Quan Trường - Quyển 13

Phần 36

Dương Hằng Dịch là Ủy ban Chính trị Pháp luật tỉnh kiêm Giám đốc sở, là một trong những nhân vật lớn có đủ thực quyền ở tỉnh Tương, từ sau khi Hạ Tưởng tới tỉnh Tương, cũng chưa từng tiếp xúc với nhân vật mấu chốt này.

Cô gái vừa rồi đúng là Dương Diêu Nhi? Đúng là ứng với câu hắn vừa nói – oan gia ngõ hẹp!

Hạ Tưởng hiểu rất rõ, hắn và Dương Hằng Dịch tuy còn chưa từng có qua lại, nhưng khẳng định không phải người cùng một đường. Dương Hằng Dịch chính là một trong bốn nhân vật đứng phía sau Cầu đường tỉnh Tương, là cha đẻ của một trong bốn thiếu gia có danh tiếng lẫy lừng tại tỉnh Tương – cha của Dương Diêu Nhi.

Dương Diêu Nhi là một cô gái có tính cách sôi động kiểu tomboy, mới tiếp xúc, dường như cũng có mặt đáng yêu, nhưng cô và Diệp Địa Bắc, Hồ Quân Do cùng với Lâm Tiểu Viễn chính là tứ thiếu ghê gớm ở tỉnh Tương, cũng có thể dùng một câu để hình dung chính là, đừng trông mặt mà bắt hình dong.

Hạ Tưởng tạm thời không nghĩ nữa, chờ sau khi trà và điểm tâm được mang lên, mới nói tới vấn đề chính:

– Tiểu Thì, anh xin khuyên em một câu, tránh xa Đường Gia Thiếu, không cần nhúng tay vào sự việc của Cầu đường tỉnh Tương. Việc em lén chụp ảnh, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác phát hiện.

Hạ Tưởng cũng biết rõ, điều tra Cầu đường tỉnh Tương là một bước đi cực kỳ nguy hiểm, nhưng có ba lý do khiến hắn phải nhận lấy khó khăn mà tiến lên.

Đầu tiên, đây là chức trách của hắn.

Ủy ban Kỷ luật tỉnh chính là một chức vụ đắc tội với người, trước khi ẩn dật, cũng phải giơ cao kiếm sắc, trảm vài tên tham quan. Đương nhiên, người thức thời chỉ bắt cá con tép nhỏ, không bắt cá lớn, bởi vì cá lớn chẳng những lươn lẹo, còn có khả năng có sức lực lớn kéo hắn xuống nước.

Nếu bơi không tốt, thậm chí có thể chết đuối.

Tiếp theo, cũng là nhận định khi thời cơ đến tất nhiên sẽ ra tay.

Cầu đường Tỉnh Tương ở tỉnh Tương có thế lực đuôi to khó vẫy, ngay cả Trịnh Thịnh cũng không làm gì được, hơn nữa lại không có quan hệ với thế lực gia tộc, ra tay với Cầu đường tỉnh Tương, thứ nhất có thể cùng lúc thể hiện thiện ý với Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong, thứ hai có thể mượn cơ hội khuấy động thế lực thâm căn cố đế bản địa ở tỉnh Tương, mới có thể làm cho các phe ở tỉnh Tương xáo lại lực lượng.

Cuối cùng, cũng là kế đánh đòn gió của Hạ Tưởng.

Sở dĩ cao giọng đề nghị điều tra Cầu đường tỉnh Tương, chính là muốn toàn thể Cầu đường tỉnh Tương đều trở nên khẩn trương, vừa hay có lợi cho hắn âm thầm ra tay từ phía phụ.

Mưu kế tỉ mỉ của Hạ Tưởng quả thật không chê vào đâu được, tuy nhiên trong quá trình thực hiện, vẫn gặp phải nhiều biến số, cũng khiến cho sự kiện Cầu đường tỉnh Tương sau này trở thành vụ án lớn tác động lên tỉnh Tương, gây chấn động cả nước, từ đó về sau, tạm thời không đề cập tới.

– Cảm ơn Chủ nhiệm Hạ quan tâm, lòng tôi xin nhận.

Nghiêm Tiểu Thì nửa đùa nửa thật, trên thực tế không để tâm tới lời nhắc nhở của Hạ Tưởng.

– Lúc chụp ảnh tôi rất cẩn thận, chắc chắn Đường Gia Thiếu sẽ không phát hiện, anh cứ yên tâm đi.

Vừa nói, cô vừa rút ra một cái thẻ giao cho Hạ Tưởng:

– Ảnh chụp đều ở bên trong, đều là cơ mật, anh phải tạ ơn tôi nhiều nhiều đấy.

– Được, hôm nay tôi mời khách.

Hạ Tưởng rất rộng rãi vung tay lên.

– Muốn ăn cái gì, gọi thoải mái.

Nghiêm Tiểu Thì oán trách nói:

– Thật không có thành ý, mời tôi ăn cơm là xong việc? Tôi thiếu chút nữa là hy sinh cả nhan sắc, bây giờ vẫn còn sợ tới mức tim đập chân run, không tin anh sờ thử?

Nghiêm Tiểu Thì một tay khẽ vuốt ngực, giống như Tây Thi nắm tim, hai mắt như có nước nhìn về phía Hạ Tưởng, tấm lòng mỹ nhân, nhìn không sót chút nào.

Trong gian phòng, hương thơm lượn lờ, lại mơ hồ có tiếng đàn tranh vọng đến, ngoài cửa sổ có rừng trúc sa bà, trước mắt có mỹ nhân đẹp như ngọc, cách đó không xa có một tấm quý phi nằm, tình cảnh này, mờ ám cùng kiều diễm, là lúc dễ dàng phát sinh…

Hạ Tưởng sao lại không biết tâm ý của Nghiêm Tiểu Thì? Chỉ có điều, hiện giờ thân phận hắn đã khác, sao có thể tùy tiện ở bên ngoài xằng bậy, đành nói:

– Tiểu Thì, phụ nữ tự cho là mình hiểu đàn ông, thật ra lại chẳng hiểu gì, lòng của nam nhân, người phụ nữ vĩnh viễn cũng không đoán ra trong lòng người đàn ông nghĩ gì, cho nên không nên lợi dụng ưu thế thân hình mạo hiểm trước mặt đàn ông. Còn nữa, em cũng không nên nghĩ có được lợi nhuận gì ở Cầu đường tỉnh Tương. Có một số loại tiền, chạm tay vào chính là phiền phức.

Vẻ mặt ửng đỏ của Nghiêm Tiểu Thì dần dần phai nhạt, cô nhẹ nhàng cười:

– Tôi là giúp anh đi trước mở đường, anh có biết Cầu đường tỉnh Tương kiếm tiền bằng rất nhiều cách, không phải chỉ trông vào việc tiếp nhận công trình.

Nghiêm Tiểu Thì cũng không đơn giản, không biết sao lại nghe được rất nhiều tin tức – thật ra cũng không thể hoàn toàn nói là tin tức, sợ là không ít người ở Tương Giang đều biết, nhưng người từ ngoài đến như Hạ Tưởng, đúng là lần đầu tiên nghe được.

Tên cúng cơm của Diệp Địa Bắc gọi là Đại vương, trước kia lúc Diệp Thiên Nam vẫn là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, thành ủy Tương Giang, y bắt đầu nhúng tay vào tất cả các hạng mục công trình trọng đại trong thành phố Tương Giang, tuy nhiên lúc ấy còn chưa trực tiếp tham dự, chỉ thông qua quan hệ.

Mỗi khi thành phố Tương Giang có hạng mục công trình trọng đại, Diệp Địa Bắc sẽ tìm lãnh đạo chủ quản, đặc biệt khách khí mời đối phương ăn cơm, sau đó sẽ đề xuất với y là có một bằng hữu muốn nhận công trình, mong lãnh đạo giơ cao đánh khẽ, chiếu cố cho, hơn nữa công ty bằng hữu là một công ty có trí lực cùng lực lượng kỹ thuật hùng hậu, vân vân, dù sao cũng sẽ không khiến lãnh đạo khó xử, chỉ cần lãnh đạo đi đúng trình tự, công ty bằng hữu khẳng định sẽ trúng thầu.

Công tử của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Thành ủy tự mình ra mặt, giới thiệu công ty, hơn nữa lại là công ty rất có danh tiếng và thực lực, lãnh đạo có liên quan, người nào không cảm thấy được cấp thêm vài phần sĩ diện?

Diệp Địa Bắc ở giữa giật dây, cùng lúc giới thiệu hai, ba công ty, mặc kệ công ty nhà ai trúng thầu, y đứng ở giữa thu được 8% tổng giá trị công trình.

8% là một khoản không nhỏ, nhưng bởi vì Diệp Địa Bắc chiêu số nhiều, thủ đoạn cao, có mấy công ty thử lách qua y, kết quả là không thể trúng thầu, dần dà, người trong ngành đều hiểu rằng không nên đắc tội Diệp Địa Bắc, một khi có công trình hạng mục quan trọng đều tới cửa cầu y.

Diệp Địa Bắc cũng có nguyên tắc, y chỉ tìm công ty có thực lực, có danh tính, công ty chỉ có vẻ bề ngoài cấp ra tiền boa cao tới đâu, y cũng sẽ không bị liên lụy. Bởi vậy tuy y đứng giữa dùng thủ đoạn chặn ngang, lấy phí giới thiệu rất xa xỉ, nhưng thanh danh cũng không tồi, việc không thành không thu tiền. Nhưng bởi vì y mặc kệ là công trình gì đều chắc chắn thu hoa hồng 8% không thay đổi, hơn nữa tên cúng cơm của y là Đại vương, nên mọi người đặt cho hắn một ngoại hiệu … Vương Bát!

Lâm Tiểu Viễn tốt nghiệp trường Đại học Hệ công trình đầy danh tiếng, xuất thân từ một nhà thiết kế, bởi vậy sau khi nhúng tay vào các hạng mục công trình, lại như cá gặp nước. Y và Diệp Địa Bắc quen biết trong một lần tranh đoạt người đẹp Chủ Trì Nhân, kết quả không đánh nhau thì không quen nhau, cuối cùng không ngờ thành bạn tốt, đương nhiên người đẹp Chủ Trì Nhân sau khi bị Diệp Địa Bắc chơi chán, liền một cước đá văng.

Dương Diêu Nhi sau khi du học ở nước ngoài, vốn luôn ăn không ngồi rồi tại thủ đô, tính câu một chàng rể giàu sang, cuối cùng bị một công tử giả mạo quan lớn đánh lừa thật thảm hại, đành phải về thành phố Tương Giang. Sau không biết thế nào lại cùng Hồ Quân Từ sống chung, hình như hai người còn yêu nhau một thời gian, nhưng cũng không có kết quả, tuy nhiên Dương Diêu Nhi lại được Hồ Quân Từ giới thiệu với Diệp Địa Bắc, Lâm Tiểu Viễn, bởi vậy hình thành cục diện bốn thiếu gia ở tỉnh Tương.

Về phần Đường Gia Thiếu coi như là con cháu quan lớn, nhưng không đủ tư cách đứng trong bốn thiếu gia. Cha y là một quan lớn cấp Phó giám đốc sở đã về hưu, rút lui quá sớm, không có nhiều lực ảnh hưởng, cho nên Đường Gia Thiếu vẫn cố gắng tiến về phía tầng lớp trên, sau cũng quen biết với Dương Diêu Nhi, lại được Dương Diêu Nhi giới thiệu với Diệp Địa Bắc, Hồ Quân Từ tâm đầu ý hợp nên trở thành bạn bè.

Không phải cường điệu nói chứ, bốn thiếu gia ở tỉnh Tương sở dĩ trở thành bốn thiếu gia như ngày nay, tất cả đều bởi bàn tay thúc đẩy của một người, cô chính là Dương Diêu Nhi.

Hạ Tưởng thầm giật mình, thật nhìn không ra, Dương Diêu Nhi tính cách hấp tấp như tomboy, không ngờ lại là người khởi xướng lên bốn thiếu gia tại tỉnh Tương, tuy có thể nói cô có chút nhan sắc, nhưng có thể chu toàn đứng giữa ba người đàn ông, cũng không phải là đơn giản.

Ngoài ra, Hạ Tưởng cũng không ngờ Nghiêm Tiểu Thì lại có thể hiểu biết tỉ mỉ như thế đối với chuyện của bốn thiếu gia tỉnh Tương, trà hôm nay, hương vị cũng không tồi.

Lại nói trong bốn thiếu gia tỉnh Tương, Diệp Địa Bắc là nhân vật trung tâm, Lâm Tiểu Viễn phụ trách kỹ thuật, Hồ Quân Từ có lẽ xem như thuốc kết dính, mà Dương Diêu Nhi chính là nhân vật linh hồn.

Bốn thiếu gia Tỉnh Tương, một tổ hợp kỳ quái, lại đều dựa vào thế lực sau lưng, chống đỡ một Cầu đường tỉnh Tương khổng lồ, đồng thời hùng bá tỉnh Tương, tỏa sáng toàn quốc, không thể không nói nếu tách khỏi những nguyên nhân sâu xa, năng lực bốn người cũng mật thiết không thể tách rời.

Bốn thiếu gia Tỉnh Tương cũng không phải hạng hư danh, nếu không cũng không thể đem Cầu đường tỉnh Tương phát triển khắp cả nước. Năm gần đây, Cầu đường tỉnh Tương dừng chân ở tỉnh Tương, mặt hướng ra cả nước, ngoài tỉnh cũng tiếp nhận không ít công trình lớn.

Trong lòng Hạ Tưởng có chút tính toán, sợ là điều tra Cầu đường tỉnh Tương, khó khăn rất lớn, chỉ riêng bốn tên “Hậu sinh tiểu bối” đã khó đối phó rồi.

– Tiểu Thì, thành phố Tương Giang có triển vọng phát triển rất rộng, em muốn đến Tương Giang đầu tư, anh sẽ giới thiệu em với Mai Hiểu Lâm.

Hạ Tưởng cũng là lòng tốt, ý định ban đầu là muốn Nghiêm Tiểu Thì rời xa Đường Gia Thiếu, phòng ngừa những rắc rối phát sinh từ Cầu đường tỉnh Tương.

– Thật tốt, có thể quen biết Phó thị trưởng thường trực Tương Giang, là vinh hạnh của em.

Nghiêm Tiểu Thì nghiêm trang nói, che miệng mà cười, tuy nhiên lại có ý trêu ghẹo,

– Em đã sớm nghe nói, phó Thị trưởng Mai là quan lớn giới nữ đẹp nhất tỉnh Tương.

Trước kia, Nghiêm Tiểu Thì và Mai Hiểu Lâm cũng từng gặp nhau, cũng coi như có quen biết, nhưng không thân.

Hạ Tưởng cũng nhìn ra Nghiêm Tiểu Thì không nghe lọt những lời hắn nói, chỉ có thể âm thầm lắc đầu, liền chuyển đề tài.

Bóng đêm đã dần đần xuống, thời gian không còn sớm, Hạ Tưởng nói:

– Anh đi về trước, ngày mai còn có việc gấp cần phải làm.

Nghiêm Tiểu Thì cũng không nói gì, đang muốn đứng dậy, bỗng nhiên nghe được tiếng ồn ào từ ngoài cửa vọng vào, một giọng nam vang lên từ bên ngoài:

– Có phải phòng này không?

Sau đó liền đập cửa đùng đùng:

– Mở cửa, có bản lĩnh ức hiếp người thì ra mở cửa, tôi muốn nói rõ ràng với anh!

Uống trà cũng có người tự tìm phiền phức? Hạ Tưởng đứng dậy mở cửa. Cửa vừa mở ra, thấy ngoài cửa có một người trẻ tuổi không cao, lùn tủn, anh ta hẳn là đã uống rượu, một tay mang theo bình rượu, một tay cầm khăn mặt, bình rượu dùng để uống, khăn mặt dùng để lau mồ hôi – thật là buồn cười.

Người trẻ tuổi này là ai, Hạ Tưởng không biết, nhưng người đứng phía sau anh ta chỉ liếc mắt một cái Hạ Tưởng đã nhận ra, chính là cô gái vừa rồi hắn đã hai lần gặp mặt – Dương Diêu Nhi.

Dương Diêu Nhi cười ác ý:

– Chú hai, ngại quá, bạn trai trước kia của tôi uống rượu, nghe nói ông lợi dụng tôi, nên anh ta muốn tìm ông tính sổ. Đúng rồi, tôi còn muốn nói cho ông biết, bạn trai hiện giờ của tôi cũng sẽ lập tức xuất hiện, anh ấy cũng muốn trừng trị ông một chút. Nếu ông sợ, thì chạy mau đi, bây giờ chạy, có thể còn trốn kịp.

Hạ Tưởng sao có thể là là người bỏ chạy?

Chỉ là Hạ Tưởng còn chưa tỏ thái độ gì, lại có một người chạy tới, vừa đi vừa mắng:

– Con mẹ nó, ai dám bắt nạt bạn gái tao, thật là chán sống rồi…

Nói chưa dứt lời đã tới trước mặt Hạ Tưởng và Nghiêm Tiểu Thì.

Vừa ngẩng đầu, liền sững sờ ngay tại chỗ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/12/2017 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 27
Phần 36 Nàng ta đang khen mình hay đang châm biếm mình thế? Trong nội tâm Miêu Nghị chán nản vô cùng, cười ha ha im lặng không nói tiếng nào. Từ lâu nghe thấy danh tiếng? Những người khác nghe thấy lời nói của Phổ Lan Cư Sĩ đều nén cười, phát hiện tiếng xấu của tên Ngưu Hữu Đức này lan truyền thật xa! Cho dù nói nghe thấy danh tiếng của hắn đã lâu, mọi người còn tin được, nhưng bốn chữ “phong thái bất phàm” vừa xuất hiện, trên cơ bản vẻ mặt mọi người đều hiện lên thần sắc trêu chọc Miêu Nghị không ít người có thiện cảm với vị Cư Sĩ này, hiển...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 19
Phần 36 Giang Nam cười nói: 1% Đạo Tổ mà thôi. Ta cần bế quan mấy ngày, luyện hóa Tiên Giới đại nhân vật, sau khi xuất quan liền đi ẩu đả Địa Ngục chư hoàng cùng Thiếu Hư, Hạo Thiếu Quân, dạy dỗ bọn họ một chút. Gần đây sự vụ Thiên đình, kính xin Thiên Hậu nương nương quản lý. Thi Hiên Vi gật đầu, cười nói: Hôm nay Thiên Đình vững chắc, ngược lại không cần lo lắng có người đến đây tìm phiền toái. Luyện hóa Tiên Giới đại nhân vật, cần ta điều động Chư Thần, thi triển Luyện Thiên đại trận hay không? Chỉ là một bàn tay tiên nhân mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 9
Phần 36 Một lần nữa trở về chốn cũ, Lăng Tiếu tâm tình dị thường vui vẻ. Hắn là ở chỗ này tìm được con hộ thân linh thú đầu tiên của mình, cũng đúng dịp gặp được thần bí tàn quyển Khống Thần quyết cùng Luyện Đan quyết, nếu là không có hai bản thần quyết này, thành tựu của hắn chắc chắn sẽ không cao như vậy. Cũng là ở chỗ này, hắn gặp được nữ nhân Vân Mộng Kỳ mà mình yêu thương nhất. Đủ chuyện ngày xưa càng không ngừng quanh quẩn ở trong đầu hắn, phảng phất giống như chỉ mới vừa phát sinh hôm qua. Lúc này, Vi Đại Nhi đi tới bên cạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng