vĩ thì như người của hai thế giới. Có điều Lưu Kiệt Huy trong hai mắt chớp động đó để lộ ra vẻ khôn khéo, so sánh với cái hình tượng của Chương Quốc Vĩ thì cũng là một trời một vực.

Hạ Tưởng giơ tay về phía Lưu Kiệt Huy:

– Chủ nhiệm Lưu, công tác về sau của tôi, rất mong anh giúp đỡ. Nói không chừng tôi còn cần anh đưa ra chủ ý, chỉ đạo một chút.

– Đâu có, đâu có.

Lưu Kiệt Huy đã luống tuổi. Điều hiếm có là cơ thể không béo lên khiến cho ông ta không trở thành một quan viên ngồi không mà hưởng. Nụ cười của ông ta rất hiền hoà. Bên trong cái hiền hòa đó cũng có một kiểu như là cậy già lên mặt.

– Bí thư Hạ tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Tôi già rồi, về sau là dưới sự chỉ huy của Bí thư Hạ, cố gắng phát huy thêm vài năm nữa thôi.

Hạ Tưởng ha hả cười lại đi bắt tay người khác. Chương Quốc Vĩ và Lưu Kiệt Huy đều có đặc sắc, về bề ngoài thì có chút lỗ mãng, láu cá nhưng trên thực tế cũng đều là những trưởng bối không dễ chung sống.

Nghi thức nghênh đón không có gì hay để nói cả. Về cơ bản thì đều là theo lối mòn. Chẳng qua là bị Hạ Tưởng là nhân vật số một nên người đến càng đông đủ. Về quy mô thì long trọng hơn một chút.

Sau đó chính là đại hội bổ nhiệm. Từ ủy viên thuờng vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Tiêu truyền đạt bổ nhiệm Tỉnh ủy. Thông qua sự phê chuẩn của Tỉnh ủy Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tuyên bố, đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm ủy viên, ủy viên thường vụ, Bí thư thành phố Tần Đường.

Sau đó là sự khẳng định của Mã Tiêu đối với Hạ Tưởng. Sau đó là Chương Quốc Vĩ đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tần Đường phát biểu, thể hiện quyết định kiên quyêt ủng hộ, hoan nghênh Bí thư Hạ đã đến v.v…

Hội nghị do Chương Quốc Vĩ chủ trì.

Hội nghị cũng là theo trình tự rập theo một khuôn khổ, nhưng lại phải chấp hành y nguyên. Quy cũ thì không thể phá bỏ đuợc, sự xếp hạng và uy nghiêm trên chốn quan trường chính là thể hiện ra ở sự quy củ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 13
Phần 35 Như vậy... Minh Hoàng ngã xuống, đối với Khôi Hoàng Triều mà nói, chính là trọng quyền thứ hai không có cách nào tưởng tượng được hung hăng đánh ở trong tâm thần! Hai quyền này đã khiến cho Khôi Hoàng Triều vốn lung lay sắp đổ, gần như tan vỡ... Nếu như Thiên Tôn có thể dụ dỗ tiếp nhận đầu hàng, sợ là đám người Đại Thiên Sư ở trong sự tuyệt vọng này này, cũng sẽ không nhịn được tâm thần dao động. Nhưng hết lần này tới lần khác... Thiên Tôn không quan tâm tới mạng người, càng không chấp nhận đầu hàng. Hắn muốn... chính là diệt sạch tất cả sự sống ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 26
Phần 35 Sưu... Ngay khi Lục Tâm Đồng quay người, dây mây màu xanh đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lục Tâm Đồng, chậm rãi rũ xống, lặng lẽ không có một chút tiếng động. Lục Tâm Đồng không ngờ lại không phát giác ra một chút nào. Không cảm giác được năng lượng chấn động. Sưu Sưu... Lúc này ngay khi khoảng cách còn một chút, dây mây màu xanh kia đột nhiên bắn về phía Lục Tâm Đồng, lưu lại một đạo tàn ảnh màu xanh trên không trung, sau đó dùng xu thế phá không lập tức phóng về phía Lục Tâm Đồng. Hừ, đồ vật quỷ quái gì, ta đã sớm nhận ra ngươi theo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 3
Phần 35 Đôi mắt dễ thương của Phó Vân Nhi ở trên người Giang Nam cùng Vân Bằng chuyển động, cắn cắn bờ môi, lặng lẽ liếc nhìn Giang Nam, trên mặt đẹp lại hiện ra một vòng đỏ ửng. Lạc Hoa Âm, nguyên lai là ngươi. Phó Duyên Tông cùng chư cường giả Triêu Thánh Tông dừng lại ở bên ngoài năm tòa kiếm sơn, ngẩng đầu dò xét năm đạo kiếm sơn này, trong lòng nghiêm nghị, đằng đằng sát khí nói: Lúc nào ngươi cũng cùng Cáp Lan Sinh lăn lộn ở cùng một chỗ? Cha! Phó Vân Nhi bay ra năm tòa kiếm sơn, đi tới bên người Phó Duyên Tông, Phó Duyên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng